Số lần đọc/download: 559 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:06:33 +0700
Chương 10
“Ai Cập, Ai Cập, Ai Cập đáng yêu, Ai Cập xinh đẹp, chờ ta đến! Ta sẽ bay đến với ngươi.” Cô một bên rên rỉ khúc hát tự mình bịa ra, một bên thu thập hành lý.
Mấy ngày nữa cô sẽ tới đất nước có lịch sử lâu đời mà cô ước ao đặt chân tới đã lâu, lúc này đây, cô thề bất cứ chuyện gì cũng không ngăn cản được cô đi Ai Cập! Tuy rằng lại phải chịu thêm một mũi tiêm, nhưng mà, đây là đáng giá, đợi khi cô bước chân đến Ai Cập, hết thảy liền đều đáng giá!
“YA! Ai Cập Ai Cập lấp lánh trong suốt, giống như một ngôi sao trên bầu trời! Ọe…” Cô nôn ra không hề báo trước.
A! Sẽ không phải cô bị đau dạ dày chứ!
Phong Kiếm Trì vừa vào phòng liền bắt gặp cô đang nôn, còn nôn linh tinh khắp nơi, hắn vội vàng đến vỗ lưng cho cô.
“Đang yên đang lành sao lại bị nôn?”
“Không biết được.” Cô tức giận quệt quệt miệng. Ông trời đúng là muốn đối nghịch với cô, mỗi khi cô vui vẻ thì ông trời lại phá hỏng!
Nhưng, lần này cô sẽ không để cho ông trời thực hiện được!
“Anh đưa em đi bệnh viên khám.” Hắn ôm lấy cô.
“Tôi không cần!” Đi chẳng khác nào cùng Ai Cập nói bye bye, cô mới không ngốc như vậy.
Phản đối không có hiệu quả!
“Như thế nào? Tôi rất khỏe mạnh phải không?” Trước khi bác sĩ kịp mở miệng, Trang Tỉnh Tư liền đánh đòn phủ đầu, còn nháy mắt ra hiệu với bác sĩ.
“Khỏe mạnh?” Bác sĩ Diêu vẻ mặt hoài nghi.”Cô có biết là cô đang mang thai hay không?”
“Tôi biết a!” Cô đã sớm biết, còn đợi hắn nói.
Phong Kiếm Trì hối hận đã đưa cô đi, lần này thật sự xong đời rồi.
“Vậy cô còn cảm thấy mình rất khỏe mạnh? Với người có thai hai tháng mà nói, cân nặng của cô không khỏi quá nhẹ đi.” Bác sĩ Diêu gõ gõ cán bút, nhìn thấy phản ứng hoàn toàn bất đồng của hai vợ chồng đối với lời hắn nói.
“Hai tháng? Anh nói tôi chỉ mang thai hai tháng? Anh hai à, có phải anh kiểm tra sai rồi không?” Từ hai tháng trước đó cô đã biết mình mang thai! sao bây giờ chỉ có hai tháng?
“Có lẽ là vậy.” Nếu quả thật kiểm tra sai, vậy cũng không thể trách hắn, dù sao hắn không phải bác sĩ khoa phụ sản, nhưng nha đầu kia bất luận bệnh nặng bệnh nhẹ gì cũng tìm hắn, cho rằng hắn là bác sĩ toàn năng.
“Có lẽ anh sai rồi đấy?”
“Vậy có lẽ tôi giới thiệu cho cô một bác sĩ phụ sản, cô nên đi khám lại một lầm nữa.” Bác sĩ Diêu đưa ra đề nghị, tuy rằng hắn không cảm thấy mình sẽ phán đoán sai.
“Tôi không cần!” Cô xem hắn là bạn tốt của chồng cô, lại không cần hẹn trước đăng ký, mới tìm đến hắn.”Anh xác định?”
“Lần nữa xác định. Nhưng mà Tiểu Tư, sắp tới em phải tránh vận động mạnh, không nên đi xa, không nên mệt mỏi quá mức, hơn nữa cần bổ xung dinh dưỡng. Nếu em thêm ý kiến của chuyên gia, có thể tìm vị tiến sĩ này, cô ấy có thể giúp em rất nhiều.” Bác sĩ Diêu đưa cho cô một tấm danh thiếp, “Em cũng có thể hỏi Tiểu Lam và Phán Phán, dù sao các cô ấy cũng đã có kinh nghiệm mang thai.”
Phong Kiếm Trì chết tiệt kia lại lừa cô!
“Cám ơn anh, bác sĩ Diêu.” Cô nói cảm ơn với bác sĩ Diêu, vội vội vàng vàng lôi kéo Phong Kiếm Trì suốt từ nãy tới giờ không lên tiếng rời đi.
“Anh lại lừa tôi.” Trang Tỉnh Tư trong mắt lộ ra vẻ mặt bị thương.
“Tiểu Tư, anh không phải cố ý, chỉ là khi đó anh quên…”
“Lúc đó quên anh lừa tôi bao nhiêu chuyện sao? Anh cảm thấy lừa tôi như vậy rất vui sao?” Cô gạt bàn tay hắn muốn kéo tay cô.
“Đương nhiên không phải, em hãy nghe anh nói được không?”
“Tôi không bao giờ … muốn nghe anh nói nữa, mỗi lần anh đều lừa gạt tôi, tôi cũng không phải ngu ngốc, vậy mà mỗi lần đều bị anh đùa giỡn! Anh đừng tưởng rằng tôi không biết, mỗi lần anh đều cười trộm tôi!” Tại sao cô lại gả ột người như thế này? Thật sự mắt cô bị cứt ruồi dính chặt, vậy mà cô còn cảm thấy hắn tốt lắm lắm! Thì ra là chó vẫn không thể không ăn cứt.
Phong Kiếm Trì rất muốn kêu oan, bởi vì hắn mỗi lần đều là cười ha hả, căn bản không có cái gọi là cười trộm. Tuy rằng ngay từ đầu đúng là hắn cười trộm, nhưng đến cuối cùng lại nhịn không được bật cười. Nhưng lúc này tình huống không để hắn thanh minh cho chính mình, bây giờ hắn một thâm mang tội.
“Nói đi! Anh còn chuyện gì lừa gạt tôi nữa, tốt nhất anh nên nói cho rõ ràng, bằng không tôi gọi ba anh của tôi đánh bẹp, đập bẹp anh.” Bản tính lưu manh lại hiện rõ ra.
Ba anh của cô đều là người nhã nhặn, dáng vẻ không giống cô động một chút là lại muốn “bỏ anh em” đánh người.
“Không có, anh thề không còn.” Lần này thật sự là không có, gần đây thật sự yên ổn, yên ổn đến mức hắn quên cả lừa cô.
Trang Tỉnh Tư nheo lại mắt. “Là vậy sao?” Phải chờ bàn bạc.
“Thật sự.” Cho tới bây giờ không có.
“Được rồi!” Cô không cam lòng nói: “Đây là lần cuối cùng, nếu anh tiếp tục lừa gạt tôi, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ cho anh!”
Việc này với hắn mà nói thật sự rất khó, nhưng là vì cô, hắn có thể nhẫn nại… Một chút.
“Thật ra, lúc trước anh lừa em nói em mang thai, là bởi vì em một mực làm ầm lên muốn ly hôn với anh. anh sợ mất em, đành phải nghĩ ra cách đó.” Hắn nói ra lời thật.
“Anh thật buồn nôn!” Bêm ngoài tỏ ra chán ghét lời nói buồn nôn của hắn, nhưng trong lòng lại ngọt chết đi được.
“Thật sự, anh yêu em.” Hắn biết đời này chỉ sợ là không được nghe cô ngốc này nói ba chữ, nhưng hắn vẫn thật tâm dâng tặng cho cô.
“Gạt người!” Phản ứng của cô bất ngờ, có chút hoảng sợ.
“Thật sự, anh yêu em!” Hắn không chút keo kiệt tiếp tục dâng một câu.
“Tôi mới không tin, anh lại muốn chỉnh tôi đúng không?” Một khi cô tin, hắn khẳng định lại muốn cười cô.
“Thật sự, anh thật sự yêu em!” Rất thành tâm đấy chứ!
“Thật sự?”
“Thật sự. Vậy em yêu anh sao?” Hắn cười, không tham vọng quá đáng có thể được câu trả lời thỏa mãn.
“Có quỷ mới yêu anh!”
“Nói như vậy, em là quỷ a?”
“Tôi mới không phải!”
Ai… Muốn cô thừa nhận có thể có phải mất một thời gia dài nữa.
Chẳng qua, trước buổi Hồng Môn Yến kia, hắn không hề nghĩ đến có thể tìm được một người vợ thú vị như vậy, thật sự là đùa dai một chút cũng chẳng sao.
Nếu để cho cô biết, bởi vì cô thật sự có con, chuyến đi Ai Cập lại phải kéo dài, chỉ sợ cô lại không vui. Xem ra, cô sớm đem lời thề “muốn sinh một đứa trẻ ngoan ngoãn nhất thế giới” quên đi sạch sẽ.
Quên đi, hắn chưa hề có tham vọng quá đáng cô có thể sinh được một đữa trẻ như vậy.
Hắn chỉ mong đứa nhỏ đừng giống tính quật cường của cô là tốt rồi.
HOÀN