Số lần đọc/download: 5111 / 111
Cập nhật: 2017-09-14 17:45:59 +0700
Chương 11 Chúng Ta Lớn Lên - Cha Mẹ Già Đi
C
hẳng có cha mẹ nào sống đời ở kiếp với con cái; những đứa con lớn lên từng ngày, cha mẹ cũng già đi từng giờ. Bạn còn có cả cuộc đời về sau để sống, còn cha mẹ chẳng biết họ sẽ rời xa nhân thế lúc nào.
***
Cô gái, cha mẹ sẽ không ở bên em cả đời, giờ họ vẫn còn lo cho em không có nghĩa cả đời em có thể ỷ lại vào họ.
Sẽ đến một ngày, em rời xa vòng tay cha mẹ, em phải tự mình làm ra đồng tiền để nuôi sống bản thân. Sẽ đến một ngày, em là người phải lo cho họ chứ không phải như bây giờ. Sẽ đến một ngày, họ lần lượt rời đi chỉ còn lại em bơ vơ giữa cuộc sống bộn bề này, nếu em không tập cho mình tính độc lập, em nghĩ xem lúc họ không còn nữa em phải dựa vào ai đây ngoài bản thân mình?
Em có thể dành dụm tiền cha mẹ cho để mua thứ em thích, đến nơi em muốn. Nhưng em sẽ hoàn thiện chính mình và hạnh phúc hơn nữa khi em tự kiếm ra tiền bằng đôi tay của mình để làm những việc em thích mà không phải dùng đến tiền của cha mẹ nữa.
Ngày xưa, tôi luôn nghĩ, lúc kiếm được tiền rồi, tôi phải sống cho mình, phải mua thứ tôi thích, đi thật nhiều nơi và gặp những người tôi thương. Nhưng em biết không? Đến lúc tôi kiếm được tiền, thì tôi lại không làm những điều ngày xưa tôi nghĩ, tôi thích nhưng tôi không mua nếu không thật sự cần, tôi có thể đi vài nơi nhưng tôi chọn ở yên tại thành phố của mình.
Số tiền mà tôi kiếm được ấy, tương lai tôi cần đến nó, tôi không thể cứ sống hết mình ở hiện tại rồi tương lai không có gì nắm chắc trong tay. Tôi hiểu cha mẹ tôi bị bệnh, những căn bệnh kéo dài cùng năm tháng. Tôi hiểu đứa em tôi còn cả một tương lai thật dài. Tôi hiểu rõ cuộc sống của mình, vậy nên tôi không thể phung phí bất cứ một đồng nào mà tôi kiếm ra được.
Có thể nói tôi lo xa, nhưng chỉ khi em nắm bắt rõ được hiện trạng cuộc sống của em nắm rõ được tình trạng cha mẹ em, gia đình em, thì khi ấy em mới có thể hiểu được việc tiêu tiền là một môn toán khó nhất trong đời. Có thể tôi sẽ dùng tiền của mình để mua một món đồ, nhưng đa số nó sẽ dành cho cha mẹ hay em tôi. Có thể tôi sẽ đi đến nơi nào đó, nhưng sẽ đưa cả gia đình đi cùng tôi. Tôi chẳng biết họ còn bên tôi bao lâu, vậy nên tôi luôn chuẩn bị tâm thế, một ngày nào đó, tôi mất họ, một ngày nào đó, tôi phải tự mình lo lắng cho những đứa em, một ngày nào đó, tôi thành trụ cột gia đình.
Cô gái, em phải hiểu rằng, ai rồi cũng lớn, cha mẹ cũng sẽ già đi. Bây giờ em có thể sống hết mình với thanh xuân, nhưng đừng sống mà chỉ biết hiện tại mà bỏ qua tương lai, cũng đừng chỉ sống thật vui cuộc sống của bản thân mà bỏ qua sự già nua ốm yếu từng ngày của cha mẹ.