Số lần đọc/download: 1996 / 79
Cập nhật: 2017-09-24 22:55:43 +0700
Chương 11: Người Sáng Lập?
Sao anh lại... đưa cô một viên kẹo chứ?
"Không thích vị này?" Gun cố giữ kiên nhẫn, lấy thêm mấy viên nữa từ trong túi, đủ màu đỏ, xanh, vàng, cam,.... đặt trong lòng bàn tay.
Sau đó, thừa dịp trong thời gian nghỉ ngơi trở về phòng cầm mấy bộ quần áo dày dặn, chuẩn bị ra phòng ăn chén mấy miếng bánh ngọt, Demo, một thành viên nhỏ trong đội nghĩ như vậy.... chạy đến thang máy, thấy Đại Ma Đầu đang cúi đầu, trong lòng bàn tay có năm sáu viên kẹo trái cây, nhìn chị dâu nhỏ với ánh mắt như đang dỗ trẻ con...
Vẻ mặt chị dâu nhỏ còn rất chăm chú... đang chọn vị ư?!
"Tôi chọn cái này." Đồng Niên cầm một viên kẹo màu xanh lá cây, cúi đầu, gương mặt hơi ửng hồng.
Mẹ kiếp... Có phải mình đang bị diệt khẩu hay không đây...
Chân cậu bé như nhũn ra: "Lão, lão đại."
"Làm sao?" Giọng Gun đều đều, đáp lại: "Cậu cũng muốn?"
"Dạ không!" Trong nội tâm cậu ta đã đầu hàng.
Khi lão đại ăn kẹo có nghĩa là "Siêu bực mình, đang có tâm sự", điều này ở câu lạc bộ ai ai cũng phải công nhận, chớ trêu vào, ai mà dám ăn chứ?
À, không, chị dâu dám ăn...
Đến phòng ăn, mọi người vốn đang định dọn dẹp lại chuẩn bị đi về, thấy Gun và Đồng Niên tới trễ, tâm trí liền tương thông.... Ngồi xuống, suốt ngàn năm muôn thuở, lần đầu tiên Đại Ma Đầu đi cùng một người phụ nữ, thậm chí còn ngồi cùng bàn ăn?
Mặc dù, ặc, đó là chị dâu, vẫn cảm thấy cảnh tượng này quá xa vời.
Đồng Niên cầm khay, đứng nhìn hàng loạt món ăn đã được nấu chín trước mắt, cua cay thơm ngon, ách, nhìn quá chói mắt, tôm vàng ươm, ách, cũng khó nhìn đến nỗi muốn ói... Cuối cùng đành để bụng đói, cố nhịn cầm một miếng bánh xoài ngọt và một ly cà phê... Đến cả bánh ngọt chocolate cũng không dám cầm, sợ ăn thì quanh miệng sẽ toàn là chocolate T.T...
Cô ngoan ngoãn trở về, yên ắng ngồi xuống, lặng lẽ đặt cái khay lên bàn.
Gun liếc nhìn bữa ăn tối cô chọn, không nói gì, ngẩng đầu lên, nói với 97 đang ngồi đằng xa: "Tới đây."
Mọi người ơi...
Đây là muốn mình làm gì?
"Nhanh lên." Gun khó chịu.
97 không dám chậm trễ, nhanh chóng cầm một lon coca đứng dậy, kéo cánh tay đội trưởng Dt bên cạnh, không hề di chuyển... Chỉ có thể đến chỗ Gun, cùng đi vào phòng ăn với Demo, đi qua rồi ngồi xuống.
"Lão đại." 97 cười trừ, "Trễ như vậy mới ăn sao?" Làm chậm trễ thời gian không ít, ha ha ha ha....
Gun chẳng muốn trả lời, hỏi ngược lại: "Ăn no rồi hả?"
"No rồi! Đang chờ huấn luyện!"
"Ăn no rồi ngồi nói chuyện đi," Gun nháy mắt ra hiệu Đồng Niên nhìn đang rất ngượng ngùng, "Không phải cậu quen cô ấy sao?"
"..." Oan uổng quá... 97 chợt rùng mình một cái.
Gun nói xong, cúi đầu yên lặng bắt đầu ăn, anh ăn cơm thường rất ghét người ta nói chuyện, cho nên tới bây giờ đều ngồi một mình một bàn, chưa từng phá lệ cũ. Hôm nay chợt phá lệ, 97 và Demo cũng hơi ngỡ ngàng, không biết nói gì.
Hơn nữa, vợ chồng các người đang ăn cơm, chúng tôi... Người ngoài này có thể nói chuyện gì chứ?
97 và Demo liếc mắt nhìn nhau.
Thôi được, bắt đầu đi...
"Chị dâu..."
"Chị dâu?" Gun cắt lời, nhíu mày.
"À, à," 97 hiểu ngầm trong lòng, lão đại nhất định là sợ chị dâu xấu hổ, "Không gọi, không gọi như thế nữa, vậy chị dâu tên là gì thế?"
...
"Đồng Niên." Đồng Niên cúi đầu, dùng cái thìa lấy miếng bánh ngọt.
"À, à, chị dâu Đồng, à không Đồng Niên, gọi thẳng tên như thế không sao chứ?" 97 cười híp mắt, "Vừa rồi chúng em đoán, chị có phải là một coser hay không? Bộ trang phục này và cách trang điểm... nhìn rất giống."
Cô lắc đầu: "Tôi là ca kỹ Nhật Bản."
Gun uống một ngụm bia, tay dừng lại, nghe một chữ cũng không hiểu.
97 sửng sốt, cũng không hiểu.
"À... Cái này em biết." Demo liền nở nụ cười xòa, "Trước kia em cũng có một người bạn như thế, có thời điểm em cũng nghe thử, chị dâu có nickname không vậy? Hay một biệt danh?"
"Ừ, có, cá lội trong mật thất." Cô lén nhìn Gun, anh... không phải thấy ác cảm chứ?
Gun cau mày, vậy là cái gì?
97: "À, cái này em biết..., là Hunter x Hunter!"
Cô gật đầu: "Ừ, chính là chiêu của Kuroro..."
...
Gun không muốn nghe tiếp nữa, lấy điện thoại ra, bắt đầu xóa đi tất cả tin nhắn nhận được.
"Mẹ kiếp..." Demo đột nhiên kêu lên một tiếng.
Gun thản nhiên nhìn hắn, người kia mới cảnh giác mình đang nói trong lúc lão đại ăn cơm, lập tức yên lặng, nhưng đôi mắt vẫn không tự chủ nhìn Đồng Niên. 97 không biết chuyện gì xảy ra, khó hiểu: "Sao thế?"
Demo kích động, đưa điện thoại ra trước mặt 97.
"Mẹ kiếp..." 97 cũng kinh ngạc.
Ánh mắt hai người sáng rực lên nhìn Đồng Niên.
Một đoạn giới thiệu rất dài...số fan hâm mộ sánh ngang với mấy thành viên ngôi sao trong K&K, là một người nổi danh trên mạng xã hội, đại thần cover, là một ca sĩ nổi tiếng. Quả nhiên là lão đại, không ra tay thì thôi, vừa ra tay thì phải là một cô gái tựa như giấy mạ vàng... và còn... hiền lành như vậy.
Nhìn về phía lão đại, một câu nói nhảm cũng không có.
Chính là ngoan ngoãn, ăn một miếng, lén nhìn lão đại, ăn một miếng, lại lén nhìn lão đại...
Mà lão đại của chúng ta ----
Ăn rất bình thản, một cái nhìn lại cũng không có.
Cái này gọi là "biết cách dạy vợ"!
Hai người đàn ông này thiếu chút nữa thì cầm tay, ánh mắt lấp lánh nhìn nhau...
"Ách, cái đó, chị dâu à."
... Gun chẳng muốn mở miệng nhắc nhở.
97 hoàn toàn không để mắt đến lão đại: "Cái đó... Trên Baidu có nói chuyên ngành của chị ở trường đại học là sinh học và công nghệ thông tin sao? Chị... mới học đại học phải không?" Gương mặt của Đồng Niên thật sự rất nhỏ, có lẽ mới...thành niên?
Mới học đại học? Chẳng khác bao nhiêu?
Hơn nữa...hai người này đều quá tài năng...?
"Trên Baidu... tôi đã có hai bằng chính quy, trên đó có lẽ là chưa cập nhật đầy đủ," Cô lo lắng nhìn Gun: "Bây giờ tôi đã hai mốt tuổi rồi."
"Hai mươi mốt tuổi?" 97 không dám tin, "Vậy chị học đại học sớm lắm sao?"
"Năm tôi mười lăm tuổi."
Mười lăm tuổi?!
"Bây giờ em mới 16, thật là tài cao..." Demo muốn khóc.
"Đại học... cũng có lớp như vậy sao?"
Mẹ kiếp... Đúng là thần đồng!
Hai người kia đang nói chuyện, bắt đầu thấy hưng phấn, vây quanh Đồng Niên hỏi tới tấp nhiều vấn đề, cuối cùng lại hỏi: "Chị dâu, em muốn hack một trang web, chị có thể làm được không?"
Đồng Niên bị hỏi quá nhiều, bất lực nhìn Gun: "Về kỹ thuật... thì không khó, nhưng, xâm nhập server là phạm pháp..."
...
...
97 nhìn theo ánh mắt của cô, mới phát hiện Gun đang rất khó chịu, lập tức thu lại lời nói: "Chắc chị dâu cũng rất hay chơi game? LOL? Dota? Hay Mật Thất Phong Bạo?" Đồng Niên yên lặng, cúi đầu ăn miếng bánh ngọt cuối cùng: "Cũng không chơi nhiều, chỉ biết một chút thôi..."
Mật mã và trò chơi... hoàn toàn là hai thứ tốt ư, nước mắt như muốn rơi xuống...
"Lão đại không dạy chị đánh thắng trò chơi sao?" 97 ngạc nhiên.
Cậu ta còn tưởng rằng Gun sẽ dựa vào kinh nghiệm truyền thuyết để chinh phục trái tim chị dâu chứ, chẳng lẽ không đúng sao?!
"Chưa từng." Cô vội lắc đầu giải thích.
Ngàn vạn lần không được nói mình chơi game cùng Grunt.
Nếu không... hiểu lầm sẽ càng lớn hơn.
Sau khi ăn tối xong, câu lạc bộ K&K bắt đầu truyền tai nhau một chuyện:
Gun không hề sử dụng khả năng chơi game của mình để theo đuổi phụ nữ, bằng chính sức quyến rũ của mình đã chinh phục chị dâu thần đồng, đại thần cover và chỉ biết một chút về chơi game...
Sau khi ăn xong, Gun dẫn Đồng Niên đến chỗ xe chuyên dụng của K&K, cô ngồi ở vị trí ghế phụ, nghe Gun nói với tài xế đưa cô tới khách sạn an toàn, có chút thấp thỏm và lo lắng. Vậy là từ biệt rồi sao?
Anh... sẽ không ghét mình chứ? Bằng không cũng không thể ăn tối cùng nhau phải không?
Cô ngồi đó tự hỏi tự đáp.
Sau khi đã dặn dò tài xế, đứng thẳng lên, vỗ vỗ cửa xe, ý bảo có thể đi được rồi.
Đồng Niên lưu luyến không rời vẫn nhìn ra ngoài cửa xe.
Gun gật đầu với cô, xoay người, lấy điện thoại ra, bắt đầu gọi điện cho hội đồng.
"Có thể đi được chưa?" Tài xế nhìn thấy cô gái này thật sự không muốn rời khỏi đây, nên không đành lòng lái đi.
Đồng Niên thất vọng gật đầu, nhìn bóng lưng cao gầy của anh.
Ngay cả một lời từ biệt cũng không có...
Đến khi xe đã đi khá xa, không còn nhìn thấy cổng khách sạn, cô mới thu ánh mắt, cúi đầu, dùng ngón tay trỏ nhẹ nhàng vẽ lên đầu gối. Không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại...
Cô trở về khách sạn của mình, dọn dẹp đồ xong, ngồi trên giường thất thần suy nghĩ, không dám cẩn thận nhớ lại chuyện đen đủi to lớn của mình lúc chiều. Chỉ là trong đầu không ngừng lặp lại, dáng vẻ ăn cơm của anh, anh gật đầu vĩnh biệt, anh xoay người rời đi... cho nên... thái độ của anh với việc cô thích anh là gì đây...
Dường như... không hề bài xích?
Đồng Niên yên lặng ngồi nghĩ một hồi, chợt thức tỉnh, quên mất không tìm hiểu!
T.T Kể từ hôm đó, chỉ số IQ đã xuống đến con số âm rồi.
K&K nổi danh như vậy, mặc dù anh không phải tuyển thủ nhà nghề... nhưng cũng có chút tin tức cá nhân chứ?
Cô tiếp tục tìm hiểu về K&K.
Website mở ra:
"K&K là câu lạc bộ thi đấu game nổi tiếng trong nước, sáng lập vào năm 2013, chỉ trong một năm đã nhanh chóng nổi tiếng, cùng với SP, trở thành một trong hai câu lạc bộ lớn nhất.
Người sáng lập và người đầu tư Gun (tên thật không rõ), là hội viên nổi tiếng toàn cầu, từng là người đầu tư kiêm thành viên chủ lực duy nhất trong giới CS năm đó. Từng vượt qua mười quốc gia giành chức vô địch, trong đó có nhiều người rất nổi tiếng thế giới, đứng thứ hai về tính thống trị của tuyển thủ, đứng đầu về xạ thủ, đứng thứ 4 về sát thủ mở màn tốt nhất, hai lần được đề cử trong MVP... Trong phạm vi toàn cầu, anh có tới mấy trăm vạn fan hâm mộ với một trang web riêng, có người hâm mộ lấy tên anh đặt cho nhãn hiệu bàn phím, nhãn hiệu chuột, linh kiện máy tính và cả các quán điện tử.
Anh đã từng,
Dùng chiến tích huy hoàng của mình để thay đổi cái nhìn của đại chúng về game, đồng thời dựa vào kinh nghiệm truyền kỳ biến các cuộc thi đấu game từ sơ sài đến phát triển nhất trong vòng mười năm.
Mà bây giờ,
Giá trị sáng tạo game trên toàn cầu là gần 500 tỷ đôla, trong thời đại hoàng kim của các cuộc thi đấu game thì anh lại trở thành người sáng lập ra câu lạc bộ và khiêm tốn rút lui..."
Toàn bộ trang giới thiệu người sáng lập,
....
Đều là hình của anh.
Tác giả có lời muốn nói:....Linh cảm tới rồi....