Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thằng Thọt
gày hôm sau, tàu "Ngựa Biển" đổ hàng lên bến cảng. Đêm qua, Manuen đã thông báo cho lão lái buôn người Ý là Pađrônê, một khách hàng quen thuộc của Đanien. Tên lái buôn Pađrônê này buôn đủ loại, thượng vàng hạ cám cái gì cũng xài, kể từ những con tem, phong bì, cho đến nô lệ da đen, da trắng.
Pađrônê sai người đến dỡ hàng, khuân vác, chuyên chở tấp nập từ tàu "Ngựa Biển" sang những toa xe ngựa đang đỗ thành một dãy dài. Qua trạm hải quan, mấy nhân viên thuế quan uể oải chỉ thấy toàn những bao lúa mì và ngô. Pađrônê có một kho chứa hàng riêng ở ngay bến cảng này, những chuyến hàng đặc biệt như thế hắn phải cho chuyển đi càng nhanh càng tốt.
Hắn giải thích với nhân viên hải quan:
- Tôi có khách hàng đang chờ.
Thế là những toa xe chở đầy lúa mì lần lượt rời bến cảng. Nếu có ai thọc tay hơi sâu vào các bao lúa mì hoặc ngô thì sẽ thấy một điều thú vị, lúa mì và ngô chỉ là lớp phủ bên trên, còn bên trong toàn là những bộ lông thú đắt tiền, những tấm vải lụa, len dạ cướp được từ tàu Lôrâyđa
Trong lúc ấy, Pađrônê đang ngồi ở phòng riêng của Đanien cùng nhấm nháp rượu vang thượng hạng Tây Ban Nha. Hai bên thỏa thuận xong về món hàng. Pađrônê phải đồng ý mua cả mớ như bắt một con lợn mò trong chuồng. Nhưng đây không phải là lần đầu tiên hắn giao dịch với Đanien. Cả hai đều hiểu là bao giờ cũng tính có lợi cho cả hai bên, vì là bạn hàng cũ với nhau.
Số vàng mà Pađrônê trả đã nằm gọn trong két của Đanien. Lúc ấy, Pađônê mới thì thầm vào tai tướng cướp:
- Hai tuần nữa tàu Matinđa chở rất nhiều vàng sẽ nhổ neo. Có hai tàu chiến đi hộ vệ. Phen này anh cưa hơi khó đấy.
Đanien có vẻ nghĩ ngợi:
- Coi như một hạm đội còn gì. - Đanien nói - Hai tàu chiến có phải là đồ bỏ đâu. Nhưng dù sao vẫn là một miếng mồi hấp dẫn. Carămba!
- Anh hãy tính kỹ đi. May ra có thể ổn đấy. Tàu sẽ tới nước Anh, cập bến ở Đảo Đá. Tôi có hai tay trong ở tàu đó, thằng Pêđrô cao kều và thằng Abraham mụn cóc. Hai tên này có nhiệm vụ làm cho toàn bộ thủy thủ trên tàu Malinđa luôn luôn bị đau bụng khó tiêu ngay từ khi tàu bắt đầu nhổ neo. Chúng sẽ làm cho các khẩu pháo trở thành vô dụng khi nào nhìn thấy bóng tàu của các anh xuất hiện.
- Nhưng còn hai chiếc tàu chiến. - Đanien khẽ lắc đầu nói - Quá nhiều rủi ro và liều lĩnh.
- Dĩ nhiên là anh biết rõ sức mạnh của anh hơn tôi - tên Pađrônê nói. - Tôi sẽ thường xuyên cản đường bọn "Đuôi Sam Sắt". Dù sao tôi cũng góp khoảng hai mươi phần trăm vào việc hỗ trợ và thông tin. Tôi sẽ lo về phần hai thằng Pêđrô và Abraham nếu có chuyện lộn xộn xảy ra.
Đanien gật đầu lạnh lùng, nói:
- Được, tôi sẽ suy nghĩ về tàu Matinđa. Trong lúc này anh hãy đánh lạc hướng bọn "Đuôi Sam Sắt" đi.
- Thế là anh lại nói chuyện được rồi đó - Pađrônê nói.
Đúng lúc ấy tên cai phu đến trước cửa phòng báo cho Pađônê biết hàng đã dỡ xong.
Pađônê đứng dậy từ biệt. Đanien tiễn hắn ra đến boong tàu.
Chuyến xe ngựa chở hàng cuối cùng bắt đầu chuyển bánh ra khỏi cầu tàu, bao quanh đầy những người bán rong hoa quả và những kẻ ăn xin. Trên cầu tàu có đủ loại thủy thủ thuộc nhiều nước khác nhau trên các tàu bè từ các nơi đổ tới. Nhân viên hải quan, nhân viên bến tàu, phu khuân vác rất đông. Người thì bận túi bụi, người thì nhởn nhơ chờ đợi. Cả bến tàu ầm ĩ, ồn ào vì các thứ tiếng khác nhau trên thế giới.
Khi Đanien, Arabella cùng với Pađrônê bước lên cầu tàu, chợt một thủy thủ quần áo tả tơi, đi khập khiễng qua chỗ tàu "Ngựa Biển". Nhìn thấy Đanien, người đó bỗng lặng người dừng bước, đứng sững lại rồi hét lên:
- Hãy bắt lấy tên kia! Vua cướp biển đấy? Đó là tên Đanien khủng khiếp, còn gọi là "Cò Súng"' đấy!
Arabella vội nắm chặt lấy tay cha cô, nép sát vào Đanien, người run lên bần bật.
- Chính tên này đã tấn công tàu Lôrâyđa, tàn sát thủy thủ và đánh chìm tàu? Hãy bắt lấy nó?
Một tốp người xô nhau chạy đến đứng vòng trong vòng ngoài nhìn vào một cách tò mò.
Arabella hoảng hồn. Đanien lặng lẽ vòng tay ôm lấy con gái rồi quay về phía thằng thọt, nhếch mép cười:
- Ông bạn thân mến ơi, sao lại có thể như thế được? Tôi là thuyền trưởng tàu "Ngựa Biển" chuyên chở lúa mì. Ông bạn trông đây này, tôi còn mang cả con gái cho nó đi chơi trên tàu. Chắc ông cũng chẳng nghĩ rằng tàu cướp mà lại có trẻ con chạy loăng quăng trên boong chứ? Thôi đừng hét lên nữa? Ông làm cho con gái tôi sợ chết khiếp lên đây này.
Nhưng kẻ lạ mặt kia không chịu thôi, vẫn cứ hô hoán ầm ĩ lên. Một số nhân viên hải quan và một viên cảnh sát rẽ đám đông đi tới.
Pađrônê bước ra nói:
- Tôi là nhà buôn Pađrônê. Tôi cam đoan với các ngài đây là thuyền trưởng tàu buôn chân thực. Hôm nay chính tôi vừa mua xong chuyến tàu toàn là lúa mì và ngô của tàu này.
- Bọn chúng cùng một giuộc với nhau đấy? Hãy bắt lấy chúng nó? Chúng nó đã đánh chìm tàu Lôrâyđa! Chính tôi là một thủy thủ trên tàu đó. Bọn cướp đã quẳng chúng tôi xuống biển. Chỉ có mỗi mình tôi sống sót dạt vào bờ.
- Ông bạn thân mến ơi, - Pađrônê nói. - Tôi cũng có nghe thấy chiếc tàu Lôrâyđa bị đắm, nhưng bị chìm ở giữa biển khơi kia mà. Mấy hôm vừa qua có tàu còn thấy những mảnh vỡ nát của tàu Lôrâyđa. Làm sao mà ông lại có thể bơi nổi từ đó vào bờ được?
Vừa nói Pađrônê vừa nháy mắt cho một tên trong bọn khuân vác của hắn đang đứng lẫn trong đám đông.
Vừa lúc đó viên cảnh sát lên tiếng:
- Có chuyện gì ở đây thế này?
Pađrônê phàn nàn:
- Cái thằng quỉ đáng thương đến thế. Nó đang bảo là nó bơi từ chỗ tàu Lôrâyđa bị đắm vào bờ?
Người của Pađrônê lúc này đã tỏ vẻ thân mật quàng tay, ôm lấy thằng thọt.
- Thôi nào, Umbectô, - hắn nói một cách dịu dàng. - Họ không hiểu được là anh đang bị ốm đâu.
Rồi nhìn vào viên cảnh sát, hắn phân trần:
- Thôi đừng để ý đến hắn. Hắn là anh vợ tôi đấy mà. Anh ta đau đớn đến phát điên lên khi nghe tin cha và hai em nhỏ của anh ấy bị chết đuối trên chiếc thuyền đánh cá lúc giông bão. Ở nhà thì anh ấy không đến nỗi tệ thế đâu nhưng khi nhìn thấy biển và tàu bè là anh ấy cứ lẫn lộn cả lên. Thôi các ông các bà hãy tha lỗi cho con người điên rồ khốn khổ này. Ta về nhà đi, anh Umbectô. Chiều nay có món thịt băm viên nướng chả ngon lắm. Anh vẫn thích món này lắm phải không?
Từ trong đám đông lại xuất hiện một người nữa của Pađrônê trông khỏe mạnh, vạm vỡ. Thế là cả hai xốc nách lão thọt đang vùng vẫy la thét kéo di. Đám đông lẳng lặng mở đường cho họ. Ai cũng thấy cảm thương cho con người khốn khổ.
Arabella giật thót người khi lão thọt lia ánh mắt lần cuối về phía họ, nó là ánh mắt đầy tuyệt vọng, ảo não và hận thù. Cô bé cảm thấy không đủ sức chịu đựng nổi cái nhìn như thế. Cô thấy thương xót cho lão. Vì nói cho cùng thì lão đã nói đúng sự thật. Song Arabella làm sao có thể phản bội lại cha cô được.
Cô bé biết rằng nếu cha cô bị bắt thì nhất định sẽ phải rũ xương trong nhà tù. Và bất cứ một thủy thủ nào của cha cô bị bắt cũng bị trừng phạt như vậy.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển