Số lần đọc/download: 3496 / 75
Cập nhật: 2015-12-01 18:36:33 +0700
Chương 11
T
rong hai ngày tiếp theo, McKenna không có cơ hội để gặp riêng Aline.Đóng vai trò là nữ chủ nhân, cô dường như có ở khắp mọi nơi cùng một lúc, sắp đặt các bữa ăn, trò chơi, ban kịch nghiệp dư, và vui chơi giải trí khác cho khách tại Stony Cross Park.
Không thể kéo cô đi trước mặt mọi người, anh kiên nhẫn chờ cơ hội nhưng hình như anh không còn bình tĩnh được nữa. Tất cả mọi người tụ tập xung quanh Aline bất cứ khi nào cô xuất hiện. Trớ trêu thay, cô thừa hưởng tính cách của mẹ cô- nữ bá tước, luôn luôn gây sự chú ý đối với mọi người. Có lẽ chỉ khác biệt là nữ bá tước để thõa mãn lợi ích riêng cho mình còn Aline muốn mọi người hạnh phúc vui vẻ khi có sự hiện diện của cô.Cô đùa giỡn thân mật với những người đàn ông thân thiết, và kiên nhẫn lắng nghe những lời ngồi lê đôi mách của quý bà lón tuổi. Cô tham gia trò chơi cùng với những đứa trẻ con, lắng nghe thông cảm cho câu chuyện của cô gái chưa lập gia đình, và quan tâm đến bất kỳ người đàn ông trẻ tuổi nào trong vai như là một cô em gái. Trong nỗ lực cuối cùng này, Aline đã hoàn toàn thành công nhiều người đàn ông rõ ràng là say mê với cô... và khi nhìn thấy tia nhìn khao khát say mê của họ dành cho cô
Mặt Mc Kenna đen thui lại, anh muốn đá bay bọn họ đi, muốn cắn xé bọn họ như một con sói chiến đấu khi có con khác đang giành lãnh địa mình. Cô là của anh, mãi mãi là của anh, quá khứ, bây giờ và cả tương lai sau này nữa. Tất cả của cô đều chỉ thuộc về một mình anh thôi.
Một buổi chiều, McKenna, Gideon, và Lord Westcliff thư giãn ở nhà kính của khu vườn hoa, Aline xuất hiện mang theo một khay bạc. Người hầu đang đi sau đẩy một bàn màu dái ngựa di chuyển theo cô. Ngày mang theo hơi ẩm và những cơn gió nhẹ nhưng không đủ làm họ thấy bớt nóng trong trang phục vest của mình. Cả trang viên chìm đắm trong sự im lặng của buổi trưa hè, hầu hết mọi người đang đi ngủ để quên đi ngày nóng bức cho thời gian qua mau chờ không khí thoải mái hơn khi đêm đến.
Đêm nay sẽ không có buổi dạ hội, không bữa ăn tối hoặc bữa tiệc mỹ thuật vẽ tranh cho tối nay. Bởi vì hội chợ làng hằng năm đã bắt đầu diễn ra. Tất cả mọi người kể cả dân làng Stony Cross đều tham dự hội chợ này kèm theo kế hoạch vui chơi và say sưa trong đêm nay. Hội chợ được tổ chức một năm một lần bắt đầu từ những năm 1300, một sự kiện kéo dài đến hơn gần một tuần để cho mọi người nghỉ ngơi, thoải mái và hạnh phúc.
McKenna vẫn còn nhớ sự phấn khích, hăm hở của mình khi còn là một cậu bé. Đêm đầu tiên luôn bắt đầu bằng âm nhạc, khiêu vũ và đốt lửa trại ở trong làng. Anh và Aline thích thú khi nhìn các diễn viên hóa trang, phù thuỷ, người đi cà kheo, nhảy theo những điệu nhạc vui tai ông đã cảm thấy như là một cậu bé vào thời điểm công bằng. Đêm đầu tiên luôn bắt đầu với âm nhạc, khiêu vũ, và lửa trại nằm ở một khoảng cách ngắn từ làng. Cùng ông và Aline đã xem conjurors, tumblers, và đi bộ sàn. Sau đó họ đi đến chuồng ngựa xem hàng chục những con ngựa thuần chủng cao lớn, khoẻ mạnh. Anh vẫn nhớ khuôn mặt của Aline trong ánh sáng của lửa trại, đôi mắt trong veo với ngọn lửa phản chiếu trong mắt, đôi môi của cô dính một ít bánh gừng mà cô đã mua từ một trong những quầy hàng bánh kẹo. Tạo vật xinh đẹp đã đi đến gần cắt ngang những luồng suy nghĩ của anh, ba người đàn ông đứng dậy khẽ chào cô. Aline mỉm cười và nhanh chóng nói họ cứ tiếp tục ngồi thư giãn.
Mặc dù Westcliff và Gideon đã ngồi xuống ghế của mình nhưng Mc Kenna thì không, bước đến bên cô và lấy chiếc khay bạc từ cô. Cô nhìn anh mỉm cười, đôi má cô đỏ ửng lên vì nóng, đôi mắt nâu mượt như nhung, anh muốn thưởng thức làn da trắng hồng, hôn đi những giọt mồ hôi, và lột chiếc áo choàng mỏng phấn màu vàng bằng vải mu - xơ - lin bám vào cơ thể của cô.
Sau khi đặt khay lên bàn mà người hầu đã chuẩn bị, Mc Kenna nhìn thẳng vào cô, đôi mắt cô rớt trên nơi áo của anh đã được cuộn gọn gàng để lộ làn da rám nắng của mình. Cái nhìn của họ gặp nhau, và nó làm anh quên đi rằng họ không đứng một mình, anh không thể giấu niềm đam mê trong đôi mắt mình dành cho cô, và cô cũng không thể dứt mắt mình ra được.
Cố trấn tĩnh mình, Aline quay lại bàn bỏ những viên đá vào trong ly, âm thanh lánh cách va vào thành ly đã giúp cô lấy lại sự điềm tĩnh của mình, từ từ chế nước chanh vào ly, cô đưa cho anh ly nước mà không dám nhìn lại anh “ Cứ tiếp tục cuộc hội thoại của các ngài, tôi không có ý định phá rối đâu”
Gideon nhận ly nước chanh với một nụ cười biết ơn. " Kiểu làm phiền này luôn luôn được chào đón, thưa my lady!”
Westcliff ra hiệu cho Aline tham gia cùng bọn họ, và cô ngồi một cách duyên dáng cùng với anh sau khi đưa cho anh ly nước. Sự thân tình của tình anh em được thể hiện rõ ràng. Điều này làm cho Mc Kenna cảm thấy thú vị khi nhớ đến lúc trước tình anh em của họ không được thân thiết như bây giờ. Aline đã bị đe dọa bởi người anh trai hoàn hảo, và Marcus không thường xuyên về nhà trong những năm anh ta đi học ở xa.Bây giờ, tuy nhiên, có vẻ như Marcus và em gái đã thay đổi rồi.
"Bọn anh đang thẩo luận về các câu hỏi vì sao người Anh không bán các sản phẩm của mình ra các nước như người Mỹ và người Đức đã làm." Westcliff nói với em gái của mình.
"Bởi vì người Anh không muốn học ngôn ngữ nước ngoài?" Cô gợi ý vui vẻ.
"Lý do vớ vẩn", Westcliff nói với cô.
"Phải không?" cô trả lời. "Vậy thì, hãy cho em biết anh học được ngôn ngữ nước ngoài nào- không tính tiếng."
Westcliff cho em gái mình một cái nhìn đầy thách thức. "Tại sao không tính?"
"Bởi vì nó là một ngôn ngữ chết."
"Nó vẫn là một ngôn ngữ," Westcliff chỉ ra.
Trước khi hai người họ tranh cãi nhau, Mc Kenna nhanh chóng lèo lái câu chuyện "Vấn đề không phải là ngôn ngữ", anh nói, thu hút sự chú ý của cả hai. "Khó khăn với thương mại của người Anh ở nước ngoài là các nhà sản xuất ở đây không thích sản xuất hàng loạt hàng hóa của mình. Các nhà sản xuất lớn thì tạo ra sản phẩm phục vụ cho những tầng lớp quý tộc yêu cầu, còn những nhà sản xuất nhỏ lẻ thì phục vụ bình dân với số lượng và chất lượng không vượt trội để mà phát triển mạnh mẽ trong thị trường thế giới"
“Nhưng cũng không thể cung cấp khách hàng chỉ bằng những sản phẩm giống nhau được? "Aline hỏi, trán nhăn lại làm McKenna muốn hôn cho nó mịn lại.
"Trong giới hạn nhất định", McKenna nói.
"Ví dụ như," Gideon tiếp lời, “ ở Anh sản xuất động cơ đầu máy xe lửa nhưng lại không giống nhau”
"Đó là theo cách các công ty nước Anh", McKenna tiếp tục. "Một nhà máy sản xuất bánh quy sẽ làm cho hàng trăm bánh quy, trong khi chỉ làm ra 12. Hoặc một máy in hình dán tường sẽ sản xuất 5.000 mẫu thiết kế, trong khi chỉ sản xuất có 300 mẫu. Vì thế, cần phải nhiều mẫu thiết kế hơn, điều đó quá tốn kém để làm lại chúng, đặc biệt không thuận lợi khi bán cho các nước nếu nó quá mắc thì không thể tiêu thụ được. Rất tốn nhiều chi phí trong khi lợi nhuận không cao.Dễ dàng bị thua lỗ và phá sản”
"Nhưng tôi thích lựa chọn nhiều mẫu mã hơn ", Aline phản đối. "Tôi không muốn những bức tường của tôi trông giống như mọi người khác."
Cô ấy trông quá đáng yêu bởi khái niệm của việc có ít sự lựa chọn của hình gián tường mà anh vừa giải thích làmMcKenna không thể không cười toe toét. Nhận thấy nụ cười của anh, Aline nhướng lông mày quyến rũ nhìn anh nói "Anh đang mỉm cười là có ý gì?"
"Em nói ý kiến như thế hoàn toàn giống người Anh đấy", anh nói với cô.
"Anh không phải người Anh sao McKenna,?”
McKenna vẫn mỉm cười, lắc đầu. " Bây giờ thì không đúng lắm, my lady." McKenna đã trở thành một người Mỹ khi anh đặt chân lên Staten Island những năm trước đây.Trong khi anh ta luôn luôn thừa nhận một nỗi nhớ về quê hương, nhưng anh đã trở thành một người khác khi ở trên một quốc gia tự do làm mọi điều mình thích mà không gặp trở ngại điều gì. Trên nước Mỹ, anh bỏ ngay ý nghĩ mình là một kẻ thấp hèn, không bao giờ và không một lần nào nữa anh cúi đầu và nghe lệnh của bất cứ ai. Sau nhiều năm làm việc cực nhọc, hy sinh, lo lắng, và ý chí kiên cường anh đã đang ngồi trong trang viên của Lord Westcliff với tư cách là một quý ông thay vì làm việc trong chuồng ngựa năm xi-linh một tháng.
McKenna đã nhanh chóng lấy lại ý thức khi Marcus nhìn anh và Aline, đôi mắt đen sắc nét của anh ta không nói lên điều gì. Các bá tước không dễ bị lừa được và rõ ràng rằng anh ta không bị Aline bị lợi dụng.
"Tôi cho rằng anh nói đúng," Aline nói. "Nếu nhìn anh nói chuyện như một người Mỹ và suy nghĩ như người Mỹ thì anh đã trở thành người Mỹ mất rồi." Cô nghiêng người về phía anh một chút, đôi mắt nâu của cô lấp lánh. "Tuy nhiên, McKenna, có một số phần nhỏ của anh sẽ luôn luôn thuộc về Stony Cross-tôi từ chối cho phép anh từ chối chúng tôi hoàn toàn."
"Tôi không dám", anh nói nhẹ nhàng.
Họ nhìn chằm chằm vào nhau và lần này bất cứ điều gì có thể làm họ từ bỏ ánh mắt nóng bỏng nhìn vào nhau như bây giờ, ngay cả không khí tại phòng nhà kính đang im lặng một cách không mấy tự nhiên như thế này.
Westcliff đã phá vỡ không khí không mấy tự nhiên này, đằng hắng và đưng dậy đột ngột suýt nữa làm Aline ngồi cùng bị té ngã vì mất thăng bằng, cô tỏ thái độ không hài lòng nhìn vào anh, Westcliff nói, nghe như tiếng của ngài bá tước cha đang đe dọa McKenna. "Lady Aline, anh muốn thảo luận về một số của công việc em sẽ thực hiện trong vài ngày tới, để đảm bảo rằng lịch trình của chúng ta không mâu thuẫn. Đi cùng anh đến thư viện nào"
"Chắc chắn rồi, anh thân yêu," Aline nói, và mỉm cười với McKenna và Gideon, khi thấy cả hai đứng lên. "Tha lỗi cho tôi, thưa quý vị. Chúc các ngài một buổi chiều dễ chịu. "
Sau khi bá tước và cô em gái bước ra khỏi phòng kính, McKenna và Gideon trở lại chỗ ngồi của mình và thoải mái duỗi chân. "Nè," Gideon nhận xét trong một giai điệu bình thường, “ có vẻ như kế hoạch của anh đang phát triển tốt đấy chứ. "
"Kế hoạch gì?" McKenna hỏi, nhìn chăm chú vào ly nước chanh loãng của mình.
“Tất nhiên là dụ dỗ Lady Aline." Uể oải nói, Gideon thưởng thức ly nước của mình.
McKenna đáp lại với tiếng lầm bầm không nghe rõ lời Họ ngồi trong im lặng thân mật cho một vài phút, cho đến khi McKenna hỏi " Shaw... một người phụ nữ bao giờ yêu cầu anh viết một bài thơ cho cô ấy chưa?"
"Ôi chúa lòng lành, không có," Gideon trả lời với cười thầm.:
"Shaws không làm thơ. Chỉ cần thuê người để làm chúng thôi "
Anh cau lông mày của mình. "Đừng nói rằng Lady Aline muốn như vậy nha?"
“Oh, đúng vậy đấy”.
Gideon trợn tròn mắt. "Người ta không thể không ngạc nhiên trước sự đa dạng cách thức mà phụ nữ đưa ra để làm cho chúng ta trông giống như là thằng ngu. Anh chắc không muốn mình là người đó chứ? "
"Không."
"McKenna, anh có nghĩ kế hoạch trả thù của mình đi quá xa không? Tưởng tượng nếu như tôi là là cô ấy, và tôi khám phá ra một sự miễn cưỡng kỳ lạ để nhìn thấy nỗi đau của mình. " McKenna đã bắn anh ta một cái nhìn cảnh báo lạnh. "Nếu anh cố gắng can thiệp thì…."
"Thoải mái đi nào," Gideon đã tự bào chữa. "Tôi không có ý định làm hỏng kế hoạch của anh đâu. Tôi hy vọng anh sẽ có đủ tỉnh táo để biết mình đang làm gì?”
McKenna nhướng một bên lông mày nói mỉa mai. “Nghĩa là gì?”
Gideon mở nắp chai rượu và đổ vào ly nước chanh của mình nói tiếp suy nghĩ của anh "Có nghĩa là tôi đã không bao giờ nhìn thấy anh say mê bởi bất cứ ai hoặc bất cứ điều gì ngọai trừ Lady Aline." Anh hớp một ngụm lớn ly nước hỗn hợp đặc biệt của mình "Và bây giờ khi tôi đã hơi chếch choáng men, tôi sẽ nói thật theo ý kiến của riêng tôi là anh vẫn còn yêu thương cô ấy. Và trong thực tế, anh thà chết còn hơn là gây cho cô ấy những đau đớn.”
McKenna nhìn chằm chằm vào anh ta vẻ mặt vẫn lạnh lùng. " Anh là một kẻ ngốc say rượu, Shaw," Anh lẩm bẩm và đứng lên.
"Đó là câu hỏi ak?" Gideon hỏi, ném phần còn lại của đồ uống của mình vào trong bụng anh và nhìn dáng đi mạnh mẽ của McKenna.
Ban đêm không khí thoáng mát hẳn đi, các khách mời tại Stony Cross Park bắt đầu tụ tập tại phòng ngoài. Để chuẩn bị đi vào làng bằng những chiếc xe ngựa Trong số những người muốn giải trí tại hội chợ làng là chị của Gideon -Susan Chamberlain, và chồng cô ấy- Paul.
Trong vài ngày qua, Aline đã làm quen với Chamberlains, cô không thấy có sự tương đồng giữa hai chị em Gideon chút nào cả.Susan có mái tóc vàng và cao như em trai cô, nhưng cô đã không có sự hài hước vui nhộn, hoặc bản tính của em mình- chế giễu. Thay vào đó, cô dường như đặt bản thân mình vào tình trạng luôn quá nghiêm trọng- giống như chồng cô, Paul. Một chiếc xe đầu tiên đã khởi hành,
Aline lướt mắt nhìn Gideon Shaw, và cô thấy rằng sự chú ý của anh đang nhìn ai đó ở trong nhà. Một nụ cười mờ nhạt cong môi, và biểu hiện anh dãn ra. Nhìn theo ánh mắt của anh, Aline bất ngờ vui mừng khi nhìn Livia cuối cùng đã mạo hiểm ra khỏi bốn bức tường vô hình trong lòng. Đây là lần đầu tiên Livia tiếp xúc với thế giới bên ngoài kể từ cái chết của Amberley.
Mặc một chiếc váy in hoa hồng màu khoác chiếc áo voan mỏng quàng hai tay nhạt, Livia trông rất trẻ, và hơi một chút lo lắng.
Aline đi tới cô em gái với một nụ cười chào đón. "Em yêu," cô nói, trượt một cánh tay quanh eo mảnh mai của em gái mình, " Thật vui mừng khi rốt cuộc em đã tham gia cùng với bọn chị, Đúng là một đêm hoàn hảo”
Susan Chamberlain quay sang thì thầm với chồng, tế nhị đưa bàn tay của mình lên miệng nói xấu điều gì đó. Chamberlain liếc mắt về phía Livia và quay nhanh như thể không muốn ai đó phát hiện ra bọn họ đang nói chuyện gì.
Bảo vệ em gái mình, Aline đã kêu Livia để đi về phía trước. " Em sẽ gặp làm quen với một số vị khách mời của nhà ta, và đây là ông và bà Chamberlain, tôi muốn giới thiệu cả hai với em gái của tôi, Lady Olivia Marsden. "
Aline lạnh giọng nói nhắc nhở họ trong xã hội thượng lưu họ có địa vị thấp hơn Livia và do đó họ không có quyền gì nói to nhỏ sau lưng về em cô.
Sau khi Chamberlains gật đầu chào Livia với nụ cười ngắn, Aline giới thiệu Cuylers và ông Laroche, có vợ đã đi trước trong chuyến xe đầu tiên.
Đột nhiên McKenna xuất hiện trước họ. "Tôi không nghi ngờ rằng quý cô đây sẽ nhớ đến tôi sau từng ấy năm trôi qua “
Livia mỉm cười với anh, mặc dù cô ấy đột nhiên trông xanh xao nhợt nhạt. " Không, tôi nhớ anh, McKenna. Trở về Stony Cross là rất được hoan nghênh và lẽ ra phải làm từ lâu”
Họ cùng đi đến Gideon Shaw, người đang cố che giấu niềm đam mê khi nhìn đến Livia.
"Rất vui được làm quen với cô, Lady", Shaw thì thầm, nắm lấy tay cô và đặt chạm nhẹ môi mình vào tay cô, " Tôi hy vọng cô sẽ không từ chối khi cùng tôi đi chung chuyến xe này!” anh nói và buông tay cô một cách miễn cưỡng.
Trước khi Livia có thể trả lời, chị gái Susan Shaw can thiệp. "Chị sợ rằng sẽ không thể được", bà nói với Shaw. "Có chỉ đơn giản là sẽ không có đủ chỗ ngồi được nữa. Chúng ta đã có em và Paul và chị, và ông Laroche, không đề cập đến McKenna "
“McKenna không đi với chúng ta ", Shaw cắt lời chị gái. Anh lic nhìn McKenna có ý nghĩa.
"Thật vậy", McKenna đã xác nhận, mỉm cười nói. "Lady Aline đã sắp xếp cho tôi đi xe chuyến khác."
“Sao lại thế?" Susan cáu kỉnh nói. Rõ ràng rằng bà không hài lòng.
Aline mỉm cười rạng rỡ. " Tôi…", cô nói dối. "McKenna và tôi đang thảo luận về một vấn đề, er..."
"Đề tài thơ", McKenna nghiêm trang nói.
"Vâng, về thơ ca." Duy trì nụ cười, Aline chống lại sự cám dỗ để bước khó khăn trên bàn chân của mình. "Và tôi hy vọng sẽ tiếp tục cuộc thảo luận trên con đường làng."
Đôi mắt xanh của Susan đã thu hẹp với ánh nhìn nghi ngờ “thật ư? Tôi không thể tin được là Mc Kenna đã từng đọc thơ đấy”
“Em có nghe hắn ta đọc một phần như là", Shaw nói. " Em tin rằng nó bắt đầu với dòng “ Ở đó từng là người từ Bombay. phần còn lại của nó thi chưa xong thì phải. "
Ông Chamberlain cười khúc khích, để lộ sự quen thuộc của anh ta vào phần cuối của bài thơ.
McKenna nhe răng cười. "Rõ ràng tôi cần học hỏi Lady Aline để cải thiện thị hiếu văn học của tôi."
"Có thể thực hiện kết thúc nó trong chuyến xe này”,. Aline trả lời kín đáo.
"Điều đó phụ thuộc vào thời gian đi xe kéo dài", McKenna nói lại.
Các nhận xét khó có thể được hiểu như là một gợi ý khiêu gợi, nhưng một cái gì đó trong giọng nói của anh và cách anh nhìn cô mang đến một màu má hồng trên khuôn mặt của Aline.
"Tôi đề nghị cô không nên dừng lại cho đến khi đến Siberia", Shaw phá vỡ sự căng thẳng đột ngột, và một tiếng cười khoái trá vang lên.
Cười mỉm, Gideon đưa tay của mình về phía Livia “ Lady, vui lòng cho phép tôi….” Khi Shaw đang dìu em gái đi đến xe ngựa, Aline nhìn chằm chằm họ kinh ngạc. Đó là một chút khác lạ, thực sự, khi xem Livia với một người đàn ông khác. Tuy nhiên, Gideon Shaw dường như là tốt cho con bé. Có lẽ Livia cần một người đàn ông với sự tự tin dễ dàng và trần tục. Và anh ta dường như là một quý ông, bất chấp thái độ hoài nghi của mình. Tuy nhiên, có vẻ như là không có khả năng điều đó xảy ra cho hai giữa Shaw và Livia. Anh ta uống rượu như uống nước lã đó là điều mà Aline lo lắng nhất chưa kể đến danh tiếng ăn chơi của anh ta, và thực tế rằng anh ta đến từ một thế giới hoàn toàn khác xa so với Livia. Thở dài, Aline nhìn lên McKenna.
"Anh ấy là một người đàn ông tốt", McKenna nói, đọc thấu suy nghĩ của cô một cách dễ dàng trước sự ngạc nhiên của cô
"Tôi không nghi ngờ về điều đó," Aline lặng lẽ nói. "Nhưng nếu Livia là em gái của anh, McKenna... anh có muốn anh ta làm quen với nó không?" Câu hỏi đã được yêu cầu mà không quan tâm đến thành kiến chung
McKenna do dự một lúc lâu, sau đó lắc đầu.
"Tôi sợ điều đó", Aline thì thầm. Cô nắm lấy cánh tay của mình. " ừm, chúng ta cũng nên đi thôi."
"Lord Westcliff đâu?" anh hỏi, hộ tống cô ra xe.
"Không, Westcliff không có hứng thú đến hội chợ. Anh ấy ở nhà”
"Tốt", McKenna nói với sự hài lòng làm Aline cười. Rõ ràng là McKenna nghĩ sung sướng khi đi riêng với cô nhưng anh bất ngờ khi Cuylers, người đã biến cuộc trò chuyện thảo luận về chủ đề pho mát địa phương. Aline đã trả lời câu hỏi một cách chi tiết, và hơi khó khăn để che giấu một nụ cười khi nhìn thấy sự bực tức của McKenna.
Cuộc hành trình đã đi đến đích, ngôi làng được phát sáng với đèn và đuốc. Âm nhạc nổi lên, đông đúc với các vũ công đầy hoa mỹ. Gian hàng được dựng tạm bằng những cấu trúc gỗ mỏng manh và tương tự tất cả các gian hàng ở phía trước để bán và một phòng nhỏ phía trong để người bán thoải mái vào ban đêm.Những cửa hàng bán đồ trang sức, dao kéo, đồ chơi, giày dép, thủy tinh, đồ nội thất, và các loại thực phẩm đặc sản. Bùng nổ tiếng cười phát ra từ đám đông xung quanh các gian hàng sân khấu, diễn viên và diễn viên hài kịch giải trí, bao quanh họ là tiền xu nằm rải rác dưới chân của họ. McKenna hộ tống cô dọc theo các gian hàng,
Aline liếc nhìn anh ta tò mò. " Lễ hội của làng mang lại nhiều kỷ niệm."
McKenna gật đầu, ánh mắt anh xa xăm. " Dường như cảm giác như là mới đây vậy."
"Vâng", Aline đồng ý với đồng cảm u sầu. Bây giờ mọi thứ đã khác xa với thời gian quá khứ đó. Sự thơ ngây tinh khiết, sự đơn giản tinh tế, ý nghĩa cuộc sống tuổi trẻ đã thấm nhuần từng giây phút với một hào quang vàng... Nhớ về nó, cô bất ngờ bị xâm chiếm bởi một sự thiếu kiên nhẫn ấm áp dường như không có mục đích hay lối thoát. Cảm giác liên kết lại bên trong cô cho đến khi cô cảm thấy rạng rỡ ý thức của tất cả hình ảnh và âm thanh và cảm giác.
Đi bộ qua ngôi làng với McKenna ở bên cạnh cô... đó là một tiếng vang đáng yêu của quá khứ, giống như nghe một giai điệu đẹp, cô đã không nghe nó từ khi còn thơ ấu. Nhìn chằm chằm vào mắt anh, cô thấy rằng anh cũng đang nhớ về quá khứ như mình. Anh thư giãn hơn, mỉm cười một cách dễ dàng hơn, không còn cái nhìn khắc nghiệt ở mắt và miệng. Họ chen qua đám đông chật cứng của High Street, nơi một cặp phù thủy đang gợi ra những tiếng kêu thích thú của người xem.
Trượt một cánh tay xung quanh thắt lưng Aline để bảo vệ cô khỏi bị xô đẩy, McKenna vươn cao vai theo cách của mình qua đám đông. Trong sự phấn khích của lễ hội, không ai để ý đến cử chỉ, nhưng Aline đã choáng váng bởi các chất tự nhiên của nó, và bởi phản ứng của anh gợi lên trong cô. Cô cảm thấy thân hình của mình dán chặt vào cơ thể anh, đi theo sự điều khiển của anh dưới áp lực bàn tay anh quàng qua thắt lưng cô
Khi họ đã thoát ra được nơi đám đông hỗn loạn đó, tay McKenna tìm thấy cô, và anh nắm tay cô chặt vào bên trong lòng bàn tay của mình. Ngón tay Aline được bao bọc trong lòng bàn tay to lớn chai sần của anh, nó làm cô thấy rúng động
“chúng ta đi đâu?” cô hỏi, mơ hồ bị nhiễu loạn bởi thanh âm uể oải, gần như mộng, giọng nói của anh. McKenna không trả lời, chỉ dẫn đi qua các quầy hàng cho đến khi họ đi đến một trong những quầy anh muốn. Mùi thơm cay nồng của gừng theo không khí gió lùa vào lỗ mũi cô, và Aline cười trong vui sướng “ Anh còn nhớ! " từ khi còn nhỏ, điều đầu tiên cô luôn luôn thực hiện tại hội chợ là đi tìm quầy bán bánh gừng, và mặc dù McKenna không mấy quan tâm đến điều đó nhưng anh luôn luôn đi cùng cô
"Tất nhiên", McKenna cười nói, lấy các đồng tiền từ túi của mình và mua một miếng bánh dày cho cô. " đến tận bây giờ tôi chưa thấy ai ăn một cách ngấu nghiến bánh này như cách em ăn cả!."
" Em không có ăn như thế", Aline phản đối với cái cau mày, trong khi cắn mạnh một miếng bánh.
"Tôi khá kinh ngạc về điều đó đấy", McKenna tiếp tục. Anh thu hút cô đi đến các gian hàng khác. "Để xem xét vấn đề này sau vậy"
"Em không bao giờ tham ăn mà ", cô thông báo với anh, tính toán thận trọng một vết cắn rất lớn mà cô mới vừa ăn.
Anh cười toe toét. "Tôi ước gì đọc được suy nghĩ trong đầu em khi ngoài miệng lại nói khác." Khi họ nhàn nhã đi tham quan các quầy hàng, McKenna đã mua một số loại rượu ngọt cho Aline sau khi ăn xong bánh gừng của cô, và cô uống như bị khát nước lâu ngày.
"Chậm thôi", McKenna khuyên nhủ, ánh mắt anh vuốt ve. " Em sẽ làm cho mình chóng mặt khi uống như vậy đấy".
"Ai quan tâm nào?" Aline hỏi vô tình, uống một lần nữa. "Nếu em vấp ngã, anh sẽ giữ lại, đúng không nào?”
"Với cả hai cánh tay," anh thì thầm. Đến từ bất cứ ai khác, tuyên bố đó sẽ có can đảm của người dám làm điều đó. Từ McKenna, tuy nhiên, nó có vẻ đe dọa, khiến mắt anh thu hẹp lại khi nghĩ về điều gì đó.
Họ tiếp tục đi đến màu xanh lá cây trong làng, nhưng trước khi họ đến, Aline đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc. Đó là Adam, mái tóc vàng lấp lánh trong ngọn đuốc. Anh ấy đi kèm với bạn bè, cả nam và nữ, và anh chia tay nhóm với một bình luận ngắn gọn, một vài nụ cười giễu cợt khi họ biết anh ấy gia nhập vào nhóm Aline.
Cô đi tới anh ấy một cách háo hức, trong khi McKenna theo giống như một bóng ma nghiệt ngã theo sau. Tiếp cận Adam, Aline nắm tay anh và mỉm cười. " Em nhìn thấy một người đẹp trai này đây " cô trêu chọc. "Không, chờ đã, anh là khách quen thuộc Stony Cross Park phải không? Hình như đã lâu rồi em mới nhìn thấy anh, tha lỗi cho em khi trí nhớ của mình lại tệ đến như vậy!”
Miệng Adam mở rộng cười thích thú. "Sự vắng mặt này là cố ý đấy, quý cô của tôi, và em biết vì sao mà.”
Cô biết điều đó, thấu hiểu rằng anh để cô đối phó với McKenna trong bất kỳ cách nào mà cô mong muốn. "Điều đó không ngăn cản luôn em nhớ anh."
Bàn tay Adam bóp mạnh mắm tay cô trước khi anh buông ra. " Anh sẽ không như thế nữa đâu," anh hứa. "Bây giờ, giới thiệu anh chàng đồng hành này của em đi."
Nghe lời, Aline đã giới thiệu người bạn yêu quý với tình yêu quá khứ của cô trước đây, người sẽ không bao giờ gây ra bất hạnh cho cô nữa, kể cả sau này, gần như chắc chắn sẽ không một lần nào nữa. Thật kỳ lạ để xem McKenna và Adam bắt tay. Cô đã bao giờ tưởng tượng hai người gặp mặt với nhau, và cô không thể không đánh dấu sự tương phản giữa họ, thiên thần và ma quỷ.
‘Anh McKenna, "Adam nói một cách dễ dàng,"sự trở lại Stony Cross của anh mang đến cho Lady Aline niềm vui nhiều lắm, thật thất lễ vì mấy ngày này tôi không thể chia sẻ niềm vui này cùng với mọi người được, nhưng tôi đánh giá cao những người mang lai niềm hạnh phúc cho cô ấy
“Không sao cả”. McKenna nhìn Adam lạnh lùng thù địch. " Anh là bạn thân của quý cô dễ thương đây?”
"Vâng năm năm rồi," Adam trả lời. Một sự im lặng xảy ra sau đó, cho đến khi nó bị phá vỡ bởi một tiếng gọi cách vài mét.
"McKenna?...
Liếc nhìn theo hướng của giọng nói, Aline nhận ra rằng một số bạn bè cũ của McKenna đã nhìn thấy anh... Dick Burlison, người bạn thân của Mc Kenna trước đây... Tom Haydon, con trai người bán bánh mì, hiện đang điều hành công việc kinh doanh của cha mình... và Tom và vợ, Mary, người con gái đầy đặn mà trước đây McKenna đã thường tán tỉnh trong tuổi trẻ của mình.
Mỉm cười, Aline huých nhẹ McKenna nhẹ nhàng “ Anh đi đi”.
Anh không cần thúc giục hơn nữa. Khi anh đi thẳng tới nhóm với một nụ cười, tất cả đều hân hoan cười và bắt tay nhiệt tình. Mary, người mẹ của năm đứa con, ngạc nhiên trên khuôn mặt tròn của cô ta khi McKenna cúi hôn lên má.
" Anh cảm nhận được rằng em chưa thân thiết với anh ta", Adam nói với Aline khe khẽ.
Cô trả lời nhẹ nhàng khi cô nhìn theo McKenna. " Em có thể không đủ can đảm."
"Trong vai trò người bạn, anh có lẽ nên khuyên em không làm điều gì đó mà em hối tiếc sau này." Adam mỉm cười nói thêm, "Tất nhiên, người ta có xu hướng bỏ lỡ rất nhiều niềm vui theo cách đó."
"Adam", cô khiển trách, "khuyến khích em làm điều xấu sao?"
"Chỉ khi em hứa sẽ cho anh biết tất cả về nó.”
Aline lắc đầu với một nụ cười dễ thương.
Nghe âm thanh đó, McKenna quay lại nhìn cô, vẻ mặt cau có lông mày đen tối của mình.
"Oh, anh đã làm cho nó dễ dàng hơn với em rồi đấy", Adam thì thầm. "Những ngọn lửa ghen tuông đã được thổi bùng lên rồi. Bây giờ anh ta sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi anh ta tuyên bố lãnh thổ của mình. Thiên Chúa ơi, em sẽ thích điều này phải không? "
Chắc chắn là thế- cô nghĩ, khi nhìn McKenna trở lại bên cô một phút, ngón tay siết chặt khuỷu tay của Aline trong một màn hình hiển thị rõ ràng về quyền sở hữu. "Chúng ta đang trên đường tới làng xanh lá cây," anh nhắc nhở cô cộc lốc.
"uhm," Aline thì thầm. " Lord Sandridge, anh sẽ tham gia chứ?"
Rất tiếc." Adam đưa tay nắm tay Aline hôn điểm của khớp ngón tay của cô. " Anh phải gia nhập lại người đồng hành của mình. Goodbye!”
"Goodbye", McKenna nói, không có nỗ lực để che giấu sự thù địch của mình khi tử tước đẹp trai bỏ đi.
"Ôi, sao anh lại có thái độ thiếu tế nhị thế chứ", Aline nói. "Lord Sandridge anh ấy là khá thân thiết với em, không có lý do vì anh lại có thái độ như thế"
"Tôi còn muốn hắn biến đi khỏi nơi này…", McKenna lẩm bẩm nói cho mình nghe.
Cô cười, tận hưởng rõ ràng sự ghen tuông của anh. " Anh hầu như không nói một lời với anh ấy, ngoại trừ để chào tạm biệt. Và cách nhìn trừng trừng của anh như thể đó là kẻ thù vậy”
"Không có gì cả", McKenna chen ngang lời nói của cô, " Anh ta không ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi hộ tống em đi lễ hội sao?”
"Anh ấy tin ở em. Lord Sandridge và em có một sự hiểu biết tin tưởng vào hành động của nhau và có tự do làm mọi điều mà mỗi người thích. "
"Tự do sao?", anh lặp đi lặp lại che giấu sự khinh miệt. "Sandridge là một kẻ ngốc. Và nếu tôi ở trong vị trí của hắn ta, em thậm chí không có mặt ở đây. "
"Vậy thì ở đâu?" cô hỏi bỏ qua sự lịch sự. "Ở nhà, đang sửa tay áo sơ mi cho anh sao?"
"Không, trên giường của tôi. Bên dưới thân thể tôi. "
Suy nghĩ của cô dường như ngừng lại. Tưởng tượng về điều anh nói làm cô run rẩy và loạng choạng.Cô giữ im lặng, mặt cô đỏ hồng lên khi cô đi với anh tới làng xanh lá cây, hơn một vài người liếc nhìn họ suy đoán khi họ đi qua. Sau khi McKenna đã trải qua rất nhiều năm ra đi, trở về của anh là lý do cho lợi ích của dân làng, và họ bận tâmhi thấy hai người đi bên cạnh nhau. Âm nhạc được đi kèm bằng cách vỗ tay và dậm chân của người đàn ông và người phụ nữ quay một giai điệu dân gian tinh thần. Thưởng thức những giai điệu vui vẻ, Aline không thấy McKenna đi tới gần các nhạc công.
Ngay sau khi bài hát kết thúc, McKenna ra hiệu cho người chỉ huy của họ, một người chơi violon, tới gặp anh. McKenna nói gần tai của người đàn ông và đưa vài đồng xu cho ông ta, trong khi Aline quan sát vẻ nghi ngờ. Nhe răng cười một cách rộng rãi, người chỉ huy vội vã trở lại ban nhạc của mình, tổ chức một cuộc họp nhanh chóng, và tám người nhạc công đi đến trước mặt Aline Cô nhìn McKenna với sự nghi ngờ ngày càng tăng.
“ Anh đang làm gì thế?”
Đưa cô vào đến trung tâm của đám đông, các nhạc công đứng ở phía trước, nơi cô có thể nhìn thấy tất cả mọi người.
Người chỉ huy của họ ra hiệu về phía McKenna. "Những người bạn vui vẻ của tôi," ông ta nói "người đàn ông này đã yêu cầu một bài hát để tôn vinh vẻ đẹp của người phụ nữ đứng trước chúng ta. Với bài hát "The Rose of Tralee ' cho quý cô xinh đẹp Lady Aline.”
Khán giả vỗ tay nồng nhiệt,. khuôn mặt đỏ lên, Aline nhìn McKenna trong nháy mắt công khai đe dọa giết người, gây ra tiếng cười lớn hơn khi mọi người nhận ra sự thẹn thùng của cô.Anh nhìn lại cô trong một nụ cười vô tội, nâng lông mày chế giễu nhắc nhớ cô không thể trốn thoát, lẩn trốn. Các nhạc công nhìn Aline với cái nhìn vui tươi, và cô lắc đầu với một nụ cười khi họ bắt đầu chơi, đi kèm với ít nhất 200 tiếng nói khác. Ngay cả một số các chủ cửa hiệu và các thương gia tụ tập lại gần để tham gia, thay thế tên cô cho nhân vật chính trong bài hát.
The pale moon was rising above the green mountain; the sun was declining beneath the blue sea when I strayed with my love to the pure crystal fountain that stands in the beautiful vale of Tralee. She was lovely and fair as the rose of the summer yet ’twas not her beauty alone the won me Oh, no! ’twas the truth in her eye ever dawning that made me love Aline, the Rose of Tralee The cool shades of evening their mantle was spreading, and Aline, all smiling, was listening to me, The moon through the valley, her pale rays was shedding when I won the heart of the rose of Tra-leeeeee!
Vào lúc kết thúc bài hát, Aline nhún gối đáp lễ. Cô đưa tay mình cho người chỉ huy nắm lấy và sau khi cúi người hôn tay cô ông giả vờ bị té xỉu gợi lên những tiếng cười vui nhộn và tràng pháo tay thân thiện cho cả hai người
Trở về với McKenna, Aline dành cho anh ánh mắt vờ giận dữ
" Anh sẽ phải trả giá cho việc này", cô cảnh báo.
Anh cười toe toét. " Chính em muốn có một bài dạ khúc mà”
Tiếng cười cô vang lên khi nhớ đến yêu cầu của mình. " đáng ghét ", cô kêu lên, với tay mình lên khuỷu tay anh. "Không phải toàn bộ dân làng Stony Cross! "
"Hãy tin rằng - đó là tốt hơn so với việc nghe tôi hát một mình."
"Em nhớ anh có giọng hát hay mà!”
"Tôi không thời gian để mà luyện hát” Họ giương mắt nhìn nhau, mỉm cười, trong khi thích thú ngấm sâu thông qua tĩnh mạch của Aline. " Và em cũng yêu cầu một bài thơ," cô nói.
Đôi mắt lấp lánh, lời nói tán tỉnh của cô dường như ảnh hưởng đến McKenna, làm giọng anh trầm xuống khi nhìn vào cô trả lời. "Và tôi nói với em rằng tôi cần nguồn cảm hứng nhiều hơn."
"Anh cần nói chính xác hơn đi, anh muốn tìm cảm hứng gì mới được?”
Khoé miệng anh nhếch lên. "Sử dụng trí tưởng tượng của em ấy."
Aline bị ấn tượng bởi những lời nói. Vô tình, McKenna đã sử dụng cùng một cụm từ mà Adam đã từng nói, khi họ đã thảo luận về những vết sẹo trên chân của mình. Cảm giác xuất hiện sự mất kiên nhẫn, và cô khó có thể rút ra hơi thở xung quanh sự phấn khích cuồn cuộn và sự nhầm lẫn trong ngực cô. Nếu cô không thông minh, nếu cô táo bạo, cô có thể có thể có những gì cô muốn nhất trên thế giới.
Một đêm với McKenna... không có, chỉ cần một vài phút đánh mất sự hiểu biết của mình... Ôi chúa ơi! là quá nhiều để yêu cầu? Không. Dù có trả giá cho việc đó đi chăng nữa, cô sẽ có một vài khoảnh khắc quý giá với người đàn ông cô chưa bao giờ ngừng yêu thương. Và cô sẽ tìm một cách để làm điều đó mà không để cho anh ta biết bí mật của cô.Tối nay, cô nghĩ trong cuộc nổi dậy đam mê, và chết tiệt bất cứ ai hay bất cứ điều gì cố gắng ngăn cản cô. Chết tiệt! Số phận của cô và McKenna cuối cùng sẽ do chính hai người quyết định.