Số lần đọc/download: 1922 / 40
Cập nhật: 2016-06-03 16:16:40 +0700
Chương 9
T
ôi vào trường khi cơn mưa tạnh hẳn. Trường vắng hoe. Hai xe nước đá ở hai bên góc mới bắt đầu bày ra. Trong sân lác đác một vài sinh viên.
Tôi chạy xe vòng sau lưng tòa nhà chính. Lúc lên bậc cấp, tôi tự cho phép mình ngồi xuống bệ gạch. Từ chỗ ngồi này tôi có thể nhìn qua hàng rào sắt, thấy thật rõ con đường nằm ngoài hàng rào. Những thân me với tàn lá oằn xuống. Những hạt mưa trĩu trên những bụng lá lăn tăn, màu xanh non như cốm và những hạt mưa thì như những hạt lựu, hay hạt thủy tinh. Mỗi cơn gió tới, lại giật xuống một loạt. Tạo thành tiếng rào rào, cùng với những phiến lá non rơi lả tả. Buổi sáng, mặt đường trong và sạch bóng, như mặt người vừa mới được rửa sạch bằng sà phòng. Bất giác tôi đưa tay lên xoa mặt mình. Bàn tay hay da mặt tôi? Lạnh buốt. Cánh tay ngừng lại ngang mũi, ngang mặt. Mùi thịt da tôi lạ. Tôi không còn nhận ra mùi thịt da tôi nữa. Hình như mùi hơi chàng đã phảng phất hay đã trộn lẫn vào tôi. Tôi hít mạnh một hơi, và vươn vai đứng dậy. Tôi thả bộ ra ngoài cổng trường. Hiên trên chiếc PC như một niềm vui lóe lên. Tôi túm lấy Hiên mà không biết để làm gì. Hiên bảo:
- Cho em gửi xe đã.
Tôi lững thững trở vào. Bâu trời dần dần cao lên. Nắng làm tan những đám mây cuối cùng mang hơi nước.
Tôi rủ Hiên vào hội quán. Hiên nép vào tôi. Hai thân hình quá mỏng, như một cành khô được chẻ làm đôi và có chung một nỗi phiền muộn. Tôi nói:
- Đêm mưa em biết không?
Hiên lắc đầu, và sau đấy, tôi thấy như mình có một vẻ gì khác thường khiến Hiên lo sợ. Qua ánh mắt Hiên ngơ ngác, tôi đoán đọc được những ý nghĩ bất ngờ đó nơi Hiên.
Chuông reo vào lớp. Những bước chân chạy rộn khắp các ngã hành lang và trên các cầu thang dẫn lên lầu cao. Chuông reo lần thứ hai. Hãn hút theo cơn mưa đã tan đi ở cuối đường. Hãn không tới.