What's meant to be will always find a way.

Trisha Yearwood

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngũ Vi
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Lý Mai An
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 18
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1283 / 12
Cập nhật: 2015-11-24 19:40:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
ứ cho là vậy.”
Phi. “Vậy anh có thể nói mì thịt bò hôm nay rất ngon. mà không chỉ ừ đi, rất không có tình cảm, chẳng lẽ anh đều trả lời vấn đề của người khác như vậy?”
Tống Tử Ngôn cúi đầu, cười khẽ, nghe Hiểu Nguyên dí dỏm nói, hôm nay thứ bảy, buổi sáng hai người đi chợ mua thịt bò, chuẩn bị làm thử mì thịt bò theo công thức khách hàng của Hiểu Nguyên tiết lộ. Mì thịt bò rất ngon, không khí cũng rất tốt, mặt khác, lần đầu tiên cảm thấy, thì ra vợ chồng tranh cãi, nói chuyện tán gẫu cũng có thể hài hòa như vậy, cuộc sống như vậy thật tốt.
“Từ lúc kết hôn đến bây giờ, em mới biết cách anh trả lời câu hỏi?”
“Không phải chứ? “Ừ” chính là cách anh trả lời câu hỏi hả? Vậy anh trên tòa án, làm sao bây giờ? Ừ tới ừ lui không phải thuận lợi cho đối thủ sao?”
Tống Tử Ngôn nhún vai. “Rất nhiều luật sư đều như vậy, công việc thì nói nhiều, về đến nhà cũng không muốn nói chuyện.” Anh nói “Nhà” sao? Khương Hiểu Nguyên không nhịn được cười trộm.
“Vui vẻ như vậy?”
“Ừ.” Cô cố tình học anh.
“Tại sao?”
“Ừ, ừ.” Cô cố ý khiêu khích.
Anh tà ác kéo lên khóe miệng, Khương Hiểu Nguyên mới phát hiện mình sai rồi, nhưng đã không còn kịp, Tống Tử Ngôn ôm cô ngang lên.
“Anh đã rửa chén xong.”
“Tắm.”
“Cùng nhau tắm.”
Tắm dĩ nhiên không chỉ “Tắm” thôi, tiếng cô rên rỉ tràn ngập khắp phòng tắm, hai gò má ửng hồng, theo động tác rút ra đưa vào của anh, hấp dẫn đong đưa hông mình.
Trong sách nói, càng cao trào sẽ càng nâng cao khả năng thụ thai, cho nên cô tập trung trong khi hoan ái. Về phần cao trào, giữa bọn họ mặc dù không có tình yêu, vẫn có thể dễ dàng đạt được.
Tống Tử Ngôn dùng tay đỡ lấy thắt lưng mảnh khảnh của cô từ phía sau, ôm cô vào trong ngực, anh khom lưng ở bên tai cô khàn khàn hỏi: “Em không có mua đồ bảo hộ sao?” (là chỉ BCS đó)
“Quên… Trời ạ, ông xã…”
Tống Tử Ngôn tuy là đàn ông, nhưng tính toán kỳ an toàn so với cô còn rõ hơn, chỉ trong một tuần lễ sau kỳ kinh nguyệt của cô là anh không sử dụng đồ bảo hộ, những thời điểm khác nhất định sẽ sử dụng, không nghĩ đến đồ bảo hộ lại là trở ngại lớn nhất trong kế hoạch xin anh một đứa nhỏ.
“Hôm nay an toàn không?”
“Không biết…” Cô nhắm mắt giả vờ vô tội, không thể để Tống Tử Ngôn nhìn ra sự bất an của mình.
Cô vô lực dựa vào mặt tường lạnh băng, từng đợt khoái cảm ùa tới, theo co rút của cô, anh bất ngờ rút ra phân thân, đem tinh dịch nóng bỏng giải phóng ở cặp mông tròn trịa của cô…
Khương Hiểu Nguyên sững sờ, không nghĩ tới tự chủ của người đàn ông này cao như vậy, ván này, cô hoàn toàn thất bại thảm hại. Hiển nhiên, anh không muốn để cô mang thai, cho nên trong giai đoạn nguy hiểm anh sẽ không bắn tinh trong cơ thể.
Nếu như cùng nhau như vậy, cô làm sao có thể mang thai?
Từng ngày từng ngày tiếp tục trôi qua, cô vẫn đang tìm kiếm chỗ sơ hở để cố gắng làm “Tinh” của Tống Tử Ngôn lọt lưới, về phần Đổng Tú Thanh sao?
Cô ta là luật sư ở văn phòng luật của anh, hai người hằng ngày đều gặp mặt, chắc hẳn mỗi ngày đều rất vui vẻ. Cô nghĩ Tống Tử Ngôn ngày càng cười nhiều hơn là do Đổng Tú Thanh, tuyệt đối không thừa nhận do cuộc hôn nhân của cô cùng Tống Tử Ngôn ngày càng trở nên ấm áp.
Hôm nay, hai người đi siêu thị mua đồ dùng hằng ngày, Tống Tử Ngôn đem hai hộp đồ bảo hộ đặt vào xe hàng.
Khương Hiểu Nguyên như nhìn thấy kẻ địch nhìn chằm chằm hộp đồ bảo hộ. “Hai hộp?”
“Không đủ sao?”
Cô vội giả vờ làm nũng lấy lòng. “Không phải ý này… ý em là người ta không thích cái này…”
“Tại sao?”
Cô như chim nhỏ nép người vào ngực anh. “Bởi vì cảm giác rất lỳ lạ…”
“Cái này đã rất mỏng rồi.”
“Nhìn nó chưa phải là mỏng nhất… Ông xã, có thể không dùng không?” Cô dịu dàng yêu cầu, nhấp nháy đôi mắt xinh đẹp.
“Em sẽ mang thai.”
“Vậy thì có sao?”
“Quá nhanh.”
“Cho nên trong kế hoạch cuộc sống của anh, không muốn làm ba ba sớm như vậy?”
“Đúng.”
“Đúng” với “Ừ” ý nghĩa không giống nhau, “Đúng” so với “Ừ” Kiên quyết hơn rất nhiều rất nhiều!
Được, nếu như cảm thấy quá nhanh, nếu như không muốn làm ba ba sớm như vậy, vậy thì không nên chạm vào cô! Không cần đêm nào cũng đêm xuân!
Dĩ nhiên, đây chỉ là lời nói trong lòng Khương Hiểu Nguyên, anh dĩ nhiên phải chạm vào cô, không chạm cô, cô làm thế nào mang thai?
Cho nên đồ bảo hộ vẫn cứ mua, việc này không hề gì, dùng kim đâm rách mỗi cái bảo hộ không phải là được rồi sao?
Mua đồ bảo hộ, hai người tiếp tục đi dạo siêu thị, có lẽ là ông trời cảm thấy việc đồ bảo hộ chưa đủ làm cô đau đầu, cho nên đưa tiểu tam tới, cho Khương Hiểu cười cũng cười không nổi.
“Học trưởng.”
Đổng Tú Thanh vừa xuất hiện, Tống Tử Ngôn liền buông xuống cánh tay đang ôm bả vai bà xã.
Khương Hiểu Nguyên cười khổ, xoa xoa bả vai vừa bị vứt bỏ.
“Em sao lại ở chỗ này?” Hắn hỏi.
“Em tới siêu thị mua chút đồ.”
Buồn cười, nhà cô ta ở phía bắc, Khương Hiểu Nguyên nghi ngờ mãnh liệt, cô ta là cố ý tới đây, thậm chí là ôm cây đợi thỏ ở cửa nhà chờ cô cùng Tống Tử Ngôn a!
“Học muội, nhà cô không phải ở phía bắc sao?” Khương Hiểu Nguyên quyết định làm một chuyện, để cho tiểu tam biết, muốn bám lấy ông xã của người khác thì phải trả giá thật cao.
“A, nếu đã tới, vậy thì đến nhà cùng nhau ăn cơm trưa đi, hôm nay chúng tôi muốn nấu món nghêu nấu rượu, đúng không, ông xã, mời học muội tới nhà chúng ta ăn cơm trưa được không?”
Cô mời khách rõ ràng dọa đến mọi người, nhưng không có lý do gì để từ chối. Kết thúc hành trình mua sắm ở siêu thị, ba người cùng nhau lên xe.
Khương Hiểu Nguyên ngồi ở vị trí cạnh tài xế, cô thân mật ôm lấy cánh tay ông xã dựa vào bên người anh.
“Ông xã, em nghĩ mua hai hộp bảo hộ hình như không đủ, anh tùy lúc “tính phúc” như vậy, không thể chỉ đặt ở một phòng, phải đặt ở cả phòng khách và phòng tắm nữa, phòng ăn có cần hay không? A, thật xấu hổ…”
Đúng, là cô cố ý, cô là cố ý muốn làm cho Đổng Tú Thanh ghen tỵ.
“Thật ra thì không có đồ bảo hộ cũng không sao, em thích một bảo bối giống như anh…” Cô hạ thấp giọng nói, giống như là thì thầm, cũng là hấp dẫn, rồi lại cố ý để cho Đổng Tú Thanh đang ngồi phía sau nghe được rõ ràng từng chữ.
“Ác, ngại quá, học muội, tôi quên mất cô ngồi phía sau, để cho cô chê cười rồi.”
“Không sao…” A, cô ta thật muốn khóc, làm sao mà không sao chứ?
Còn Tống Tử Ngôn?
Anh rất kỳ lạ, dường như cũng không thích cô thể hiện đằm thắm như vậy. Hừ, dĩ nhiên rồi, cô kích thích anh như vậy, anh làm sao vui vẻ được?
Trở lại “Ổ nhỏ yêu thương” của cô cùng Tống Tử Ngôn, Khương Hiểu Nguyên làm nũng muốn Tống Tử Ngôn giúp cô làm cơm trưa.
“Theo giúp em nha, người ta lần đầu tiên thử làm món Italy, rất sợ không được ngon, vả lại học muội cũng không phải người lạ, anh cũng không cần chào hỏi khách khí, để cho cô ấy tới giúp một tay chuẩn bị bữa trưa?”
Phòng bếp lớn như vậy, không khí nhìn có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại ẩn dấu sóng ngầm mãnh liệt.
Khương Hiểu Nguyên thành thạo chuẩn bị nước sốt. Tay nghề nấu ăn của cô, hương vị món ăn thanh nhẹ, điểm này ngược lại phù hợp với khẩu vị của Tống Tử Ngôn.
“Học muội, cô biết không? Học trưởng của cô nói tài nghệ nấu nướng của tôi còn ngon hơn đầu bếp nhà hàng đấy! A, thật không biết xấu hổ.”
Cô giống như mèo con, khom lưng nghiêng đầu cọ vào bả vai Tống Tử Ngôn, “Ông xã, anh cũng không có nói với học muội, tuần trước, em làm mì thịt bò bí truyền ăn rất ngon.”
Tống Tử Ngôn im lặng, tiếp tục rửa sạch rau dưa trên tay. Anh không phải không hiểu lý do đột nhiên Hiểu Nguyên nhiệt tình như vậy, cô giống như sư tử cái hung dữ bảo vệ lãnh thổ của mình, chẳng qua Tú Thanh là học muội của anh, người tới là khách…
Khương Hiểu Nguyên thả cái thìa trên tay xuống, cầm một cái tạp dề. “Ông xã, nhìn em.”
Cô nhón chân lên, giúp ông xã mang tạp dề, còn không quên in một nụ hôn lên cái cằm góc cạnh cương quyết của ông xã. “Ông xã của em thật đẹp trai.”
Cô quay đầu cười nhìn Đổng Tú Thanh,”Học muội, chưa nhìn thấy đại luật sư biến thành người đàn ông nội trợ đi?”
Quả thật là chưa thấy qua, cô ta chưa bao giờ biết Tử Ngôn cùng vợ có thể hài hòa giúp đỡ lẫn nhau như vậy, bọn họ là thông qua xem mắt kết hôn, kết hôn chưa được bốn tháng, Tử Ngôn hình dung hôn nhân của anh bằng bốn chữ: “Lấy lễ đối đãi.” Cho nên, không nên có những hành động này…
“Là chưa thấy qua, tôi sẽ không để chồng tôi mặc tạp dề bận rộn trong bếp.”
Khương Hiểu Nguyên rất vui vẻ, cô thích dốc hết mười phần sức lực chiến đấu với tiểu tam. “Ông xã của học muội chắc là một quý ông điển hình nhỉ? Lần trước mấy luật sư họp mặt, tôi nghe nói cô đã kết hôn ở Mỹ?”
“Tôi đã ly hôn.”
“Ác, tôi không cố ý.”
“Tôi không thể cùng người đàn ông tôi không yêu chung sống cả đời, cho nên ly hôn là lựa chọn đúng đắn, còn cô? Khương tiểu thư, cô cùng học trưởng là xem mắt kết hôn, cô không sợ cả đời cùng học trưởng cũng không có chút tình yêu, cứ sống như vậy hết đời?”
Tống Tử Ngôn nheo mắt lại, nhìn vẻ mặt khiêu khích của Tú Thanh. Anh không ngờ Tú Thanh sẽ nói như vậy, trước khi bản thân làm rõ suy nghĩ rối loạn của mình, Hiểu Nguyên là bà xã của anh, anh không muốn để cô cảm thấy lo lắng hoặc không vui.
“Tú Thanh, đây là chuyện vợ chồng chúng tôi.”
Khương Hiểu Nguyên không ngờ Tống Tử Ngôn sẽ thay mình ra mặt, cô có bên cảm động không? Không, cô sẽ không, anh chẳng qua là không muốn để lộ chuyện kia.
“Ông xã, không sao, em không ngại.” Sau đó cô múc một chút nước sốt. “Tới, nếm thử cái này một chút.”
Thìa đang ở trước miệng anh, Tống Tử Ngôn rất tự nhiên nếm thử. “Như thế nào? Có nhạt quá hay không? Hay là mặn?”
“Sẽ không.”
Khương Hiểu Nguyên cười híp mắt. Cho nên, chiến tranh kết thúc sao?
Không, dĩ nhiên là không, cô đã nói, tiểu tam muốn bám lấy ông xã của người khác thì phải trả giá thật cao.
“Em thử một chút.” Khương Hiểu Nguyên hai tay đè lấy vai anh, nhón chân lên, ngẩng đầu, đưa cái lưỡi đáng yêu khẽ liếm môi mỏng của anh còn lưu lại nước sốt, sau đó nũng nịu nhìn hắn. “Thật ngon.”
Hình ảnh ân ái như vậy Đổng Tú Thanh không nhìn được nữa, cô ta bụm mặt, vội vã bỏ đi.
Cô ta vừa khóc vừa chạy, diễn cũng đã diễn xong. Khương Hiểu Nguyên phục hồi khuôn mặt không chút thay đổi, tỉnh táo trộn nước sốt trên bếp.
“Em là cố ý?” Tống Tử Ngôn hỏi.
“Anh đau lòng?”
“Cô ấy là học muội của anh, em không cần phải như vậy.”
Khương Hiểu Nguyên cười lạnh. “Vậy sao? Chúng ta là vợ chồng, những hành động này là quá đáng sao? Em không hiểu học muội thân ái của anh thấy vợ chồng người khác ân ái thì lại đau lòng như vậy? Còn nữa, anh sao lại đặc biệt quan tâm cô ấy, chẳng lẽ anh chỉ có cô ấy là học muội thôi sao? Vậy luật sư Bạch? Cô ấy cũng là bạn học của anh, em chưa bao giờ thấy anh quan tâm cô ấy như vậy.”
Tống Tử Ngôn nhắm mắt lại. Hắn lần nữa mở mắt ra, đã quyết định phải nói rõ ràng quan hệ giữa anh với Tú Thanh, không cần phải che dấu, sự thật chính là sự thật.
“Tú Thanh không chỉ là học muội, cô ấy là bạn gái trước của anh, cho dù đã chia tay, anh vẫn sẽ giống như bạn bè quan tâm cô ấy.”
“Trước? Bạn bè?” Cô hừ lạnh. “Nếu chỉ là lúc trước, nếu như đơn giản là bạn bè, có cần phải đau lòng như vậy không?”
Tống Tử Ngôn lạnh lùng nhìn lửa giận của cô. “Em là đang nói anh phản bội em?”
Khương Hiểu Nguyên muốn bản thân dũng cảm nhìn anh, nếu anh muốn, vậy thì nói rõ một lần.
Khương Hiểu Nguyên tắt bếp, để thìa xuống, lạnh như băng chính thức đối diện chồng mình. “Em rất rõ suy nghĩ của anh, dù sao hợp đồng trước khi cưới cũng đã nói rõ, nếu người kia tìm được người mình yêu thật lòng, hai bên có thể thỏa thuận ly hôn. Anh và em đều hiểu giao ước này, nếu như học muội kia là người anh thật lòng yêu thương, anh muốn ly hôn, em có thể tác thành cho anh! Em không muốn tiếp tục sống trong ngờ vực. Tử Ngôn, anh cho là em không biết chuyện giữa anh và Đổng Tú Thanh sao?”
Cô không muốn mang thai, cô không đủ kiên nhẫn để cầu xin một đứa con từ một người cha không có tình thương, nếu như hiện tại anh yêu cầu ly hôn, cô sẽ đồng ý, cho dù cô có tan nát cõi lòng ngàn lần vạn lần, cô cũng sẽ đồng ý!
Tống Tử Ngôn đón lấy lửa giận của bà xã, cô chọn xung đột, bằng phương pháp xung đột giải quyết chuyện này, quan hệ của anh và Tú Thanh làm cô không yên lòng, Hiểu Nguyên nghĩ là anh quan tâm Tú Thanh quá mức, anh sẽ không giải thích cho bản thân, anh muốn quan tâm cô ta là sự thật.
Nhưng mà bà xã cùng gia đình cũng là trách nhiệm quan trọng của anh, anh có lẽ hoang mang, không đồng ý “Thỏa thuận ly hôn”. Hiểu Nguyên thì sao? Tại sao cô có thể đem bốn chữ này dễ dàng nói ra như vậy?
Tống Tử Ngôn lắc đầu một cái, không lên tiếng, xoay người rời đi.
Khương Hiểu Nguyên nghe được âm thanh đóng cửa, hai tay run rẩy che mặt, đổ vỡ khóc thút thít qua khẽ tay.
Sự thật đang ở trước mắt, lựa chọn của Tống Tử Ngôn không phải cô.
Vợ Lạnh Lùng Không Sợ Tôi Vợ Lạnh Lùng Không Sợ Tôi - Ngũ Vi Vợ Lạnh Lùng Không Sợ Tôi