Sở dĩ bạn thất bại là do bạn dám tiên phong đi tìm vùng đất mới, phương pháp thực hiện mới, và những cách thức thể hiện mới.

Eric Hoffer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 334 / 55
Cập nhật: 2019-12-23 22:16:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9 - Thư Viện
hư viện nằm ở bên trái cầu thang, trên tầng hai. Đó là một căn phòng có trần nhà được trang trí với các họa tiết đắp nổi khoanh tròn màu xanh lam và đỏ, với hai ô cửa sổ rất thoáng, một trông xuống mảnh sân rải sỏi và một trông ra vườn. Căn phòng đầy ắp những giá kệ ngồn ngộn sách. Còn có một chiếc trường kỷ bọc da trâu, một cây đàn piano mà trên đó chất đống các loại tạp chí, và để hoàn tất khung cảnh là hai chiếc ghế xoay bất tiện. Mỗi giá sách đều được đánh dấu bằng một tấm biển riêng biệt làm từ đồng thau trên đề: Lịch sử, Y học, Địa lý
Ba đứa trẻ bắt tay vào công việc tìm những cuốn sách mà ông Nestor gợi ý. "Chắc chắn là trong cuốn sách này," Julia quả quyết.
"Nó viết gì?" "Cổ tự học."
""Cổ tự học" nghĩa là cái quái gì?
"Trong tiếng Hy Lạp paleo nghĩa là "cổ xưa", như kiểu con người thời cổ đại ấy. Còn graphie có nghĩa là "chữ viết", nếu chị không nhầm.
Rick và Jason nhìn cô bé ngưỡng mộ.
Sau đó Rick kiễng chân lên chộp lấy một cuốn sách dày cộp có tiêu đề Từ điển những ngôn ngữ bị lãng quên. Bên trong có hàng chục hình ảnh và biểu tượng phác họa lại những kiểu chữ viết cổ: bảng chữ cái Phoenicia, bảng chữ cái tiếng Ấn Độ, bảng chữ tượng hình tiếng Ai Cập, tiếng Etruscan huyền bí, bảng chữ cái tiếng Hy Lạp, kiểu chữ rongo-rongo xa lạ của Đảo Pasqua... và rất nhiều thứ nữa.
Mỗi trang sách đều đầy bất ngờ: nó chứa đựng các biểu tượng, hình vẽ, mật mã, những ngôn ngữ bị biến mất, những từ ngữ bị biến mất.
Khi Rick giở tới trang 196-197, Jason thốt lên: "Dừng lại! Là trang này?
Ở giữa trang giấy đó có đăng bức hình này:
"Hình như đúng là chúng rồi..."
"Ở bên dưới viết gì vậy?"
Rick đọc to: Đây là bốn mươi lăm hình vẽ bí ẩn về cái được gọi là "Chiếc đĩa Festo". Đó là một chiếc đĩa bằng đất sét hình thù méo mó, được các nhà khảo cổ học Halbherr và Pernier phát hiện trên đảo Festo vào đầu thế kỷ XX, và chưa từng được giải mã...
"Chúng ta khởi đầu thuận lợi đấy!" Julia thì thầm.
"... trên cả hai mặt đĩa đều có một dòng chữ viết theo kiểu xoắn ốc, trông giống một con rắn. Các chữ đi kèm với từng nét tượng hình là một phần trong nỗ lực phiên âm được nhà khảo cổ Elton Carter thực hiện vào tháng Ba năm 2003. Quả thực, bên cạnh các hình vẽ đều có các ký tự tương đương trong bảng chữ cái của chúng ta.
"Hình người đang đi này là chỉ số 1. Cái đĩa với những chấm nhỏ này tương đương chữ A của chúng ta." Jason lẩm bẩm.
"Chúng ta hãy thử dịch cuộn giấy da này đi!" Julia kêu gọi. Rick nhún vai.
"Không dịch nổi đâu! Biết các chữ cái thôi không đủ để giải mã được một thông điệp từ thời cổ đại. Chúng ta còn phải nắm vững cả ngôn ngữ đó.
"Mà ai bảo cậu là nó cổ?" Jason lẩm bẩm.
"Nhưng rõ ràng là thế mà! Những ký tự trên chiếc đĩa Festo này đã được sử dụng," cậu đọc trong từ điển, "vài nghìn năm trước Công Nguyên."
Tuy nhiên, hai chị em sinh đôi lại có quan điểm khác. Chúng lấy giấy bút và bắt đầu trích dẫn phần phiên âm bên cạnh mỗi nét chữ tượng hình trong cuộn giấy da.
"TRONG!" Jason reo lên khi dịch được những ký tự đầu tiên. "Chẳng có ý nghĩa gì cả!" Rick phản bác, vẫn tỏ ra ngờ vực. "BÓNG TỐI!" Julia thốt lên.
Hai chị em nhìn nhau:
"Trong bóng tối!" Cả hai đồng thanh. "Có nghĩa rồi đây."
Rick sửng sốt: có thể cuộn giấy da đó chứa đựng một thông điệp có nghĩa nào đó trong ngôn ngữ hiện đại, nhưng được viết bằng một bảng chữ cái xa lạ?
Dần dần, một câu có nghĩa hoàn chỉnh đã hiện ra: Trong bóng tối của hang bạn có thể dùng...
Đến đó thì cây bút mà bọn chúng đang dùng để ghi chú ý nghĩa của các ký tự không viết được nữa.
"Khỉ thật!" Jason thốt lên, vẩy thật mạnh cây bút. "Chị đi lấy cái khác đi," cậu sai Julia. "Em đi mà lấy!"
"Sao em biết được chúng ở đâu."
"Thế cây bút chì em dùng để vẽ bản đồ đi đâu rồi hả?" "Cây bút để vẽ bản đồ ư?"
Jason nhớ ra rằng tại Julia mà cậu đã làm nó rơi và lăn xuống dưới gầm tủ. "Nó ở tầng dưới. Em chạy đi lấy đây!"
Cậu lao xuống cầu thang, trong khi Rick và Julia tiếp tục từ từ dịch thành tiếng những con chữ rời rạc mà chúng tìm được.
Jason nhảy cóc bốn bậc thang một và chạy về phía căn phòng bằng đá. Cậu chợt khựng lại khi có cảm giác nhìn thấy một cái bóng di chuyển trước mặt mình. Trong đầu cậu hiện lên đầy những suy nghĩ lộn xộn như một bầy chim hỗn loạn.
Phía trên, tiếng Rick và chị gái cậu vọng xuống đều đều nhưng bị nhỏ đi vì khoảng cách: "Trong bóng tối của hang bạn có thể dùng m...ă..."
"... bạn có thể dùng mặt đ...â..." "... bạn có thể dùng mặt đấ...t!"
Từng chút một, cảm giác hoảng sợ trong cậu dần biến mất. Jason nhìn ngó xung quanh kỹ càng nhưng không thấy ai cả. Và cũng không nghe thấy bất cứ tiếng động đáng ngờ nào. Có lẽ cậu đã nhầm: cậu không nhìn thấy cái bóng nào cả, có lẽ chỉ là phản chiếu của một trong rất nhiều đồ đạc được bày biện trong nhà mà thôi.
Cậu thận trọng bước vào căn phòng bằng đá.
Từ một góc sàn nhà cậu ngó thấy tấm bản đồ mà ba đứa vừa vẽ xong lúc trước và đã bỏ lại trên mặt đất để đi tìm bức chân dung của người chủ cũ Ulysses. Jason băng ngang căn phòng, căng tất cả các giác quan ra nghe ngóng. Cậu đi về phía cái tủ nơi cây bút bị lăn dưới đó và nằm bò xuống sàn nhà để với lấy nó.
Đương nhiên là cây bút bị lăn vào góc xa nhất và Jason phải vươn người hết cỡ dưới cái tủ để với nó.
Khi cuối cùng cũng chạm được vào cây bút và cố lấy nó ra, thì tay cậu lại sượt qua bức tường phía sau tủ.
Và cậu nhận ra một điều: bức tường đó không phải là một bức tường thực sự. Dường như nó được làm bằng gỗ.
Tò mò, Jason ngó nhìn một cách chăm chú. Cái tủ đã che khuất một cánh cửa.
Jason trở lại thư viện sau vài phút. Cậu đưa bút cho hai đứa kia, rồi ngồi sang một bên, im lặng và suy tư, cho tới tận khi Rick và Julia dịch xong cả bức thông điệp. Julia viết nó lại thành bốn dòng nhìn như một bài thơ và đọc to bằng giọng đắc thắng.
Nghe những lời đó, Jason cảm thấy rùng mình kinh hãi và ớn lạnh tới tận xương tủy, như con châu chấu bị đóng đá vậy:
Trong bóng tối của hang
Có thể dùng đất-đèn
Để thắp sáng chiến hạm
Dẫn bạn tới nơi bạn muốn.
"Tuyệt!" Rick thở phào. "Đã dễ hiểu hơn lúc đầu." "Gần đây có hang động nào không?" Julia hỏi cậu. Rick nhún vai:
"Mình nghĩ là có. Ở cái đất Kilmore Cove này, hang động có ở khắp nơi mà." Sau đó cậu giải thích:
"Kilmore Cove là một cái tên rất chính xác, mình nghĩ vậy. Cove có nghĩa là 'vũng nhỏ', 'vịnh', nhưng cũng được dùng để chỉ hang động. Người làng kể rằng thời xưa, những người Druid cổ đại thường tụ họp ở Kilmore Cove vào mỗi dịp xuân phân và địa điểm hội họp của họ là một cái hang ngoài biển... mà sau đó bị sụp đổ, hoặc bị phá hoại, vào thời quân La Mã xâm chiếm."
"Em có nghe thấy gì không, Jason? Những người Druid đấy!" Julia thốt lên. "Điều có nghĩa là... khỉ thật... cách đây hàng nghìn hàng nghìn năm rồi đấy."
Sau khi dịch xong bức thông điệp, Julia cảm thấy rất phấn khích và quyết chí phải làm sáng tỏ bí ẩn đó. Rick vừa tổng kết lại tất cả những truyền thuyết kể về các hang động, các khe núi hay các chiến hạm, vừa vô vọng tìm nghĩa cho từ "đất-đèn". Jason, trái lại, chuyên gia bịa đặt những bí ẩn và những từ ngữ không có trên đời thì chán nản, trầm ngâm tựa vào chiếc đàn piano.
"Jason?" Chị cậu gọi. "Em ổn chứ? Những vết xây xát làm em đau à?"
Bần thần đứng giữa Rick và Julia, cậu bé nhìn trân trân vào khoảng không. "Jason? Em ngủ mê hay sao thế?" Julia cố nài. Cô lắc lắc vai em trai.
Mắt Jason sáng rực lên, như những viên bi đầy màu sắc đựng trong một chiếc hộp. Cậu nhìn Julia và hỏi:
"Gì cơ?"
"Nó ngủ đứng đấy, trời đất ơi!" Cô bé nói đùa, nháy mắt với Rick. "Bây giờ, khi chúng ta phải giải quyết một bí ẩn thực sự, thì em trai mình lại quyết định chợp mắt một lát. NÀY! JASON! TỈNH DẬY ĐI!"
Và cô ác ý vỗ mạnh tay vào ngực em trai. Jason nhảy cẫng lên vì đau.
"Em chạm đất chưa vậy?" Julia kêu lên. "Em có nghe những gì bọn chị đang nói về người
Druid không?
"Có, có," cậu lẩm bẩm, xoa xoa chiếc áo. "Chỉ có điều... người Druid..."
"Rick nói rằng, thời xưa, ở đâu đó trong Kilmore Cove này, có một hang động nơi người
Druid thường tổ chức hội họp và nó đã bị tàn phá vào thời La Mã xâm chiếm..." Jason lắc đầu.
"Không. Nhầm rồi. Nó chưa bị tàn phá đâu." "Nhưng sao em biết được điều đó?"
"Bởi vì em... hôm nay..." Cậu thì thầm. "Khi nhìn vào khe núi đá... em đã thấy nó!"
Ulysses Moore Tập 1 - Cánh Cửa Thời Gian Ulysses Moore Tập 1 - Cánh Cửa Thời Gian - Pierdomenico Baccalario Ulysses Moore Tập 1 - Cánh Cửa Thời Gian