Số lần đọc/download: 1229 / 67
Cập nhật: 2016-06-09 04:42:48 +0700
Chương 9
S
tanley quay lại hố của mình. Thật bất công. Chính miệng ông Pendanski bảo mảnh hóa thạch của cậu đẹp lắm kia mà. Cậu dằn mạnh xẻng xuống và nạy lên một mẩu đất khác.
Một lúc sau, cậu nhận thấy Tia X đã đến gần từ hồi nào và đang nhìn cậu đào đất.
- Này, Mọi Hang, tao muốn nói chuyện với mày một chút - Tia X nói.
Stanley buông xẻng xuống và leo lên khỏi hố.
- Nghe đây - Tia X nói - Nếu mày tìm thấy thứ gì khác thì đưa nó cho tao, nghe không?
Stanley không biết phải nói gì. Rõ ràng Tia X là thủ lĩnh trong nhóm, nên Stanley chẳng muốn đối đầu với nó.
- Mày là người mới tới đây, đúng không? - Tia X tiếp - Tao đã ở đây gần một năm rồi. Ấy vậy mà chưa bao giờ vớ được cái gì. Mày biết đấy, mắt tao không được tốt lắm. Không ai biết được điều này, nhưng mày biết tại sao biệt danh của tao là Tia X không?
Stanley nhún vai.
- Đó là lối nói đảo của Rex. Thế thôi. Chứ tao thì tao mù đến nỗi chẳng thấy cái quái gì cả. (Tên thật của Tia X là Rex. Theo lối nói đảo, Rex đảo lại thành X-Ray (Tia X). Lối nói đảo bắt nguồn từ bọn tội phạm London thế kỷ 19, sau này trở thành trò nói lái của trẻ con, nhằm để cho người lớn và những trẻ khác không hiểu chúng nói gì – ND)
Stanley cố nhớ xem lối nói đảo có tác dụng như thế nào.
- Ý tao là - Tia X lại tiếp - Tại sao mày được nghỉ một ngày trong khi mày chỉ mới tới đây có hai hôm? Nếu có ai được nghỉ thì người đó phải là tao. Thế mới công bằng, đúng không?
- Đúng - Stanley đồng ý.
Tia X cười: Mày là đứa tốt đấy, Mọi Hang.
Stanley nhặt xẻng của mình lên.
Càng ngẫm nghĩ, cậu càng thấy mừng là đã đồng ý nộp cho Tia X bất cứ thứ gì cậu tìm được. Muốn sống sót ở Trại Hồ Xanh này, được Tia X cho là “tốt” sẽ quan trọng hơn nhiều so với được nghỉ một ngày. Vả lại, cậu cũng chẳng trông mong tìm thấy được món gì nữa. Lấy đâu ra nhiều món “đáng quan tâm” ở ngoài kia, mà cho dù có chăng nữa thì cậu cũng không bao giờ là đứa gặp may mắn ấy.
Cậu thọc mạnh xẻng xuống, và xúc lên một xẻng đất đầy. Stanley ngẫm nghĩ: Thật ngạc nhiên khi Tia X lại là đại ca của nhóm, bởi lẽ hắn không phải là đứa to con hay bặm trợn nhất. Thật ra, không kể Zero, Tia X là thằng nhỏ con nhất trong đám. Nách mới là đứa vạm vỡ nhất. Dích Dắc hình như cao hơn Nách, nhưng chẳng qua nhờ cái cổ nó mà thôi. Tuy nhiên, Nách, cũng như tất cả trại viên khác, xem ra luôn sẵn sàng làm bất cứ việc gì Tia X bảo.
Đang múc lên một xẻng đất nữa, bỗng Stanley chợt nhận ra Nách không phải là đứa bự nhất. Chính cậu, Mọi Hang, mới to xác nhất.
Cậu sung sướng vì được lũ kia gọi là Mọi Hang. Điều đó chứng tỏ chúng đã chấp nhận cậu là thành viên của nhóm. Chắc hẳn cậu cũng sung sướng ngay cả khi bọn nó gọi cậu là Bao Hèm.
Điều này quả là đặc biệt đối với cậu. Ở trường, bọn lưu manh kiểu như thằng Derrick Dunne thường hay ăn hiếp cậu. Nhưng bảo đảm Derrick Dunne sẽ xếp re, sợ khiếp vía trước bất cứ thằng con trai nào ở đây.
Trong khi đào đất, Stanley hình dung cảnh Derrick Dunne sẽ ra sao nếu phải đánh nhau với Nách hay Mực Ống. Derrick Dunne đừng hòng có cơ hội trụ nổi.
Cậu tưởng tượng mình trở thành bạn thân của cả bọn. Tiếp theo, vì lý do gì đấy mà cả nhóm cùng cậu kéo đến trường, thế rồi Derrick Dunne giở trò ăn cắp vở của cậu...
- Mày đang làm gì vậy? - Mực Ống hỏi, đoạn dộng cả hai tay vào bộ mặt vênh váo của Derrick Dunne.
- Mọi Hang là bạn của tụi tao - Nách lên tiếng và tóm lấy cổ áo thằng du côn.
Stanley cứ tua đi tua lại cảnh ấy trong tâm trí, mỗi lần lại thấy một đứa khác trong nhóm D đục thằng Derrick Dunne. Nó giúp cậu đào đất nhẹ nhàng hơn và làm dịu đi nỗi cơ cực của cậu. Cho dù cơn đau đớn cậu cảm nhận có lớn cỡ nào chăng nữa, thì thằng Derrick Dunne cũng phải chịu đau gấp mười lần.