When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Dịch giả: Bùi Việt Hoa
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
hứ Bảy, khi Arvid quành vào sân trang trại Teliranta, ngay khi xe chưa dừng bánh anh đã kịp nhìn thấy một cánh cửa sổ trong ngôi nhà bé bật mở, một cánh tay thon thả giữ cửa và trong khuôn hé mở của cánh cửa hiện lên khuôn mặt, rất quen thuộc, với những lọn tóc nâu đang được cánh tay kia vén lại, thấy thân hình mặc bộ váy áo hoa mùa hè trong tư thế thể hiện nhiều tình cảm hơn cả một tiếng reo. Trong chốc lát bức ảnh biến mất, Helka từ cửa hiên chạy ra sân đón anh, cô Helka, người quen của anh.
Quả thật Arvid đã nhìn thấy bộ váy áo mà Helka mặc, nhận ra ngay bởi nó hoàn toàn khác với bộ cô mặc khi họ gặp nhau lần cuối. Cái váy hè may bằng vải hoa mỏng này khiến người ta có thể mường tượng được rõ thân hình mềm mại của người mặc nó hơn là bộ váy dạ hội tối đó… tối hôm mà anh, Arvid vẫn ngồi trên chiếc ô tô đang tiến về phía cửa, nhìn thấy những đôi giày xanh, trắng, vàng và đỏ đang bước từ mặt phố đi lên bậc cầu thang, rồi mất hút giữa hai cột trụ trắng. Trong sảnh có thể nhìn thấy cả những người đi chúng, giày chỉ như một đề từ ngắn có hai dòng… Nhưng chỉ có đôi giày và đôi chân bước mà anh thấy từ trong ô tô để lại ấn tượng nhiều nhất trong tâm trí Arvid. Anh nhận ra được cả hai ngay khi ở trong phòng khách. Một lúc sau trong tiệc đứng, bằng lời nói và ánh mắt anh đã kể lại điều đó với nàng Helka và ai đó trong đám khách có thể tình cờ nhận ra những thay đổi trên nét mặt hai người, hoàn toàn không bình thường trong bối cảnh như thế, nhưng cũng lúc đó bà chủ nhà tiến lại gần nhắc cả hai nhớ lời họ đã hứa. Rồi sau đó, trong thời gian chính của buổi dạ hội…
Người thiếu nữ ấy đang tiến lại trong bộ váy hè mỏng nhẹ, nước da rám nắng. Sao sự tương phản - hay nói đúng hơn sự giống nhau lại có thể làm con tim run lên như vậy. Helka - cô ấy đệm không thể chê trách được, dù Arvid đã để cho cây violon trêu cô tí chút, lúc đó hơi khuya rồi, khi cả hai còn ngồi lại trong phòng khách xa xa bàn bạc đôi chút… Nhưng Arvid vẫn nhớ vào cuối buổi diễn người đệm cũng đã đôi chút đáp trả sự trêu chọc bằng các nét lướt cùng hợp âm… Rồi muộn hơn chút nữa cũng chỉ có hai người trong phòng sách, họ nói chuyện trong ánh sáng của chiếc đèn có chao màu vàng trên bàn đọc. Lúc đó lời hứa bằng nửa từ đã được nói ra, lời hứa mà bây giờ anh đang thực hiện. Bằng lời hẹn ước nửa vời như thế mà rẽ vào một trang trại chưa một lần đến thật không phải chút nào. Nhưng ở đây người đến đã nhận được ánh mắt như đang mở cho anh mọi cánh cửa, nồng nhiệt chào đón, gần như ôm ấp. Một ánh mắt, một cái gật đầu mà Helka trao anh tối đó khi cô rời phòng sách trước anh, đầy ắp hứa hẹn. Bây giờ cả hai điều đều được khẳng định.
- Bà ơi, đây là người khách mà một đôi lần cháu đã kể.
Arvid nhìn thấy khuôn mặt nghiêng nghiêng của Helka, bên thái dương, chân mày, cái miệng đang nói, hàm răng, nhìn thấy trong sân của một trang trại nông thôn, trong ánh nắng ngày hè, rồi anh nhìn thấy một bà già lưng hơi còng trong khung cửa bên của ngôi nhà. Nghe câu Helka nói, bà tiến đến trước người khách, đưa tay cho chàng trai bắt và nói:
- Mừng cháu đến chơi.
Rồi bà chủ già đi trước về phía cửa chính. Bà bước chậm rãi, vì vậy Arvid còn kịp nhìn xung quanh, nhận ra ngôi nhà thứ hai lớn hơn nhiều, ngắm phong cảnh trải trước mắt. Anh không nhìn Helka nữa, họ cũng không nói thêm với nhau lời nào. Bà chủ già và ánh mặt trời kết nối họ.
Lúc sau Helka có cớ để biến khỏi tầm nhìn của khách. “Cô phải giúp bà chứ.” - ở nông thôn người ta có thói quen để khách một mình lúc khách mới đến, bà chủ già nói vậy khi đi lấy một cái gì đó ở bên phòng lớn, nơi Arvid được dẫn vào.
Nhưng cũng chỉ lúc sau Arvid đã làm quen với những người trong gia đình ở bên nhà lớn và buộc phải tắm mình vào bầu không khí ở trang trại. Điều này diễn ra ngoài sân vì anh vẫn chưa được mời vào trong nhà. Ngày chuyển sang hoàng hôn. Bãi chăn thả của trang trại ngày càng nhộn nhịp: nào đàn bò, những người đàn ông, những cô gái ở; người ta nhắc đến sauna, buồng ngủ mùa hè, nơi nào đó còn thấy nói đến buổi đi lễ nhà thờ - vào sáng mai.
Buổi tối thứ Bảy trôi qua. Arvid cảm thấy vô cùng dễ chịu, hay nhất là anh thỉnh thoảng mới nhìn thấy Helka, một thoáng thôi. Một lần cô gật đầu với anh từ trên bậc cầu thang của nhà bếp. Lúc đó cô đang quàng trên người cái tạp dề lớn màu trắng.
Người Trong Đêm Hè Người Trong Đêm Hè - Frans Eemil Sillanpää Người Trong Đêm Hè