Số lần đọc/download: 699 / 30
Cập nhật: 2018-08-03 10:38:16 +0700
Chương 10
"X
ì tốp cái nội quy Ibara vừa nhắc lại lúc nãy dùm cái, hai người quả là hợp nhau kinh khủng. Satoshi à, cậu có muốn giữ một quyển sách mà chính cậu còn không định lật trang nào để đọc không? Đèo theo nó về nhà so với việc trả ngay cho thư viện chẳng phải phí sức hơn sao?"
"Ừm đúng thế. Vậy thì khi đến đó cậu đã thấy..."
"Đoán ra rồi phải không? Những bức vẽ, và những học sinh đang ở đó thuộc lớp 2-D, 2-E và 2-F."
Những bức vẽ từ nhiều góc nhìn khác nhau về một hình mẫu đã được hoàn thành. Đó là một cô gái ngồi bên chiếc bàn có bình hoa, tay ôm một quyển sách để lộ ra cái gáy xanh thẫm thanh lịch "CAO TRUNG KAMIYAMA: 50 NĂM CÙNG NHAU VỮNG BƯỚC". Xét về tổng thể những bức tranh đều đẹp và toả ra một sức mê hoặc kì lạ.
"Đỉnh đấy Houtarou à! Vậy cái mùi Chitanda-san đã ngửi được là sơn phải không?"
"Chính xác, và phòng Hội Hoạ vẫn còn thoang thoảng cái mùi đó đấy."
Satoshi vỗ tay nhiệt liệt,
"Ôi, thật là quá tuyệt! Nhờ cậu mà một lượng lớn thời gian đã bị giết hại!"
Chitanda mỉm cười đồng tình,
"Ừm vui thật đó, cảm giác thời gian vừa trôi thật là nhanh!"
"Tôi thì chẳng quan tâm giờ giấc... nhưng vẫn là không tin nổi Oreki mà lại thành công!"
...
Tụi nó đều ngạc nhiên, còn tôi thì lại thấy "khác biệt". Ibara đã nhận ra điều bí ẩn, Chitanda quyết định cả nhóm sẽ cùng nhau giải quyết và Satoshi chỉ đơn giản là đồng ý tham gia. Họ với tôi sao mà "khác biệt" quá. Họ đều phấn chấn, và tôi bắt đầu tự hỏi cái lễ hội văn hoá sắp tới có làm tôi được như vậy không nhỉ?
...
Biết diễn tả thế nào đây? Mà thôi sao cũng được.
Cơn mưa đã sắp tạnh, gần đến lúc được về nhà rồi. Tôi xách cặp lên chuẩn bị nói lời chào thì chitanda đã kéo tôi lại,
"Tụi mình chưa thể về mà?"
"Ơ, bộ còn chuyện gì nữa sao?"
Quay mặt lại tôi thấy Satoshi và Ibara đang nhìn với ánh mắt đầy lạnh lùng. Bộ tôi vừa làm gì sai à?"
"Oreki, ông đến thư viện làm gì thế?"
Thì để giải quyết bí ẩn về quyển-sách-nổi-tiếng-mà-không-ai-thèm-đọc chứ còn gì nữa? Chính tụi nó nhờ...
Ấy không! Là cái vụ tập san chứ!
Satoshi cười phá lên,
"Tự hào chưa quý vị? Quý vị vừa được chứng kiến khoảnh khắc hiếm hoi khi vài cái bu-lông vừa long ra khỏi não của Houtarou!"
"Hiếm hoi á? Fuku-chan nói vậy là tử tế quá rồi."
Cầu cho hai đứa này dính nhau luôn đi.
Một giọng nói vang lên khiến Ibara quay ngoắt lại,
"Cám ơn em nhé Ibara-san, em có thể về rồi."
"A... dạ vâng. Cô Itoikawa cũng sắp về ạ?"
Dù chưa gặp trước đây nhưng tôi dám chắc cô giáo trung niên và hơi nhỏ người này là Tổng thủ thư. Trên áo cô đính một bảng tên nhỏ - Itoikawa Youko.
Tổng thủ thư đã trở về và Satoshi là người nhanh nhất trình bày vấn đề:
"Thưa cô em là Fukube Satoshi thuộc CLB Cổ Điển. Tụi em dự định sẽ xuất bản một tập san văn học nên cần tham khảo những ấn bản trước của CLB, nhưng có vẻ là không có ở đây. Không biết tụi em có thể tìm trong kho không cô?"
"CLB Cổ Điển... và tập san à?"
Giọng của cô cao vút thể hiện một nỗi ngạc nhiên kì lạ, lại một giáo viên nữa nghĩ CLB này đã giải thể chắc.
"Các em là CLB Cổ Điển? Ra là thế... xin lỗi nhưng theo cô biết thư viện không lưu trữ bất cứ tập thơ nào của CLB cả."
"Ơ, vậy còn trong kho?"
"Cũng không có em à."
"Cô cho tụi em kiếm lại được không?"
"Cô nghĩ là không được đâu."
Kì lạ. Cô Tổng thủ thư trả lời điềm nhiên như thể muốn công khai là mình che dấu một bí mật nào đó khỏi chúng tôi vậy, nhưng mà cũng có thể nhà kho vừa được tổng dọn dẹp và sắp xếp lại. Bị phán một câu từ chối thẳng như vậy Satoshi đành bỏ cuộc,
"Vậy à, em cám ơn cô... Giờ tính sao đây Chitanda?"
"...Quả thật là không ổn rồi."
Chitanda thất vọng nhìn tôi. Có ngắm đến cỡ nào cũng thế thôi, tôi chỉ biết nhún vai đáp:
"Rồi tụi mình cũng kiếm được mà, về nhà thôi." Tôi xách cặp lên trước khi Ibara lạnh lùng nói:
"Trông khoẻ quá nhỉ? Đúng là sau khi tự mình làm được cái gì hơi lớn lao người ta thường tỏ ra thư thả."
Trông tôi thực sự "thư thả" sao Ibara? Lúc nào nhỏ cũng chỉ biết buộc tôi người khác vô căn cứ. Mà như đã nói - chẳng ích gì khi đấu tay đôi với nhỏ, tôi bèn nhún vai lần nữa.
"Cậu ấy nói đúng đấy. Đã đến lúc về nhà rồi... dù sao hôm nay chúng ta cũng giải được một bí ẩn thú vị."
Chitanda vừa nói một câu không giống với nhỏ chút nào. Nhưng nhỏ đã thuận theo ý tôi, thế là đủ.
Tôi vắt chiếc cặp qua vai rồi bước ra nền đất ẩm nơi cơn mưa đã ngừng hẳn. Vài tia nắng lại xuất hiện xuyên qua những đám mây...
Tôi khẽ quay đầu lại khi loáng toáng nghe Chitanda cứ thì thầm lặp đi lặp lại đúng một câu:
"Chỉ cần là Oreki-san, thì chắc chắn có thể..."
Một thiên anh hùng truyện gồm 106 hồi được viết bởi nhà văn Kyokutei Bakin từ năm 1814 đến 1842, kể về những chuyến phiêu lưu của tám người samurai mà trong tên của họ đều có chữ "tuất". Phần cuối của tác phẩm được viết bởi con dâu Michi theo lời kể của ông do lúc này ông đã bị mù. Một tuyển tập gồm 9 câu chuyện có tính chất kì ảo được biết bởi nhà văn Ueda Akinari, xuất bản năm 1776. Một câu chuyện mà các tác giả lẫn thời điểm sáng tác đều không được xác định rõ, nội dung bao quát từ năm 850 đến 1025 - thời thịnh vượng của gia tộc nhiều thế lực Fujiwara. Một tiếp hậu ngữ sử dụng thường dùng sau tên con gái trong quan hệ thân thiết hơn "san", nhưng giữa bạn bè thì có thể dùng tự do. "Chan" cũng có thể dùng với thái độ châm chọc những bạn nam ẻo lả, nhỏ nhắn giống con gái. Ở đây Houtarou hỏi Satoshi cách viết Hán tự (Kanji) của từ "Kanya", bởi phần lớn từ tiếng Nhật phải biết cách ghi Kanji thì mới luận ra nghĩa được. Là ngành nghiên cứu nguyên gốc của từ ngữ (thuộc họ ngôn ngữ nào, nghĩa gốc, lịch sử phát triển v.v...)