From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Thể loại: Truyện Ngắn
Nguyên tác: Fleurs De Ruine
Dịch giả: Hoàng Lam Vân
Biên tập: Nguyễn Linh Nhi
Upload bìa: Nguyễn Linh Nhi
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 13
Cập nhật: 2023-07-22 21:46:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
ể đi về phía Nam, cần phải theo các đường hầm: Tombe-Issoire, Glacière, phố Santé, thảng hoặc được một bóng đèn xanh lơ chiếu sáng. Và thế là người ta tới được các đại lộ và đồng cỏ ngập nắng của công viên Montsouris.
Cửa ô Italie đánh dấu đường biên giới phía Đông của vùng. Đại lộ Kellermann dẫn về phía Tây, cho đến cửa ngầm Peupliers. Bên phải, các xưởng của hãng SNECMA có dáng dấp của một tàu thủy chở hàng lớn bị dạt vào lề đại lộ, nhất là những đêm khi ánh trăng phản chiếu trên các ô kính. Xa hơn một chút, về phía bên trái, là sân vận động Charléty. Cỏ dại mọc xuyên qua các khe bê tông.
Tôi đã tới khu phố ấy lần đầu tiên vào một ngày Chủ nhật, vì một người bạn đã dẫn tôi đến sân vận động Charléty. Cậu ta kiếm được, mặc dù mới mười bảy tuổi, một công việc lặt vặt tại một tờ báo thể thao. Người ta bảo cậu đến xem một cuộc thi chạy và cậu muốn tôi giúp cậu viết bài tường thuật.
Trên khán đài không đông người lắm. Tôi còn nhớ tên một vận động viên: PIQUEMAL. Chúng tôi đặt cho anh ta vài câu hỏi khi đã xong cuộc thi để lấy chất liệu cho bài báo. Quãng năm giờ, chúng tôi đợi xe bus số 21 nhưng không thấy nó đâu. Thế là chúng tôi bèn quyết định cuốc bộ về trung tâm Paris. Các phố hoang vắng, dưới mặt trời. Hẳn tôi có thể tìm lại được ngày chính xác của hôm đó: tại quầy bán báo đầu tiên mà chúng tôi bắt gặp trên đường đi - không phải một ki ốt, mà là một quầy phủ bạt màu lục người ta hay dựng vào các Chủ nhật - tôi đã trông thấy ảnh và tiêu đề viết rất lớn thông báo cái chết của Marilyn Monroe.
Sau Charléty, là Cité universitaire[16], và bên phải, công viên Montsouris. Đầu cái phố chạy dọc theo công viên, trong một tòa nhà có những ô kính lớn, phi công Jean Mermoz từng sống. Bóng của Mermoz và của SNECMA - một nhà máy sản xuất động cơ máy bay - trong tâm trí tôi đã gắn liền với khu phố ở sân bay Orly, rất gần, và với các đường băng của Villacoublay, Buc và Toussus-le-Noble.
Những quán ăn gần như ở vùng nông thôn. Đối diện với tòa nhà nơi Mermoz quay về giữa những chuyến bay cho Aéropostale[17], là quán Chalet du Lac. Hàng hiên của nó mở vào công viên Montsouris. Và, thấp hơn, góc đại lộ Reille, một ngôi nhà nhỏ có khu vườn rải rắc sỏi. Mùa hè, người ta đặt ở đó những cái bàn và ăn tối dưới một giàn cây.
Đối với tôi, với xa cách của nhiều năm, cả khu phố đó đã êm ả tách khỏi Paris. Tại một trong hai quán cà phê nằm đầu phố Aimral-Mouchez, đoạn sân vận động Charléty, một juke-box phát ra các bài hát Ý. Bà chủ là một phụ nữ tóc nâu nhìn nghiêng trông giống người La Mã. Ánh sáng mùa hè tắm đẫm đại lộ Kellermann và đại lộ Jourdan hoang vu, vào giữa trưa. Những bóng đổ trên các vỉa hè và mặt tiền màu nâu đỏ các tòa nhà che giấu nhiều mảnh nhỏ của nông thôn, tôi nhìn thấy lại chúng trong các giấc mơ, và kể từ nay chúng thuộc về vùng ngoại ô Rome. Tôi bước đi dọc theo công viên Montsouris. Các tán lá che mát cho tôi. Đằng kia, là bến tàu điện ngầm Cité-Universitaire. Tôi sẽ quay về trong sự mát mẻ của nhà ga nhỏ. Các đoàn tàu dừng lại theo quãng cách đều đặn và đưa chúng tôi về phía các bãi biển của Ostie[18].
Hoa Của Phế Tích Hoa Của Phế Tích - Patrick Modiano Hoa Của Phế Tích