Nguyên tác: La Guerre Du Feu
Số lần đọc/download: 465 / 24
Cập nhật: 2019-01-28 20:59:45 +0700
B###chương 3 Trên Bờ Con Sông Lớn
N
aoh chạy trốn trước bọn Kzamms. Cuộc săn đuổi đã kéo dài đến tám ngày rồi; thật là hăng say, liên tục và đầy những mưu lừa chước đảo. Những quân Ăn thịt người, cũng có thể vì lo ngại về sau - biết đâu mấy người Oulhamr này lại chẳng là tốp trinh sát của một bầy cũng có thể do bản năng thích tiêu diệt và do lòng căm ghét người lạ, dồn vào đó cả một khí thế dữ dội. Sức dẻo dai của những người chạy trốn cũng ngang với sức nhanh của họ; mỗi ngày, họ có thể kéo dài khoảng cách thêm từ năm đến sáu ngàn cẳng tay. Nhưng Naoh quyết tâm đoạt cho được Lửa. Mỗi buổi tối, sau khi đã để cho Nam và Gaw vượt lên được tới độ bỏ xa cần thiết, anh lại rình rập quanh nơi trú quân của đối phương. Anh không ngủ nhiều nhưng lại ngủ rất say.
Cũng do những giai đoạn của cuộc săn đuổi ấy đòi hỏi phải nhiều phen chạy ngoắt ngoéo, con trai Báo đốm bắt buộc đã phải tạt rất nhiều về phía đông đến mức, ngày thứ tám, anh nhìn thấy con Sông Lớn. Đó là lúc anh đứng trên đỉnh một ngọn đồi chóp nón, do nham thạch vân ban nổi lên và lũ lụt, gió mưa, cây cối đã xói mòn bờ cạnh, đào hang ngầm, xô đổ những tảng đá, nhưng dù thế nào thì qua hàng ngàn thế kỉ nó vẫn trơ trơ đứng vững trước sự kiên trì thâm hiểm và những đòn tàn bạo của sức mạnh thiên nhiên. Con sông cuồn cuộn chảy thả sức. Naoh đăm chiêu trước những lượn sóng không bao giờ dứt. Tuy vậy, hãy cứ phải lo chỗ nghỉ. Có những hòn đảo đấy: ẩn náu ở đó có thể tránh được thú dữ tấn công, nhưng đối với mưu mẹo con người thì không có hiệu quả mấy, chúng làm vướng mọi hoạt động, chúng cản trở không cho thực hiện công việc đoạt Lửa và chúng cũng trống trải trước mọi thứ cạm bẫy, Naoh nghiêng về hướng trên bờ. Anh dừng lại trên một mỏm đá phiến, nhô lên không cao lắm, so với cảnh vật chung quanh. Sườn mỏm đá dốc đứng, mặt trên dàn ra bằng phẳng có thể chứa được đến mươi người.
Sửa soạn chỗ trú ẩn xong xuôi vào lúc hoàng hôn; giữa những người Oulhamr và những kẻ đuổi theo có một khoảng cách đủ xa để có thể yên tâm, không phải lo lắng gì cho đến nửa đêm.
Tiết trời mát mẻ. Lác đác đôi chút mây trườn ở phía mặt trời lặn đỏ ối. Vừa ăn ngấu nghiến bữa tối gồm thịt sống, hạt dẻ và nấm, mấy chiến sĩ xem xét mặt đất đang tối dần. Ánh sáng còn đủ để nhận ra được những hòn đảo, tuy chưa nhìn tới được bờ bên kia sông. Những con lừa hoang vụt qua. Một đàn ngựa xuống tận lợi nước; đó là những con vật mập mạp, đầu có vẻ quá lớn do cái bờm rối bù; động tác của chúng thật là duyên dáng; đôi mắt chúng, to và điên dại, phóng ra ánh xanh lơ; sự sợ hãi hãm lại hoặc thúc nhanh đà chạy của chúng; chúng cúi đầu xuống nước, đứng mà run run, hít mạnh vào không gian, đầy nghi kị. Chúng uống nhanh và bỏ chạy ngay. Và đêm tối đã dang vầng cánh màu tro che khắp phía đông, trong khi ở phía tây còn thoi thóp một dải màu màu tía. Một tiếng gầm vang dội khắp miền.
- Con sư tử! - Gaw khẽ thì thào.
- Trên bờ đầy rẫy mồi!- Naoh trả lời. - Con sư tử khôn ngoan lắm. Nó thà đuổi bắt con dê rừng hay con hươu hơn là đuổi bắt con người.
Tiếng gầm xa dần; lũ chó rừng sủa và người ta thấy lượn lờ những bóng đen lẹ làng của chúng. Những người Oulhamr thay nhau ngủ cho đến tinh mơ. Sau đó, họ quay trở xuống trên bờ con Sông Lớn. Một bầy ma mút chắn đường họ. Chúng tản ra trên một nghìn cẳng tay chiều ngang và một chiều dài gấp ba; chúng kiếm ăn: chúng nhổ những cây non, chúng đào củ và cuộc sống của chúng dưới con mắt ba người, có vẻ sung sướng, chắc chắn và huy hoàng. Một vài lúc, như rửng mỡ, chúng đuổi nhau trên đất mềm hoặc quật nhẹ cái vòi lông lá vào nhau. Dưới bàn chân bồ tượng của chúng, con sư tử khổng lồ cũng chỉ như một tảng đất sét; cặp ngà của chúng hảy bật những cây sồi, rồi cái đầu đá tảng giụi cho gãy nát. Ngắm nghía những cái vòi dẻo dang, Naoh không thể tự kìm, phải thốt lên:
- Con ma mút đúng là chúa tể tất cả muôn loài sống trên mặt đất!
Anh không hề sợ chúng: anh biết chúng không hề tấn công bất cứ con vật nào, nếu không quấy rối chúng. Anh còn nói thêm:
- Aum, con trai Quạ đen, đã làm thân với ma mút rồi đấy!
- Tại sao chúng ta lại không làm như Aum? - Gaw hỏi.
- Aum hiểu được bọn ma mút - Naoh trả lời - Chúng ta không hiểu chúng!
Tuy thế, câu hỏi ấy cũng đã làm cho anh phải để tâm, anh cứ suy nghĩ về điều đó, vừa đi vòng quanh, xa xa, cái bầy thú khổng lồ. Và suy nghĩ của anh chuyển thành lời, anh nói tiếp:
- Con ma mút không có tiếng nói như con người. Trong bọn chúng, chúng hiểu lẫn nhau. Chúng nhận biết tiếng kêu của đầu đàn; Goun có nói rằng chúng biết theo lệnh mà đứng vào chỗ đã được sắp đặt, và chúng họp Hội đồng trước khi đi đến một miền đất mới... Nếu chúng mình đoán biết được dấu hiệu của chúng, chúng mình sẽ có cơ hội làm thân với chúng.
Anh thấy một con ma mút to lớn đương nhìn các anh đi qua. Đứng một mình ở phía bờ thấp, giữa đám cây sồi non, nó gặm những ngọn chồi mềm. Naoh chưa hề gặp một con nào đồ sộ đến thế. Hình vóc nó cao đến mười hai cẳng tay. Một đám bờm dày như bờm sư tử tỏa trên gáy; cái vòi lông lá có vẻ như một sinh vật khác biệt, vừa giống loài cây, vừa giống loài rắn.
Thấy ba người, con ma mút có vẻ chú ý; không thể cho rằng hiện tượng đó đã khiến nó phải sợ. Và Naoh gào to:
- Loài ma mút khỏe lắm! Con ma mút lớn lại khỏe hơn tất cả những con vật khác: nó nghiền nát con hổ và con sư tử chẳng khác con sâu; chỉ một cái xô ngực, nó đẩy ngã nhào mười con Oroc... Naoh, Nam và Gaw đều là bạn thân của ma mút lớn!
Con ma mút vểnh đôi tai mỏng; nó lắng nghe những âm thanh rành rọt phát ra từ con vật đứng thẳng, lắc lư thong thả cái vòi và rống lên.
- Con ma mút đã hiểu! - Naoh sung sướng kêu lên. - Nó biết là những người Oulhamr thừa nhận quyền lực của nó.
Anh lại kêu lên:
- Nếu những đứa con trai của Báo đốm, của Dê núi và của cây Sến tìm lại được Lửa, họ sẽ nướng chín hạt dẻ và quả sồi làm quà biếu ma mút lớn!
Trong khi anh nói như thế, mắt anh bắt gặp một cái ao, trong đó mọc nhiều cây sen. Naoh không còn lạ gì là loài ma mút rất thích ăn ngó sen. Anh ra hiệu cho các bạn, cả ba người đi nhổ những cái thân ngầm dài màu hung hung. Khi đã gom được một đống to, họ rửa thật sạch và mang lại phía con thú khổng lồ. Cách năm mươi cẳng tay, Naoh lại nói:
- Này đây! Chúng tôi đã nhổ lên những thứ này để mời bạn ăn tùy thích. Như vậy, bạn sẽ thấy rõ những người Oulhamr là bạn thân của ma mút.
Và anh rút lui ra xa.
Tò mò, con vật khổng lồ bước lại bên đống ngó sen. Nó đã quá biết cái món này, đúng là hợp ý nó. Trong khi nó ăn, chậm rãi vừa ăn vừa nghỉ từng lúc lâu, nó quan sát ba người. Một đôi lúc, nó giơ cao vòi lên đánh hơi, rồi nó lại lắc lư vòi, dáng bộ hiền hòa.
Thế là Naoh nhích từng tí một tiến dần lại gần; anh đã đứng bên những cẳng chân bồ tượng ấy, dưới cái vòi vẫn nhổ bật những cây to ấy, dưới cặp ngà dài bằng cả thân hình một con trâu rừng ấy; anh đúng như con chuột đồng trước con beo. Chỉ một cử động, con vật có thể nghiền anh ra cám. Nhưng, hoàn toàn say sưa trong niềm tin sáng tạo, anh rùng mình vì hi vọng và mơ tưởng... Chiếc vòi chạm vào anh, lướt nhẹ trên người anh và hít ngửi anh. Naoh nín thở, đưa tay sờ lên cái vòi lông lá. Sau đó, anh nhổ cỏ tươi và bẻ những mầm cây non đưa tặng cho con ma mút, tỏ tình thân thiện. Anh hiểu rằng anh đã làm một điều gì đó sâu xa và kì lạ, trái tim anh hồ hởi như muốn nở căng ra.