Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Tác giả: Daniel Pennac
Thể loại: Truyện Ngắn
Dịch giả: Nguyễn Minh Hoàng
Biên tập: Little Rain
Số chương: 40
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4048 / 64
Cập nhật: 2015-10-07 21:40:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
9. Vào Trại Chó Hoang
hì ra chú mày cũng bị tóm phải không?
Một giọng nói vang lên trong bóng tối. Phải một lúc Cún Bụi mới thấy lờ mờ kẻ đang hỏi nó.
-Chú mày còn trẻ tuổi, chú mày phải nhanh nhẹn hơn mới phải, lẽ ra chú mày có thể chạy thoát khỏi bọn họ.
Một giọng khác, cắm cảu và nghèn ngẹt cất lên:
-Chính xác! Bọn trẻ bây giờ chúng chẳng cần biết gì cả! Cứ xông bừa lên mà không nhìn trước nhìn sau rồi đến lúc sa vào hố mới ngơ ngơ ngác ngác.
-Còn ngài? Ngài có vẻ tinh khôn lắm mà sao cũng bị vào đây? Giọng thứ nhất vặn lại với vẻ mệt mỏi.
-Tôi ấy à? …Chuyện tôi thì khác. Giọng thứ hai rít lên the thé. Họ tóm được tôi trong lúc tôi đang ngủ say! Nhưng tôi cũng xin nói để anh biết là họ không giữ được tôi lâu đâu! Chỉ cần họ hớ hênh một tích tắc là tôi vù ngay…
-Được rồi, được rồi. Ban đầu vào đây, ai cũng nói như ngài cả. Giọng thứ nhất lại cất lên, chủ nhân của nó là đống lông xù to tướng nằm ở cuối xe. Tuy nhiên… nếu lần này thoát được…
Lúc bấy giờ Cún Bụi mới hỏi:
-Thế bây giờ chúng ta đi đâu?
Khịt Mũi kêu lên:
-Lại còn hỏi đi đâu! Anh bạn đúng là vừa từ cung trăng rơi xuống. Tại sao con toàn gặp phải những đứa đần độn ngu si thế này cơ chứ?
Lông Xù nhe bốn chiếc răng nanh lấp lánh trong bóng tối nhờ nhờ, mắng:
-Này… vừa thôi nhé! Có để cho nó yên không?
Rồi quay sang Cún Bụi :
-Họ đưa chúng ta về trại dành cho chó hoang đấy.
-Nhưng tại sao ? Cún Bụi cũng muốn hỏi thêm trại dành cho chó hoang là gì nhưng không dám đặt tất cả các câu hỏi đó cùng một lúc.
-Lại còn hỏi tại sao ! Khổ quá chú nhóc ạ ! Này, nghe cho kỹ nhé…
Quyết định ban hành ngày 1 tháng Bảy năm nay của Ủy ban Nhân dân Thành phố:
!!Nhằm mục đích làm sạch môi trường thành phố và khắc phục tình trạng có quá nhiều chó vô chủ gây mất mỹ quan đô thị, phương hại đến ngành du lịch, thành phố quyết định từ nay trở đi, hàng ngày sẽ có cơ quan chức năng đi thu gom tất cả chó hoang. TRONG THỜI HẠN BA NGÀY, nêu không có chủ đến trại dành cho chó hoang nộp phạt thị… xoạch!
Khịt Mũi cười như mếu, thì thào:
-Tiếng xoạch là của tớ thêm vào. Không phải là từ dùng trong văn bản hành chính nhưng nghĩa thì hoàn toàn tương tự.
Đến đây thì ai nấy nhìn nhau, nín bặt. Chiếc xe vẫn chạy bon bon. Thỉnh thoảng lại thấy người tài xế tắt máy cho xe lăn bánh chậm chậm và khe khẽ đạp phanh. Có lúc xe phanh gấp và cửa được mở ra, sau đó là một chú cẩu bị vứt mạnh vào trong. Một “vị khách” mới đến kêu lên:
-Này này… Các người bắt nhầm đấy. Các người có biết các người vừa mới bắt ai không?
Khi nghe những câu như thế, Khịt Mũi bật cười khúc khích.
Cũng có những chú cẩu khác vừa bị vứt vào đã lăn ra ngủ ngay, không hề la hét.
Hoặc có chú tỉnh bơ như không:
-Chào các chiến hữu! Buổi sáng tốt lành đấy chứ?
Rồi hỏi luôn:
-Thời hạn là mấy hôm ấy nhỉ?
-Ba hôm. Lông Xù đáp.
-Quá ba hôm là … xoạch đấy nhé! Khịt Mũi nói thêm.
Nhưng cũng có không ít lần chiếc xe dừng lại một lúc rồi nổ máy chạy đi mà không thấy cửa lồng sắt mở . Thế là cả bọn đang bị giữ trên xe đua nhau nhảy nhót reo hò. Khịt Mũi gào hăng nhất:
-Hụt rồi nhé! Lêu lêu, toàn một lũ ăn hại. Thế mà cũng gọi là thợ săn chó. Thợ săn rùa thì có! Hụt nhé! Xí hụt! Các người có cần đến lúc ốc sên không? Hụt rồi! Huuuụt rồi!
Ngay cả Lông Xù cũng nhập cuộc. Một lát sau, tiếng la hét mới lắng dần và cuối cùng ngưng hẳn.
Bởi vì xét cho cùng, tình hình cũng không khôi hài đến thế.
Cún Bụi Đời Cún Bụi Đời - Daniel Pennac Cún Bụi Đời