Số lần đọc/download: 160 / 16
Cập nhật: 2020-06-24 21:49:30 +0700
Chương 8
V
ào một đêm yên tĩnh, nhưng con búp bê đang ngủ trong nhà chợt bừng tỉnh bởi những tiếng kêu rít lên kinh khủng của những tên vệ sĩ chuột. Trong bóng tối mờ ảo của ngôi nhà, những con búp bê nhìn thấy lũ chuột tràn vào trong ngôi nhà và đập phá không thương tiếc những gì chúng gặp. Những con búp bê sợ hãi chạy tìm nơi trốn. Nhưng bọn vệ sĩ chuột đã chặn mọi ngả đường. Con búp bê nào chống lại đều bị đánh gục. Cuối cùng những con búp bê bị dồn vào góc nhà. Bọn vệ sĩ chuột vây quanh chúng. Và từ trong đám vệ sĩ chuột Trán Dô bước ra. Với thanh gươm xương lợn, bộ quần áo lông chuột và một chiếc mặt nạ trắng toát làm bằng vỏ một quả trứng vịt, Trán Dô làm cho những con búp bê gỗ không nhận được ra mình. Trán Dô bước đến trước những con búp bê gỗ và rút thanh gươm ra. Những con búp bê rúm người lại. Nàng Tóc Xoăn khóc nức nở còn chàng Thư Sinh thì cúi đầu. Một ông búp bê già cả nhìn Trán Dô và hỏi:
“Ngươi là ai mà đang đêm đến xứ sở của chúng ta để tàn phá như thế này”.
Trán Dô giận dữ nói:
“Xứ sở của các người à. Ta sẽ biến ngôi nhà này thành Vương quốc bóng tối. Tất cả các ngươi sẽ làm nô lệ cho ta. Hàng ngày các ngươi sẽ hầu hạ ta. Ta sẽ đày đọa các ngươi”.
Nói đến đó, Trán Dô chỉ thanh gươm vào chàng Thư Sinh và nàng Tóc Xoăn và nói:
“Lôi hai đứa kia ra đây cho ta”.
Bọn vệ sĩ chuột lao vào lôi chàng Thư Sinh và nàng Tóc Xoăn đến trước Trán Dô. Nàng Tóc Xoăn kêu khóc thảm thiết còn chàng Thư Sinh thì run cầm cập. Trán Dô nhìn hai con búp bê và trong đầu Trán Dô lại vang lên những lời miệt thị Trán Dô của những con búp bê. Trán Dô thét lên:
“Các ngươi đưa thằng kia về để hàng ngày bưng cơm rót nước cho ta, còn con bé kia hàng ngày giặt quần áo cho ta”.
Nghe lệnh của Trán Dô, bọn vệ sĩ chuột “dạ” vang và xô vào trói nghiến chàng Thư Sinh và nàng Tóc Xoăn lại. Những con búp bê khác ùa tới, người van xin, kẻ nguyền rủa Trán Dô. Trán Dô giận dữ vung thanh gươm xương lợn lên chém vào không khí vun vút làm cho những con búp bê gỗ lùi lại dạt vào nhau. Ông búp bê già vừa thở vừa nói:
“Ngươi không phải là một con chuột, nhưng sao ngươi lại tàn ác như thế?”.
Trán Dô nghe ông búp bê già nói chợt im lặng. Ông búp bê già dũng cảm bước đến gần Trán Dô. Ông búp bê già nhìn vào chiếc mặt nạ Trán Dô đang đeo và nói:
“Ngươi hãy bỏ chiếc mặt nạ ra để xem ngươi là ai, vì ta biết ngươi không phải là một con vật”.
Nghe ông búp bê già nói, Trán Dô giật mình, vội đưa tay lên như để giữ chiếc mặt nạ. Nhưng lúng túng thế nào Trán Dô lại làm rơi chiếc mặt nạ xuống nền nhà. Tất cả những con búp bê sững người nhìn Trán Dô và bất chợt cùng kêu lên: “Thằng Trán Dô, thằng Quỷ gỗ”. Tiếng kêu đó đã vô tình đẩy sự giận dữ của Trán Dô lên tột đỉnh. Trán Dô gầm lên: “Hãy trừng trị tất cả những con búp bê này”. Sau tiếng thét của Trán Dô, bọn vệ sĩ chuột ào vào. Những con búp bê gỗ trở thành những mục tiêu cho bọn vệ sĩ chuột thể hiện tài năng võ nghệ của chúng. Những con búp bê kêu khóc và bỏ chạy tán loạn. Ngôi nhà trong đêm trở thành nơi tra tấn dã man. Trong lúc đó, một nhóm chuột đi vơ vét thức ăn, một nhóm đưa chàng Thư Sinh và nàng Tóc Xoăn về nhà kho. Trán Dô đứng nhìn bọn vệ sĩ chuột đấm đá những con búp bê gỗ một lúc rồi bỏ đi.
Tiếng kêu khóc ầm ĩ của những con búp bê gỗ làm ông già Tửu tỉnh giấc. Ông lần mò ra khỏi giường và bật đèn. Ông kinh hãi nhận ra trên nền nhà những con búp bê gỗ yêu quý của ông tóc tai rũ rượi, máu mê bê bết. Nhìn thấy ông già Tửu, tất cả những con búp bê gỗ òa khóc kêu lên:
“Ông ơi, tai họa, tai họa. Thư Sinh và Tóc Xoăn bị bắt đi mất rồi”.
Ông già Tửu vội hỏi:
“Có chuyện gì mà nên nông nỗi này? Bọn Lông Trụi lại đến đây phải không?”.
Một con búp bê nói:
“Đúng là bọn quân của Lông Trụi nhưng do một đứa khác cầm đầu. Thằng này còn ác hơn cả Lông Trụi ông ạ”.
Ông già Tửu có vẻ ngạc nhiên:
“Đứa nào mà ghê gớm vậy?”.
Con búp bê khóc và nói:
“Đó chính là thằng Trán Dô, thằng Quỷ gỗ”.
Ông già Tửu kêu lên:
“Làm gì có chuyện đó. Ta không tin”.
Lúc này ông búp bê già bước lại và nói:
“Đúng là Trán Dô, thưa ông”.
Ông già Tửu ngỡ ngàng:
“Thằng Trán Dô à, thằng Quỷ gỗ ấy à. Ta nghĩ nó bị mục nát trong cái nhà kho tối tăm và ẩm thấp đấy rồi cơ mà. Trước đây nó là một thằng bé yếu đuối sao bây giờ...”
Nói đến đó, ông già Tửu im lặng vẻ suy nghĩ. Rồi ông mở tủ lấy chai rượu ra ngồi uống. Những con búp bê vây quanh ông và van xin ông hãy trừng trị Trán Dô, cứu Thư Sinh và Tóc Xoăn. Uống xong mấy chén rượu, ông già Tửu cầm chiếc đèn pin và đi xuống nhà kho. Ông mở cửa nhà kho tối tăm và bước vào. Mùi hôi hám và ẩm mốc trong nhà kho xộc vào mũi ông làm ông buồn nôn. Đã quá lâu rồi ông không bước vào cái nhà kho này. Khi còn làm những con búp bê gỗ, nhà kho luôn chất đầy gỗ và những dụng cụ làm việc của ông. Trong ánh sáng chiếc đèn pin ông thấy nhà kho đầy phân chuột và gián cùng với xương cá, xương gà, lợn, vỏ trứng và vỏ ngũ cốc. Lúc này cả nhà kho im lặng, không bóng một con chuột nào. Tất cả bọn Lông Trụi đã trốn dưới hang sâu và trên trần cót ép. Ông soi đèn tìm kiếm hồi lâu nhưng không thấy dấu vết gì của Thư Sinh và Tóc Xoăn. “Chúng nó sẽ cắn nát những con búp bê xinh đẹp của ta mất thôi”. Ông già Tửu vừa tìm kiếm vừa lẩm bẩm. Sau một hồi tìm kiếm không thấy gì, ông già Tửu tức tối gọi to:
“Thằng Quỷ gỗ đâu, thằng Quỷ gỗ đâu, hãy mang trả lại cho ta Thư Sinh và Tóc Xoăn”.
Bỗng ông nghe tiếng động trên trần kho làm bằng cót ép. Ông chiếu đèn về phía tiếng động. Từ lỗ thủng trần cót ép, một bóng đen nhảy xuống đống dụng cụ hỏng ở gần đó và một giọng nói cất lên:
“Quỷ gỗ đây”.
Ông già Tửu giật mình dọi đèn về phía tiếng người vừa nói và ông nhận ra một kẻ hình người đứng đó. Ông mở to mắt để nhìn xem đó là kẻ nào. Nhưng ông vẫn không nhận ra. Trán Dô đứng trên một chiếc thùng thiếc hỏng với bộ quần áo lông chuột, chiếc mặt nạ vỏ trứng vịt và thanh gươm xương lợn trên tay. Trán Dô nhìn ông già Tửu và nhếch mép cười gằn:
“Ông không nhận ra tôi sao?”.
Ông già Tửu lắc đầu:
Trán Dô nghiến răng nói:
“Ông chóng quên quá. Mà như thế cũng phải, vì ông cố tình xua đuổi tôi. Ông bắt tôi phải sống ở nơi tối tăm như thế này”.
Ông già Tửu hỏi:
“Vậy ra mày là...”
“Tôi là Trán Dô, tôi là Quỷ gỗ”.
Nói xong, Trán Dô tháo chiếc mặt nạ ra. Ông già Tửu nhận ra Trán Dô, kêu lên:
“Thằng Trán Dô. Thằng Quỷ gỗ”.
“Đúng. Ta là Trán Dô, ta là Quỷ gỗ đây”.
Trán Dô nói và phá lên cười. Ngay lúc đó hàng trăm con chuột từ trên chiếc trần bằng cót ép chui ra và rú lên cười. Cả nhà kho dậy lên tiếng cười như ma của bầy chuột.
Ông già Tửu run lên:
“Hãy trả lại ta Thư Sinh và Tóc Xoăn”.
Trán Dô nói:
“Chúng nó đã là tù binh của tôi. Tôi không giết chúng nó đâu mà ông sợ. Tôi chỉ bắt chúng sống ở Vương quốc bóng tối và hầu hạ tôi”.
Ông già Tửu giậm chân xuống đất và kêu lên:
“Mày ác quá thằng Quỷ gỗ”.
Trán Dô gào to:
“Ông mới là người ác, thằng Thư Sinh và con Tóc Xoăn mới là người ác, các người đã xua đuổi tôi, đã đẩy tôi vào thế giới này. Tôi sinh ra trong ngôi nhà, tôi cũng là một con búp bê gỗ, tại sao tôi không được quyền sống như các con búp bê gỗ khác, tại sao?”.
Tiếng thét của Trán Dô làm rung cả tấm trần cót ép. Bầy chuột vội im bặt và lấm lét nhìn Trán Dô.
Ông già Tửu nói:
“Tại mày xấu xí, những con búp bê không chấp nhận mày”.
Trán Dô gằn giọng:
“Được. Tôi sẽ bắt tất cả các người phải chấp nhận”.
Ông già Tửu im lặng một lúc lâu rồi nói:
“Hãy trả lại ta Thư Sinh và Tóc Xoăn”.
Trán Dô không trả lời ông già Tửu, quay mặt đi và ra lệnh:
“Hãy đuổi ông già này ra khỏi Vương quốc của chúng ta”.
Bầy chuột đồng thanh đáp: “Tuân lệnh”. Và ngay sau đó chúng tấn công vào ông già Tửu. Chúng rung tấm trần cót ép làm bụi trút xuống mù mịt. Sau trận bụi phủ đầu thì hàng nghìn phi cơ muỗi càng cất cánh. Bầy phi cơ muỗi rít lên lao thẳng vào ông già Tửu và phóng những cái vòi muỗi nhọn sắc như những mũi tên. Cùng lúc đó bọn gián bắt đầu phun hơi độc. Mùi hôi nồng nặc phủ ngập nhà kho. Cả nhà kho gầm rít tiếng phi cơ muỗi và tiếng rú thét của bầy chuột. Ông già Tửu ho sặc sụa. Ông không thể nào chống đỡ được trận tấn công của đội quân của Vương quốc bóng tối. Ông vội vàng dời nhà kho. Ông trở về ngôi nhà. Tất cả những con búp bê vẫn chờ ông. Thấy bóng ông từ ngoài sân, chúng chạy ra bậc cửa đón ông và dồn dập hỏi ông:
“Ông có bắt được thằng Quỷ gỗ không?”.
“Ông có cứu được Thư Sinh và Tóc Xoăn không?”.
Ông già Tửu mệt nhọc bước vào nhà và ngồi xuống ghế. Những con búp bê leo lên chiếc bàn và đến trước ông chờ đợi.
Sau khi uống một cốc nước, ông già Tửu buồn bã nói:
“Ta đã gặp thằng Trán Dô, nó đúng là một con quỷ. Nó đã ra lệnh tấn công ta. Ta không cứu được Thư Sinh và Tóc Xoăn. Từ nay, đêm đến tất cả phải đóng cửa thật chặt. Ta sẽ tìm cách trừ khử chúng. Thôi đi ngủ đi”.
Những con búp bê vội vã chui vào chiếc tủ kính. Chúng đóng chặt tất cả các cửa. Đêm ấy, hầu như những con búp bê gỗ không dám ngủ. Mọi tiếng động trong đêm đều làm chúng giật mình sợ hãi. Đến gần sáng, chúng xúm quanh ông búp bê già hỏi:
“Chúng ta phải làm gì hở ông?”.
Ông búp bê già thở dài:
“Lỗi tại chúng ta cả thôi”.
Những con búp bê kêu lên:
“Sao lại tại chúng ta, sao lại tại chúng ta?”.
Ông búp bê già chậm rãi nói:
“Trán Dô cũng là một con búp bê gỗ. Trước kia Trán Dô là một cậu bé có một tâm hồn trong sáng. Nhưng chúng ta đã không chấp nhận Trán Dô chỉ vì hình thức bên ngoài Trán Dô không xinh đẹp mà chúng ta xua đuổi cậu ta. Trán Dô đã trở nên tuyệt vọng và hận thù chúng ta. Chúng ta có lỗi trong chuyện này”.
Những con búp bê gỗ lo lắng hỏi:
“Vậy chúng ta phải làm thế nào để chống lại thằng Quỷ gỗ?”.
Ông búp bê già nói:
“Chỉ khi nào chúng ta thật sự yêu thương Trán Dô, thật sự quên đi hình thức bên ngoài của Trán Dô và toàn bộ cộng đồng của chúng ta phải công bằng với Trán Dô thì lúc đó Trán Dô sẽ trở về với chúng ta. Chúng ta không thể chống lại Trán Dô bằng vũ khí và lòng thù hận. Vì Trán Dô chính là đồng loại của chúng ta. Rồi Trán Dô sẽ trở thành người tốt”.
Sau những lời nói của ông búp bê già, những con búp bê mỗi người theo đuổi ý nghĩa riêng của mình và chúng ngủ thiếp đi cho tới lúc ánh nắng mặt trời rọi sáng toàn bộ ngôi nhà.