Nguyên tác: Animorphs - 7: The Stranger
Số lần đọc/download: 1108 / 0
Cập nhật: 2018-01-21 11:35:00 +0700
Chương 10
L
ần đầu tiên xuống vũng Yeerk, bọn tôi đã phải đi theo những bậc cầu thang tưởng chừng dài vô tận.
Lần này thì đường thoải hơn, không khó hơn đi bộ theo đường xe hơi chạy trong vườn nhà. Và đối với đám gián bọn tôi, vốn chỉ có chút xíu trọng lực, thì giống như đi bộ trên đất bằng vậy.
Dưới những bàn chân thoăn thoắt của bọn tôi là đất bẩn đầy dấu chân người. Bọn tôi leo vô leo ra những cái lõm sâu cả thước - theo kích thước của loài gián.
Bọn tôi giữ một khoảng cách khá xa với tên Mượn xác, mặc dù dư sức di chuyển ngang với hắn, vì chẳng ngu gì mà liều lĩnh để cho hắn xéo lên.
Bốn bề tối mò, lâu lâu mới có một bóng điện ở trên cao giống như mặt trời trong sương mù, song bọn tôi vẫn cẩn thận để không bị nhìn thấy. Những cọng râu của tôi rình bắt mọi rung động lạ có thể là của một tên Mượn xác khác đang đi tới.
Bọn tôi đi xuống, xuống mãi, vòng vèo ngoằn ngoèo giữa hai bức tường đá.
“Tụi mình mất bao nhiêu thời gian rồi hả Ax?” Anh Jake hỏi. Ax có khả năng theo dõi thời gian một cách hoàn hảo, mặc dù hổng có đồng hồ. Thiệt là một biệt tài lợi hại.
“Hai mươi tám phút theo thời gian của các bạn rồi đó, kể từ lúc Cassie và Rachel bắt đầu biến hình.”
“Ax nè, bây giờ đó cũng là đơn vị phút của anh nữa đó.” Marco chỉnh lại, chỉ để cho có chuyện mà nói. “Ý tui là, tất cả tụi mình đều đang ở trên Trái Đất tốt lành ngàn xưa, tụi mình chỉ có một loại phút mà thôi.”
Bọn tôi chỉ có vỏn vẹn hai tiếng đồng hồ trong bất cứ lốt biến hình nào. Chỉ quá một chút là bị dính cứng, giống như Tobias vậy. Và tôi thực sự đồng ý với Marco, tôi chẳng khóai làm một con gián suốt đời.
“Trước mặt có các bậc đi lên.” Cassie báo.
Lên, xuống. Lên, xuống. Lên, xuống. Bảy mươi lăm bậc.
Cuối cùng bọn tôi cảm thấy những bức tường không vây bọc mình nữa. Lối đi đã dẫn vô cái hang đúng nghĩa.
Những “con mắt” Gián của bọn tôi không nhìn thấy nó, nhưng tôi vẫn nhớ lần đầu tiên mình nhìn xuống vũng Yeerk.
Đó là một cái hang ngầm rộng thênh thang. Rộng hơn cả một cung thể thao cỡ bự. Ở ngay chỗ tương tự tầng ghế ngồi trên cùng trong cung thể thao, có rất nhiều cầu thang và lối đi khắp bốn bể.
Chính giữa hang là cái vũng đúng nghĩa, một cái hồ đầy bùn như thể sôi lên sùng sục vì những con sên Yeerk lúc nhúc ở trỏng.
Nhưng đó chưa phải là điều hãi nhất.
Bên trên hồ có hai cây cầu cụt. Cầu xả là nơi những vật chủ - những kẻ Bị mượn xác - Người, Hork-Bajir, Taxxon, và các loài khác nữa - trút con sên Yeerk ra khỏi đầu họ. Lũ cảnh vệ Hork-Bajir cẩn thận canh cho từng vật chủ quỳ xuống ở đầu cầu và chúi đầu xuống thật sát mặt hồ.
Lúc đó con sên Yeerk sẽ chun ra khỏi lỗ tai của vật chủ và rơi tõm xuống hồ.
Chính vào lúc ấy bạn sẽ khám phá ra kẻ nào là vật chủ “tự nguyện”, và ai là người bị cưỡng bức.
Này nha, các vật chủ tự nguyện - những kẻ đã lựa chọn việc tự nộp mình cho bọn Yeerk - thì sẽ đứng dậy và bình thản bước đi.
Những vật chủ bị cưỡng bức thì biết rằng họ tạm thời được giải phóng khỏi con vật vũ trụ độc địa đang nằm trong đầu mình. Rằng họ lại được làm chủ trí óc và thân xác của mình. Một số người la hét. Số khác khóc lóc. Nhiều người van xin được buông tha.
Vài người tìm cách trốn chạy. Nhưng những tên Hork-Bajir đã có mặt để túm lấy họ và tống họ vào chuồng. Ở đó họ phải đợi đến lúc bị lôi sang cây cầu cụt thứ hai - cầu nhập.
Cây cầu cụt này là nơi bọn Yeerk, sau khi được tăng lực nhờ bơi trong vũng có các tia Kandrona bổ dưỡng, sẽ chui vô lại đầu vật chủ.
Mỗi khi tôi gặp ác mộng về vũng Yeerk bao giờ tôi cũng mơ thấy cây cầu cụt thứ hai này…
Những vật chủ tự nguyên sẽ quỳ xuống và tiếp nhận con sên Yeerk vô lại trong óc của chúng.
Những người không tự nguyện sẽ vật lộn, chiến đấu, nguyền rủa. Một số còn thách thức lũ Hork-Bajir giết chết mình.
Bọn tôi lại ở trên một đường dốc thoai thoải. Chẳng ai nói một lời nào trong lúc cả bọn vẫn chạy xuống, xuống nữa, sâu, sâu hơn, gần, gần hơn nữa…
Ký ức ấy in sâu trong đầu cả bọn. Tất cả mọi người, không kể Ax là người chưa từng xuống đó.
“Ước gì tôi nhìn được rõ hơn.” Ax thốt lên. “Tôi ước ao được nhìn thấy tất cả những gì đang diễn ra.”
“Đừng nhìn thấy thì hơn.” Tôi bảo Ax.