Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 3: The Encounter
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 27
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1111 / 0
Cập nhật: 2018-01-18 14:58:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
ốn đứa bạn của tôi đang quây lại, đứng bất động. Chúng gầm gừ, nảy lửa nhìn năm con sói đối địch.
Hai đàn sói đã đụng độ nhau. Giữa chúng là một con thỏ chết nằm thẳng cẳng. Chính đàn sói kia đã giết con thỏ. Các bạn của tôi vô tình đụng phải chúng. Giờ đây, hai con đực đầu đàn bị cuốn vào một trận chiến một mất một còn để giành quyền thống soái.
Một trong hai con đực đầu đàn đó là Jake, con kia là một con sói thứ thiệt.
Jake có trí thông minh của loài người, nhưng nói về chuyện đấu đá thì con sói kia có nhiều kinh nghiệm hơn. Jake chưa hề phải ngoi lên vị trí đầu đàn qua những trận chiến sống mái.
Tôi muốn cười mà không sao cười nổi. Tình huống hiện giờ thật lố bịch! Nhưng dẫu sao nó cũng giúp tôi quên đi con diều hâu cái, quên cái cảm xúc đã cuốn hút tôi về phía nó, đã hớp hồn tôi ngay cả khi những con tàu của bọn Yeerk đang lởn vởn đầy sát khí ở trên không.
Tôi giật bắn mình: thời gian! Bọn nó đã bị chậm kể từ khi rời bờ hồ chạy về. Mất bao nhiêu thời gian rồi nhỉ?
Tôi sà xuống chỗ bọn nó.
“Các cậu làm quái gì thế?” tôi hỏi.
“Im mồm đi, Tobias!” Jake gắt gỏng nạt lại tôi. “Bộ không thấy tình hình hay sao?”
“Thấy chớ! Các cậu chỉ việc nhường cho chúng là xong.”
“Không được. Nếu tớ rút thì tớ sẽ tiêu ngay.”
“Tiêu cái gì mà tiêu?” tôi la lớn. “Cậu đâu phải là sói. Nó mới là sói. Hãy cứ để nó làm sếp bầy sói. Các cậu bị trễ thời gian rồi đó.”
“Đâu đơn giản vậy.” Cassie lên tiếng. “Nếu Jake có vẻ nhún nhường thì con sói đầu đàn kia sẽ tấn công. Bọn tớ đã bị lạc vào lãnh địa của chúng, và chúng nghĩ bọn tớ muốn chôm mồi của chúng.”
Con sói đực bự chợt gầm gừ dấn một bước lên trước. Lập tức, Jake nhe nanh ra và thủ thế.
Con thỏ chết nằm giữa hai con sói đầu đàn, cách mỗi hàm rằng nhọn hoắt chỉ chừng vài tấc.
“Vụ choảng nhau này là vì con thỏ, đúng không nào?” tôi hỏi.
Không có tiếng trả lời. Đứa nào cũng căng thẳng đến mức lông lá xù cả lên. Bất cứ giây nào tình hình này cũng có thể bùng nổ thành một cuộc chiến tranh băng đảng của sói và theo lối sói.
Tôi biết mình phải làm gì. Nhưng điều đó lại đi ngược với bản năng trong đầu con diều hâu. Mà Tobias-người thì cũng không phải là hoàn toàn bình tĩnh.
Tôi đập cánh để bay lên cao một chút. Tôi sẽ cần tốc độ. Rồi tôi hướng mắt về con thỏ, cầu trời cho tôi hành động được nhanh như suy tính.
“Aaaaaaaaaaaaaaaaa.”
Tôi vọt thẳng xuống, vuốt chìa ra trước.
“Tsiiiir!” tôi la lớn.
Vèo!
Mỗi bên tôi là một con sói. Con thỏ chết nằm đó.
Bụp!
Cái vuốt của tôi cấu vào con thú chết và tóm lấy lông của nó.
Tôi đập cánh một lần, hai lần. Con thỏ bị nhấc bổng lên không.
Con sói lớn chồm tới. Tôi cảm thấy những chiếc nanh của nó xẹt qua đuôi.
Tôi đập cánh rối rít, bay là đà, nửa nhấc, nửa kéo lê con thỏ chết. Con sói bám sát theo sau, chỉ cách chừng vài phân.
“Tobias!” Rachel thốt lên.
“Chạy đi!” tôi hét lớn “Tớ chắc phải buông nó mất. Nặng quá!”
May mắn thay, khi không là một con sói ngu thì Jake luôn là đứa nhanh nhạy và quyết đoán. “Chạy đi, không kịp nữa bây giờ.”
Tôi buông con thỏ đúng lúc con sói vồ hụt tôi.
PHẬP!
Chiếc hàm sói có thể giết chết tươi một con ngỗng vừa cắt vào không khí chỉ vài ly sau đuôi tôi. Các bạn biết không, nó ở gần tôi đến mức tôi đếm được cả những chiếc răng của nó.
Một làn gió rất nhẹ thổi qua. Nhưng thế là quá đủ. Tôi xoãi rộng đôi cánh, mặc cho làn gió nâng tôi lên.
“Trời, ớn muốn chết!” tôi nói.
“Cậu có sao không đấy?”
“Hình như tớ mất mấy sợi lông đuôi.” tôi đáp. Nhưng lông đuôi là thứ mọc lại được.
Tôi bắt kịp bọn nó. Bọn nó đang xả hết tốc độ sói chạy như điên. Thời gian còn rất ít. Tôi cũng chả biết còn bao nhiêu phút. Đó là một trong những phiền toái thường xuyên của phép biến hình. Cho dù bạn có thể đeo đồng hồ thì bạn cũng không dám đeo. Một con sói hay diều hâu mà đeo đồng hồ thì chẳng khác gì “lạy ông tôi ở bụi này”.
“Để mình xem có coi được giờ ở đâu không.” tôi nói.
Tôi đang mệt, rất mệt sau chuyến bay dài và không phải một mà đến những hai lần đụng độ với chó sói. Con diều hâu trong tôi chỉ muốn tìm một cành cây ngon lành nhìn ra đồng trống để mà ngơi nghỉ. Nhưng tôi biết bây giờ chưa phải lúc.
Tôi bay lên cao một chút. Chỉ một chút thôi, đủ để nhận ra một trong các xe tải của bọn kiểm lâm giả hiệu.
Bọn Mượn xác đã đi khỏi xe, nhưng trên bảng điện có một chiếc đồng hồ.
Tôi nhìn con số trên đó mà không thể tin nổi mắt mình.
Chắc là nó sai! Chắc chắn là nó sai!
Animorphs - Tập 3: Đụng Độ Animorphs - Tập 3: Đụng Độ - K. A. Applegate Animorphs - Tập 3: Đụng Độ