Số lần đọc/download: 2073 / 21
Cập nhật: 2014-11-23 13:37:29 +0700
Một chiếc váy ca rô đỏ.
M
ã Tiểu Khiêu ngày hôm nay lại chuốc lấy tai hoạ rồi. Nó đem kẹo bong bóng nhổ lên trên chiếc váy mới của Lộ Man Man ngày hôm nay mới mặc lần đầu tiên. Lộ Man Man là bạn học ngồi cùng bàn Mã tiểu Khiêu, là nữ sinh được cô giáo Tần chủ nhiệm lớp yêu thích nhất, cô giáo Tần để cô ấy ngồi cùng bàn với Mã Tiểu Khiêu, là phái cô ấy đến quản lý Mã Tiểu Khiêu.
Lộ Man Man đã khóc.
Mã Tiểu Khiêu nói nó không phải là cố ý. Cô giáo Tần lại nói là nó “trả thù trù dập”, vì bình thường khi Lộ Man Man quản nó, quản rất có trách nhiệm, nhất cử nhất động của nó, Lộ Man Man đều thường xuyên báo cáo cho cô giáo biết.
Mã Tiểu Khiêu không biết cái gì là “trả thù trù dập”, cô giáo nói tối nay sẽ đến nhà nó, muốn phụ huynh nó bồi thường cho Lộ Man Man một chiếc váy mới.
Tối nay tránh không khỏi một trận đòn da đây.
Về đến nhà, Mã Tiểu Khiêu việc đầu tiên là đem tất cả vật có thể đánh vào mông nó, như thước bảng, chổi lông gà, tay cầm xay bột….đều cất đi hết.
Vừa cất xong, ngài Mã Thiên Tiếu về đến nhà. Mã Tiểu Khiêu vội vàng ngồi ngay ngắn trên ghế sa lông.
Ngài Mã Tiểu Khiêu vừa nhìn thấy bộ dáng của Mã Tiểu Khiêu như thế, liền biết ngay Mã Tiểu Khiêu ngày hôm nay đã phạm phải việc gì đây.
“Mã Tiểu Khiêu, ngày hôm nay lại xãy ra chuyện gì vậy?”
Mã Tiểu Khiêu nói: “không có chuyện gì xãy ra.”
“Không có chuyện gì, con ngồi nghiêm chỉnh ở đó làm chi vậy?”
Mã Tiểu Khiêu bắt đầu dệt lên câu chuyện: “chính là ngày hôm nay Lộ Man Man mặc một chiếc váy mới, chiếc váy mới này rất đẹp….”
Ngài Mã Thiên Tiếu cắt ngang lời nói của con trai: “cái váy của bạn học nữ đẹp hay không đẹp, có quan hệ gì đến con?”
Mã Tiểu Khiêu lắc lắc tay: “không quan hệ gì, không quan hệ gì!”
Ngay đúng lúc này, tiếng chuông cửa vang lên. Mã Tiểu Khiêu chạy vào nằm trong phòng của nó.
Ngài Mã Thiên Tiếu vừa mở cửa gặp ngay cô giáo Tần, liền biết ngay Mã Tiểu Khiêu nhất định là đã phạm việc gì đây.
“Cô giáo Tần, Mã Tiểu Khiêu nó….”
“Cha Mã Tiểu Khiêu, là thế này.” Cô giáo Tần lấy ra chiếc váy ca rô đỏ của Lộ Man Man, “con gái người ta ngày hôm nay vừa mặc chiếc váy mới, Mã Tiểu Khiêu đã đem kẹo bong bóng nhổ lên trên chiếc váy, ngài xem, đều dính thành một vòng tròn rồi….”
“Mã Tiểu Khiêu, mày ra đây cho tao!”
Mã Tiểu Khiêu từ trong phòng đi ra.
Ngài Mã Thiên Tiếu hai tay giơ lên chiếc váy, đưa đến trước mặt của Mã Tiểu Khiêu: “con nói đi, làm thế nào đây?”
Mã Tiểu Khiêu nói: “mình đi mua đền cho Lộ Man Man một chiếc váy mới.”
“Hì hì, ý kiến này khá đấy.” Ngài Mã Thiên Tiếu mặt mày rạng rỡ, “cô giáo Tần, cô xem có được không?”
Cô giáo Tần nhíu nhíu chân mày, cô ấy đã cảm thấy không còn việc gì đáng nói. Có người cha thế này, bạn còn có thể mong muốn điều gì ở con trai ông ta? Thật tình cô giáo Tần còn muốn nói cùng cha Mã Tiểu Khiêu việc Mã Tiểu Khiêu trả thù trù dập đối với Lộ Man Man, nhưng đối diện ngài Mã Thiên Tiếu, cô ấy điều gì đều không muốn nói ra.
Cô giáo Tần đi về rồi, ngài Mã Thiên Tiếu muốn đánh Mã Tiểu Khiêu, nhưng ông ấy tìm không thấy vật nào có thể đánh vào mông, những vật này đều bị Mã Tiểu Khiêu cất giấu đi cả rồi.
“Cha!” Mã Tiểu Khiêu đưa ra một ý kiến cho ngài Mã Thiên Tiếu, “mình trước tiên đi mua chiếc váy, về nhà rồi cha hãy đánh con có được không?”
Nghĩ đến của hàng sắp đóng cửa rồi, ngài Mã Thiến Tiếu đồng ý trước tiên đi mua chiếc váy, về nhà rồi sẽ đánh Mã Tiểu Khiêu sau.
Lúc xuống thang máy, Mã Tiểu Khiêu rất thật tình nói với ngài Mã Thiên Tiếu: “cha, Lộ Man Man lớn lên rất đẹp, cha nhất định phải mua một chiếc váy đẹp nhất đền cho bạn ấy!”
“Nói thật đi!” Ngài Mã Thiên Tiếu chỉ vào mũi của con trai, “ có phải con thích Lộ Man Man không?”
Mã Tiểu Khiêu nói với cha một cách thành thật, nó ghét nhất Lộ Man Man.
“Không phải con nói Lộ Man Man lớn lên rất đẹp sao?”
“Cô ấy đẹp cũng không thích cô ấy.”
Mã Tiểu Khiêu nói, “cô ấy thích khóc, còn thích đến chổ cô giáo mách lẽo.”
Ngài Mã Thiên Tiếu hỏi đến đầu đến đũa: “thế con thích bạn học nữ nào trong lớp.”
Mã Tiểu Khiêu không cần suy nghĩ trả lời nói: “ai cũng không thích.”
Ngài Mã Thiên Tiếu không bằng lòng, ông ta bất chợt hỏi: “trong lớp học con, không có một nữ sinh nào muốn cùng con chơi đùa, cùng con nói chuyện sao?”
Mã Tiểu Khiêu muốn trả lời nói có một nữ sinh, chính là người con gái An Kỳ hàng xóm ở đối diện cửa nhà nó. Nhưng Mã Tiểu Khiêu lại không nói ra, vì An Kỳ lớn lên không đẹp, còn có chút đần, có chút ngu, nó sợ cha nó cười chê nó. Có thể thấy tính háo danh của người con trai, ở lứa tuổi của mã Tiểu Khiêu như thế này đã có.
Ngài Mã Thiên Tiếu và Mã Tiểu Khiêu đến một cửa hàng chuyên bán hàng “Tiểu Công Chúa”, cô tiểu thư bán hàng đứng ở trước cửa cho rằng họ đi sai chổ, đi đến chổ họ cúi gập người nói: “chào ngài! ở đây chúng tôi chuyên bán hàng nữ nhi đồng mặc, không bán hàng nam nhi đồng mặc.”
Mã Tiểu Khiêu hùng hồn nói: “chúng tôi chính là đến để mua cái váy.”
Cô tiểu thư bán hàng nhếch miệng cười, dẫn họ đến mấy chổ mô hình người mẫu mặc váy.
“Đây là một kiểu mới nhất vừa từ Hong Kong đến.” Cô tiểu thư bán hàng chỉ vào một chiếc váy jean có điểm bông, “đây thích hợp cho người con gái hoạt bát, lịch sự mặc.”
Mã Tiểu Khiêu lắc lắc đầu, nó không thích chiếc váy này, còn nói Lộ Man Man không hoạt bát, cũng không lịch sự.
Cô tiểu thư bán hàng hỏi: “quý khách muốn mua chiếc váy như thế nào?”
Váy áo ở đây quá nhiều, ngài Mã Thiên Tiếu nhìn đến hoa cả mắt, ông ta nói kệ mua chiếc nào cũng được.
“Không thể tuỳ tiện được” Mã Tiểu Khiêu quyết không đồng ý mua một chiếc váy bất kỳ nào để bồi thường cho Lộ Man Man, nó quay người về phía cô tiểu thư bán hàng miêu tả tỉ mĩ về dáng người của Lộ Man Man, “Lộ Man Man tóc dài, mắt to, cô ấy khiêu vũ rất đẹp, tóm lại, cô ấy là một nữ sinh rất đẹp, cho nên chúng tôi muốn mua một chiếc váy thật xinh đẹp.”
“À, cô biết cháu muốn mua chiếc váy thế nào rồi.”
Cô tiểu thư bán hàng lấy ra một cách chắc chắn một chiếc váy ô ca rô màu đỏ, trên chiếc váy có điểm rất nhiều nếp gấp, bên trong còn có vải lót màu trắng, dưới vải lót còn có viền nhuỵ bông hoa nhỏ.
Mã Tiểu Khiêu đối với chiếc váy ô ca rô đỏ này rất là vừa ý. Nó thậm chí còn nhớ đến Lộ Man Man còn có một chiếc áo len màu trắng, có một đôi giày da đỏ, phối hợp với chiếc váy ca rô màu đỏ này thật là hợp. Nó tưởng tượng cảnh Lộ Man Man mặc lên chiếc váy nhiều nếp gấp này, vừa xoay người, chiếc váy sẽ như bông hoa đang nở vậy….
Trên đường trở về nhà, nhìn thấy đứa con trai đang hết sức hào hứng, ngài mã Thiên Tiếu thật không hiểu: “Mã Tiểu Khiêu, con nói con không thích Lộ Man Man, con ghét Lộ Man Man, nhưng con lại mua cho cô bé ấy chiếc váy một cách vui mừng thế này, có thể thấy con có phải là thích Lộ Man Man.”
Mã Tiểu Khiêu giữ vững lập trường: “con không thích Lộ Man Man, nhưng con thích nhìn Lộ Man Man ăn mặc đẹp.”
Suy nghĩ loại này của Mã Tiểu Khiêu, ngài Mã Thiên Tiếu vẫn là không hiểu.
Vì mua được một chiếc váy vừa ý bồi thường cho Lộ Man Man, Mã Tiểu Khiêu vui mừng, ngài Mã Thiên Tiếu cũng vui. Khi ông ta vui, liền đem sự việc khi về đến nhà phải đánh đòn Mã Tiểu Khiêu, quên đi, quên đến sạch trơn.