Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Fred Yager
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Cybersona
Dịch giả: Phạm Thư Trung
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Saigon Vĩnh cửu
Số chương: 38
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 876 / 6
Cập nhật: 2017-04-17 10:33:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
ARLAND ghét cảm giác vô tích sự. Hắn hoàn toàn phụ thuộc vào các y tá và y công trong gần như mọi việc. Họ cho hắn ăn, tắm rửa, và xoa bóp cho hắn. Mới chỉ một tuần và hắn sắp phát điên. Ngay cả ngủ hắn cũng mơ thấy mình còn đi và chạy được.
Hắn nhớ lại mình có xem một bộ phim, The Sea Inside, với Suzy và cả hai đã bật khóc thế nào ở cuối phim khi nhân vật chính, một người bị liệt, nhận được những lượng nhỏ thuốc độc từ mười người bạn để không ai trong số họ bị khởi tố vì tội giúp đỡ tự sát. Garland không có đến mười người bạn. Hắn đã bị kẹt,và nếu không vì Cybersona, hắn có lẽ đã nghĩ quẩn.
Trò chơi internet này đã trở thành phao cứu sinh cho hắn. Hắn vẫn phải nhờ y tá đeo giùm chiếc kính thực tế ảo, nhưng hắn đã cài vào máy phần mềm nhận lệnh bằng giọng nói cho phép hắn điều khiển bàn phím và chuột bằng lời.
Tuy nhiên, có một điều mà trò chơi này không khỏa lấp nổi, đó là cơn thịnh nộ ngày càng tăng của hắn với những kẻ chịu trách nhiệm cho việc đẩy hắn vào cuộc sống chó chết như nhà tù này.
Tuy nhiên, hắn có thể thoát khỏi phần nào nỗi tuyệt vọng của mình trong Cybersona, điều mà hắn đang làm hôm nay, khi y tá trực buổi chiều ghé ngang để xem hắn thấy thế nào.
Garland được đặt nửa nằm nửa ngồi trên giường, mang chiếc kính thực tế ảo, và kết nối với một chiếc máy vi tính xách tay lớn.
Hắn có vẻ mải mê với những gì trên màn hình khi cô y tá bước đến bên giường và khởi sự bắt mạch cho hắn. Khi bắt mạch, cô liếc nhìn vào màn hình và thấy trên đó là cảnh tượng tàn phá dã man.
Một con phố cháy rụi vẫn còn âm ỉ sau một vụ nổ bom. Xác người đầy máu rải rác khắp nơi. Một băng đảng có vẻ châu Á xuất hiện ở cuối con đường đầy khói lửa. Bọn chúng đều trang bị vũ khí đầy đủ.
“Súng bắn tên lửa,” Garland nói.
“Hả?” y tá nói.
Trên màn hình một nhân vật xuất hiện. Khi y tá nhìn kỹ hơn, cô thấy sự giống nhau điển hình giữa khuôn mặt trên màn hình với gương mặt chàng thanh niên đang nằm trên giường bệnh. Anh chàng trong màn hình mang một loại vũ khí trên vai. Nó được nhắm vào tụi băng đảng.
“Bắn!” Garland hét, khiến cô y tá giật mình.
Nhân vật Garland trên màn hình bắn vào tụi băng đảng, thổi bay chúng thành từng mảnh.
Mắt cô y tá mở to và gương mặt cô mang vẻ ghê sợ cảnh đẫm máu trên màn hình.
“Thật là bệnh hoạn,” cô y tá nói.
Garland quay về phía cô y tá. “Tôi lại thấy dễ chịu,” hắn nói.
“Vậy à,” cô y tá nói. “Anh làm tôi đếm sai.” Cô y tá đặt ngón tay lên cổ Garland, và đếm. Cô nhìn lên đồng hồ trên tường. Cô dừng lại và viết gì đó vào cuốn sổ.
Garland quay lại màn hình.
“Súng phun lửa.”
Một khẩu súng phun lửa xuất hiện trên tay nhân vật Garland.
“Bắn.”
Một ngọn lửa bắn ra và đốt cháy mọi đồ vật hay con người trên đường đi của nó. Cô y tá lắc đầu.
“Thấy đỡ hơn chưa?” cô hỏi khi gỡ chiếc kính ra.
“Thấy đỡ hơn hả? Tôi không thể cảm thấy cái gì cả, nhớ không?”
“Uống cái này đi,” cô ra lệnh và gắn ống hút vào miệng hắn.
Garland hút ống hút, liếc nhìn cô y tá.
Y tá quay sang màn hình máy tính và nhìn vào nhân vật Garland vẫn đang đứng, chờ mệnh lệnh tiếp theo. Đột nhiên, nhân vật bắt đầu tự cử động và nạp đạn vũ khí. Rồi nó quay lại màn hình và cười.
“Hôm nay anh sao rồi?” nhân vật Garland hỏi.
Cô y tá giật mình lùi lại, mắt cô trố ra.
“Ồ!” rồi cô nhìn Garland vốn đang uống bằng ống hút. Cô y tá quay sang màn hình. Nhân vật Garland chĩa súng vào cô.
“Cô muốn gì hả?” nhân vật trong màn hình hỏi.
Chuyện này khiến cô lùi lại và ôm ngực.
“Trò chơi kiểu gì vậy?” cô hỏi.
“Thú vị, phải không?” hắn nói. “Đó là Cybersona. Nó dùng những ứng dụng trí thông minh nhân tạo và thực tế ảo. Tôi đã chơi từ khi nó trở thành trò trực tuyến.”
“Trong đó là anh, phải không?” cô y tá hỏi. “Cái tay nhỏ con đó.”
“Đó là nhân vật ảo của tôi. Anh chàng nhỏ bé này là sự cứu rỗi của tôi.”
“Là sao?”
“Cô thấy đó, với trò chơi này, tôi có thể cử động lại được. Tôi có thể làm bất cứ thứ gì tôi từng làm được và hơn thế nữa. Đeo kính cho tôi rồi xem nhé.”
Cô y tá đặt chiếc kính thực tế ảo lại lên đầu hắn, đeo vào mắt hắn. Garland điều chỉnh cái micro nhỏ gắn vào áo đồng phục bệnh viện.
“Dùng siêu năng phát lửa xóa sổ khu nhà liên hợp kia.”
Nhân vật Garland quay sang nhìn một khu nhà. Khi hắn nhìn vào khu nhà, gạch và tường bắt đầu rung và nứt ra. Xà gỗ bắt đầu bốc cháy. Từ từ, khu nhà bắt đầu đổ sụp xuống.
“Anh có siêu năng lực và các thứ vậy à,” cô y tá nói. “Như siêu nhân vậy.”
“Tôi có những năng lực mà siêu nhân mơ còn chưa được,” Garland nói. “Thực ra, có một siêu năng mà tôi đã xây dựng từ lâu và nếu thành công, nó sẽ thay đổi mọi thứ.”
“Vậy hả? Anh sẽ làm gì với các thứ siêu năng đó?” y tá hỏi.
Garland nhìn lên màn hình.
“Để sửa chữa mọi thứ.”
“Chúc may mắn,” cô y tá nói khi cất bước rời phòng. Lúc đó cô thấy một tờ báo trên bàn cạnh giường. Trang đầu tiên có tựa bài: “Đặc Vụ Chìm Vô Tình Để Đạn Lạc Trúng Thường Dân.”
Bên dưới là dòng chữ: “Những nguồn tin thân cận cuộc điều tra cho biết một đặc vụ DEA có mặt tại hiện trường vụ đọ súng giữa các băng nhóm tuần trước thực ra đã bắn phát súng khiến một thường dân bị liệt toàn thân...”
Một tiêu đề khác viết: “Đặc Vụ Chìm Không Liên Quan Đến Những Sai Phạm Đã Xảy Ra Trong Cuộc Đọ Súng.”
Cô y tá rời mắt khỏi tờ báo và quay lại nhìn Garland, lúc đó hắn đã quay lại thế giới ảo và chơi trò chơi của mình.
“Này,” cô y tá nói. “Chuyện gì xảy ra cho cô bé xinh xinh vẫn thường ghé qua thăm vậy?”
Garland vẫn tiếp tục chơi trong khi nói.
“Tôi e cô ta đã nhận ra rằng cuộc sống với một thằng hoàn toàn vô dụng sẽ như thế nào nên chạy càng nhanh càng tốt rồi. Cô nghĩ sao?”
Không thể trả lời, cô y tá chỉ lắc đầu và rời khỏi phòng.
Hồn Hoang Xác Ảo Hồn Hoang Xác Ảo - Fred Yager Hồn Hoang Xác Ảo