Số lần đọc/download: 3935 / 45
Cập nhật: 2014-12-12 17:51:56 +0700
Chương 9: Thẩm Gia Mở Tiệc
V
ề phương diện khác, số lượng khiếu huyệt kích hoạt trong cơ thể hắn tăng vọt đến ba mươi mốt cái, cái này chỉ có thể so sánh với một võ giả Hậu Thiên lục tầng bình thường, nhưng Lâm Lạc lại đột phá ba mươi lần mới đạt tới, có thể thấy được căn cốt của hắn kém cũng không có thay đổi gì.
Bởi vì có chuyện Chư Đại Hải này, thời điểm Lâm Lạc đi tiệm bán thuốc bán Thạch Căn Thảo đều dịch dung qua, lại mua trở về 10 khỏa thất giai yêu hạch, đem năm hệ chân nguyên lực toàn bộ đưa đến Hậu Thiên lục tầng đỉnh phong!
Nhưng ngoài trừ đi tạp chất trong chân nguyên lực, Hỗn Độn Dung Lô cũng không thể phát ra nổi tác dụng gì, Lâm Lạc phải dựa vào lực lượng của mình. Nguồn tại TruyenFull.vn. Nhưng quá trình này cũng không liên quan đến căn cốt, cùng kích hoạt vài cái khiếu huyệt không quan hệ, cần chỉ là thời gian mà thôi.
Ban ngày, Lâm Lạc không ngừng vận dụng Hổ Ảnh Quyền, hắn nhiều lần tôi luyện đối với năng lực khống chế chân nguyên lực, đây là một con đường mà võ giả muốn trở thành cường giả phải qua!
Mỗi nhất kích sử dụng, muốn sử dụng nhiều ít lực lượng, nhiều một phần chính là lãng phí, thiếu một phân sẽ không đủ, chỉ có khống chế đối với chân nguyên lực đạt tới tinh xảo, cử trọng nhược khinh, mới có thể trở thành một cao thủ chân chính.
Bùm! Bùm! Bùm!
Lâm Lạc không ngừng huy động hai đấm, một cây tùng cỡ chén ăn cơm bị hắn đánh hơn mười quyền ầm ầm ngã xuống. Tạp, lại là một quyền đánh ra, một đoạn thân cây rõ ràng sinh sinh bị đánh thành mảnh vỡ, làm ột quyền kế tiếp của Lâm Lạc trực tiếp oanh vào trong không khí, quyền lực phản chấn, khí huyết của hắn lập tức bốc lên một hồi, khó chịu đến thiếu chút nữa phun ra một búng máu!
- Chuyện gì xảy ra?
Lâm Lạc vô cùng ngạc nhiên, hắn biết rõ quyền lực của mình, ít nhất phải oanh ra 13 quyền mới có thể cắt đứt thân cây! Lúc trước hắn rõ ràng đánh ra 3 quyền, nhưng quyền thứ tư lại ngạnh sanh oanh một mảng lớn thân cây thành bã vụn, đây là lực sát thương khủng bố hạng gì!
Hắn không khỏi ngừng lại, cố gắng nhớ lại tình huống vừa rồi.
- Vừa rồi, Hỏa hệ chân nguyên lực của ta sắp hao hết, bởi vậy ta liền dùng Thủy hệ chân nguyên lực chuyển biến thành, nhưng một ít Hỏa hệ chân nguyên lực còn sót lại, hai cái trong lúc đó ẩn ẩn sinh ra xung đột, nên ta mới vội vàng đem quyền kình đánh đi ra ngoài!
- Chẳng lẽ nói, Thủy Hỏa không dung, rõ ràng sinh ra uy lực tính chất bạo tạc?
Hai mắt Lâm Lạc đột nhiên sáng ngời, vừa rồi uy lực một kích kia thậm chí vượt qua hai hệ chân nguyên lực chất chồng có thể sinh ra, nếu hắn có thể tái hiện một kích này, thực lực của hắn sẽ tăng lên một mảng lớn!
- Vừa rồi, rốt cuộc là cảm giác gì?
Hắn lấy ra một quả yêu hạch, nhanh chóng bổ sung chân nguyên lực tiêu hao hết, cố gắng tái hiện một kích long trời lở đất này. Nhưng một canh giờ đi qua, hắn lại không hề tiến triển, ngược lại bởi vì Ngũ Hành tương khắc lẫn nhau, chân nguyên lực xung đột làm cho hắn bị một ít nội thương.
- Đáng giận, vì cái gì làm không được!
Lâm Lạc vô cùng tức giận, tiện tay một chưởng chụp đến, tạp một tiếng, đoạn thân cây đột nhiên đều vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh gỗ vụn, phiêu lãng trong không khí.
Bùm!
Cây tùng này cao đến ba trượng lập tức ầm ầm ngã xuống.
- Ta hiểu được rồi!
Lâm Lạc sững sờ, không khỏi cất tiếng cười to.
Muốn đánh ra một kích khủng bố này, mấu chốt là phải cân bằng Thủy Hỏa chân nguyên lực, lại dùng cao tốc đánh ra, làm cho hai loại bài xích nhau, sinh ra lực phá hoại cự đại mà không phải giúp nhau triệt tiêu.
Vô luận là Thủy hệ hay là Hỏa hệ, chân nguyên lực một hệ nào cũng không thể nhiều, cũng không thể thiếu, nếu một khi cân bằng bị phá hư, sẽ tạo thành trùng kích đối với bản thân mình.
Lâm Lạc ngưng thần tĩnh tâm, điều động Thủy Hỏa chân nguyên lực, sau khi lấy được một cái cân bằng tuyệt đối, bỗng nhiên oanh ra.
Pằng!
Một đoạn thân cây bị oanh thành mảnh vụn, lại hiện ra lực phá hoại cuồng bạo!
- Ha ha, Ngũ Hành chân nguyên lực không thể thuyên chuyển, cái này là phi thường tiếc nuối, nhưng có một chiêu này, ta lại có thể phát huy ra uy lực vượt qua hai loại chân nguyên lực chất chồng! Ân, Thủy Hỏa có thể bài xích nhau, vậy có phải có thể tam hệ bài xích nhau, tứ hệ bài xích nhau, năm hệ bài xích nhau hay không? Nếu như có thể Ngũ Hành chi lực bài xích nhau, lực phá hoại bạo tạc này tuyệt đối vượt qua gấp năm lần lực lượng chất chồng!
Trong lòng Lâm Lạc không khỏi ngứa ngáy, lập tức bắt đầu thí nghiệm lên.
Muốn đồng thời khống chế Ngũ Hành chân nguyên lực, cái khó khăn này thật sự quá cao, dù sao nhất tâm lưỡng dụng đã phi thường hao tâm tổn sức, huống chi muốn đồng thời điều khiển năm loại chân nguyên lực, đạt tới cân bằng tuyệt đối!
Lâm Lạc không ngừng thí nghiệm, sau khi hai hệ chân nguyên lực dung hợp thuần thục, hắn thử gia nhập chân nguyên lực thứ ba. Nhưng cái này y nguyên vượt qua cực hạn của hắn, không có chỗ nào mà không phải dùng thất bại mà chấm dứt.
- Cũng không phải không thể thực hiện được, mà là điều khiển của ta đối với chân nguyên lực quá yếu! Cái này chỉ có thể từ từ sẽ đến!
- Bất quá, cho dù một kích Thủy Hỏa chân nguyên lực dung hợp, lực phá hoại này ít nhất cũng có thể đề cao gấp ba!
- Một kích này uy lực cực lớn, phải cho nó một cái danh tự! Uy lực cuồng bạo, lực sát thương kinh người, không bằng gọi là... Lôi Bạo Sát!
Cái này cũng có thể coi như là vũ kỹ khác loại, chỉ có võ giả cùng tu hai chủng chân nguyên lực mới có thể sử dụng.
Nhưng muốn dung hợp ba đạo chân nguyên lực khó khăn thật sự quá lớn, mấy ngày sau, Lôi Bạo Sát y nguyên chỉ có thể dung hợp hai chủng chân nguyên lực, nhưng Lâm Lạc ở phía trên điều khiển lại lấy được tiến bộ nhảy vọt, trước kia cần ba tức chuẩn bị thời gian, nhưng bây giờ có thể áp súc đến một hơi liền đánh đi ra.
Bước vào đại môn võ đạo này, Lâm Lạc như si như say, mỗi ngày đều đắm chìm trong tu luyện.
- Lâm Lạc thiếu gia, ngươi có thiếp mời!
Mấy ngày sau, một gia đinh xuất hiện ở trong sân, đem một tấm thiếp mời đỏ thẫm giao cho Lâm Lạc.
Lâm Lạc không khỏi hiếu kỳ, tiện tay nhận lấy thiếp mời, mở ra xem xét, là thiên kim của Thẩm gia Gia chủ Bạch Dương trấn muốn làm sinh nhật hai mươi tuổi, bởi vậy mở tiệc chiêu đãi tuổi trẻ tuấn kiệt của Bạch Dương trấn.
Mặc dù Lâm Lạc có "mỹ danh" Lâm gia phế vật Đại thiếu gia, nhưng dù nói thế nào hắn vẫn là độc tôn của Lâm Hành Nam. Mà Lâm Hành Nam lại là một trong ba vị siêu cấp cao thủ Hậu Thiên thập nhị tầng cảnh giới của Bạch Dương trấn, chỉ cần hắn một ngày bất tử, thân phận Lâm Lạc Đại thiếu gia này sẽ không thay đổi!
- Hẳn là không chỉ đơn giản như vậy!
Lâm Lạc đã học được tính cách tự hỏi nguyên nhân xâu xa của một vấn đề.
- Đây là ý ở trong rượu, bọn họ muốn thông qua ta tới thăm dò tình cảnh của gia gia!
- Tam đại gia tộc giúp nhau chế ước, tất cả mọi người là một Hậu Thiên thập nhị tầng cường giả tọa trấn. Nguồn tại TruyenFull.vn. Nhưng bất kể là gia gia đột phá Tiên Thiên Cảnh, hoặc là trùng kích Tiên Thiên Cảnh thất bại mà cảnh giới ngã xuống, đều đánh vỡ cân bằng của tam đại thế lực!
- Nếu gia gia còn đang ở Hậu Thiên thập nhị tầng, như vậy cách cục tam đại gia tộc lẫn nhau chế ước sẽ không thay đổi. Nhưng nếu cảnh giới của gia gia ngã xuống, như vậy Thẩm, Lý hai nhà đại khái sẽ liên thủ ra tay đối với Lâm gia ta!
Sau lưng một sinh nhật yến nho nhỏ, cư nhiên còn cất dấu nhiều âm mưu như vậy!
Lâm Lạc không khỏi lâm vào trầm tư, thầm nghĩ:
- Nếu ta không đi mà nói, hai nhà Thẩm, Lý ngược lại sẽ nghi ngờ! Nên ta phải đi, còn phải biểu hiện cao điệu, nếu không Lâm gia ta tất có đại họa!
Mặc dù hắn đối với Lâm Đông Bình tồn ý quyết giết, nhưng dù sao vẫn là người Lâm gia, Lâm Lạc tuyệt không nguyện ý chứng kiến gia tộc bị diệt! Hơn nữa, tổ chim bị phá nào có trứng lành, nếu Lâm gia bị hai nhà Thẩm, Lý chiếm đoạt, hắn ngoại trừ như chó nhà có tang trốn chết ra, vậy cũng chỉ có khí lực va chạm mà chết.
Nhìn xem ngày, sinh nhật yến là ở hai ngày sau đó, Lâm Lạc đem thiếp mời thu vào.
Sinh nhật vị thiên kim này của Thẩm gia tên là Thẩm Nguyệt Lam, là cháu gái duy nhất của Thẩm gia Gia chủ, cũng là kỳ tài ngút trời, mặc dù mới vừa mãn mười tám, nhưng nghe nói tu vi đã là Hậu Thiên thất tầng!
Hai ngày này bên ngoài tin tức nho nhỏ bay lả tả, đều nói Thẩm gia là mượn cơ hội này chọn phu quân cho Thẩm Nguyệt Lam!
Lâm Lạc không khỏi cười cười, nhân tài như Thẩm Nguyệt Lam, Thẩm gia đâu chịu gả nàng đi ra ngoài, tất nhiên là muốn kén rể! Hơn nữa, mỗi đại gia tộc trải qua vài trăm năm khai chi tán diệp, quan hệ huyết thống mỏng manh, cho dù tộc nhân cùng họ chỉ cần không phải quan hệ huyết thống trực hệ liền có thể kết hôn!
Loại cách làm này thứ nhất có thể giữ lại tộc nhân nữ tính thiên phú kiệt xuất ở trong tộc, thứ hai cũng có thể tăng mạnh lực ngưng tụ của gia tộc.
Hắn một thân vải thô ma y, đi đến cửa ra vào của Thẩm gia, thiếu chút nữa bị người hầu trông cửa coi thành hạ nhân mà đuổi đi ra ngoài.
Phải nói hắn trước kia quả thật có cẩm y ngọc phục, nhưng từ khi Lâm Hành Nam bế quan, cung cấp phương diện này tự nhiên là bị chặt đứt. Mà Lâm Lạc lại đang ở tuổi lớn, quần áo ba năm trước sao còn có thể lấy ra mặc.
Sau khi lấy ra thiếp mời, hắn mới được một người hầu dẫn vào phòng khách, lúc này trong đó đã là đầu người khởi động, ngoại trừ thanh thiếu niên của Lâm, Thẩm, Lý Tam đại gia tộc ra, cũng không có ít đệ tử tiểu gia tộc, nguyên một đám ăn mặc quần áo ngăn nắp.
Lâm Lạc ngồi ở trong một góc, như lão tăng ngồi vào chỗ của mình, không chút nào thu hút.
Hắn thờ ơ lạnh nhạt, thấy được đám đệ tử Lâm gia Lâm Đông Bình, Lâm Tâm Kính, cũng nhìn thấy Lý gia Lý Song Ngư, Lý Song Kiếm tuổi trẻ tuấn ngạn. Nhưng cao thủ đứng đầu một đời tuổi trẻ trong hai nhà Lâm, Lý đều không có, Lâm gia Lâm Đông Lưu, Lâm Thiệu Hùng, Lý gia Lý Triêu Dương, Lý Càn Long, đây mới là tuấn kiệt mạnh nhất trong một đời tuổi trẻ của hai đại gia tộc!
Lâm Đông Bình cũng nhìn thấy Lâm Lạc, nhưng chỉ là lộ ra một vòng cười lạnh khinh miệt, đối với hắn chẳng thèm ngó tới.
Rất nhanh, một lão giả uy nghiêm hơn sáu mươi tuổi đi vào trong đại sảnh, bên cạnh là một nữ tử xinh đẹp hàm tiếu. Lão giả này có một cổ khí thế không giận mà uy, vừa tiến đến, các loại thanh âm ầm ĩ trong đại sảnh liền dần dần thấp xuống, cuối cùng lặng ngắt như tờ, đều đem ánh mắt bỏ vào trên thân hai người một già một trẻ kia.
- Các vị tuổi trẻ tuấn kiệt, lão phu là Thẩm Dật Trần, hoan nghênh các vị tới tham gia sinh nhật yến của Nguyệt Lam! Đây là thịnh hội của người tuổi trẻ, lão phu sẽ không nói nhiều, tất cả mọi người ăn ngon, uống tốt, không cần khách khí!
Lão giả tự giới thiệu xong liền rời đi đại sảnh.
Đồng tử Lâm Lạc ngưng tụ lại, đây cũng là Thẩm gia Gia chủ Thẩm Dật Trần, cùng Lâm Hành Nam đồng dạng, siêu cấp cường giả Hậu Thiên thập nhị tầng! Quả nhiên lợi hại, ở dưới ánh mắt lão nhân chiếu rọi, vầng sáng của những người khác thật giống như là đom đóm so với Hạo Nguyệt, kém đến rất nhiều!
Mà Thẩm Nguyệt Lam cũng không đơn giản, vầng sáng trên người ít nhất phải gấp mười so với một võ giả Hậu Thiên lục tầng, tuyệt đối đã bước chân vào Bạo Khí Cảnh, điểm này đồn đãi cũng không sai.
Vị thiên kim này của Thẩm gia rất biết cách dẫn đạo bầu không khí, rất nhanh hoàn toàn xứng đáng thành vai chính của yến hội, mỗi người đều vây quanh nàng, giống như là Lâm Đông Bình, tự nhận là người bất phàm cũng bị hoàn toàn mê đảo, liên tiếp tiến lên mời rượu.
- Võ đạo gian nan, cho dù đem tinh lực cả đời hoàn toàn đầu nhập đi vào cũng chưa chắc có thể trèo được lên đỉnh phong, người trầm mê ở nữ sắc chỉ thành tựu có hạn!
Lâm Lạc nghĩ tới gia gia đã từng nói qua, trong mắt hắn, Thẩm Nguyệt Lam đúng là lớn lên hơi chút xinh đẹp một chút mà thôi, cùng nữ tử khác cũng không có gì bất đồng. Hắn đã thụ đủ trào phúng hèn mọn, chí trở thành một cường giả đã thành truy cầu duy nhất của Lâm Lạc.
- Các vị, chúng ta đều là người tu vũ, nếu chỉ là uống chút rượu, thưởng thức ca múa, cùng những người tục tằng bên ngoài kia đâu có gì bất đồng?
Đột nhiên lời nói của Thẩm Nguyệt Lam xoay chuyển, hướng toàn trường nói.
Tuy trong nội tâm những người khác vô cùng đồng ý, nhưng Thẩm Nguyệt Lam đã chụp mũ xuống đầu, nếu phản đối mà nói, chẳng phải là ngang bằng như những phàm phu tục tử bên ngoài kia sao?
Lâm Đông Bình vì dẫn hấp Thẩm Nguyệt Lam chú ý, lập tức đứng lên, giống như một con Khổng Tước động dục, tận lực ở trước mặt đối phương triển khai tài nghệ:
- Nguyệt Lam tiểu thư nói rất đúng! Chỉ không biết Nguyệt Lam tiểu thư lại có đề nghị gì?
Thẩm Nguyệt Lam thản nhiên cười, phong tình vạn chủng, làm cho vô số người đều là một hồi thần mê hoa mắt:
- Không bằng mọi người đến luận võ trợ hứng đi?
- Quy tắc như thế nào?
Lý Song Ngư không cam lòng để Lâm Đông Bình cướp đi mục quang của Thẩm Nguyệt Lam, đứng lên đoạt lấy câu chuyện.
Thẩm Nguyệt Lam lại cười cười, vỗ nhẹ nhẹ tay, lập tức có một tiếu tỳ bưng lên một khay ngọc, trên mặt bày đặt một khối kim loại ngân sắc, chỉ vẹn vẹn lớn bằng nắm tay. Nàng đem khay ngọc phóng ở trên mặt bàn trước mặt mình nói:
- Rất đơn giản, từng đôi tỷ thí, ai có thể cười đến cuối cùng, người đó chính là mạnh nhất! Một khối Thiên La Mục Kim này, chính là ban thưởng cho người thắng cuối cùng!