Love at first sight is often cured by a second look.

Love is sweet when it’s new, but sweeter when it’s true.

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Đặng Thị Bông
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4783 / 10
Cập nhật: 2015-11-22 03:58:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
ội Cầm đưa mắt nhìn phố xá đông đúc, nhìn người người tấp nập ra vào các cửa hàng, các tiệm buôn.
Anh nắm lấy tay nàng rồi cùng sánh bước. Nàng vẫn để yên tay mìmh trong tay anh. Nàng cảm thấy hơi ấm ở mấy ngón tay anh thấm qua lớp áo vải mỏng, mấy ngón tay nắm chặt cánh tay nàng khiến nàng ngây ngất khó thở. Nàng nhìn thẳng ra phía trước nhưng chẳng thấy gì ngoài 1 màu sắc hỗn loạn. Tại sao lại như vậy nhỉ?
Nàng liếc sang anh. Trời ơi! Anh đẹp vô cùng. Râu đã được cạo nhẵng, tóc chải gọn gàng. Hôm nay, anh mặc chiếc quần kaki màu xám, áo sơ mi trắng bỏ vào quần.
Nàng nhìn lên mặt anh và thấy anh đang nhìn nàng, anh nói giọng thản nhiên:
- Tôi thích ngắm cô lắm, cũng như cô đang ngắm tôi vậy.
Nàng quyết liệt chối cãi:
- Vì anh lập dị đáng nhìn mà thôi. Khô6ng phải là cái nhìn chiêm ngưỡng đâu.
Nàng nói dối hay quá! Bình tĩnh ghê. Nhưng anh có vẻ không lưu tâm đến câu nói của nàng mà mỉm cười:
- Nhưng nhìn khi lập dị thì cũng là nhìn mà.
- Xí.
- Xí hoài vậy.
Nàng lảng sang nhanh chuyện khác:
- Hôm nay, anh không phải đi làm à?
- Khách sạn tạm thời hết việc. Tôi đang tìm việc mới đây.
1 cửa hàng bán đồ tắm vô cùng sang trọng đã hiện ra trước mắt.
Anh chỉ tay và nói:
- Vào đi! Có lẽ cô cũng cần nên mua vài bộ đồ tắm.
Bội Cầm chần chừ. Quả thật 1 tiệm đồ sang trọng như vậy nàng không bao giờ dám nghĩ là mình sẽ đặt chân vào.
Nàng còn đang do dự thì anh lắm lấy tay nàng lôi đi.
Anh mở cửa kiếng và dẫn nàng vào bên trong. Những dãy kệ chất đầy quần áo màu sắc sặc sỡ chạy tuốt vào phía bên trong. Vô số áo quần lòe loẹt, sặc sỡ đủ loại, đậm có, nhạt có, màu lục, màu tía, màu hồng. Tất cả chen lẫn nhau như trong 1 chiếc kính vạn hoa.
Cô gái bán hàng bước đến nhìn 2 người tươi cười:
- Cô thích chiếc áo tắm này hả? Cô có cặp mắt chọn đồ nghe. Đây là chiếc áo tắm đẹp nhất của cửa tiệm chúng tôi đấy.
Nàng thích lắm nhưng nhìn cái giá đặt trên áo, nàng đành lắc đầu:
- Không. Tôi không thích.
- Thế thì thật là uổng. Tưởng cô mặc bộ đồ này vào thì đẹp ai bằng.
Nàng nắm lấy tay người thanh niên:
- Chúng ta đi thôi.
Anh vẫn đứng im 1 chỗ. Giọng trầm trầm gợi cảm:
- Sao vậy? Rõ ràng tôi thấy cô rất thích chiếc áo tắm này mà. Chiếc áo đó xinh lắm đấy. Cô mặc vào trông xinh xắn dịu dàng, đài các.
Nàng ngượng ngùng:
- Nhưng anh không cảm thấy rằng nó quá mắc hay sao? Cả 2 tháng lương của tôi mới mua nổi nó đó.
- Thế tại sao cô không trả giá? Ở đây họ nói thách lắm. Họ nói trên trời dưới đất không hà. Cô đem theo bao nhiêu tiền?
- 200, mà cái áo lại đến cả triệu.
- Để tôi lại trả giá xem.
Trước mặt anh, nàng không dám trả giá. Thế mà là thanh niên anh lại dành làm công việc trả giá đó 1 cách rất tự nhiên. Nàng thấy anh nói chuyện to nhỏ gì đó với chị bán hàng, chị ta mỉm cười rồi gật đầu lia lịa vội vàng lấy bộ đồ tắm gói lại cho anh.
Anh lại lên tiếng:
- Bội Cầm này! Cô ấy đã đồng ý bán rồi nè, mau lại trả tiền đi.
Nàng tiến lại gần móc trong túi ra 200 ngàn đưa cho chị bán hàng.
- Cám ơn cô, rẻ quá.
Chị bán hàng cười tươi:
- Cô có người chồng như thế này thì thật là tốt phước đấy. Biết trả giá cho vợ, mấy người đàn ông khác không dám làm những điều này đâu.
Bội Cầm quay đầu đi thì thấy anh mỉm cười với cô gái bán hàng. 1 nụ cười thật lém lỉnh và cô ta cũng cười lại. Họ bắt tay nhau và lắc khá lâu. Đột nhiên, Bội Cầm cảm thấy đau nhói trong tim.
Cả 2 bước đi. Nàng nói:
- Anh hay trả giá lắm à?
- Phải. Mình nghèo thì phải thực tế 1 chút. Đồng ý thì bán không thì thôi. Cô thấy không. Nếu không trả giá thì chúng ta đã mất toi đi 800 ngàn rồi còn gì.
- Cám ơn anh.
- Chúng ta đi tắm biển luôn nhé. Tôi muốn xem cô mặc bộ áo tắm mới này đẹp đến cỡ nào.
- Không được! Tôi về trước 10 giờ đấy.
- Nếu cô bận thì chúng ta đi 1 lát thôi.
- Cũng được.
Nói xong nàng chợt nghĩ nếu mặc đồ tắm này bên cạnh anh thì sẽ thẹn thùng biết chừng nào.
Họ đi bộ ra bãi. Nắng 10 giờ vẫn dìu dịu mơn man trên da thịt.
Ra tới bãi, họ mướn ghế và cùng nhau bơi lội. Nàng như đã quen dần không còn rụt rè khi mặc bộ đồ này trước anh nữa.
Hôm nay anh mặc chiếc quần bơi màu xanh không phải màu đen như đêm qua. Nàng hết nhìn lên đôi vai cuồn cuộn các bắp thịt, lại nhìn lén sang bộ ngực rắn chắc, hết nhìn ngực rồi lại nhìn sang vai. Khi anh di chuyển các bắp thịt cũng chuyển động theo. Tóc anh lại bù xù vì nước. Cái gì trong cơ thể anh nàng cũng thấy đẹp.
Đã gần 10 giờ họ chuẩn bị ra về. Thật ra suốt mấy tiếng đồng hồ này nàng chẳng bơi được gì. Lúc nào trong lòng nàng cũng nổi cơn ghen vì thấy mấy cô gái cứ đăm đăm nhìn anh.
Ra về, nàng nói:
- Anh có vẻ thu hút mấy cô gái quá chứ?
- Có cô không?
- Đương nhiên là không rồi.
Đến trước cổng khách sạn Bách Hoa Lâm. Nàng nhìn anh và giật mình khi đôi mắt anh nheo lại nhìn nàng. Nàng cảm thấy anh có sức cuốn hút kỳ lại như thể anh đang đưa tay sờ vào người nàng. Nàng quay mặt đi chỗ khác thật nhanh. Không thể, không thể được. Nàng không thể yêu 1 người đàn ông không nghề nghiệp ổn định thế này được.
Anh cười và nói:
- Nếu cô còn muốn gặp tôi thì cô nhắn với anh tiếp tân Bảo Chấn, nhờ chuyển tin nhắn đến Nhật Nam.
- Nhật Nam? Tên anh đẹp lắm đấy.
Anh cười và bước đi.
- Người đẹp thì tên phải đẹp chứ.
Đóa Hồng Nở Sớm Đóa Hồng Nở Sớm - Dạ Miên Đóa Hồng Nở Sớm