Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Janet Dailey
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Đặng Thị Bông
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1873 / 14
Cập nhật: 2015-11-22 15:21:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
hu vực có tên Wolf Meadow là một dải đất rộng, gồ ghề với nhiều bình nguyên bằng phẳng xen lẫn nhiều khe núi rộng. Vùng đất có nhiều nhánh, mỗi nhánh co diện tích rộng và nguyên sơ, vươn dài nhiều dặm
Chiếc máy bay Cessna sơn màu đỏ trắng bay thấp là đà trên mặt đất, xua một cặp bò cái với mấy con bò con ra khỏi chỗ núp. Hoảng sợ trước chiếc máy bay xuống thấp, chúng chạy ra quãng trống, đuôi cong lên trời. Chợt thấy những người cưỡi ngựa, chúng quay đi hướng khác
Jessy là người đứng gần chúng nhất, cô gục cương thúc con ngựa mệt mỏi phóng tới. Cô đuổi theo đàn bò gần một ít phần tư dặm đường mới lùa chúhg quay lui được. Khi đàn bò chạy về phía nơi tập trung bò, cô mới cho con ngựa chạy chậm lạim xương cốt ê ẩm cả người
Đã hơn 2 năm nay, bây giờ Jessy mới ngồi trên ngựa lâu như thế này. Cô đã mất hết phong độ của ngày trước; cơ thể đau nhức như thế này đã nói lên điều đó
May cho cô là mặt trời đã lặn về phương Tây, ánh trời chiếu lên chân mây những đám màu đỏ trắng như hoa vân anh. Trời sắp tối, không thể lùa thêm bò được nữa. Ánh sáng chỉ còn vừa đủ cho họ lùa đám bò về chuồng chích cách đấy hơn 1 dặm
Khi cô đến gần chỗ có đám bò nhỏ, cô đổi thế ngồi ở một bên sườn ngựa như kiểu ngày xưa, rồi gọi hai người cưỡi ngựa khác:
- Ta đem số bò này về nhà thôi
Chiếc Cessna bây giờ bay lên cao, hai cánh nghiêng qua nghiêng lại báo cho cô biết nó bay về phía phi đạo. Jessy nhìn, lòng cảm thấy ganh tỵ, vì cô biết nó sẽ về ấp trước cô rất lâu. NGười quá mệt mỏi nhưng cô biết còn lâu nữa cô mới được nghỉ ngơi
Khi đến ngọn đồi cuối cùng họ thấy chuồng bò nhỏ ở gần dãy hàng rào cọc dùng buộc ngựa, ánh hoàng hôn nhuộm lên khắp chuồng 1 màu vàng nhạt, trông như một bức tranh xưa. Nhưng Jessy đã wá mệt, cô không còn sức để chiêm ngưỡng cảnh đẹp thiên nhiên
Vừa lúc bò vào chuồng xong, cô liền cho ngựa chay đến chỗ buộc ngựa. KHi bước xuống, hai chân cô tê cóng. Cô cố gắng vận động hai chân rồi tháo dây đai buộc yên, lấy yên ra khỏi thân ngựa
Cô liền đi thẳng đến chiếc xe làm nhà bếp, định uống một tách cà phê cho lại sức. Khi đến gần xe bếp, cậu Quint bảy tuổi chạy ào đến đón cô, trông cậu tươi tắn, nhanh nhẹn
- Chào bác, Jessy. Cháu thấy bác cưỡi ngựa lùa bò vào - Cậu bé nói, mắt sáng long lanh với vẻ phấn khích
- Cháu có phụ giup công việc tập trung bò
- Thế à?
- Dạ. Ông ngoại nói cháu làm rất tốt
- Có ông ngoại ở đấy ah?- Jessy nhìn thấy đám cao bồi đang tụ tập quanh nhà bếp. Cô thấy Cat đứng gần bình đựng cà phê, nhưng không thấy Chase ở đâu hết
- Ông ở ngoài chuồng bò - Quint đưa tay chỉ về phái các dãy chuồng bò - Họ đang đưa bò lên xe
Lúc ấy Jessy mới nghe có tiếng động cơ nổ rì rầm, tiếng thắng hơi rít lên kin kít, và tiếng lách cách của cầu trượi được bắc lên sàn toa xe moóc. Nhưng Jessy chú ý đến tách cà phê do Cat đưa cho cô
- Chị cần phải dùng thứ này mới được, Cat nói
- Đậm không?- Jessy hỏi nhưng không đợi nghe Cat trả lời, cô đã uống một ít cà phê đậm
- Không đậm lắm - Cat đáp - Nhưng tôi đoán chị cũng mệt phờ như tôi
- Tôi wá mệt không lết nổi - CHưa bao giờ cô nói thế vói đàn ông
- Chúng ta cần phải ngâm người trong bồn tắm thật lâu mới được. Chị hãy nói cho anh tối biết, anh ấy nợ tôi tiền xoa bóp và sửa móng tay vì lôi tôi vào công việc này
- Tôi sẽ nói với anh ấy,- Jessy hứa
- Kìa, Logan đến rồi - nhìn ra phía sau cô, Cat đưa tay vẫy chiếc xe cảnh sát đang đậu bên vệ đường - Này Quint. Bố con đến rồi. Ta về nhà thôi
- Hen mai gặp cô,- Jessy nói
Cat nhăn mặt, nói đùa:
- Đừng hẹn ngày mai, mà nói sẽ gặp lại thôi
- Tôi nhất trí như thế - Jessy đưa cái tách lên, đùa uống mừng rồi lớn tiếng chào từ giã Quint khi cậu bé vùng chạy về phía bố
Nghĩ rằng nếy không vận động, cơ bấp sẽ cứng đơ, cho nên Jessy đi đến chuồng bò, đến chỗ cầu trượt lùa toa lên toa với Chase. Cái tách trên tay, cô gác lên thanh ngang dưới thấp
- Công việc sao rồi, bố? - Cô hỏi
Chase quay mặt nhìn cô rồi nhìn lui vào công việc đưa bò lên xe đang bắt đầu, con bò đầu tiên miễn cưỡng đi lên cầu trượt để vào toa móoc. Ông đáp:
- Công việc tốt hơn dự đoán
- Chúng ta chỉ còn 1 ngày nữa thôi. Ta có thể hoàn tất được không?
- May ra có thể
Bị những con bò đi sau thúc đẩy, còn bò đầy tiên phải đi vào toa moóc. Những con khác vào theo, ngập ngừng miễn cưỡng
- Đám bò này bố sẽ đem đi đâu?
- Tạm thời đem về nhà - Chase đáp - Chuồng ở South Branch chỉ có khả ngăn nhốt 50 con nữa thoi. CHuồng ở Broken Butte đã hết chỗ, Trumbo đang đến xem ở Lone Tree có thể còn hcứa được thêm nữa không. Nếu may mắn, có thể chúng ta rãi quanh trại khoảng hai ba chục con nữa, nhưng chỉ có thể thôi. Phần lớn chắc chúng ta phải đem nhốt ở nhà cho đến khi biết chúng ta có phục hồi lại giấy phép thả bò ăn cỏ không
- Mấy ông luật sư nói sao?
- Họ nói rằng họ cũng rất ngạc nhiên như chúng ta, và họ báo họ không gặp được ai giải quyết vụ nay hết - Giọng ông hặm hực tức tối
- Thế bố có nghe gì nhiều hơn họ không?
Chase chắp hai bàn tay to tướng tựa trên thanh ngang trên hàng rào
- Sáng nay ông Farnsworth có gọi đến. Tất cả những lời yêu cầu của họ về việc xin giấy phép đều không có ai trả lời. Họ không tìm ra người nào hay biết gì về quyết định của chính phủ hết
- Như vậy chúng ta vẫn không biết tại sao có quyết định ấy - Jessy nói nhỏ, vẻ trầm tư
- Ta không biết lý do tại sao - Ông đáp, giong trầm trầm, ấm ức, - Bố mong sao có lại giấy phép thả bò ăn cỏ ở vùng này. CHúng ta không thể giữ mãi bò ở trong ấp được. Nếu chúng ta không có quyền thả bò trên vùng đấy này lại, chúng ta chỉ còn cách bán chúng đi thôi - Hai bàn tay ông bấu chặt nhau, những khớp ngón tay trắng bệch ra - Mẹ kiếp, chúng ta cần có vùng đất nạy Jessy à. Chúng ta thu được cỏ khô trên các ngọn đồi ở vùng đất này nhiều hơn cỏ khô khắp trại gộp lại. Ngoài cỏ ra, chúng ta còn cần nước lấy ở đấy. Bố nhớ là không khi nào các giếng nước ở đấy khô cạn, ngay cả những lúc trời đại hạn. Không có vùng đấy này, công việc chăn nuôi của ta sẽ rất khốn đốn.
Lần đầu tiên Jessy cảm thấy lo sợ
- Ballard nói có thể Công ty Dy Corp đứng sau vụ nay - Cô nói, mãi cho đến bây giờ cô mới nói ra điều này
- Bố cũng đã nghỉ đến điều này - Khi con bò cuối cùng vào toa, Chase rời khỏi hàng rào, đến gần một công nhân, ông nói - Được rồi, đóng cửa toa lại, đưa hết về nhà. Tôi sẽ gặp lại các anh ở đấy - Quay sang Jessy, ông nói: - Ty đang có ở đâu đấy ngoài đồng. Con về luôn với bố đuọc rồi
Toàn thân đau nhừ. Jessy đi vào nhà, đến thẳng thang lầu. Ngôi nhà yên lặng khác thường. Lên nửa chừng cầu thang cô gặp Sally đi xuống. Khi ấy cô mới biết tại sao nhà cửa yên lặng như thế
- Hai đứa nhỏ đâu rồi?
- Bà ngoại của chúng thật quí hoá, bà đem hai đứa về ngủ với bà. Bà biết cô sẽ về nhà trễ và sẽ rất mệt
- Bà nghĩ đúng cả hai
- Chase và Ty cùng về với cô chứ? - Sally nhìn xuống dưới nhà, vẻ trông ngóng
- Chase đang ở ngoài chuồng xem họ chuyển bò xuống xe.Khi chúng tôi về, Ty đang còn ở ngoài đồng Wolf Meadow - Tay vịn vào thành cầu thang, Jessy cố bước tiếp lên lầu - Ít ra cũng phải một giờ nữa mới ăn tối được. Tôi phải tắm đã. Nếu 1 giờ nữa tôi mà không xuống, bà làm ơn lên xem thử tôi có ngủ trong bồn tắm và chết chìm luôn chưa
Đi vào phòng chủ nhân, Jessy lấy mủ móc vào chiếc ghế dựa, tháo cặp đinh thúc ngựa ra, rồi đi vào phòng tắm, cô cho nước chảy vào đầy bồn nước đủ ấm, cởi hết áo quần, buộc tóc cao trên đầu, rồi bước vào bồn
Cô thở phào khoan khoái khi nước ấm ngập lên người. Cô duỗi dài, mắt ngắm nghiền, để cho nước ấm làm trò ảo thuật trên người làm dịu các cơ bắp đau đớn. Cô nằm yên một hồi lâu, chỉ thoa xà phòng và thưởng thức nước ấm, sau đó mới kỳ cọ cho hết chất dơ trên người
Cô mơ màng nghe có tiếng cửa mở, nhưng cô chẳng thèm để ý, chỉ nằm yên thư giãn trong bồn nước âm
Nhưng bỗng cô có cảm giác như có người đang nhìn cô, cô bèn mở mắt lờ đờ nhìn ra cửa
Ty đứng bất động ngay ngưỡng cửa, vẻ mệt mỏi, vô cảm. Anh đã cất mủ, mái tóc đen được vuốt lên bằng máy ngón tay. Nhưng cặp mắt đen thì vẫn linh động, chăm chú nhìn cô, nhìn cơ thể loã lồ của cô lờ mờ trong bồn nước
Jessy cảm thấy khó chịu khi bị nhìn chằm chằm như thế, cô ngồi yên quay mắt khỏi anh và lấy miếng xốp cùng thỏi xà phòng, rồi thoa xà phòng lên người
- Anh tắm nơi vòi sen- Cô nói, quay mắt khỏi mặt anh, nhưng cô cũng liếc thấy môi anh nhếch lên méo xệch. Lần này, trên môi anh hiện ra vẻ lạnh lùng
Khi anh nói, giọng anh cũng lạnh lùng như cái nhếch mép vừa rồi
- Em đừng lo. Anh không có ý định lôi em ra khỏi bồn tắm và ném lên gường đâu - Anh rời ngưỡng cửa, đi qua phòng tắm đến chỗ tắm vòi sen, vừa đi anh vừa đưa tay lôi vạt áo trong quần ra và cởi nút áo - Ý nghĩ ấy quả có hiện ra trong óc anh thật, nhưng nghe em nói thế, nó bay biến mất
Jessy chột dạ khi nghe anh lên án, cô quậy người trong bồn tắm, khiến cho nước chao động va vào mép bồn. Cô hỏi:
- Anh nói cái gì
- Anh tắm noi vòi sen, - Ty nhại lời cô với vẻ mĩa mai rồi cởi áo ra, vo lại thành một cục và ném đến cái thùng gần đấy - Đây là phương pháp chắc chắn thàng công nhất để nói em không muốn làm tình - Anh ngồi xuống trên chiếc ghế dùng ngồi trang điểm, ghế nệm bọc nhung, cái ghế của Tara còn để lại, anh lôi ủng ra, để trên nền nhà - Anh hiểu ý của em Tara rất có tài về điểm này
Bỗng Jessy nổi giận, cô nói
- Đừng so sánh tôi với cô ấy! Cảm giác thư thái được tắm trong bồn bay biến mất. Cô đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm, lấy cái khăn tắm rộng, quàng quanh người
- Tất cả đàn bà đều có cái tài bẩm sinh ấy,- Ty nói, anh ném đôi vớ đến chỗ cái áo, rồi đứng dậy, tháo khuy thắt lưng
- Thật kỳ cục - Jessy cảm thấy câu chuyện này thật kỳ cục. Cô không muốn nói tiếp nữa. Bất cần nước trên người cô giọt xuóng nền nhà, cô đi vào phòng ngủ
- Em đi à?- Ty nhếch mép hỏi với vẻ thích thú - Lại thêm trò lừa bịp của nữ giới nữa. Mỗi khi câu chuyện đến chỗ em không thích là em bỏ đi
Cô quay phắt người nhìn vào mặt anh
- Anh muốn gây phải không. Cứ gây đi tôi xem
Giọng cô có vẻ hăm hoa. NGười trong dòng dọ Calder không bao giờ lùi bước trước các trận chiến đấu, và Ty không muốn mình là người đầu tiên chùn bước, bước đến hai bước, anh nắm lấy cô. Jessy liền quyết liệt xô anh ra. Tức giận trước hành động phản kháng này, Ty áp môi lên môi cô, ria mép cọ lên da cô. Cô vùng ra khỏi anh, nhưng sức của cô không địch nổi với sức anh. Cả hai người đều biết thế
Anh vẫn ghì cô vào lòng thật mạnh. Anh muốn cô với vẻ khao khát đến độ khó hiểu. Anh ôm cô sát vào hơn, cảm thấy cô có vẻ hoang mang, nửa muốn nửa không nụ hôn của anh. Khi cô hết vùng vẫy, anh nhả môi ra, ngẩng đầu nhìn mặt cô đang ngẩng lên. Mặt cô đã lôvẹ ham muốn, nhưng ánh mắt vẫn còn lưu lại sự tức giận
Những lời phản kháng như chực sẵn trong hongc. cô, đợi lúc tuôn ra, lời nào chắc cũng giống như lời Tara đã nói. Thậm chí lời của Jessy còn gay gắt hơn
- Ty Calder, nhiều lúc tôi ghét anh quá - Cô rít qua kẽ răng
Bỗng đôi mắt anh trở nên ấm áp, dịu dàng
- Em đã nói với anh như thế một lần rồi, - TY nhắc lại - Ở tại nhà của lão Stanton
lần ấy, trận cãi cọ gay gắt của họ đã kết thúc trong cảm làm tình rất cuồng nhiệt. Cô cũng nhớ lần ấy. Anh thấy ký ức của cô hiện ra trong mắt cô, cảm thấy sự hồi tưởng ấy của cô lộ ra rõ ràng hơn trong thái độ bớt căng thẳng của cơ thể cô. Khi anh cúi xuống đặt môi lên môi cô lần thứ hai, cô hôn anh đáp lại với vẻ say sưa không thua gì anh
Ty bế cô lên, cả khăn quẩn quanh người cô, mang cô vào phòng ngủ, để cô lên gường. Anh quẳng chiếc khăn tắm, để lộ tắm thân mảnh mai dài, đang còn uớt cả nước. Rất khác với dáng điệu uể oải, mệt mỏi hồi nãy, bây giờ, anh rất nhanh nhẹn
Cô đưa 2 tay níu anh lôi xuống, với vẻ nôn nóng. Ty không cần vội. Anh đưa tay thoa lên người cô. Cô rên trong họng nho nhỏ vì khoái cảm, và anh thưởng thức sự khoái cảm này bằng cách cắn nhẹ vào cổ cô. Người cô phả nào mũi anh mùi xà phòng và mùi vị của đất, của sức khoẻ. Mùi vị ngày ngấm vào người anh, nguyên sơ và đầy hứa hẹn
Đã nhiều năm trôi qua, anh biết noi làm cho cô bay bổng tận trời cao. Sự ân ái vợ chồng là chuyện xưa như trái đất nhưng vẫn mới mẻ vô cùng, đầy nhiệt huyết và đầy sáng tạo, người nào cũng cố kéo dài thời gian hưởng lạc va khi khoái cảm đến, hai cơ thể cùng hoà điệu với nhau
Jessy nằm dài sát một bên nguời của Ty, đầu gối lên vai anh, chân gác lên đùi anh. Cô cảm thấy khoan khoái trong lòng, lâng lâng hạnh phúc. Cô thoa lông ngực anh, tya cảm nhận được tría tim anh đập thình thịch
- Em rất sung sướng được anh lôi vào gường như thế này, - Cô nói nho nhỏ
- Em khoái không? - Anh hỏi, giọng ồ ồ. Cô cảm thấy giọng nói thoá ra từ dưới bàn tay cô
Jessy ngẩng đầu, quay mặt nhìn vào mặt anh, tựa cằm lên vai anh - Em nghĩ chắc anh thừa biết em rất khoái - Nụ cười hé nờ trên môi cô, nụ cười khoai khoái, nụ cười khiến cho anh tin chắc cô được thoả mãn
Anh nghiêng đầu nhìn vào mặt cô, anh thấy sự thoả mãn hiện ra rất rõ nét trên đôi môi mọng lên vì hôn, nét mặt dịu dàng và mí mắt trĩu xuống vì no nê khoái lạc. Anh cảm thấy hài lòng vì biết chính anh đã làm cho cô được như thế, chứ không người đàn ông nào khác
Từ ý nghĩ này khiến anh nảy ra ý khác
- Ballard không thể nào làm cho em được như thế này - Trong nháy mắt, những cảm nghĩ tốt làn trong cô biến mất. Cô lăn ra tận mep gường
- Xin báo cho anh biết là anh ta không bao giờ có cơ hội ấy đâu - Cô đáp, giọng dứt khoát, gay gắt, rồi bước xuống đi đến cái tủ cao, lôi mạnh hộc tủ ra
Phản ứng của Ty rất nhanh, quyết liệt.ANh nhổm người chống trên khuỷu tay
- Anh biết là không dời nào hắn có cơ hội hết
- Anh quá tự tin đấy, - Jessy đáp, giận dữ, không phải lần đầu, vì thái độ muốn sở hửu của nam giới - Với đầu óc đặt biệt của anh như thế hèn chi anh không xem Ballard là ban được - Jessy lấy đồ lót trong hộc, mặc vào người - Tôi đã biết anh ta lâu rồi, như biết anh vậy
- NGười trong dòng họ Calder không có bạn - Ty ngồi dậy - Nếu cô muốn có bằng chứng thì cứ hỏi bố tôi về Buck Haskell là biêt- Vậy anh xếp Tara vào loại gì?- Mặc quần và mang nịt vú xong Jessy lấy trong tủ ra chiếc quần bò và cái áo len tay dài
- Chỉ có hợp tác làm ăn mà thôi, - Ty đáp
- Chỉ có hợp tác làm ăn mà thôi - Ty đáp
- Thảo nào mà lúc nào cô ta cũng gọi anh là "cưng",- Jessy mỉa mai
- Mẹ kiệp em thừa biết tính của Tara như thế
- Thì có lẽ tính của Ballard tốt và ân cần - Cô mặc quần vào, kéo lên khỏi hông
- Ballard là tên săn gái. VÌ thế mà mỗi khi có dịp tốt là hắn đeo quanh em:- MỚi đưa hai tay vào áo chưa kíp tròng lên đầu cô đã dừng lại để trả lời anh
- Nói thật ra, em không thể gọi Tara là kẻ săn đàn ông. Nhưng theo lời anh, thì cô ta là người săn Ty. Lúc nào cô ta cũng quấn quít bên cạnh anh
Ty đứng dậy, lấy chiếc khăn tắm quành quanh hông
- Anh đã nói rồi, quan hệ của anh với Tara chỉ là quan hệ công việc làm ăn. Chúng ta đừng kể đến cô ấy
- Và quan hệ của tôi với Ballard cũng chỉ là quan hệ công việc làm ăn.- Jessy kéo mạnh chiếc áo len xuống hông - Nhưng anh không muốn nghĩ như thế. Nên cũng đừng nói với Tara có quan hệ làm ăn với anh. Nếu nói như thế, thì phải nói chúng ta người nào cũng có quan hệ làm ăn với người khác
- Hoàn cảnh quan hệ khác nhau, chắc em biết như thế. Anh không tin Ballard được
- Vậy thì chẳng khác gì hoàn cảnh của tôi, vì tôi cũng không tin Tara
- Tara có lỗi thật đấy. Nhiều lúc cô ta thiếu suy nghĩ, tự phụ, và nhõng nhẽo, hoặc cô ta không ti tiện hay có tính hận thù
- Thật anh không biết gì về đàn bà hết. Tôi tin con hổ mang còn hơn tin Tara. Ít ra con rắn cũng báo hiệu cho anh biết nó sắp tấn công anh. - Jessy mang một chiếc giày vào chân.- Với Balllard, anh ta chỉ có một điều bậy nhất là tán gái...và nếu anh ta tán ai, tôi cam đoan với anh la anh ta sẽ rất lịch sự và biết điều. Khi mang chiếc giầy thứ hai xong, cô đi ra cửa - Anh còn cần tắm rửa, tôi muốn phụ giúp Sally làm bữa ăn tối
Mím môi tức tối, Ty nhìn theo cô. Không thể nói Jessy là người "dễ bảo " được. Mà phải nói cô "ương ngạnh" nói đúng. Cô điên mới cho Ballard là người vô hại. Không có người đàn ông nào vô hại hết. Và đàn bà cũng thế
Tuy nhiên, Ty không thể nào không nhớ một cái tên mà họ không bàn đến - Buck Haskell. Ty đinh ninh, Buck sẽ không lùi vào hậu trường. Thế nào họ cũng nghe lại tên tuổi của ông ta
Bụi bay mù trời trong khu vực các chuồng bò ở bộ chỉ huy của trại Triple C, vì bò trong chuồng chạy nhanh làm bụi tung lên, miệng kêu náo động. Tiếng ồn ào hơn hết là tiếng vồ chân của chúng nện trên cầu trượt bằng gỗ khi chúng bị lùa lên toa xe chở bò hai bên áp song gỗ. Tiếng chửi rủa là la hét của những người làm công trong chuồng bò và trnê lưng ngựa tăng thêm sự huyên náo trong chuồng
Đứng giữa cảnh huyên náo này, một nhiếp ảnh gia và người phụ tá chạy lại để tìm góc độ chính xác và tìm ánh sáng để chụp được những tấm hình cho rõ ràng sinh động, vì thế họ càng làm cho bầy bò cuống cuồng thêm lên. Ngồi trên hàng rào, TY nhìn cảnh tượng diễn ra trong chuồng đàng ngậm miệng làm thinh. Anh rất muốn lôi cổ họ ra khỏi chuồng, đẩy họ đến xe hơi, rồi biểu họ cút ngay lập tức
Hai bàn tay nhỏ trắng nắm thanh ngang trên hàng rào gần chân anh. Anh nhìn xuống, thấy Tara vươn người tựa vào thanh ngang, cánh tay chạm vào chân anh
- Công việc chụp ảnh ra sao? - Cô nhìn quanh chuông để tìm hai nhà nhiếp ảnh
- Đừng hỏi, - Ty đáp khi người nhiếp ảnh quỳ ở giữa chuồng, nhắm máy ảnh vào một người cưỡi ngựa đang cố sức xua đàn bò quay trở lại cầu trượt. Đàn bò chạy tứ tán chính là do anh chàng nhiếp ảnh gây ra
- Đáng ra đàn bò này đã được đưa lên xe chở đi cách đây một giờ rồi
- Cũng xứng đồng tiền bát gạo - Tara nói với vẻ tin tưởng. - Anh sẽ kèm theo bài viết phóng sự..việc quảnh cáo không mất tiền
- Bởi thế mà anh chưa đá cổ họ ra khỏi đây. Nhưng nếu họ không bị dây thòng bắt bò của một cao bồi quăng nhằm trói gỗ lại thì họ cũng may mắn đấy
Khi họ chụp ảnh xong, công việc coi như hoàn tất
- Công việc rề rà lâu quá
- Ồ, mà suýt nữa em quên. Chase muốn anh vào nhà ngay. Ông ở trong phòng làm việc với các luật sư
Ty ngạc nhiên hỏi:
- Họ đến đây à?
Tara gật đầu
- Máy bay họ vừa đáp xuống cách đây vài phút
- Nhờ cô để ý canh chừng hai người ấy. Nếu cô có thể thúc họ nhan tay hơn, cứ thúc đi - Anh nói rôi nhảy xuống đất
Anh chỉ Art trumbo, cho biết anh ta phụ trách công việc ở đây, rồi vội vã đi về nhà. Vành mũ che ánh nắng ban mai chiếu vào mặt, mặt trời đang ở lưng chừng trên bầu trời phía đông. Thời tiết đầu tháng tư thật dễ chịu. Ty quá bận bịu công việc nên anh không chú ý đến, tâm trí anh mãi miết nghĩ đến cuộc họp với các luật sư sắp tới
Mọi hy vọng được họ mang tin tốt lành đến tiêu tan hết khi anh thấy những bộ mặt trang trọng, lầm lì, không được vui của mấy ông luật sư. Anh bắt tay họ và cố chịu đựng các vỗ lưng thân mật của Justin Farnsworth vào lưng anh. Ông này có tính ồn ào, thường ăn mặc như giới chăn bò, ủng cao bồi, cà vạt có sọc hoa hoè. Nhưng anh ngạc nhiên nhất là người cùng đi với Justin là Ed Talbot, ông này là cựu thám tử cảnh sát và điều tra viên rất có tài
Tin chắc các ông luật sư mang tin mới tới, Ty bước đến cái bàn kê một bên, rót cho mình một tách cà phê. Farnsworth ngồi vào chiếc ghế có lưng di động trước mặt bàn làm việc
- Chase vừa cho tôi biết anh sắp chở bò ra chợ bán - Farnsworth nói, ông ta ngồi tựa lưng ra ghế, tư thế khoan thai thư thái - có lẽ làm thế là tốt nhất
Tay bưng tách cà phê, Ty gác một chân lến góc bàn và tựa người lên đấy
- Ông tìm ra được tin tức gì về đất rồi?
Người điều tra viên nhìn cặp sừng bò đực để trên bệ lò sưởi, ông ta không nói gì, chỉ lắng nghe mọi người nói. Chính Farnsworth trả lời câu hỏi của Ty
- Đúng như điều chúng tôi nghi ngờ, những nhà môi trường đứng sau chuyện này. Thì ra họ đã hoạt động ở hành lang nghị tường từ mấy năm nay. Ông ta huơ tay về phía Chase.- Cứu sống cây cối. Cứu sống cá voi. Cứu sống ốc sên. Họ luôn luôn hăng hái cứu sống mọi thứ
- Và bây giờ họ muốn cứu sống đất của tôi, có phải ống muốn nói thế không? - Chase tựa lưng ra ghế xích đu, mắt gay gắt nhìn ông luật sư
Với sự khôn khéo của một chính trị gai, Farnsworth không xác nhận mà cũng không từ chối
- Ông đã nghe họ la lối về sự thiệt hại do bò ăn cỏ trong các khu rừng quốc gia. Hình như họ cho sự thiệt hại này là quan trọng chứ không như cảnh hàng triệu con trâu ăn cỏ một trăm năm về trước, hay là như hàng đàn ngựa hoang thường lang thang đến đây. Họ cho cảnh ngựa hoang chạy qua đây không thiệt hại bằng việc bò ăn cỏ. Ngay cả ngựa cũng không phải là chủng loại bổn địa ở lục địa này. Nhưng chuyện ấy không thành vấn đề, - Ông ta xác nhận - Bây giờ họ xoay qua chú ý đến cỏ. Cỏ ở bổn địa, như loại mọc trên đất của ông vậy. HỌ cho rằng cỏ ấy cũng phải được bảo vệ
- Do ai bảo vệ? Chắc chắn không do lỗi của chúng tôi. Dòng họ Calder đã chăm sóc vùng đất này hơn một trăm năm nay. Ông có thấy cái bản đồ trên tường sau lưng tôi không? - Chase đưa ngón tay cái chỉ về phía sau - Cỏ bổn địa vẫn còn mọc trên cả vùng này
- Tôi biết đúng thế - Farnsworth gật đầu
- Có phải ông nói rằng chính phủ có kế hoạch để riêng vùng đất này làm khu bảo tồn thiên nhiên không? - Ty hỏi, anh muốn dẹp bỏ lối nói loanh quanh hoa mỹ đi
- Nhà nước đang có xu hướng như thế - Vị luật sư xác nhận
- Làm thế thì quả thật ngu xuẩn - Chase nói, giọng ông oang oang, khinh bỉ - Cỏ để tự nhiên không bao giờ mọc tốt được hết. Nghĩa là cỏ phải được trâu bò ăn tận gốc chừng nào nó bị kích thích mới mọc tốt chừng ấy. Cỏ mà để không cho bò ăn, chúng ta hư hỏng ngay
- Tôi hoàn toàn nhất trí với ông. Tôi nghĩ không có chủ trại nào không biết như thế
- Làm sao chúng ta ngăn chặn chuyện này?- Ty hỏi
- Chúng ta đáng tính đến chuyện ấy đấy..Anh biết không, chuyện này đã gặp một vấn đề khó khăn nho nhỏ, - Farnsworth nói đưa mắt nhìn về phía người điều tra viên
- Khó khăn gì thế? - Ty hỏi Talbot
Thấy Farnsworth gật đầu, Talbot đáp:
- HÌnh như nhà nước không nắm quyền vùng đất ấy..
Chỉ Vì Yêu Chỉ Vì Yêu - Janet Dailey Chỉ Vì Yêu