When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Saigon
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: nguyễn quang
Upload bìa: nguyễn quang
Số chương: 23
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 1
Cập nhật: 2025-11-08 21:47:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
ên con trai đứng sững ở giữa cửa nhìn Quỳnh chăm chú. Quỳnh ngồi thoải mái trong salon dũa móng tay mái tóc cuốn cao lên để lộ khoảng gáy trắng hồng. Quỳnh chăm chú trong công việc làm đẹp đôi bàn tay không để ý xem ai. Tên con trai đằng hắng một tiếng và bước hẳn vào trong. Quỳnh ngẩng đầu lên.
- Thưa cô, đây có phải nhà cô Thảo? Quỳnh xỏ chân vào đôi dép đen, gật đầu vội vàng:
- Vâng, mời ông ngồi chơi, tôi đi gọi chị Thảo.
Quỳnh nói và đi nhanh vào trong nhà. Thảo đang tắm.
Quỳnh nói:
- Chị Thảo, có khách.
Thảo nói vọng ra:
- Bạn tao đấy, ra tiếp dùm tao một lát đi.
Quỳnh nhăn nhó:
- Chịu thôi, để em bảo con Thủy nó xuống tiếp hộ.
Thảo dẫy lên, la thất thanh:
- Đừng, Quỳnh, mày mà gọi con quỉ đó xuống nó ngồi nói bậy bạ là chết tao. Con trai ông Giám Đốc sở tao làm đấy. Ra tiếp dùm tao chút đi. Làm ơn, làm phước mà.
Quỳnh miễn cưỡng bước ra, càu nhàu:
- Nhanh nhanh lên nghe bà. Lát nữa tôi phải đến ăn đầy tháng con con Khanh đấy. Bà làm trễ giờ tôi thì biết.
Thảo dục:
- Thôi ra đi, lát tao cho tiền đi taxi gấp đôi. Ồn lắm!
Quỳnh rót nước và bước ra, tên con trai đang ngồi đọc tờ tuần báo Quỳnh đang xem dở. Quỳnh nhẹ nhàng ngồi đối diện tên con trai:
- Mời anh xơi nước.
Tên con trai nhìn Quỳnh, cười cởi mở:
- Chị Thảo đang dở bận một chút sẽ ra ngay
- Không sao! À, cô là em thứ mấy của Thảo thế nhỉ?
- Dạ, tôi kế chị Thảo ạ
- Cô Quỳnh phải không nào?
- Dạ!
Tên con trai cười vui:
- Tôi nghe Thảo nói nhiều về các cô em gái đến nỗi tôi thuộc tên từng người tuy chưa biết mặt.
Quỳnh cười nhỏ nhẹ:
- Chắc chị Thảo kể xấu tụi tui không chứ gì?
- Đâu có, Thảo 'tán' em gái ghê chứ. Nhất là tán Quỳnh.
Quỳnh nghiêng mái tóc làm dáng, kêu lên thật hồn nhiên:
- A! Sao lại nhất là... tán Quỳnh?
- Thảo khen Quỳnh nghiêm trang nhất nhà, ngoan nhất nhà và... xinh nhất nhà.
- Trời ơi! chị Thảo khen vậy không sợ người ta cười cho à?
Tên con trai nhìn Quỳnh chăm chú. Đôi mắt thoáng làm Quỳnh bối rối. Hắn nói:
- Sao lại cười? Ai dám cười cơ chứ?
Quỳnh chỉ:
- Anh, và bạn chị Thảo.
- Thảo nói thế không đúng sao?
- Anh thấy sao?
Quỳnh vặn lại, tên con trai nheo nheo mắt:
- Tôi thấy đúng, mới nhìn Quỳnh tôi đã đoán ra Quỳnh là nhân vật thứ mấy trong nhà rồi.
Quỳnh nhìn tên con trai đối diện. Hắn có vầng trán cao thông minh -nụ cười ồn ào và cởi mở, ánh mắt sâu sắc, tinh nghịch. Tên con trai này mang đầy nét trẻ trung hoạt động, khác hẳn những tên bạn trước của chị Thảo. Hắn bạo ăn nói. Mới gặp mà Quỳnh đã bị khớp trước hắn. Quỳnh nghĩ thầm 'phải có con Thủy ngồi đây cho nó phá anh chàng xem có đỏ mặt ấp úng không?'
Quỳnh đang định gọi Thủy thì Thảo ra - May cho anh chàng và may cho chị Thảo nhé! Quỳnh đứng vụt dậy, Thảo cười tươi tắn:
- Chào Thịnh. xin lỗi nhe, chờ Thảo có lâu không?
Thịnh cười:
- Ngồi một mình thì lâu thật. Nhưng tại có cô Quỳnh...
Quỳnh chạy vụt vào nhà, và nói:
- Không dám ạ!
Sau lưng Quỳnh, tiếng cười của chị Thảo ròn tan, vui nhộn. Quỳnh nghe lâng lâng một niềm vui chợt đến.
Quỳnh báo động cho Thủy, Phi:
- Hai đứa xuống mà xem bạn chị Thảo.
Thủy quăng quyển truyện, đôi mắt sáng rỡ:
- Bạn chị Thảo phải không? Hôm qua bà ấy khoe mà.
Vân Phi cũng háo hức:
- Chắc không là ông Trấn thứ hai?
Quỳnh lắc đầu:
- Tên này 'láu' lắm, phải hồi nãy con Thủy xuống quay cho hắn một vài câu... bõ ghét.
Thủy nhảy phóc xuống giường:
- Để em xuống xem.
Vân Phi kéo áo Thủy:
- Chờ tao với.
Quỳnh sụyt sụyt la hai đứa con gái:
- Tụi bây ồn ào chút nữa khách về bà Thảo bà ấy chửi cho mà nghe, điếc tai.
Thủy vênh váo chạy xuống lưng chừng cầu thang. Con bé gọi ầm lên:
- Phi ơi, anh Hoàng đến.
Quỳnh nhìn Vân Phi nheo mắt:
- Cho tao mượn 'tài xế' mười phút, nhờ nó chở đến nhà con Khanh được không Phi?
Vân Phi ngoan ngoãn gật đầu:
- Dạ được.
Quỳnh trêu Phi:
- Có buồn không đó?
- Không có gì.
Chút nữa về đừng có cằn nhằn là chị Quỳnh bất lịch sự. Cả tuần người ta mới gặp nhau có một lần lại kéo đi mất... mười phút.
Vân Phi cười, hàm răng trắng đều duyên dáng:
- Cho chị Quỳnh bắt anh ấy làm tài xế nửa tiếng luôn đó. Em còn phải dọn dẹp và đi tắm rửa cho đàng hoàng.
Quỳnh kêu lên:
- Gớm, điệu quá đi cô ơi.
Hoàng gặp Quỳnh ở đầu cầu thang. Hoàng chào Quỳnh:
- Chị ạ!
- Khôg dám... ạ!
Hoàng cười:
- Chị Quỳnh đi chơi?
- Ừ, nhờ Hoàng chút được không?
Hoàng nhanh nhẩu:
- Được chứ ạ, lâu lắm mới được chị nhờ.
Quỳnh nhăn mặt, la Hoàng:
- Cô cậu điệu y hệt nhau. Sao, chở dùm tôi đến nhà Khanh, có gì phiền không?
Hoàng vui vẻ:
- Vâng.
- Cần gặp Vân Phi để 'xin phép' không?
Hoàng ngần ngừ. vân Phi ló đầu nhìn ra cửa, chớp chớp đôi mắt nhìn Hoàng:
- Thôi khỏi, em biết rồi.
Hoàng nheo mắt ngó Vân Phi:
- Mười phút nữa anh trở lại.
Vân Phi vẫy vẫy Hoàng. Hoàng nhìn thấy ở cổ tay Vân Phi một chiếc lắc bạc lạ mắt nhưng không tiện hỏi. Quỳnh hiểu ý, kéo tay Hoàng:
- Chút nữa về tha hồ mà 'phỏng vấn'.
Hoàng đỏ mặt líu ríu theo Quỳnh xuống cầu thang. Đi ngang phòng khách Quỳnh nhìn thấy Thảo và Thịnh đang châu đầu vào nhau xem chung một tờ báo đầy vẻ thân mật. Quỳnh nện mạnh gót giày ra cửa. Thịnh nhìn lên, Thảo cũng nhìn lên, nụ cười tươi và đẹp hơn bao giờ hết. Quỳnh nói:
- Anh ngồi chơi ạ! Chị Thảo em đến Khanh nghe.
Thảo gật đầu:
- Ừ! Đi nhanh nhanh lên rồi về.
Quỳnh bước ra cửa cười thầm. vui... không chịu được. Chỉ một tên con trai lạ, đẹp trai hiện diện giữa hai chị em mà đã khiến Thảo người lớn hẳn ngay lên. Và, Quỳnh ngoan như chưa bao giờ ngoan thế. Ngày thường đi đâu mạnh ai nấy đi. Có bao giờ hỏi han, dặn dò nhau như thế bao giờ đâu chứ. quỳnh nghĩ: giá anh chàng Thịnh đến nhà đều đều như thế này, biết đâu bọn con gái nhà Quỳnh lại chả ngoan hiền, lễ phép ra không chừng. Quỳnh bật cười trông ý nghĩ ấy.
Bầy Con Gái Bầy Con Gái - Dung Saigon Bầy Con Gái