Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Quyển 2 - Chương 8 - Đổi Chị Lấy Cuộc Hôn Nhân Của Cô
C
hử Đồng cảm giác, mình giống như bị một đôi bàn tay bất ngờ không kịp đề phòng ấn vào trong nước đá, hít thở không thông, lạnh như băng, liều mạng giãy giụa cũng không thoát ra đc, càng ngày càng nhiều buồn bực bức cảm tắc ở mũi, miệng của cô, hít vào ko đc, thở ra ko xong, gương mặt tái nhợt giống như tờ giấy trắng. Cô giơ tay lên, nhắm thẳng vào Diệp Như, " cô nói cái gì? "
" tôi cũng biết, những chuyện này cô căn bản cũng không rõ ràng, Chử Đồng, chị của cô năm đó cũng bán mất một thận. "
" cô nói bậy !"
" cô nếu không tin tưởng, cũng không có biện pháp. " Diệp Như tầm mắt chống lại cô, Giản Trì Hoài ngồi bên cạnh, sắc mặt lạnh lùng, cả người tựa như bị một luồng khí nguy hiểm vô hình bao phủ, anh kéo qua tay Chử Đồng, cô lại giống như bức tượng đứng ở đó cũng không nhúc nhích, người đàn ông đứng dậy, cánh tay thon dài khoác lên bả vai của cô.
Diệp Như cầm túi bên cạnh lên,Chử Đồng thấy cô ta muốn đi, cô từ trong ngực Giản Trì Hoài tránh thoát, tiến lên ngăn lại đường đi của cô ta, " để hồ sơ bệnh án của chị tôi lại cho tôi. " Diệp Như hướng trên bàn liếc nhìn, sau đó bước sát vai cô đi qua. Chử Đồng cầm lên tờ hồ sơ bệnh án kia, tên, hình, ngày tháng năm sinh đều có, loại máu một lan là dùng ký hiệu bút bị đánh dấu lên, lúc ấy chẳng qua là một tiểu phẫu nhỏ, Chử Đồng cũng nhớ, lúc đó cô vẫn còn ở trường học, không có chạy tới bệnh viện, ba mẹ nói hai ba ngày sau là tốt rồi, không có gì đáng ngại. Sau đó cô cuối tuần về nhà, chị cô quả nhiên đã khôi phục tốt lên, cô cũng không để ở trong lòng.
Giản Trì Hoài nhìn cô tầm mắt lần lần một quét qua tờ hồ sơ bệnh án kia, tựa như hận không thể từ trên đó đào bới ra chút gì đó, anh đưa tay che phủ hồ sơ bệnh án, " cô ta nói, em cũng tin? "
" cô ta tại sao muốn gạt em? " Chử Đồng gạt tay của anh ra, chợt nhớ tới cái gì đó, cô xoay người rời đi. Trong nháy mắt kề vai, trong lòng Giản Trì Hoài xoay vần có nổi lên một cảm giác hốt hoảng nói không rõ, anh muốn nắm cánh tay của Chử Đồng, nhưng cô lại đi được thật nhanh, anh chẳng qua là bắt hụt.
Giản Trì Hoài xoay người đi ra theo, ra bên ngoài, cũng ko thấy bóng dáng của Chử Đồng, anh đoán cô tất nhiên muốn đi đến chỗ của bố mẹ, Giản Trì Hoài vội vàng hướng đi bãi đậu xe, lái xe đuổi theo.
Đi tới nhà họ Chử, bởi vì tốc độ xe của Giản Trì Hoài rất nhanh, anh và Chử Đồng cơ hồ là một trước một sau cùng dừng xe, Lý Tĩnh Hương vẫn còn đang coi quán, trong nhà chỉ có Chử Cát Bằng ở lại kiểm tra hàng hóa. Chử Đồng lôi ra chìa khóa cửa mở, sau khi tiến vào phòng khách, cô đi thẳng tới trước người Chử Cát Bằng, " ba, con có chuyện muốn hỏi ba. "
Chử Cát Bằng ngồi dậy, cũng nhìn thấy phía sau đi theo cô là Giản Trì Hoài, ông ta vỗ vỗ hai tay, cầm lên một cái khăn lông bên canh lau tay, " chuyện gì? "
" chị con có phải hay không lúc bệnh nặng, bán đi một thận? "
Động tác Chử Cát Bằng dừng lại, sau đó ngẩng đầu nhìn cô, " Đồng Đồng, cái gì bán thận? nghe cũng nghe không hiểu con ở đây nói gì. "
" chị ấy đã ở bệnh viện nhân dân khu khai phát phải không? " Chử Đồng lấy ra tờ hồ sơ bệnh án kia, " năm đó bác sĩ chủ trị là ai? Trên tờ hồ sơ bệnh án này có vòng tròn, là bị xác nhận có người tương xứng thận, hơn nữa, nhất định là thành công dẫn đến giải phẫu đổi thận. "
Chử Cát Bằng cầm tờ hồ sơ bệnh án, chính ông ta cũng không tin mình lại có thể bình tĩnh như vậy, ông ta dự liệu được sẽ có ngày này, có mấy cảnh tượng ở trong lòng luyện diễn qua không dưới mười lần, " Đồng Đồng, chỉ là cái ký hiệu mà thôi, có thể nói rõ cái gì? Con lại là nghe ai nói lung tung như vậy? "
" là một bác sĩ trong bệnh viện, mà cô ta, cũng là một trong nhóm người trung gian liên lạc người bán thận. "
Chử Cát Bằng thở dài, đem hồ sơ bệnh án trả lại cho cô, xoay người trở lại phòng ngủ của mình, Giản Trì Hoài đi tới bên người Chử Đồng, không bao lâu sau, Chử Cát Bằng từ căn phòng đi ra, cầm một túi tài liệu lớn, " trong lúc chị con bệnh nặng, tất cả hồ sơ bệnh án và hóa đơn kiểm tra đều ở trong đây, chính con tự xem đi".
Chử Đồng nhận lấy, đem thứ bên trong tất cả mở ra thả vào trên bàn trà, Giản Trì Hoài ngồi vào ghế sa lon, chân dài vắt lên, ánh mắt lạnh lẽo rơi vào phần lưng của Chử Đồng, cô khom người, cẩn thận tra duyệt hồ sơ bệnh án và đơn kiểm tra, mà trong đó có một tờ, chính là trước khi chị bị bệnh nặng qua đời làm kiểm tra thận, phía trên biểu hiện hai thận hoàn hảo, cũng không có dấu vết bị cắt mất.
Chử Đồng lấy thêm ra tờ hóa đơn của bệnh viện nhân dân khu khai phát, nhìn lên ngày tháng, là bệnh viện mà Diệp Như mới vào, sau đó lại mắc phải bệnh nan y. Nếu như dựa theo như lời của Diệp Như, chị cô bán mất 1 thận, hồ sơ bệnh án chỉ rõ những thứ kia hoàn mỹ ko sứt mẻ, lại là từ đâu tới đây?
Chử Đồng ngồi bệt trên mặt đất, Chử Cát Bằng hướng Giản Trì Hoài ngắm nhìn, ông ta đi tới, "Đồng Đồng, con đừng suy nghĩ lung tung. "
Chử Đồng làm như thở phào, nghiêng đầu nhìn về phía Chử Cát Bằng, cô kéo lên khoé miệng miễn cưỡng cười, " ba, con đã nói rồi, mặc dù khi đó vì chữa bệnh tiêu hết rất nhiều tiền, nhưng hai người thế nào cũng sẽ không đồng để chị bán thận đâu, lại nói, chúng ta tiêu không phải tiền của nhà họ Giản sao?"
Chử Cát Bằng nghe được câu này, sắc mặt cuối cùng có chút không kiềm chế được nữa, ông ta sau khi rời đi, trong mắt ko giấu giếm đc trầm thống, Giản Trì Hoài đứng dậy giúp cô dọn dẹp mọi thứ trên bàn, " được rồi, cất đi, cẩn thận cứ thấy lại buồn. "
Chử Cát Bằng giúp một tay dọn dẹp, " hai đứa còn chưa có ăn cơm tối hả? Ba bảo mẹ con trở về chuẩn bị. "
" không cần, " Chử Đồng cũng đứng dậy, " trong nhà cũng làm xong, trở về là có thể ăn, con đã hiểu chuyện rồi nên đừng nói ẹ biết, cẩn thận mẹ nhớ đến chị, lại thương tâm khổ sở. "
" ừh. "
Trở lại Bán đảo hào môn, ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm tối, Giản Trì Hoài kéo ra cái ghế ngồi vào bên cạnh cô, " còn không yên lòng chuyện gì? "
" Giản Trì Hoài, anh biết không? Em cảm thấy phía trước có một động tối, mà nó cũng đang hướng em vẫy gọi, em muốn đi qua, nhưng lại không dám bước vào quá gần. " Chử Đồng nắm chặt đôi đũa trong tay, ngón tay đang run rẩy, Giản Trì Hoài tối nay sắc mặt cũng liền không có tốt hơn, anh đưa tay cầm bàn tay cô, " nếu là động tối, cũng đừng bước tới gần, em không sợ hụt chân ngã xuống sao? Chử Đồng, ban đầu tôi để em chuyển đi dân sinh, thật là một quyết định sai lầm. "
Cô hướng anh liếc nhìn, miễn cưỡng kéo khoé miệng cười, " yên tâm đi, em lại không ngốc, em không tới gần là được. "
Sáng sớm ngày hôm sau, Chử Đồng nhận được điện thoại của Giang Ý Duy, cô vội vàng qua 1 chuyến, thật ra thì cô đã đoán được là vì chuyện gì.
Chạy tới chỗ ở của Giang Ý Duy, quả nhiên thấy Diệp Như cũng ở đây, Giang Ý Duy tiến lên kéo Chử Đồng đến trước ghế sa lon, " đến đây, ngồi, chúng ta nói chuyện một chút. "
Diệp Như hướng cô xem mắt, sắc mặt phức tạp, Chử Đồng ngồi đối diện cô ta, Giang Ý Duy tự nhiên xung phong làm người ở giữa khởi xướng, " Đồng Đồng, chuyện này có thể hay không cứ để như thế? "
" để cái gì? " Chử Đồng khó tin nhìn về phía Giang Ý Duy, " Giang Giang, cô biết Diệp Như đến tột cùng đã làm gì chuyện sao? "
Giang Ý Duy đưa tay phủ lên tay cô, " nhưng nói cho cùng, nhà họ Diệp cho tôi sinh mạng thứ 2, tôi không có cách nào nhìn Diệp Như bị bắt, hơn nữa cô ấy đã đáp ứng tôi, sau này sẽ không làm tiếp chuyện như vậy. "
" vậy cô có hay không hỏi một chút cô ta, tại sao phải làm như vậy? " Chử Đồng tầm mắt ko hướng Diệp Như, " cô ta còn cảm thấy đó là lương y bác sĩ, phải không? "
Diệp Như hai tay nắm lại, sắc mặt ảm đạm xuống, " không gạt hai người, ngay từ đầu, lúc người đó tìm tôi, tôi cũng rất bài xích, sau đó, thầy phó hay đưa tôi đi theo lấy kinh nghiệm. Dĩ nhiên, bà ấy năm ngoái đã qua đời, ba của tôi phòng khám bệnh hai người cũng đã thấy, cơ khí, thiết bị, tiền thuê, tiền lương, cái đó không phải là tiền sao? Ông ấy mặc dù cũng ở đây giúp người khác khác bệnh, nhưng dù sao cạnh tranh ko nổi bệnh viện lớn, hơn nữa ông lại không chịu đánh lên tiền chữa bệnh, tất cả, nếu muốn duy trì sẽ rất khó. tôi đành lừa gạt ông, tôi nói có người chịu tài trợ, bởi vì phòng khám bệnh đó là ông nội tôi để lại, tâm huyết của hai người này, tôi nhất định phải cứu. Mỗi khi tôi giới thiệu một người, bọn chúng sẽ cho tôi một vạn đồng tiền, hơn nữa chút tiền lương y dược, tôi cũng có thể chịu đựng được......"
" chẳng qua là đến sau đó, cô phát hiện tiền này tới càng ngày càng dễ dàng, phải không? " Chử Đồng hỏi ngược lại.
Diệp Như sắc mặt không khỏi trắng bệch, Chử Đồng ngay sau đó lại hỏi, " người liên hệ với cô, là ai? "
Co ta lắc đầu một cái, " giống như tôi vậy, chẳng qua là chỉ là nhân viên tầm thường, người cấp trê sẽ không lộ diện, mỗi một tầng đều là phân công hợp tác, tôi căn bản tiếp xúc không tới. "
Chử Đồng cũng nghĩ tới sẽ là như vậy, nói cho cùng, trong lòng vẫn là cảm thấy thương tiếc, Giang Ý Duy hướng cô xem mắt, " Đồng Đồng......"
" hôm nay tôi, đã báo cảnh sát. " Chử Đồng thở nhẹ khẩu khí, nặng nề nói.
Diệp Như mí mắt nhẹ nhảy xuống, cô ta cắn chặt hàm răng, " Chử Đồng, cô thật muốn nhẫn tâm như vậy sao? "
" tôi không phải là nhẫn tâm, chẳng qua là phạm đến luật pháp, không tới phiên tôi phán xét, điều này cũng không công bằng, cô ban đầu lúc quyết định nhảy ra bước đầu tiên, nên nghĩ đến, cô luôn có ngày sẽ vì chuyện như vậy trả giá thật lớn !"
Giang Ý Duy còn muốn cầu tha thứ, " những gia đình của người bị hại, chúng ta tới bồi thường có được không? Người nào thiếu tiền, mình cho. " cô thật là không đành lòng, cô vẫn luôn đem nhà họ Diệp coi như ân nhân, luôn nghĩ phải làm thế nào báo đáp, nhưng hôm nay, trơ mắt nhìn gái duy nhất của nhà họ Diệp bị bắt lại.
Chử Đồng mím chăt cánh môi, đứng dậy, " Giang Gianh, thật xin lỗi, tôi thật sự đã báo cảnh sát. " nói xong, cô xoay người đi ra ngoài.
Giang Ý Duy đuổi theo ra đc vài bước, nhưng bị Diệp Như gọi lại, " Giang Gíng, tính ra, tính cách của Chử Đồng chúng ta cũng không phải không biết, nếu đã báo cảnh sát, nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, thật ra thì tôi đã sớm chuẩn bị kỹ càng, chuyện như vậy, sớm muộn sẽ chân tướng rõ ràng, chẳng qua là tôi không nghĩ tới nhanh như vậy, " cô ta cười khổ thanh, " tôi ngay cả cá bạn trai còn không có. "
Giang Ý Duy nghe được câu này, tâm tình uất ức tới cực điểm, nhưng chuyện cho tới bây giờ, lại còn có thể có biện pháp gì đây?
Mấy ngày này gần đây, Giản Trì Hoài kiểm tra Chử Đồng thật đặc biệt chặt chẽ, hận không thể để cho cô mỗi lúc mỗi nơi đều ở dưới mí mắt của mình, mà Chử Đồng đây, tự nhiên cũng hết sức phối hợp, không liều mạng làm thêm giờ, cũng ko moi móc tin túc gì nguy hiểm.
Sau khi tan việc, Giản Trì Hoài ở Bán đảo hào môn có chờ cô, anh sáng sớm liền gọi điện thoại tới cho Chử Đồng, bảo là muốn trở về nhà họ Giản ăn cơm tối. ngồi ở vị trí kế bên tài xế ngồi, Chử Đồng suy nghĩ xuất, Giản Trì Hoài vồ lấy cằm của cô, để ặt của cô chuyển sang mình, " nghĩ cái gì? "
" Diệp Như bị bắt đi. "
" không phải là em báo cảnh sát sao? "
Chử Đồng nghe được câu này, hai tay che mặt, " Giản Trì Hoài, em thật là mâu thuẫn, trước kia, em cuối cùng là dám xông dám động, nhưng thông qua chuyện này, em lại cảm nhận được sợ hãi, anh nói, sau này nếu là lại có chuyện như vậy, mà dính đến chính người nhà của em, em phải nên làm như thế nào? "
" vậy em cảm thấy, người nhà trong lòng em và việc tuân theo luật pháp, chính xác thì cái nào quan trọng hơn? "
Chử Đồng nhất thời không nói, tựa đầu dựa vào hướng bả vai của Giản Trì Hoài, " cho nên em thấy rất may mắn, người nhà của em, đều không có làm bất kỳ chuyện gì phi pháp. "
Hai người đi tới nhà họ Giản, Giản Lệ Đề vẫn còn ở trên lầu, vợ chồng Giản Thiên Thừa ngồi trong phòng khách, Giản Trì Hoài đi thẳng qua đó, Chử Đồng kéo tay của anh, " em đi tìm Lệ Đề. "
" đi đi. "
Cô rón ra rón rén lên lầu, ngày thường Giản Lệ Đề chỉ thích trêu chọc cô chơi, hôm nay, cô cũng muốn dọa cô ấy một chút. Đi tới cửa phòng của Giản Lệ Đề, Chử Đồng cũng không gõ cửa, trực tiếp vặn tay nắm cửa, " chị tới rồi !"
Trong phòng Giản Lệ Đề cầm trong tay lọ thuốc, chợt bị kinh sợ, tay buông lỏng, cái lọ rơi thẳng xuống đất, viên thuốc bên trong văng ra đầy sàn. Chử Đồng trở tay mở cánh cửa ra, vội vàng tiến lên, " ai nha, thật ngại quá, chị giúp em nhặt. "
" không cần, tự em nhặt, " Giản Lệ Đề ngồi xổm người xuống, hai tay quơ lung tung trên sàn nhà, " chị đừng động. "
Cái lọ thuốc kia lăn tới bên chân Chử Đồng, cô đưa tay nhặt lên, Giản Lệ Đề miệng mang theo âm thanh hốt hoảng, " đừng --"
Thật ra thì, chỉ là 1 cái lọ quá đỗi bình thường, nhưng có trách thì trách ở trên thân lọ một chữ cũng không có, Giản Lệ Đề bước tới, tay nhận lấy lọ thuốc. Chử Đồng lại giúp cô nhặt lên viên thuốc, Giản Lệ Đề lấy thùng rác ra, " cũng bẩn rồi, vứt bỏ đi. "
" đc. " Chử Đồng tay buông lỏng, mấy viên thuốc trong lòng bàn tay cũng rơi xuống, chẳng qua là, lúc đó kẽ tay kẹp lại một viên. Thừa dịp Giản Lệ Đề không chú ý, cô đem viên thuốc nhét vào trong túi quần, bởi vì Chử Đồng trong lòng luôn có loại cảm giác quái dị, cảm thấy Giản Lệ Đề không giống như là chỉ làm một tiểu phẫu ruột thừa đơn giản như vậy.
" em còn thuốc ko? "
" có. "
" vậy em mở lọ khác đi, uống thuốc xong chúng ta xuống lầu. "
Giản Lệ Đề cũng chỉ đứng ở ngay đầu giường, không có động tác khác, " không sao, đợi lát lên lầu uống lại, đi, chúng ta đi xuống. "
Chử Đồng miễn cưỡng nhẹ kéo khóe miệng, " vậy cũng tốt. "
Đi tới lầu dưới, Chử Đồng ngồi vào bên cạnh Giản Trì Hoài, viên thuốc kia trong túi càng ngày càng nóng, giống lúc nào cũng có thể ở trên đùi của cô đốt cháy ngay lập tức.
Lại qua hai ngày, Tần Tần gọi điện thoại cho cô, Chử Đồng lúc ấy đang lái xe, cô đem xe dừng sát ở ven đường, " alo, Tần Tần. "
" thuốc cậu đưa ình, mình nhờ người quen xem rồi. "
" nói thế nào? " Chử Đồng đang đứng dậy, không khỏi khẩn trương.
" đó là thuốc chống bài xích, sau khi thay thận, người có điều kiện vẫn phải uống, Đồng Đồng, thuốc này cậu từ đâu mà có? "
Lại là thận, cái chữ này nhạy cảm lại bén nhọn, ở bên đầu kia của điện thoại, Tần Tần dùng sức kêu mấy tiếng, cô đều không có phản ứng. Chử Đồng đưa điện thoại di động bấm đoạn, cả người vô lực rơi vào trong ghế.
Tờ bệnh án trước kia của chị cô ở bệnh viện nhân dân khu khai phát, khẳng định không phải ai làm giả, mặc dù thấy đc bệnh án, nhưng Chử Đồng trong lòng vẫn tồn đọng nghi ngờ, mà hôm nay, lại nảy ra một Giản Lệ Đề.
Điện thoại di động trong tay Chử Đồng rơi đến bên chân, cô chợt nhớ tới, mình trước kia thường xuyên hỏi qua, tại sao? Giản Trì Hoài dựa vào cái gì muốn kết hôn với cô, coi như nhà cô thiếu tiền nhà họ Giản, chẳng lẽ chỉ bởi vì một câu nói của ông nội, Giản Trì Hoài liền thật thỏa hiệp?
Mà nếu như, chị cô thật đã bán thận, Giản Lệ Đề lại thật đã thay thận, như vậy --
Đây là cùng một cái thận sao?
Chử Đồng tim đập rộn lên, cô thật đã nghĩ tới bước này, tất cả khả năng đều xâu chuỗi lại một chỗ, chẳng qua là, nếu quả thật có chuyện như vậy, cô bây giờ coi là cái gì đây?