Nguyên tác: Je reviens te chercher
Số lần đọc/download: 5795 / 216
Cập nhật: 2014-12-28 22:25:37 +0700
Chương 8 - Điểm Đoạn Hồi
M
ay mắn tựa như Cuộc đua vòng quanh nước Pháp vậy: ta chờ đợi nó rất lâu và nó trôi qua rất nhanh.
Thoại trong phim Số phận lạ diệu kỳ của Amélie Poulain đạo diễn Jean-Pierre JEUNET
Nhà thuyền Công viên Trung tâm
Thứ Bảy ngày 31 tháng Mười
14h 05
Khu vườn của tiệm ăn đã được sắp xếp bày biện với những chiếc ghế gỗ sơn nằm hai bên, tạo thành lối đi ở giữa dẫn đến một cái bục ngoài trời. Trong giai điệu của bài Here Comes the Sun 1, cha của Céline đi ngược lại lối đi trong vườn để đưa con gái đến tận bàn cầu nguyện, nơi vị linh mục đầy vẻ nhân ái đã đứng sẵn phía sau và bắt đầu buổi lễ:
Hỡi những người anh em yêu quý của ta,
Hôm nay, chúng ta tập trung ở đây để chào mừng, trong niềm vui và sự cầu nguyện, sự hợp nhất giữa một người phụ nữ và một người đàn ông đã hứa hẹn yêu nhau, cưới...
Ethan không thể nào rời khỏi Nhà thuyền. Ngồi trên một trong số những những chiếc ghế cao để xung quanh quầy bar, anh vừa liếc mắt quan sát buổi lễ vừa tự hỏi về những lời nói vừa rồi của Céline. Chính xác cô ấy định nói gì qua câu nói khó hiểu đó? Và tại sao cô ấy lại chọn bài Here Comes the Sun, bài hát của George Harrison, để bắt đầu buổi lễ của mình? Bài hát mà trước kia, chính anh đã giới thiệu cho cô biết, và chính anh đã nói rằng với anh, vầng thái dương chính là cô. Người duy nhất soi rọi đời anh.
Khi yêu, người ta có thể nói nhăng cuội làm sao! anh vừa thở dài vừa gọi thêm một ly vodka nữa, hy vọng rượu sẽ làm nỗi thống khổ của anh nguôi ngoai.
... Céline thân yêu, Sébastien thân mến, hai con đang chuẩn bị thực hiện một chọn lựa quyết định. Một sự chọn lựa mà các con mong muốn được hướng sự chúc phúc của Đức Chúa. Vì chính Người, Đức Chúa, Người nắm giữ cuộc đời chúng con trong tay Người, Người là Đấng toàn tri duy nhất của quá khứ, hiện tại và tương lai, chính Người đã mang đến cho Céline và Sébastien tình yêu và tình yêu đó gắn kết họ với nhau.
Nàng đã báo trước cho anh biết: "Trong câu chuyện của chúng ta, điểm đoạn hồi, sẽ diễn ra trong mười phút nữa thôi". Mười phút nữa, em sẽ kết hôn, mười phút nữa, cánh cửa sẽ vĩnh viễn khép lại.
Lời kêu gọi cuối cùng, cơ hội cuối cùng.
... Vào ngày hy vọng này, quan hệ của hai con sẽ bước vào một chặng đường mới để được củng cố và phát triển. Vào ngày hy vọng này, quan hệ của hai con sẽ bước vào một chặng đường mới để được củng cố và phát triển. Vào ngày hy vọng này, Céline và Sébastien, hai con sẽ chứng thực tình yêu, sự tận tâm và tôn trọng của mình đối với người kia. Tất cả chúng ta đang tập trung ở đây sẽ là nhân chứng cho sự cam kết của hai con và chúng ta có sứ mệnh ủng hộ và khích lệ hai con...
Ethan ra khỏi ghế ngồi và tiến gần về phía khu vườn. Anh cảm thấy đơn côi, bị tất cả bỏ rơi. Đầu anh quay cuồng. Vẫn là cơn đau nhói nửa đầu đã khiến anh đau đớn từ lúc thức dậy đó, và nó càng lúc càng dữ dội với cái chết của Jessie, những giờ thẩm vấn của cảnh sát và hai ly vodka Martini. Thấm sợ và lạnh, anh cài áo vest và cố gắng không loạng choang.
Đứng trước đôi trai gái sắp thành hôn, vị linh mục giờ tuyên bố còn trịnh trọng hơn:
... Hôn lễ có sứ mệnh cao cả thánh hóa sự hợp nhất giữa một người đàn ông và một người phụ nữ. Hôn lễ là cái khung để cho ra đời những đứa trẻ, nuôi dạy chúng và trợ giúp nhau, khi giàu sang cũng như khi nghèo khó, khi khỏe mạnh cũng như lúc ốm đau...
Céline đã đúng khi nói rằng cuộc đời anh là sự trống rỗng hoàn toàn. Giam mình trong thánh địa của cô đơn và chủ nghĩa cá nhân hủy hoại, Ethan chỉ sống cho chính mình. Sự sẻ chia, tình yêu, sự vỗ về âu yếm, những tình cảm đó đã trở nên xa lạ với anh. Bỗng nhiên anh nhận thấy rằng mình không có nổi một người bạn, kể từ khi anh đã hèn hạ bỏ rơi Jimmy trên đường phố New York, mười lăm năm trước. Anh đã tự mình làm chuyện đó, đúng vậy. Để thoát khỏi cuộc sống tầm thường mà đời đã dành cho anh, anh đã từ bỏ tất cả và đã vắt kiệt sức lực mình từ nơi sâu thẳm nhất của cô đơn. Vì anh vẫn luôn nghĩ một mình sẽ mạnh, và yêu thương sẽ làm anh mất đi sức mạnh đó. Giờ anh đã hiểu mọi chuyện không đơn giản như vậy, nhưng đã quá muộn.
... Hôn lễ là một giao ước quan trọng mà chúng ta không thể dự liệu hoặc cam kết một cách hời hợt, thất thường hay thiếu cẩn trọng. Hôn lễ là lễ thánh hóa vĩnh viễn, vì những gì mà Đức Chúa đã hợp nhất, con người không bao giờ có thể chia tách được...
Vậy đó, điểm đoạn hồi chính là thời khắc này. Thậm chí không đến mười phút nữa, chỉ mười giây nữa thôi. Vì chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh bất ngờ xuất hiện ở đó, ở trên bục, và thú hận với Céline tình yêu của anh? Trong phim, chuyện đó hoàn toàn có thể được. trong phim, mọi chuyện được thu xếp ổn thỏa chỉ trong có ba phút, trong phim, Ethan sẽ là người lạc quan, quyết chinh phục mục tiêu, không suy nghĩ quá nhiều. Nhưng giờ không phải trong phim và anh có tất cả mọi thứ, chỉ có điều anh không phải nhân vật chính. Anh đang chơi vơi, mất phương hướng, đau xé lòng, và anh đang bị ám ảnh bởi sự nghi ngờ.
... Vậy, nếu ai trong số các con biết một lý do nào xác đáng phản đối sự kết hợp này, hoặc người đó phải nói ra ngay bây giờ, hoặc người đó phải im lặng mãi mãi...
Hoặc người đó phải nói ra ngay bây giờ, hoặc người đó phải im lặng mãi mãi... Câu nói vang lên trong im lặng và tiếng vọng của nó dường như kéo dài mãi. Trên bục, Céline nhẹ nhàng quay đầu lại như thể dõi mắt tìm anh. Giây phút sau đó kéo dài vô tận và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Ethan thực sự nghĩ rằng anh sẽ lên cắt ngang buổi lễ.
Bởi cuốn tiểu thuyết của họ vẫn còn dang dở.
Bởi tình yêu hiển hiện.
Bởi đó là anh, và bởi đó là nàng.
Nhưng tất cả chỉ là những lời nói. Thực sự anh có gì để dâng tặng cho Céline? Anh nghĩ lại câu hỏi mà cô vừa mới hỏi anh: "Tại sao anh lại bỏ em?" Câu trả lời của anh đã rất mơ hồ, thoái thác, nhưng lý do thật sự, ngay cả bản thân anh cũng không rõ. Trong những tuần sau khi họ chia tay, anh vẫn tiếp tục nghĩ rằng mình là mối họa đối với Céline. Nếu anh tiếp tục cùng cô, anh chắc chắn tình yêu của anh sẽ biến thành thuốc độc, thành lựu đạn, thành dao găm. Lúc đầu, niềm tin ấy đã mang đến cho anh một điểm tựa nào đó. Chính vào thời điểm ấy, anh đã dốc toàn sức cho công việc. Sau đó là cuộc gặp gỡ với Loretta Crown và anh bắt đầu nổi tiếng. Dần dần khi đã bước lên cao hơn trên nấc thang xã hội, và khi nỗi đau nguôi ngoai, anh đã tin rằng những nỗi lo sợ của mình chỉ là kết quả của trí tưởng tượng, một cách dễ dàng dễ phủ nhận chuyện anh đã cư xử như một kẻ hèn hạ. Sự thật, đó là anh đã bỏ rơi Céline, như anh đã từng bỏ rơi Marisa và Jimmy trước kia. Vì anh không muốn phụ thuộc vào bất cứ ai, vì anh chỉ muốn tự do, tự do khỏi mọi mối ràng buộc và mọi trách nhiệm. "Làm những gì tôi muốn, khi tôi muốn, theo cách tôi muốn." Và quả thực là có những lúc, anh đã nhấm nháp hưởng thụ sự tự do đó. Nhưng cùng với thành công và tiền bạc, thái độ vô sỉ cũng xuất hiện, kèm theo đó là một loạt các thú tiêu khiển viển vông: rượu, phụ nữ, ma túy, cờ bạc, đến mức anh còn không thể chịu đựng được nữa dạng người mà anh đã trở thành.
Giờ đây khi đời anh đã xuống dốc và khi anh đang cố thành thực với chính mình, anh không còn chắc chắn về bất kể cái gì nữa. Nhưng đúng trước khi Céline cất lên tiếng "vâng" thiên định, anh lại có linh tính mình là một mối họa với cô. Anh lại cảm thấy tình cảm sâu sắc và phi lý, tình cảm mà anh không hiểu gì hết, nhưng nó đầy hiểm họa. Anh hiểu ngay rằng nếu anh chỉ phải đảm đương một trách nhiệm duy nhất trong đời mình, anh muốn đó sẽ là trách nhiệm này: bảo vệ người phụ nữ mà anh yêu, cho dù điều đó có nghĩa là phải rời xa cô ấy.
Ethan nhìn Céline một lần cuối, như thể anh muốn khắc sâu mãi mãi hình ảnh cô, rồi anh đưa mắt nhìn chỗ khác.
Kết thúc chuyện tình của họ.
Điểm đoạn hồi.
o O o
Sau phút ngập ngừng đó, buổi lễ tiếp tục trong không khí thanh bình, trao nhẫn cưới sau khi trao nhau lời thuận tình kết hôn. Trang bị máy chụp ảnh và quay phim, khách mời có thể ghi lại những thời khắc xúc động nhất, những thời khắc được chọn lựa vào trong bộ phim quay hôn lễ, những thời khắc mà cô dâu chú rể sau này sẽ chỉ cho con cháu họ và mỗi lần kỷ niệm ngày cưới, nước mắt lại tràn mi.
- Céline, con đã chọn anh Sébastien là chồng. Con có hứa với anh ấy sẽ bla-bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla không?
- Có ạ?
- Bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla- bla, giờ các con hãy trao nhẫn cho nhau, minh chứng cho tình yêu của cả con và cho ý nguyện muốn chung thủy trọn đời của các con.
Trong khi các cô bé chú bé phù dâu phù rể tung tăng cầm giỏ đi lượm tặng phẩm, Ethan gọi một ly nữa và giở xem hàng đống những tin nhắn và thư điện tử trong chiếc di động BlackBerry của anh: những cuộc gọi lo lắng của Lyzee và người đại diện của anh, đề nghị phỏng vấn, dấu hiệu cho thấy đám người hung hãn của các phương tiện thông tin đại chúng sẽ nổi giận, những khách hàng hủy không tham gia các buổi hội thảo. Anh không bất ngờ về chuyện này. Đoạn băng quay cảnh Jessie tự sát chắc đã xuất hiện trên tất cả các bản tin. Sống ở kỷ nguyên của truyền thông là vậy: một hình ảnh có thể phá hủy sự nổi tiếng của bạn chỉ trong nháy mắt. Vài giờ trước, anh còn là "vị bác sĩ quyến rũ nước Mỹ", hiện anh đang bị coi là kẻ giết hại một cô bé mười bốn tuổi...
Sic transit gloria mundi 2. Vinh quang của trần gian qua đi như vậy đó.
Tin nhắn cuối cùng báo cho anh biết là chiếc ô to anh thuê đang đợi anh trước Nhà thuyền.
Anh uống một hơi cạn ly và rời tiệm ăn đúng lúc Céline, trong vòng tay chồng cô, đang đi ngược lại hàng rào danh dự dưới cơn mưa những cánh hoa hồng.
Chú thích
1. Tạm dịch Vầng thái dương mọc chốn này, một bài hát của ban nhạc Beatles, do George Harrison sáng tác.
2. Sic transit gloria mundi: thành ngữ La tinh.