Nguyên tác: Amazing Grace
Số lần đọc/download: 1214 / 21
Cập nhật: 2017-07-24 16:15:16 +0700
Chương 8
V
ào sáng thứ hai, nhà của Sarah và Seth ở Divisadero rất căng thẳng. Từ sau khi xảy ra trận động đất, Seth cố dùng điện thoại bàn, điện thoại di động, điện thoại trong xe hơi, thậm chí cả mạng Internet, nhưng đều không có kết quả. San Francisco hoàn toàn bị cắt đứt với thế giới bên ngoài. Máy bay trực thăng vẫn bay ù ù trên đầu, hạ thấp để quan sát rồi báo cáo về cho Sở Dịch vụ khẩn cấp.
Tiếng còi hụ khắp nơi. Đường phố vắng vẻ như thành phố ma. Trong nhà, cảnh tượng buồn bã thê lương. Sarah vẫn làm những việc như thường lệ, nhưng bà và Seth không nói chuyện với nhau. Bà vẫn còn sửng sốt vì những việc chồng làm.
Bà cho các con ăn sáng, mặc dù thức ăn đã bắt đầu cạn. Sau đó bà chơi với chúng ở trong vườn, rồi đưa chúng đến chiếc xích đu gần đấy. Molly nghĩ, cái cây to trong vườn mà ngã xuống thì thật là kỳ lạ. Oliver nhờ uống thuốc kháng sinh nên đã bớt ho và đau tai. Hai đứa bé vui vẻ, nhưng bố mẹ chúng không được như thế. Buổi trưa, bà và Parmani làm bánh xăng uých trét bơ đậu phụng và thạch có chuối cắt lát cho chúng ăn, rồi cho chúng đi ngủ. Khi nhà đã yên lặng, bà lên phòng làm việc của chồng để gặp ông. Trông ông phờ phạc, ngồi nhìn vào tường, trầm tư mặc tưởng.
- Anh khỏe không? - Seth không buồn trả lời, chỉ quay đầu nhìn bà, cặp mắt thất thần. Sự nghiệp ông xây dựng sắp tiêu tan. Trông ông bơ phờ, khắc khổ. - Anh muốn ăn trưa không? - Bà hỏi. Ông lắc đầu, thở dài nhìn vợ.
- Em biết chuyện gì sắp xảy ra rồi chứ?
- Không, - bà đáp nho nhỏ và ngồi xuống ghế. - Em chỉ nghe anh nói họ sắp kiểm toán sổ sách của Sully, và sẽ thấy tiền của những nhà đầu tư biến mất, họ sẽ lần tìm trong các tài khoản của anh.
- Họ sẽ gọi đây là trò ăn cướp, gian lận tiền đầu tư. Đây là tội liên bang. Những nhà đầu tư sẽ kiện Sully và cả anh nữa về tội này. Bọn anh sẽ phải ngồi tù, Sarah à.
- Tội liên bang à? - Bà hỏi, vẻ buồn bã. Bà nghĩ kết quả sẽ rất khốc liệt, cả cho bà nữa.
- Có lẽ người ta sẽ khởi tố bọn anh. Bản cáo trạng sẽ gởi đến bồi thẩm đoàn. Có lẽ anh sẽ bị kết tội và đi tù. - Ông nhìn đồng hồ. Bây giờ là bốn giờ ở New York, đã quá giờ để ông chuyển tiền cho Sully đúng thời hạn kiểm toán của các nhà đầu tư. Nếu ông chuyển kịp để họ kiểm toán thì thật là điều may mắn. Nhưng rủi thay trận động đất ở San Francisco đã làm cho sự lưu thông trong thành phố và các ngân hàng bị cắt đứt. Họ như bị trói cả hai tay, không thể nào che đậy được tội lỗi. - Bây giờ chắc Sully đã bị bắt và trong tuần này, lúc nào đấy, Uỷ ban Điều tra của Tòa sẽ điều tra sổ sách của anh ta, rồi khi thành phố này khai thông trở lại, họ sẽ điều tra sổ sách của anh. Các nhà đầu tư sẽ kiện bọn anh về tội biển thủ tiền quĩ, gian lận và ăn cướp tiền của họ. - Rồi như thể để làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn, ông nói thêm: - Anh tin chắc chúng ta sẽ mất nhà, mất mọi thứ chúng ta có.
- Rồi sao nữa? - Sarah hỏi giọng khàn khàn. Bà không sợ mất của cải, tài sản, bà chỉ sợ khi nhận ra Seth là người thiếu thành thực, gian xảo, lưu manh. Bà đã yêu ông sáu năm, bây giờ mới biết bà không hiểu gì về ông hết. Nếu bây giờ mà ông trở thành con ma sói, bà cũng không ngạc nhiên bằng như thế này. - Chuyện gì sẽ xảy ra cho tôi và các con đây?
- Anh không biết, Sarah, - ông đáp. - Có lẽ em phải kiếm việc làm. - Bà gật đầu. Có nhiều người còn khổ hơn bà. Nếu cần làm việc để giúp các con, thì bà sẵn lòng. Nhưng nếu ông bị kết án, thì đời họ sẽ ra sao? Và cuộc hôn nhân của họ sẽ như thế nào? Nếu ông vào tù thì sao? Bao lâu? Bà không mở miệng được để hỏi. Ông ngồi yên, run rẩy, nước mắt chảy đầm đìa xuống má. Điều làm cho bà sợ hơn nữa, là ông có vẻ như chỉ nghĩ đến mình, không nghĩ đến vợ con. Nếu ông đi tù, thì mẹ con bà sẽ ra sao?
- Anh tin là khi thành phố đã được khai thông, cảnh sát sẽ đến tìm anh à? - Bà không biết trước chuyện gì sẽ xảy ra. Trong cơn lo sợ, bà không tin có chuyện như thế này.
- Anh không biết. Anh nghĩ, mới đầu chỉ có nhân viên điều tra của Tòa án tìm đến anh thôi. Nhưng việc điều tra này rất nhanh và tồi tệ. Ngay khi ngân hàng mở cửa trở lại, tiền bạc còn đấy, anh cũng sẽ bị buộc tội. - Bà hiểu vấn đề, vì bà nhớ những chuyện ông đã nói.
- Anh nói trước đây anh và Sully đã từng làm như thế nhiều lần rồi phải không? - Mắt bà mờ mịt, giọng khàn khàn. Seth không phải thiếu thành thật một lần, mà nhiều năm rồi.
- Vài lần. - Giọng ông có vẻ căng thẳng.
- Vài lần là mấy lần? - Bà hỏi lại.
- Vấn đề này có quan trọng không? - Bà thấy hàm xai ông căng ra. - Ba lần... có lẽ bốn. Sully giúp anh làm việc này. Lần đầu tiên anh làm tốt để lấy uy tín và lôi kéo các nhà đầu tư. Kiểu như treo màn lên cửa sổ để cho nó có vẻ đẹp. Công việc thành công... rồi anh làm lại. Nhiều nhà đầu tư tham gia, họ cứ nghĩ rằng bọn anh có tiền nhiều như thế trong ngân hàng. - Ông đã nói láo với họ, lừa dối họ, gian lận với họ. Việc ông thành công rất nhanh làm bà rất ngạc nhiên. Mọi người đều cho ông là người tài chứ không biết ông là tên nói láo, là kẻ lừa đảo. Và chuyện khủng khiếp hơn nữa là bà đã lấy ông. Ông đã lừa dối cả bà. Bà đâu muốn cuộc sống xa hoa mà ông đã đem lại. Bà đâu cần điều đó. Mới đầu, thấy ông kiếm ra nhiều tiền bà đã lo. Nhưng ông cam đoan với bà ông làm ăn chân chính, và bà cứ tự nhiên hưởng thụ của cải do ông làm ra. Nhà cửa, nữ trang, xe hơi sang trọng, máy bay. Và ông đã xây dựng tất cả những thứ ấy bằng phương pháp bất chính. Bây giờ ông sắp bị bắt, mọi thứ ông làm ra sắp tiêu tan, ông cũng sắp biến mất khỏi đời bà.
- Chúng ta sắp gặp rắc rối với Uỷ ban Điều tra phải không? - Bà lo sợ hỏi. Nếu họ điều tra, chắc sẽ có dính líu đến bà. Nếu bà đi tù thì các con bà sẽ ra sao? Nghĩ đến việc đó thôi, bà đã hoảng sợ.
- Không, chúng ta không vướng mắc gì với nhau. - Ông đáp. - Việc khai báo về thuế của chúng ta rõ ràng. Anh không muốn em phải dính líu đến chuyện này.
- Tại sao không?- Bà hỏi, nước mắt lưng tròng. Bà quá đau đớn. Cơn động đất tàn phá thành phố so với việc đã xảy ra cho họ chẳng nghĩa lý gì. - Anh đã tự ý làm mọi việc. Anh dấn thân vào vòng nguy hiểm, anh sẽ lôi theo gia đình chúng ta xuống vực thẳm. - Bà không nghĩ đến chuyện sẽ nói cho bố mẹ bà biết. Họ sẽ rất kinh hoàng và hết sức xấu hổ khi báo chí đưa tin này. Không có cách gì làm cho họ im lặng được. Bà nghĩ là tin này sẽ được chạy ở trang đầu trên mặt báo, và nếu ông bị kết án, đi tù, báo chí lại càng đưa nhiều tin sốt dẻo hơn nữa. Ông leo càng cao, té càng nặng. Việc làm ăn như thế này dễ đoán trước kết quả. Bà đứng đậy, đi quanh phòng. - Seth à, chúng ta phải cần có luật sư thật giỏi mới được.
- Anh sẽ lo việc này, - ông đáp. Bà đứng nơi cửa sổ và nhìn xa xăm ra ngoài. Các khung hoa sắt cửa sổ của nhà bên cạnh bị rơi xuống vẫn còn nằm trên vỉa hè, tung đất và hoa khắp nơi. Họ đã đến trại tạm trú tại Presidio khi ống khói rơi thủng mái, không ai dọn dẹp đống đổ nát này. Có nhiều nơi trong thành phố cần dọn dẹp trước. Nhưng không có gì so sánh với sự bê bối mà Seth đã gây ra. - Anh xin lỗi, Sarah, - ông thì thào nói.
- Em cũng rất ân hận, - bà đáp và quay lại nhìn ông.
- Em yêu anh, Seth, nhưng em không biết tình yêu đó có nghĩa lý gì với anh hay không. Em yêu anh từ khi chúng ta mới gặp nhau. Ngay cả sau vụ này, em vẫn yêu anh. Em không biết rồi chúng ta sẽ về đâu. - Bà không biết mình có tha thứ cho ông được vì tội thiếu trung thực và gian xảo hay không. Đây là một điều khủng khiếp với bà. Phải chăng ông là người khác, không như người bà đã tin tưởng, vậy thì lâu nay bà yêu ai? Bây giờ ông như người xa lạ, và thực ra ông đã là người xa lạ với bà.
- Anh cũng yêu em, - ông nói một cách khổ sở.- Anh rất ân hận. Anh không nghĩ mọi chuyện sẽ xảy ra như thế này. Anh không nghĩ chúng ta sẽ bị bắt. - Seth nói như thể ông ăn cắp trái táo nơi cái xe đẩy hàng, hay là không trả sách lại cho thư viện. Bà tự hỏi, không biết ông có nhận thấy việc này quan trọng hơn hay không.
- Vấn đề anh có bị bắt hay không, không quan trọng. Việc quan trọng là anh là ai và anh nghĩ sao khi lập quĩ đầu tư ấy. Anh đã làm một việc rất nguy hiểm. Những người sẽ đau khổ vì tội nói dối của anh không chỉ là những nhà đầu tư, mà còn là tôi và các con anh nữa. Việc này sẽ làm cho các con đau đớn vô cùng. Nếu anh đi tù, chúng sẽ đau khổ cả đời vì biết anh đã làm điều bất chính. Khi chúng khôn lớn, làm sao chúng tôn trọng anh? Hành động của anh làm sao giải thích cho chúng hiểu?
- Hành động của anh nói với chúng rằng anh là con người, và đã là con người thì phải có lỗi lầm. - Ông đáp, vẻ buồn rầu. - Nếu chúng thương anh, chúng sẽ tha thứ cho anh, và em cũng vậy.
- Vấn đề sẽ không đơn giản như thế đâu. Tôi không biết chúng tôi có tha thứ cho anh được không. Làm sao người ta tha thứ được cho một người mà họ đã tin tưởng bỗng trở thành kẻ nói láo, gian xảo... kẻ cướp... làm sao tôi tin anh lại được? - Ông không nói gì, chỉ ngồi yên nhìn bà.
Ba ngày nay ông không đến gần được bà. Ông không thể. Bà đã dựng lên bức tường cao giữa họ. Ngay cả ban đêm khi nằm trong giường, họ cũng nằm xa ra phía mép giường, giữa họ đã có một khoảng cách rộng. Ông không chạm đến người bà, và bà cũng không đưa tay qua phía ông. Bà quá đau khổ, quá thất vọng. Ông muốn bà tha thứ, hiểu và giúp đỡ ông, nhưng bà không biết có làm được như thế không. Việc này là quá sức với bà.
Bà mừng vì thành phố đã bị cô lập. Bà cần thì giờ để cho quen với việc này trước khi tai hoạ đổ xuống đầu bà. Nhưng bà lại nghĩ, nếu không có trận động đất thì chuyện này đã không xảy ra. Ông sẽ gởi tiền trả cho Sully, để anh ta gian lận sổ sách. Nhưng rồi đến lúc nào đó, chuyện này sẽ bị phát hiện và họ sẽ bị bắt. Không chóng thì chầy, việc này cũng sẽ xảy ra. Không ai tài giỏi để tránh khỏi mãi một việc quan trọng như thế.
- Sarah, em có bỏ anh không? - Đây là việc quan trọng với Seth ông. Ông muốn bà sát cánh với ông, nhưng bà có vẻ không muốn thế. Sarah rất thành thật và ngay thẳng. Bà đưa ra tiêu chuẩn rất cao về đức tính này cho bà và mọi người, nhưng ông đã vi phạm nó. Ông đã đẩy gia đình vào chỗ nguy hiểm, ông nghĩ việc này đã đưa bà đến chỗ không chịu đựng nổi nữa. Bà lo cho gia đình, bà sống với những giá trị mà bà tin tưởng. Bà là người trọng danh dự, bà mong ông cũng sống có danh dự như bà, và bà tin như thế.
- Tôi không biết, - bà thành thật đáp. - Bây giờ tôi không biết sẽ phải làm gì. Chuyện này khiến cho đầu óc tôi quay cuồng. Chuyện anh làm quá lớn, tôi không biết có thể chịu đựng nổi hay không. - Bà cảm thấy như thể thế giới đã sập xuống trên đầu bà và các con bà.
- Anh hy vọng em không bỏ anh, - ông nói, vẻ buồn rầu và yếu đuối. - Anh muốn em ở lại. - Ông cần bà. Ông không thể một mình đối điện với việc này. Nhưng ông nhận ra rằng có lẽ ông phải đương đầu một mình, ở mức độ nào đấy, vì ông nghĩ lỗi này là do ông gây ra.
- Tôi muốn ở lại, - bà đáp và lại khóc. Chưa bao giờ bà suy sụp như thế này, ngoại trừ lần bà nghĩ đứa con đầu lòng của bà sắp chết. Ơn Chúa, Molly đã được cứu sống. Nhưng bà không tin sẽ có ai cứu được Seth. Dù có người luật sư tài giỏi biện hộ hết mình cho ông, bà vẫn không tin chồng bà sẽ thoát khỏi tù tội, vì ngân hàng đã có bằng chứng về việc gian lận này. - Tôi không biết có ở lại được không, - bà nói thêm. - Đợi khi chúng ta liên lạc được với thế giới bên ngoài, mới biết tình hình ra sao. Tôi nghĩ, nên đợi xem kết quả, rồi sẽ hay.
- Ông gật đầu. Cả hai đều biết thời gian họ bị cô lập như thế này là điều hay cho họ. Họ không có cách gì để hành động hay phản ứng. Họ chỉ còn cách ngồi đợi. Việc này làm gia tăng sự căng thẳng sau trận động đất, nhưng bà vẫn mừng, vì bà có thì giờ để suy nghĩ về Seth. Ông đi quanh trong phòng như con hổ bị nhốt trong chuồng, lo nghĩ đến chuyện sắp xảy ra đến cho mình. Ông rất nôn nói chuyện với Sully, để biết chuyện gì đã xảy ra cho anh ta ở New York. Seth kiểm tra điện thoại luôn như thể mong nó bỗng nhiên hoạt động lại được. Nhưng điện thoại vẫn chết và có thể hôn nhân của họ cũng chết theo.
Đêm đó, họ cũng nằm xa nhau trên giường như ba đêm trước. Seth muốn làm tình với bà, chỉ để có cảm giác được bình yên, được bà yêu như trước, nhưng ông không dám nhích đến gần bà. Ông không trách bà về tội bà đã tỏ ra xa cách với ông. Sau khi bà đã ngủ một hồi lâu, ông vẫn còn thức. Đến nửa đêm, Oliver thức đậy, khóc và lại kéo lỗ tai mình. Chú bé mọc răng nên rất quấy. Sarah không biết có phải bé đau tai hay vì mọc răng mà khóc. Bà bế Oliver trong lòng, lắc lư chiếc ghế xích đu êm ái ở trong phòng, để dỗ bé cho đến khi nó ngủ lại. Bà không để chú bé lại vào giường của nó, mà ôm trong lòng ngồi yên tại chỗ, nhìn ra mặt trăng, lắng nghe tiếng máy bay trực thăng tuần tra thành phố về đêm. Bà có cảm giác như mình đang ở trong vùng có chiến tranh. Bà nghĩ giai đoạn này thật là kinh khủng cho họ. Không có cách gì để tránh được việc sắp xảy ra hay là thay đổi tình thế. Giống như thành phố đã bị trận động đất làm rung chuyển tận gốc, cuộc sống của họ đã bị đảo lộn hoàn toàn và sắp sụp đổ.
Bà ngồi suốt đêm trên ghế xích đu, bế Oliver và không vào giường trở lại. Bà không muốn vào nằm cùng giường với Seth. Ngày hôm sau, bà chuyển sang phòng khách để ngủ.