It is what you read when you don't have to that determines what you will be when you can't help it.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Du
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 133
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 554 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 03:13:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8: Vật Tư
ì thế, sau khi được Tào Lỗi khuyên can, Bạch Cảnh rốt cuộc có thể hành động một mình, ngày hôm qua đã xem xét tốt các cửa hàng, phụ cận tổng cộng có bảy trạm xăng dầu, hắn để Vương Học Binh cũng không phải nơi nơi loạn chuyển.
Trong lòng nghĩ như vậy, động tác cũng không dừng, Bạch Cảnh nhanh chóng lái xe vào trạm xăng dầu, có chứng minh của ba ba hắn, hạn chế gì cũng không thành vấn đề, mỗi một trạm xăng dầu hắn đều mua mười thùng xăng cùng dầu ma-dút để vào phía sau xe, sau đó lại tìm chỗ không người, thu vào không gian, tiến đến trạm kế tiếp, cứ vòng đi vòng lại như thế.
Chạy xong bảy cái trạm xăng dầu, thời gian không sai biệt lắm 11 giờ, cảm giác có chút đói bụng, Bạch Cảnh trầm tư chốc lát, không đi vào nhà hàng giá cả đắt đỏ, lái xe vào một phố mỹ thực, mỗi loại ăn một ít, mùi vị cũng không tệ lắm, hắn liền đặt hai mươi phần đóng gói, trữ vật không gian có thể giữ tươi, sau mạt thế, đồ ăn vặt đều là tuyệt đỉnh mỹ vị.
Tiếp hắn lại đi thuê một kho hàng lớn, có tiền việc dễ làm, khi làm xong tất cả còn chưa đến 1 giờ.
Đi vào thị trường giao dịch trang bị máy móc, Bạch Cảnh sầu, ý tưởng là tốt, nhưng hiện thực phũ phàng a, máy phát hiện này dùng thế nào a, rối rắm trong chốc lát, Bạch Cảnh nghĩ thông suốt, mặc kệ nó trước mua rồi tính, hiện tại cái gì cũng thiếu chỉ không thiếu tiền. (yêm cũng muốn nói thế a, người có tiền thật đáng ghét.)
Các loại máy phát điện bằng nước đều mua hai cái, sau đó lại mua mấy máy phát điện bằng năng lượng mặt trời, máy gieo hạt, máy xay xát, máy làm đất, máy thu gặt, máy đào hầm,…chỉ cần hắn có thể nghĩ đến còn có nhân viên tiêu thụ giới thiệu, hắn đều mua mỗi loại hai cái, trải qua mạt thế cằn cỗi, hiện tại hắn thích làm nhất là lo trước khỏi họa, dù sao trữ vật không gian rất lớn, có nhiều hơn hắn cũng không ghét.
Trực tiếp dêm địa chỉ kho hàng nói ra, sau đó hắn đi thị trường nông sản, rau dưa, hoa quả mua thành từng xe từng xe, còn mua lượng lớn thịt heo, thịt gà và thịt bò, cùng với các loại gia vị, cơ hồ dọn hết cửa hàng nhà người ta vào trong trữ đồ.
Đến chỗ bán sỉ vật dụng hàng ngày, dầu gội, bột giặt, khăn mặt, kem đánh răng, bàn chải, chậu to bát nhỏ, giấy vệ sinh, ngay cả quần lót hắn cũng mua mỗi thứ hơn một trăm hộp, còn có chăn đệm a, ra giường a, gối đầu a, nhìn thấy cái gì mua cái đấy.
Nguyên bản còn muốn đi nông thôn kế bên mua ít gà, vịt, dê, trâu, nghĩ nghĩ vẫn là từ bỏ, hiện tại không gian còn chưa chỉnh lý, cũng không có hàng rào bảo hộ, hắn cũng không muốn động vật đi vào nơi nơi chạy loạn, phá hư hoàn cảnh không gian.
Nghĩ đến đây hắn lại đi thị trường hạt giống một chuyến, không chỉ mua từng bao từng bao hạt giống lương thực, mà mua cả hạt giống cỏ nuôi gia súc, hạt giống dược liệu, hạt giống rau dưa, cùng với các loại hạt giồng gia vị.
Bạch Cảnh thừa nhận hắn là một kẻ lười, nếu nuôi gà, vịt,…hắn cũng không có thời gian cho ăn mỗi ngày, dù sao chúng nó cũng ăn cỏ, hắn tính toán để hai mẫu đất để trồng một ít cỏ nuôi gia súc cùng rau xanh, để nhưng động vật kia ăn nhưng cái đó mà lớn, thời gian thực vật trưởng thành trong không gian so với bên ngoài nhanh hơn, ăn xong rồi không bao lâu lại dài ra, hắn nghĩ hai mẫu đất đủ cho bọn chúng ăn no, hoạt động xung quanh.
Bạch Cảnh kỳ thật may mắn, không gian của hắn có công năng tự động tinh lọc, rác rưởi …không đến một ngày liền biến mất, bằng không tự nuôi động vật gì đó hắn thật sự khó xử, thật bẩn lại thật thối a.
Chính là nuôi động vật hắn không thể không nghĩ đến hàng rào, còn có cá tôm gì đó cũng phải có hồ nước, Bạch Cảnh nhăn chặt mày lại bỗng nhiên cảm thấy việc hắn cần phải làm còn rất nhiều rất nhiều…
Cúi đầu nhìn đồng hồ, lúc này đồ vật hắn mua hẳn là đã đưa đến kho hàng, nghĩ thầm còn nhiều thời gian, hắn cũng không chậm trễ, huyện Thanh Tuyền chỉ là trạm thứ nhất trên đường đi Hoàng Sơn, hắn tính tính toán tại các thành phố lớn dừng lại vài ngày, quan trọng nhất, trong mắt Bạch Cảnh hiện lên tia hi vọng, hắn muốn đi N thị nhìn xem, đó là nơi Tiêu Táp sinh ra…
Mặc kệ có gặp được hay không,cũng chỉ là muốn tưởng niệm, hắn chỉ hận mình quá ít chú ý tới y.
Lái xe đến kho hàng, trang bị máy móc đã được đưa lại đây, mấy người bán hàng đang đứng ở cửa chờ, ừa nói chuyện vừa cầm mũ quạt quạt, lo lắng nhìn đông nhìn tây,, một đám đại hán quần áo đều có chút ướt dính vào sau lưng.
Bạch Cảnh xuống xe cười nói xin lỗi, mở cửa kho nàng để bọn họ trực tiếp đem đồ vật vào, không lâu sau, rau dưa, hoa quả, các loại thịt, gia vị, đồ dùng hàng ngày và hạt giống đều được đưa tới, chờ bọn họ rời đi, Bạch Cảnh mới đem đồ vật thu vào không gian, nhìn trong không gian có một đống đò nhỏ, Bạch Cảnh phát ra nụ cười từ tậm tâm, mục tiêu của hắn là đem toàn bộ không gian còn thừa nhét đầy.
Hắn lại đi phố mỹ thực một chuyến, vẫn là một bên vừa ăn vừa đóng gói, nơi này đồ ăn vặt ngon lành cái gì cũng có, nào là bánh bột a, mỳ lạnh a, thịt xuyến a, bánh bao nhỏ nhân thịt từ Thượng Hải chứa nước trái cây, bánh bao gạch cua, thịt nướng các loại a, hắn thấy cần đều mua nhiều hơn một chút, tuy rằng hiện tại hắn có tiền nhưng cũng không đi khách sạn đặt mua, tại mạt thế có thể no bụng cũng đã là một loại hy vọng xa vời, một lần ăn cơm trong khách sạn đủ để ăn trong này mười ngày.
Trở về khách sạn, Bạch Cảnh nói với Vương Học Binh và Tào Lỗi tiếp theo đi Thạch Tỉnh, nơi đó cách huyện Thanh Tuyền đại khái 100km, cũng là một thị trấn lớn, hắn tính ở đó dừng lại hai ngày.
“Huyện Thạch Tỉnh?” Vương Học Binh và Tào Lỗi hai mắt nhìn nhau, không biết trong hồ lô của thiếu gia bán cái gì.
Bạch Cảnh cũng không để ý tới bọn họ, tự trở về phòng, nghe nói huyện Thạch Tỉnh có một xưởng trang phục không tồi, hắn muốn đi nhìn xem, hắn muốn chọn một ít quần áo chắc chắn bỏ vào không gian, tại mạt thế mọi người cũng không chú ý cái gì hàng hiệu không chịu được một trảo của tang thi. nghe nói B thị về sau nghiên cứu ra quần áo phòng hộ, không biết hiệu quả thế nào, bất quá chắc cũng không tốt nếu không sao nhiều người chết như vậy.
Chỉ là nghĩ đến quần áo, Bạch Cảnh lại nghĩ đến máy may, có lẽ thứ đồ chơi kia hắn cũng nên mua mấy cái, tương lai hắn không tính đi B thị, tuy rằng nghĩ muồn tìm được Tiêu Táp, nhìn y, bảo hộ y, nhưng Tiêu Táp có nhiều huynh đệ như vậy, y khẳng định không thể mặc kệ, hơn nữa còn có một Vương Học Binh, Bạch Cảnh nghĩ lại đau đầu.
Mua máy may mà nói, tự nhiên kim chỉ cũng muốn mua, đúng rồi thiếu chút nữa quên, thực phẩn hắn còn chưa có mua đâu, tuy rằng không thích ăn mì ăn liền nhưng cũng mua nhiều một chút, mặt khác còn có các loại bánh mỳ, bánh bích quy linh tinh…
May mắn hắn sống lại một năm trước mạt thế bằng không mà nói hắn thật sự không có đủ thời gian để chuẩn bị, hắn cũng chưa có rèn luyện thân thể của mình, cũng sẽ không nghĩ đợi mạt thế đến, vì không chạy được mà cũng tang thi hôn môi, còn nữa chính là hắn phải học được cách sử dụng máy phát điện, nghĩ tới việc cầm cái cuốc lấy sản lượng từ hồ nước, Bạch Cảnh liền cảm thấy con đường phía trước thật xa vời, này lấy đến bao giờ a!
Đời trước chỉ có nửa mẫu đất, hắn đều đào ba ngày mới trồng được hạt giống, hiện tại chính là tám mẫu, trừ nửa mẫu nước suối cũng còn 5000 thước vuông, chẳng sợ nuôi động vật trồng cây, trước cũng phải làm đất, càng miễn bàn đào hồ nước, hắn còn tính toán nuôi một ít hải sản đâu, vừa sạch sẽ lại không chiếm nhiều diện tích.
Bạch Cảnh thở dài, mặc kệ hiện tại hắn có bao nhiêu rối rắm, nên làm hay muốn làm cũng vì muốn tương lai có không gian sinh tồn lớn hơn.
Kế tiếp hơn nửa tháng, đi một chút lại dừng, mỗi một thị trấn quan trọng đều sẽ dừng lại hai ngày, có đôi khi đến địa phương có một ít thổ sản, hắn sẽ dừng lại ba ngày.
Vương Học Binh và Tào Lỗi trên cơ bản đã muốn quen, thiếu gia mỗi ngày tỉnh dậy, sẽ đi phòng tập thể thao của khách sạn trước, một giờ sau, ngay cả bữa sáng cũng không dùng liền trực tiếp lái xe ra ngoài, sau đó về trước tám giờ, không sai biệt lắm mỗi ngày đều như thế.
Bắt đầu hai người bọn họ còn rất kỳ quái, Vương Học Binh còn không yên lòng, cứng rắn lôi kéo Tào Lỗi theo dõi, ai ngờ vừa mới đi theo không bao lâu đã bị Bạch Cảnh phát hiện, vì thế hai người xui xẻo bị bắt lao động.
Bạch Cảnh như cũ cái gì cũng không làm, tại xung quanh thị trấn loạn chuyển, sau đó không có việc gì hỏi giá một chút, làm cho bọn họ chạy ngược chạy xuôi giữa trời nắng to mấy canh giờ cũng không mua gì đã đến lúc trở về.
Ngày hôm sau Vương Học Binh vẫn chưa từ bỏ ý định, trách cứ Tào Lỗi quá lơ là mới để cho thiếu gia phát hiện, lúc này đây bọn họ nhất định phải cẩn thận không được có một chút sơ hở.
Tào Lỗi nguyên bản mặc kệ, chỉ là sợ Vương Học Binh nháo, không có biện pháp hơn nữa hắn cũng rất hiếu kì, thiếu gia đến tột cùng là làm sao phát hiện bọn họ, nghĩ nghĩ liền đáp ứng, hắn đối với bổn sự của mình vẫn có vài phần tự tin.
Kết quả có thể nghĩ, lại là bận rộn một ngày, một ngày thiếu gia ép bọn họ ác hơn, không chỉ để cho bọn họ đi hỏi giá, còn để bọn họ làm cu li, đi đến một chỗ, đầu tiên là mua bao lớn bao nhỏ, không nặng hắn cũng không yếu, mua xong còn bắt bọn họ mang theo chạy khắp nơi, thật vất vả trở lại trên xe, có thể đem đồ vật để xuống nghỉ một lát, chỉ là kế tiếp thiếu gia lại giở trò cũ, tuy nói thủ đoạn này thực vụng về nhưng bọn hắn cũng không thể không khen một câu hiệu quả, làm người khác mệt chết.
Ngày thứ ba Tào Lỗi đánh chết cũng không đi, chỉ có Vương Học Binh hừng hực ý chí chiến đấu, hắn không tin tà có thể thắng chính.
Tào Lỗi mặc kệ hắn, đi thôi, đi thôi, liền để hắn đi đi, mình chỉ cần ở nhà dưỡng sức chờ hắn trở về an ủi tốt là được.
Ngày này Vương Học Binh tràn đầy tự tin đi ra ngoài, ủ rũ trở về.
Ngày thứ tư hắn dừng theo dõi, để thiếu gia bắt được hắn không sợ, nhưng hắn sợ các biện pháp ùn ùn gây sức ép của thiếu gia, ngày thứ năm vào lúc sáng sớm, bọn họ lại đi thành trấn kế tiếp, sau đó thiếu gia lại đi sớm về trễ, trong mắt bọn họ đã thành thói quen, chỉ cần thiếu gia không xảy ra chuyện bất ngờ gì, bọn họ cũng vui vẻ nhắm một con mắt mở một con mắt, chợt phát hiện, ngày như vậy cũng rất thoải mái thích ý, coi như là đi du lịch đi, thiếu gia làm việc của thiếu gia, hai người bọn họ đi chơi của bọn họ, qua lại không chậm trễ a.
Bạch Cảnh đối với hành vi của bọn họ có chút buồn cười, đoán cũng biết là chủ ý của Vương Học Binh, chính hắn lại không thể tức giận chỉ có thể tìm biện pháp gây sức ép, làm cho bọn họ biết khó mà lui, nghĩ muốn theo dõi mình, chê cười, mặc dù hấn còn chưa là tinh thần lực giả chính thức nhưng phát hiện hai người lén lén lút lút vẫn không thành vấn đề.
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Gia Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Gia - Dạ Du