Nghị lực và sự kiên nhẫn cần có cho bất kỳ ai, ở bất kỳ vị trí nào.

Theodore F. Merseles

 
 
 
 
 
Tác giả: Duyên Anh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 18
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6526 / 182
Cập nhật: 2015-12-19 02:22:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8 - Ma Giáo Tân Định
uyên Tân Định vừa đi vừa gặm ngô nướng mỡ và hành dính hai bên mép. Trông nó gặm ngô như một thằng nhạc sĩ thổi kèn ác mô nị nạ.
Gặm hết bắp ngô thì Quyên Tân Định cũng đã tới nhà Ba sứt môi. Nó xòe bàn tay quệt hai bên mép, húyt sáo một khúc ca của người lớn. Sau đó, cao hứng, Quyên Tân Định cất giọng hát:
- "Vì đâu khiến xui nên trăng rụng xuống cầu... Vì đâu khiến xui nên trăng rụng cầu... Ai đang đi trên cầu Bông, rớt xuống sông ướt cái quần ni lông. Dzô đây mau, dù đường xa ta cứ đứa nhau dzề....
Quyên Tân Định hát bố la bố lếu. Nó học lỏm được ở trong máy thu thanh. Với lại, các nhạc sĩ Việt Nam đâu có biết làm nhạc cho trẻ con hát. Ban nhạc trẻ con của đài phát thanh cũng toàn chơi nhạc người lớn. Quanh đi quẩn lại mấy bài "Rạng Đông Chú Cuội" cổ lổ sĩ. Truyện trẻ con mới khiếp chứ! Toàn ma quỷ và ái tình lẩm cẩm. Trách chi Quyên Tân Định chả hát nhạc của ông Hoàng Thi Thơ và đọc truyện kiếm hiệp.
Quyên Tân Định đương ngâm nga thì Ba sứt môi lò đầu ra. Nó toét miệng cười:
- "Bắt địa" được nó không đại ca?
Quyên Tân Định thở than:
- Còn "phia" mày ơi! Sắp sửa "vồ" hai chịch thì con nhà Dzũng Đakao xuất hiện.
Ba sứt môi hỏi:
- Dzũng Đakao là thằng nào?
Quyên Tân Định xoa tay:
- Nó là Quách Tĩnh.
Ba sứt môi chưa đọc "Anh hùng xạ điêu" nên không biết Quách Tĩnh là thằng nào, trố mắt:
- Quách Tĩnh là thằng nào?
Quyên Tân Định làm bộ sợ hãi:
- Ối chà, Quách Tĩnh là thằng trâu nước. Tao là Trương Vô Kỵ mà còn ngán nó cưa mà.
- Nó "chì" hơn mày hả?
Quyên Tân Định ưỡn ngực:
- "Chì" hả? Còn "phia" mới ăn nổi tao. Tao nhường nó để giàn trận "úynh" nhau chiều mai ở sân vận động Hoa Lư. Mày khoái không?
Ba sứt môi cười khanh khách:
- Số dzách! Tao có phải đi gọi "quân ta" không?
Quyên Tân Định nháy mắt:
- Hì hì, gọi chứ. Chiều nay bảo "quân ta" đến sân Hoa Lư tập trận nhé!
- Ừa.
- Nhớ đem bóng đến tụi mình "cộp" nhau luyện ngón võ chân nghe mày.
- Ừa.
- Thôi tao về kẻo bà tao mong. Chốc nữa ăn cơm xong, tao đi rủ bọn thằng Tư trọc thằng Tấn mập, thằng Hoa rỗ cho đông. Ô kê?
Ba sứt môi hét lớn:
- Ô kê.
Quyên Tân Định cảm thấy một niềm vui tràn ngập vào tâm hồn nó. Quyên Tân Định mường tượng ra trận giặc. Cao hứng, gặp vỏ trái dừa, nó "sút" mạnh một cái. Quả dừa trúng phải con chó đang nằm dài trong bóng râm, lè lưỡi thở hổn hển. Con chó kêu ăng ẳng. Quyên Tân Định co giò chạy biến.
Gần tới ngỏ nhà nó, Quyên Tân Định gặp thằng Bồn lừa. Bồn lừa là bạn đá bóng của Quyên Tân Định. Nó chuyên đi trung phong, xông xáo nhất bọn. Nó có tài hay lừa bóng và hễ lần nào nó lừa là mất bóng lần đó. Bởi thế bọn nhóc con mới gọi nó là Bồn lừa.
Bồn lừa thấy Quyên Tân Định gạ gẫm:
- Đi xi nê không mày?
Quyên Tân Định hỏi:
- Mày có tiền không?
- Có.
- Bao nhiêu?
- Hai chục.
- Mày đi xem phim gì?
- Ở rạp Mô Đẹc có phim Dzô Rô hay lắm.
Quyên Tân Định hỉnh mũi:
- Dzô rô chán chết. Mà bây giờ trưa rồi, về nhà tao chơi, chờ tao ăn cơm tao bàn với mày chuyện này còn khoái hơn xem Dzô Rôi nhiều.
Bồn lừa cũng là thằng ham chơi. Trẻ con đứa nào chả ham chơi. Nó vồ lấy "chuyện này" của Quyên Tân Định:
- Chuyện gì đí mày?
Quyên Tân Định bí mật:
- Chuyện số dzách!
- Số dzách như thế nào chứ?
- Như cao bồi đánh mọi da đỏ. Có hai chục của mày mua trái cóc khao quân còn số dzách nữa cưa...
Bồn lừa ngứa ngáy chân tay:
- Rồi, rồi, tao bằng lòng bỏ hai chục mua trái cóc khao quân. Mày nói đi!
Quyên Tân Định nhẩm nha tán tỉnh:
- Tao hứa úynh lộn với phe thằng Dzũng Đakao. Chiều mai "chiến tranh" sẽ xảy ra ở bãi "chiến trường" Hoa Lư, mày có muốn làm thiếu úy không?
Bồn lừa nheo mắt:
- Muốn chứ.
Quyên Tân Định ba hoa.
- Chơi nhau sẽ khoái vô cùng. Tụi mình cố tóm thằng Dzũng Đakao đòi chuộc một bình cà rem nghe mày.
- Ừa.
- Thiếu úy đóng hai chục, chuẩn úy đóng mười lăm đồng. Hạ sĩ đóng ba đồng.
Bồn lừa hỏi:
- Lính đóng mấy đồng?
- Lính "đơ dèm cùi bắp" tiền đâu mà đóng!
- Thế cho tao làm lính nhá!
- Đâu có được. Mày phải chỉ huy mười thằng lận. Thôi làm thiếu úy đi, mai tao gắn lon cho.
Bồn lừa gật gù.
- Tao ra lệnh cho những mười thằng cưa à?
Quyên Tân Định vỗ về Bồn lừa:
- Ừa.
Bồn lừa quên khuấy mất rằng nó đang bị Quyên Tân Định... lừa. Nó múa may:
- Ô kê, tao đóng hai "chịch" để làm thiếu úy. Tụi mình còn những thằng nào làm thiếu úy nữa?
Quyên Tân Định bấm đốt ngón tay:
- Thằng Tư trọc, thằng Tấn mập, thằng Hoa rỗ có thể làm được thiếu úy lắm mày ạ!
- Tụi nó cũng phải đóng hai "chục" à?
- Ừa.
Muốn "bắt địa" nhóc Bồn lừa vài "tỉ" mua bò bía ăn, Quyên Tân Định tán tỉnh:
- Bọn nó không đáng làm thiếu úy hả mày?
Bồn lừa chơm chớp mắt suy nghĩ.
- Tao cóc biết.
Quyên Tân Định xuất chưởng... tình cảm.
- Mày hơn bọn Tư trọc, Tấn mập, Hoa rỗ là cái chắc...
Bồn lừa khoái chí ông cụ:
- Thế hả?
- Ừa nhưng mà...
- Nhưng mà gì hả mày?
- Tao sợ bọn nó cũng đóng hai chục thì đành gắn lon bọn nó ngang với mày.
Bồn lừa vẫn tự coi nó là thằng đá bóng trứ danh hơn bất cứ thằng nào trên quả đất này. Bởi vậy, nó không muốn ngang chức với bọn Tư trọc, Tấn mập, Hoa rỗ. Bồn lừa bèn lừa Quyên Tân Định như nó vẫn lừa quả banh da:
- Này Quyên, bây giờ tao đóng thêm năm tỉ nữa mày gắn tao cái lon trung úy nhá?
Bồn lừa đâu có ngờ chính nó mới bị Quyên Tân Định lừa. Con nhà Quyên "lưu manh" một cây, nó vớ vẩn mãi mới nói:
- Tao quý mày ghê lắm đó, nghe Bồn. Thôi phong cho mày chức trung úy.
Nó chìa tay:
- Đưa hai mươi măm đây mày.
Bồn lừa "đau khổ" móc túi đưa cho Quyên Tân Định mớ tiền lẻ. Nó tặc lưỡi:
- Chiều nay "phèo" xi nê.
Quyên Tân Định an ủi Bồn lừa:
- "Phèo" thế nào được. Chiều nay tập trận giả khoái gấp mấy lần xem Dzô Rô.
Quyên Tân Định đã nhét hai mươi lăm đồng của Bồn lừa vào túi. Nó đưa cho Bồn lừa gói ô mai một đồng:
- Chén đi mày.
Bồn lừa cầm gói ô mai, bóc ra ăn. Nó hỏi:
- Có đá bóng không?
Quyên Tân Định gật đầu:
- Đá mạnh chứ sợ gì! Tụi mình rủ bọn bán báo, chia thành hai "hội tuyển" luyện ngón chạy để úynh tụi Dzũng Đakao.
Bồn lừa quên tiền "phèo". Nó vờn vờn cục đá như vờn quả bóng. Trong đầu óc nó trận đấu sôi nổi sắp mở màn. Nó sẽ sút thủng lưới "hội tuyển" bán báo. Cao hứng, Bồn lừa vỗ ngực:
- Tao sẽ là Pơ lê!
Quyên Tân Định ngơ ngác:
- Pơ lê là Vinh hả mày?
- Vinh là cái thá gì! Pơ lê trứ danh lắm mày ơi! Nhà báo bảo nó có cặp chân vàng.
Quyên Tân Định trố mắt nhìn Bồn lừa:
- Chân nó bọc vàng à?
- Ừ, chắc bọc vàng.
- Nó ở đâu mày, mới "dzô" Quan Thuế hay Tổng Tham Mưu?
Tỏ ra một thằng hiểu biết Pơ lê, Bồn lừa dang tay:
- Pơ lê ở mãi tận Ba Tây cơ mà...
Quyên Tân Định nheo mắt:
- Ba Tây ở Cần Thơ hả?
Bồn lừa cười toe toét:
- Đâu có, ở bên Mỹ châu lận!
Quyên Tân Định đá vèo một cú vào không khí
- Nó ở bên Mỹ thì tao coi ra cái thớ gì! Có giỏi sang sân Cộng Hòa đua tài lừa banh với Vinh Dậu, Ngôn, Thuận xem ai ăn ai? Mày phải biết. Vinh là số dzách rồi. Còn hạt bét hết. Thôi hẹn chiều nay nhé! Tao về ăn cơm còn đi kiếm tụi nó chứ. Hay mày về nhà tao chơi đi?
Bồn lừa lắc đầu. Hai thằng nhóc con chia tay. Nắng đã gay gắt lắm. Quyên Tân Định thấy con ngõ vắng vẻ thì biết mọi người đều ngủ trưa rồi. Nó lại co cẳng chạy về nhà gấp. Ăn cơm xong, Quyên Tân Định lách cửa đi. Bà nó hỏi đi đâu, Quyên Tân Định trổ tài "phiệu":
- Cháu đi mượn cuốn sách địa dư bà ạ!
Dzũng Dakao Dzũng Dakao - Duyên Anh Dzũng Dakao