Where the sacred laws of honour are once invaded, love makes the easier conquest.

Addison

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 17
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 68
Cập nhật: 2023-03-26 21:25:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8: Người Đẹp Thượng Hải
hưởng Hải là một trong những vùng có nhiều người đẹp nhất Trung Hoa. Trong đầu thập niên 1970, một trong những người đẹp nhất Thượng Hải phải là Lâm Nhã Muội, một thiếu nữ lúc đó 18 tuổi. Không biết người ta có thể ví Lâm Nhã Muội với Tứ Đại Mỹ Nhân của nước Trung Hoa cổ là Tây Thi, Chiêu Quân, Điêu Thuyền và Dương Quý Phi hay không, nhưng ít nhất dung nhan của Lâm Nhã Muội đã làm mọi người phải ngẩn ngơ khi trông thấy nàng. Từ mái tóc óng ả mượt mà, đôi mắt hồ thu trong sáng, đôi môi hồng tươi thắm lúc nào cũng như tươi cười, đến tấm thân cân đối thướt tha đầy hấp dẫn và giọng nói cực kỳ thanh tao êm dịu của nàng là một kỳ công của tạo hoá, biến nàng thành một niềm mơ ước cho những ai có cơ hội nhìn thấy nàng.
Lâm Nhã Muội sinh trưởng tại Thượng Hải. Sau khi học xong trung học, Nhã Muội không muốn về công tác lao động tại miền quê, và tìm cách ở lại với cha mẹ tại Thượng Hải. Nàng sống một cuộc đời rất đơn giản và nhàn rỗi, suốt ngày tìm đọc tủ sách âm nhạc của thân phụ và học vũ điệu “ballet”. Thỉnh thoảng Nhã Muội đi thăm người anh tại Thanh Đảo, một nơi nghỉ mát danh tiếng của Trung Hoa, tại đó nàng rất thích đi dạo trên bãi biển và vui đùa với sóng nước.
Chính tại Thanh Đảo vào mùa hè năm 1970, Lâm Lập Quả gặp Lâm Nhã Muội lần đầu tiên. Tuy cả hai người cùng họ Lâm, nhưng không có liên hệ gia tộc với nhau. Chiều hôm đó Lâm Lập Quả vừa đi chơi thuyền về cùng với mấy người bạn trai. Ngay khi Lâm Lập Quả bước xuống thuyền thì trông thấy Lâm Nhã Muội đang đi dạo cùng với hai người bạn gái khác, và đi ngang qua mặt Lâm Lập Quả. Nghe giọng nói trong trẻo cao vút của Nhã Muội, một người bạn trai quay lại nói với Lâm Lập Quả, “Con nhỏ này nhất định phải là người Thượng Hải.”
Về phần Lâm Lập Quả, hắn bỗng thấy bàng hoàng ngây ngất như nhấp phải một thứ men rượu đê mê, nhưng hắn nhất định không thèm quay lại nhìn Nhã Muội thêm một lần nữa. Tuy vậy cậu đại gia mê gái này đã dặn khẽ thủ hạ, “Dù con nhỏ này ở đâu cũng phải tìm cách đưa về Thượng Hải cho ta.”
Khi Nhã Muội trở về Thượng Hải thì nàng nhận được giấy báo của quân đội cho biết nàng được chọn vào phục vụ cho một sĩ quan cao cấp trong không quân. Dĩ nhiên nàng rất sung sướng khi nhận được tin vui này. Đây là cơ hội nàng có được việc làm khá mà không phải vất vả như về công tác lao động tại miền quê. Nhã Muội mau lẹ qua được những lần khám sức khoẻ đầu tiên. Mấy hôm sau nàng được gọi trở lại tái khám thêm một lần nữa. Khi nàng tới nơi hẹn thì đã có hai sĩ quan đứng đợi. Họ mời nàng dùng trà và kẹo, trong lúc họ quan sát nàng một cách soi bói. Tối hôm ấy, nàng được chở tới một nơi khám sức khoẻ bí mật. Tất cả những gì nàng nhận thấy khi xuống xe là có rất đông quân nhân đứng đầy sân trại.
Người ta dẫn Nhã Muội vào một phòng khám bệnh, và giới thiệu nàng với hai nữ bác sĩ. Các bác sĩ hỏi nàng rất nhiều câu hỏi, rồi đo thị giác, thính giác và khám phổi cho nàng. Sau đó Nhã Muội phải cởi bỏ hết y phục để cân đo thân thể. Cuối cùng nàng được lệnh phải làm nhiều động tác trong tư thế khoả thân. Kết quả Lâm Nhã Muội được công bố đầy đủ sức khoẻ để được bổ nhiệm vào một chức vụ đặc biệt trong không quân. Tuy nhiên người ta nghiêm khắc cảnh cáo nàng trước là chức vụ của nàng đòi hỏi nàng phải kín miệng, không được tiết lộ cho ai biết về việc này.
Nhã Muội được cấp phát quân phục, và phải tham gia một khoá huấn luyện ngay. Các cấp trên trực tiếp của Nhã Muội đối xử với nàng hết sức tử tế và trọng đãi. Nàng được cấp một phòng ngủ bên trong khu vực quân sự cho tiện việc huấn luyện. Nhã Muội phải học quân kỷ, tinh thần trách nhiệm, cũng như phải tập chơi bi-da, lái xe và bắn súng. Cấp trên cho phép nàng được tự do sử dụng các tiện nghi của khu vực quân sự. Chính tại đây Nhã Muội đã có cơ hội trau dồi môn quần vợt của nàng rất nhiều.
Sau ba tháng huấn luyện, và ba ngày được nghỉ phép về thăm nhà, Nhã Muội được thuyên chuyển tới một trại huấn luyện khác tại Bắc Kinh. Tại đây nàng sẽ được huấn luyện đợt thứ nhì để trở thành bí thư cho một viên chức quân sự cao cấp. Nàng cảm thấy lạ lùng tại sao công việc của một nữ bí thư mà phải tập luyện các kỹ thuật đấm bóp, nấu ăn, và đặc biệt là cả cách làm tình nữa. Nàng bị bắt buộc phải đọc những tạp chí khiêu dâm xuất bản tại Hương Cảng. Nàng cũng được lệnh phải xem những phim khiêu dâm. Vì trưởng thành trong thời kỳ Cách mạng Văn hoá chủ trương đời sống thanh tịnh, nên Nhã Muội đã quen với đời sống đạo đức. Vì thế nàng nhận thấy việc huấn luyện của nàng thật là kỳ lạ khó hiểu.
Cho mãi tới ngày 1-11-1970 Lâm Lập Quả mới đến gặp Lâm Nhã Muội. Trước mắt Nhã Muội thì Lâm Lập Quả là một sĩ quan trẻ tuổi, đẹp trai, cao lớn, tự tin và nói tiếng Quan Thoại rất khéo léo. Dưới cặp lông mày rậm, Lâm Lập Quả cũng quan sát Nhã Muội một cách thật chăm chú, mắt không rời con mồi ngon sắp tới của mình. Lâm Lập Quả tỏ ra rất hài lòng trước nhan sắc và thái độ của Nhã Muội. Về phần Nhã Muội thì cảm tưởng đầu tiên của nàng về Lâm Lập Quả cũng khá tốt đẹp.
Một buổi tối Lâm Lập Quả mời Nhã Muội đi ăn tối. Hai người đi riêng và kể chuyện cho nhau nghe về Thượng Hải và những bãi biển tại Thanh Đảo. Hai người có vẻ thân mật như đã từng quen biết nhau từ lâu. Sau bữa ăn tối, hai người đi bộ trở về, khoác tay nhau âu yếm trong những cơn gió lạnh cuối thu. Khi về tới cổng trại, Nhã Muội cho Lâm Lập Quả biết nàng phải trở về phòng ngay, vì nàng phải tuân theo kỷ luật nghiêm khắc của quân đội. Hơn nữa nàng cũng sắp tới thời kỳ thẩm định quá trình huấn luyện của nàng, và nàng rất quan tâm đến những nhận xét và quyết định của cấp trên.
Nhưng Lâm Lập Quả ôn tồn bảo nàng, “Cô đã qua thời kỳ trắc nghiệm rồi. Chính ta là người ra lệnh đưa cô tới Bắc Kinh, và chính ta là người sẽ chỉ định công tác cho cô.”
Kể từ tối hôm ấy, Nhã Muội trở thành người khách thường xuyên tại tư thất của Lâm Lập Quả, và nghiễm nhiên là người tình số một của Lâm Lập Quả. Người ta không biết mối tình giữa Nhã Muội và Lâm Lập Quả sẽ kết thúc như thế nào, nếu không có sự nhúng tay của Uông Đông Hưng. Uông Đông Hưng là thuộc hạ thân tín nhất của Mao Trạch Đông, chuyên phụ trách về mật vụ. Chính Uông Đông Hưng đã biến Nhã Muội thành gián điệp theo dõi mọi hành động của Lâm Lập Quả và gia đình nhà họ Lâm.
Trong lúc Trung Hoa chỉ trích các cuộc thi hoa hậu tại các quốc gia Tây phương là một sự thoái hoá của chủ nghĩa tư bản, thì chính Trung Hoa vẫn tiếp tục những cuộc tuyển lựa người đẹp, tuyển chọn mỹ nhân để phục vụ khoái lạc cho các lãnh tụ quyền thế của nhà nước, đặc biệt là Mao Trạch Đông. Mao vẫn tiếp tục cuộc sống như các vua chúa thời phong kiến, tuy không có tam cung lục viện và hàng ngàn cung tần mỹ nữ, nhưng luôn luôn phải có nhiều người đẹp khác nhau để hầu hạ chăn gối cho Mao. Điều hơi khác biệt là Mao dùng đàn bà cho hai mục tiêu: vừa để hưởng lạc thú tình dục, vừa dùng để thâu thập tin tức. Những nhân vật tận tụy cung cấp gái tơ cho Mao Trạch Đông nhiều nhất là Uông Đông Hưng, Ngô Pháp Hiến, Cao Lý Hải và Hoa Quốc Phong. Hoa Quốc Phong về sau thừa kế Mao làm chủ tịch nhà nước, có lẽ một phần nhờ công lao dẫn gái cho Mao.
Từ vài tháng trước, ngay sau khi Lâm Nhã Muội đang bị dẫn dụ đi tập luyện quân sự thì Uông Đông Hưng đã đề nghị Mao Trạch Đông sử dụng nàng. Uông Đông Hưng quen biết gia đình Nhã Muội từ lâu. Ông ngoại Nhã Muội là một trong những đảng viên cộng sản đầu tiên, được huấn luyện quân sự tại trường quân sự Hoàng Phố, và chết trong cuộc Vạn Lý Trường Chinh. Lúc còn sống, ông ngoại Nhã Muội có bệnh kinh niên nên không được giao phó những chức vụ quan trọng, nhưng ông ta cũng đã đóng góp rất nhiều cho đảng và nhà nước. Ông ta thân mật với nhiều trẻ con nhà nghèo, và tuyển mộ chúng vào hồng quân. Tất cả những người được ông đưa vào hồng quân đều nhớ ơn ông, và nhiều người thành công trở thành những đảng viên quan trọng. Trong số đó có Uông Đông Hưng.
Về phần Nhã Muội, nàng rất ngỡ ngàng trước những ân huệ to lớn bất ngờ và khó giải thích của không quân dành cho nàng. Nàng tâm sự với bà mẹ và nhờ bà tìm hiểu nguyên nhân. Bà mẹ liền liên lạc với Uông Đông Hưng. Uông Đông Hưng điều tra và biết Nhã Muội được chọn là một trong những người con gái có thể làm vợ Lâm Lập Quả. Nhận thấy Nhã Muội có hoàn cảnh thuận tiện để dò xét nhà họ Lâm, Uông Đông Hưng liền gặp Mao Trạch Đông và đề nghị dùng nàng vào mục đích dò xét nhà họ Lâm.
Mao Trạch Đông cũng rất chú ý đến việc này. Lúc đó Mao Trạch Đông chưa có bằng chứng gì về âm mưu chống đối của Lâm Bưu, nhưng Mao cũng tò mò muốn biết phản ứng của Lâm Bưu về vụ bị Mao tấn công trong đại hội đảng tại Lư Sơn. Từ lâu Mao vẫn có ý định dò xét Lâm Bưu, ngay cả trước khi chọn Lâm Bưu làm người thừa kế. Nhưng bản tính của Lâm Bưu quá thận trọng khiến Mao không biết được gì về Lâm Bưu. Vì thế, nay Mao rất vui mừng dùng cô gái 18 tuổi này, mặc dầu Mao cũng không tin tưởng Nhã Muội có thể đem lại được nhiều tin tức về Lâm Bưu.
Trong thời gian ba ngày về nghỉ phép thăm gia đình, Nhã Muội gặp hai nhân viên mật vụ của Uông Đông Hưng. Nàng có vẻ lo lắng khi nói chuyện với họ, nhưng vì lòng trung thành với Mao Trạch Đông nên nàng không từ chối lời yêu cầu cộng tác của họ. Ngoài việc dạy nàng những phương pháp gián điệp căn bản, họ đòi hỏi nàng phải có một sức mạnh tinh thần. Nàng phải kiềm chế xúc cảm của nàng, không để cho tình yêu làm sao nhãng nhiệm vụ trọng đại được giao phó cho nàng.
Khi trở về Bắc Kinh, mối tình của Nhã Muội với Lâm Lập Quả mỗi ngày một sâu đậm say đắm thêm. Nhã Muội cũng yêu Lâm Lâp Quả, nhưng nàng không bao giờ quên nhiệm vụ bí mật của nàng. Nàng vẫn tiếp tục trao đổi tin tức bằng những ám hiệu bí mật cho mật vụ của Uông Đông Hưng.
Lâm Lập Quả là người rất thận trọng, rất kín miệng, không bao giờ cho các người con gái bồ bịch biết các hoạt động bí mật của mình, dù chàng yêu họ đến thế nào. Nhưng Nhã Muội cũng tìm biết về các hoạt động của nhà họ Lâm qua nhiều người khác, kể cả những người trong nhóm đầu não của Lâm Lập Quả. Các sĩ quan trong tổ chức bí mật của Lâm Lập Quả đều say mê, yêu vụng nhớ thầm cái dung nhan tuyệt vời của Nhã Muội, và hay liếc trộm hoặc tán tỉnh nàng một cách xa xôi. Tuy nhiên sự móc nối quý giá nhất lại do từ một người mà thoạt đầu Nhã Muội không để ý tới.
Người say mê Nhã Muội nhất trong các thuộc hạ của Lâm Lập Quả là Trương Hồng Xiển, bí thư của ủy ban trung ương trong bộ tư lệnh không quân. Trương Hồng Xiển là một người nhà quê, cù lần, mập tròn như một trái bí, và chưa từng tiếp xúc với đàn bà đẹp bao giờ. Lần đầu tiên gặp Nhã Muội, họ Trương ngẩn ngơ xúc động trước vẻ đẹp mê hồn của nàng. Hắn liều lĩnh nắm tay nàng và khoe, “Một ngày nào đó tôi sẽ là bộ trưởng.”
Nếu là trường gợp khác thì Nhã Muội đã tỏ vẻ khinh bỉ hoặc mắng mỏ cho hắn một trận rồi. Nhưng nghĩ đến công tác bí mật, Nhã Muội chỉ mỉm cười lặng thinh. Được khuyến khích bởi thái độ của Nhã Muội, Trương Hồng Xiển bắt đầu tâm sự và thổ lộ rất nhiều bí mật về đời sống riêng tư của Lâm Lập Quả, và các hoạt động chính trị của gia đình nhà họ Lâm. Nhã Muội lúc nào cũng mỉm cười như khuyến khích cho Trương Hồng Xiển thêm hy vọng. Hắn tiếp tục tán tỉnh nàng, và nói cho nàng biết tường tận những bí mật của tổ chức Lâm Lập Quả. Đôi khi Nhã Muội cũng giả bộ yêu hắn. Nhã Muội cảm thấy hoàn cảnh thật là buồn cười, nhưng cũng giả vờ đóng trò để lấy được lòng tin của Trương Hồng Xiển.
Công tác bí mật của Nhã Muội chấm dứt ngày 11-9-1971. Ngày hôm đó nàng gửi cho cấp trên trực tiếp của nàng trong bộ máy mật vụ của Uông Đông Hưng một số tin tức mới nhận được từ Trương Hồng Xiển. Trong vòng mười phút, một điện tín được gửi đến Uông Đông Hưng lúc đó đang đứng cạnh Mao Trạch Đông tại Hàng Châu. Bức điện tín gửi cho Uông Đông Hưng dùng cùng một loại mật mã đặc biệt mới được sáng chế ngay trước khi Mao rời Bắc Kinh đi kinh lý. Bức điện tín này chỉ có một hàng ngắn ngủi: “Kế Hoạch Tháp Bảo Sơn.”
Cái Chết Của Lâm Bưu Cái Chết Của Lâm Bưu - Nguyễn Vạn Lý Cái Chết Của Lâm Bưu