Sự khác biệt giữa cơ hội và khó khăn là gì? Là thái độ của chúng ta! Trong mỗi cơ hội có khó khăn, và trong mỗi khó khăn đều có cơ hội.

J. Sidlow Baxter

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
"Ngựa Biển" Cập Bến
ào một đêm tối trời, bọn cướp trên tàu nhìn nhìn thấy một đốm sáng ở phía chân trời
Đốm sáng cứ lớn dần lên và cuối cùng trở thành một chuỗi những đốm sáng phía duyên hải.
Chiếc tàu cướp đã vào gần một thành phố rực rỡ ánh đèn. Dĩ nhiên, thật là không an toàn cho một tàu cướp khi buông neo ở bất cứ bến cảng nào Có một số bến cảng ít nguy hiểm hơn, vì bọn cướp đã có tai mắt của chúng trên bờ. Thậm chí một số nhân viên hải quan cũng bị mua chuộc, cứ lẳng lặng ngậm miệng ăn tiền.
Đây chính là một bến cảng tương dối an toàn cho bọn cướp. Bọn cướp trên tàu rất cần cập bến để gửi thư đến gia đình những lái buôn bị giữ làm con tin. Tàu cũng phải lấy thêm lương thực dự trữ. Chúng cũng muốn nghe ngóng tin tức mới nhất và vui chơi giải trí sau một thời gian sống lênh đênh trên biển.
Nhận thấy tàu sắp cập bến. Hatxan bắt đầu quan sát. Anh hy vọng tìm được cơ hội để trốn thoát. Nhưng Arabella đã bảo anh phải vào khoang tàu trước khi tàu ghé vào cầu tàu. Và Hatxan bị nhốt vào buồng khóa lại. Ba tên cướp mới gia nhập cũng bộ khóa kín vì chưa đủ tin tưởng để có thể cho lên bờ.
Trong màn đêm tăm tối, bọn cướp được lệnh hạ bớt một cột buồm xuống cùng với toàn bộ dây dợ chằng chéo. Những khẩu pháo biến rnất. Bên sườn tàu dòng chữ "Bọ Cạp" được quay ngược lại, để lộ ra hàng chữ khác: "Ngựa Biển". Thủy thủ được lệnh thay những bộ quần áo sặc sỡ bằng những chiếc quần vải thô nhã nhặn và áo sơ mi kẻ sọc.
Chiếc tàu cướp ba cột buồm cao ngạo đã biến thành chiếc tàu hai cột buồm xấu xí mang tên "Ngựa Biển" nhanh chóng như có phép phù thủy, từ từ cập bến. Hàng hóa trên tàu toàn là lúa mì và ngô. Một số bao bì được đặt lên miệng hầm nơi cất giấu những khẩu pháo. Cách ngụy trang như thế này khiến không ai có thể ngờ được đây chính là một tàu cướp. Nhưng người nào tinh ý sẽ nhận thấy một điều khác. Nếu thủy thủ trên tàu buôn có đôi mắt như buồn ngủ, mệt mỏi thì ngược lại thủy thủ trên tàu này có những cặp mắt lóe lên những ánh ác hiểm.
Thừng chão đã buộc xong, mọi thứ đều gọn gàng đâu vào đấy, hầu hết thủy thủ bước theo thuyền trưởng lên bờ và rảo bước tới quán "Lợn Quay". Chỉ có một vài thủy thủ được lệnh ở lại canh gác, đề phòng mọi bất trắc xảy ra. Arabella chạy đến bên cha cô.
"Lợn Quay" là một quán ăn của thủy thủ. Đây chính là nơi bọn cướp đang cần. Rượu rum và rượu vang ở đây ê hề. Có đầy đủ thịt quay, hành tỏi và bánh mì. Kẻ nào nặng túi đôi chút có thể gọi thêm các món khác ngon hơn và các loại rượu sang. Mọi thứ đều tươm tất. Ông chủ quán má xệ tên là Manuen và bà vợ nở nang trông coi cái quán này. Nếu như nhà hàng còn thiếu món gì khách cần, thì chỉ một loáng là có ngay trên một bàn, miễn là những đồng tiền vàng cứ reo lên xủng xẻng. Những cuộc trao đổi ngấm ngầm, những cuộc thương lượng, mặc cả đều diễn ra và được dàn xếp trong quán này. Lừa bịp và phản bội, âm mưu hai mặt và gian kế, và cả giết ngươi nữa nếu cần. Chớ có tìm kiếm sự chân thực và tử tế ở đây, vô ích. Nơi đây chỉ có hai thứ đáng ghi nhớ: đó là vàng và tử thần.
Manuen là tay trong của Đanien. Nhưng biết đâu hắn cũng nhận tiền của "Đuôi Sam Sắt"? Chẳng nên tin ai ở cái quán này. Mỗi tên cướp đều phải dựa vào chính sức mạnh và thủ đoạn của mình.
Thủy thủ tàu "Bọ Cạp" chiếm tới nửa quán. Manuen xoa tay vui sướng, đêm nay là đêm phát tài đây. Bà vợ chủ quán bắt đầu chạy lăng xăng sai một số cô hầu bàn lùn tịt dọn các món ăn và rượu cho những người đã ngồi vào bàn.
Đanien, "Chân Gỗ" và "Thú Biển" ngồi vào một chiếc bàn riêng cách xa đám thủy thủ. Arabella ngồi sát bên cha, Đanien kéo cái ghế nặng nề của con gái vào sát bàn ăn.
Lập tức Manuen tiến đến, nhoẻn một nụ cười cầu tài Đanien lạnh lùng quẳng ra một túi tiền vàng và lên tiếng gọi món ăn.
- Rượu rum Giamaica, thịt lợn rán, đồ ngọt cho con bé này!
- Dạ, chúng tôi có bánh ngọt, rượu mật ong và cả mứt táo nữa đấy ạ. - Manuen nói năng rất lễ phép.
- Cái gì có cứ mang ra đây, - Đanien nói. - Cho gọi ban nhạc sống nữa nhé? Đêm nay ta muốn tổ chức cuộc vui.
- Vâng, mọi việc đều sẽ chu đáo ạ. - Manuen nói, vẻ nịnh nọt.
Đanien nháy mắt:
- Ta vừa được một chuyến to, nhưng sẽ nói chuyện sau.
Manuen biến đi thật nhanh, rồi chỉ một loáng sau, trên bàn đã đầy đủ những món ăn chọn lọc. Arabella hiểu rằng bọn cướp nốc rượu chẳng lâu la gì và đó lại là điều mà cô bé lo sợ nhất. Khi kẻ cướp đã say thì sự giận dữ và tàn ác sẽ nhân lên gấp nhiều lần. Những tiếng hò la inh ỏi, những tiếng hát ồm ồm tràn ngập gian phòng. Những con dao dài vung lên loang loáng và kẻ nào không cẩn thận sẽ bị chảy máu như chơi. Những cuộc cãi lộn ẩu đả thường xuyên xẩy ra và đôi khi có những kẻ bị loại khỏi vòng chiến đấu.
Ngay cả ở chốn này, Arabella cũng dùng đôi mắt che chở của mình giám sát chặt chẽ cho cha cô.
Bánh ngọt mật ong rất ngon nhưng Arabella lòng dạ bồn chồn chẳng muốn thưởng thức.
Trên một góc thềm, ba người da đen đang thổi tù và kêu the thé người thứ tư đang đánh trống dồn dập. Cả phòng ầm ầm, nhộn nhạo hẳn lên.
Giữa các bậc thang nối từ buồng này lên tầng trên xuất hiện một người đàn bà tóc đỏ. Đó là Rôsita. Cô nàng mặc chiếc váy chật bó lấy thân hình, còn từ đầu gối xoè rộng ra như đuôi công. Xuống được nửa cầu thang, cô nàng la to:
- Ôi, hôm nay quả là cuộc vui hiếm thấy?
"Thú Biển" vội lảng xa, nhường chỗ cho Rôsita ngồi sát Đanien. Đanien nhìn Rôsita với một nụ cười tự mãn, rồi thò tay vào túi áo trong, ném ra trước mặt Rôsita một đôi hoa tai bằng ngọc bích. Rôsita vồ ngay lấy và đôi mắt sáng rực lên không rời khỏi đôi hoa tai.
Arabella không chịu nổi cô nàng Rôsita. Con người này chỉ là bạn khi nào có nhiều quà cáp, nếu không thì cô nàng sẽ nhổ toẹt một bãi rồi quay ngoắt đi như một con mèo rừng. Rôsita tháo ngay đôi hoa tai bằng san hô để đeo đôi hoa tai bằng ngọc bích. Sau đó cô nàng lấy một tấm gương nhỏ trong túi xách ra ngắm nghía với vẻ rất hài lòng. Đôi hoa tai màu lục rất hợp với nước da màu kem và mái tóc đỏ, làm cho cô nàng rực rỡ hẳn lên. Rôsita quàng tay quanh cổ Đanien nũng nịu rồi ngồi vào lòng thuyền trưởng.
- Bây giờ thì em hoàn toàn thuộc về anh, anh chàng tướng cướp của em?
Có một vẻ là lạ ánh lên trong đôi mắt của Đanien.
Arabella bực tức nhìn chằm chằm vào Rôsita. Cô bé hiểu rằng từ giờ phút này trở đi cô chẳng có nghĩa gì trước mặt cha nữa. Bây giờ nếu xảy ra chuyện gì thì cha cô cũng không hề cứu giúp cô, dù chỉ khẽ hẩy ngón tay. Ý nghĩ đó làm cho cô bé đau xót ghê gớm. Dù sao chăng nữa, vốn là con gái một tướng cướp nên cô chỉ mong muốn nhìn thấy một con đao dâm vào lưng mụ Rôsita ghê tởm này.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển