Số lần đọc/download: 909 / 5
Cập nhật: 2015-07-18 07:21:11 +0700
Chương 7
C
húng ta hãy trở về từ đầu cuộc du ngoạn thần tiên của Sĩ Nhân.
Chiếc Phi thuyền mang Sĩ Nhân và con chó Ki Ki bay với vận tốc nhanh dễ sợ (các phi hành gia nói là vận tốc siêu thanh). Sĩ Nhân thấy phi thuyền dường như không chuyển động gì cả nhưng lại thấy qua cửa kính các quang cảnh thay đổi không ngừng. Những điểm sáng trong bóng tối thăm thẳm âm u càng lúc càng to dần, lần lượt trở thành những mặt trời khổng lồ với ánh sáng vô cùng chói lọi, rồi lại xa dần nhường cho những điểm sáng khác.
Phi thuyền chở Sĩ Nhân xuyên qua những vùng đầy sao lóng lánh đang chiếu sáng ngời và phun ra hàng ngàn hàng triệu tia lửa khổng lồ.
Thình lình, ông Vũ Trụ nói:
- Em coi chừng! Mình đang đi qua một vùng đầy thiên thạch đó! Nhưng em không lo mình đã được bảo vệ kỹ càng.
Một đôi khi, Sĩ Nhân thấy một hành tinh đang được một vì tinh tú chiếu sáng ở một phía. Một vài hành tinh cũng có mặt trăng tháp tùng giống như địa cầu: Mộc tinh có tới 12 mặt trăng. Sĩ Nhân trầm trồ:
- Trăng ở đây đẹp làm sao! Mộc tinh thật khổng lồ!
Từ trước đến giờ, Sĩ Nhân tưởng chỉ có một mặt trăng treo lơ lửng trên bầu trời mà thôi, đó là mặt trăng mà loài người thấy được vào những đêm địa cầu thật đẹp. Bây giờ, Sĩ Nhân mới biết là mình chưa biết gì hết và thế giới loài người chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ bao la ngút ngàn. Người ta càng đi sâu vào bầu trời, người ta càng khám phá nhiều thái dương hệ được tạo thành bởi các vì tinh tú và các hành tinh lẫn các mặt trăng liên hệ.
Ông Vũ Trụ chỉ cho Sĩ Nhân xem mặt trăng của địa cầu. Phi thuyền đang bay sát mặt trăng. Sĩ Nhân hỏi:
- Mình có xuống đây không, thưa ông?
- Không? Ở đó chả có gì lạ cả! Loài người của em đã đặt chân lên đó nhiều lần rồi. Tôi sẽ cho em xem những cái khác hay hơn!
- Mình đi đâu vậy, thưa ông?
- Trước tiên, tôi sẽ dẫn em đến một hành tinh vừa mới tạo lập. Chắc em biết, tất cả các hành tinh không được tạo lập cùng một lúc trong bầu trời. Em hãy gọi hành tinh này là hành tinh Mới cho đúng với thực trạng của nó. Kế đó, tôi sẽ dẫn em đến một hành tinh có từ lâu đời giống như địa cầu của em, nhưng ở vào một vị trí trong vũ trụ đặc biệt hơn địa cầu, vì ở đó em sẽ khám phá được một phần lớn bầu trời, và ở đó em có thể thấy các vì sao và các hành tinh trình diễn những vũ khúc tuyệt vời.
Sĩ Nhân ngạc nhiên sung sướng:
- Các vì sao nhảy múa? Ki Ki ơi, Ki ki có nghe không? Mình sẽ được xem như vũ khúc vĩ đại của vũ trụ!
Con chó Ki Ki lúc lắc đuôi và có vẻ như muốn chia sớt niềm vui của người chủ nhỏ.
Biết Sĩ Nhân lầm với những điệu vũ dưới địa cầu, ông Vũ Trụ nói:
- Em nhớ là không phải giống như các điệu vũ của loài người ở địa cầu đâu! Em sẽ thấy!...
Lúc đó, ông Vũ Trụ nói to:
- Tới hành tinh Mới rồi!
Sĩ Nhân nhìn qua cửa kính chỉ thấy mờ mờ, hành tinh Mới đang bị một lớp sương mù bao phủ. Vũ Trụ cho phi thuyền lướt nhẹ nhàng trên đất thế giới mới này và đáp xuống một vùng giống như một bán đảo bùn lầy.
Sĩ Nhân thấy những đầm lầy rộng bao la hút tầm mắt. Các cây cối lạ lùng lay động run rẩy trong một màn sương màu xám. Chắc trời nóng lắm, Sĩ Nhân thấy nước bốc hơi...
Sĩ Nhân chờ cửa phi thuyền mở. Cửa phi thuyền đang khép kín thật chặt chẽ. Sĩ Nhân hỏi Vũ Trụ:
- Mình xuống đây phải không ông? Có ai ở đây không, thưa ông?
-Không có ai ở đây cả. Không ai có thể sống ở đây được vì ở đây không có không khí để thở. Vì thế chúng ta phải ở trong phi thuyền kín đáo này như là một nơi trú ẩn.
Tất cả đều im lặng... Thình lình, mọi người nghe một loạt tiếng rống vang rền. Liền lúc đó, Sĩ Nhân thấy xuất hiện một con vật khổng lồ với cái cổ thật dài và cái đầu thật nhỏ và dẹp. Con vật này đi nhún nha nhún nhảy trong đầm lầy. Thân thể nó nhám sần sùi và trông rất ghê tởm. Con chó Ki Ki run sợ nép chặt mình vào người chủ nhỏ. Sĩ Nhân cũng quá sợ muốn la mà la không được.
Biết ý, Vũ Trụ trấn an Sĩ Nhân:
- Em không sợ gì hết! Con vật đó chỉ ăn cỏ mà thôi!
Quả nhiên, lúc đó con vật bỗng dừng lại và gặm cỏ ăn ngon lành. Tướng nó có vẻ dữ, nhưng nó lại hiền từ.
Một con vật khác lại xuất hiện và lội bì bõm trong nước bùn trông giống như một con thằn lằn dài thòn. Rồi một con cóc khổng lồ đi tung tăng với đôi chân xoắn tít và há mõm giống như mõm cá sấu.
Kìa, ở trên cao, một con chim vĩ đại đang xòe cánh lướt xuống. Sĩ Nhân nói:
- Đây là loài chim có răng! Em đã thấy có hình vẽ giống hệt con chim này trong cuốn sách vạn vật của em. Loài chim này xuất hiện trên địa cầu trước khi loài người xuất hiện.
- Phải! Hành tinh Mới này chính là hình ảnh của địa cầu cách đây hàng triệu hàng triệu năm... Các hành tinh sinh ra, sống và chết giống hệt các sinh vật... Sau khi được sinh ra, các hành tinh biến cải dần dần để trở thành nơi ở được của loài người. Như tôi đã nói, hành tinh này mới được tạo lập.
Con chó ki Ki sủa hoài, nó có vẻ không bằng lòng nhìn các vật kỳ dị này, nó nép mình trong vạt áo của người chủ nhỏ.
Đôi mắt Sĩ Nhân quen dầu với màn sương. Nhờ thế, Sĩ Nhân khám phá thêm được nhiều con vật kỳ lạ nữa: Những con bò sát lạ lùng lay động chầm chậm trong đống bùn nhầy nhụa. Một trong những con này mang trên lưng một loại cánh buồm dựng đứng. Phải chăng đây là thủy tổ loài cá dưới địa cầu? Vài con đứng thẳng hai chân giống như người. Phần đông các con vật bò sát này có vẻ ngây ngô hơn là dữ tợn. Tuy nhiên, dường như cũng có những cuộc chiến đấu kinh khủng trong các đầm lầy này.
Sĩ Nhân không còn sợ hãi gì nữa. Sĩ Nhân lại thấy một con vật kỳ dị khổng lồ cao ngất đang thở phì phò và tiến bước chầm chậm. Đầu nó có lẽ chạm tới tầng lầu thứ tư các buy-đinh cao ngất. Sĩ Nhân nói:
- Em đã thấy con vật thời tiền sử này ở trong các sách rồi!
Vũ Trụ gật đầu:
- Phải! Đây cũng là một con vật sống trên địa cầu trước khi loài người xuất hiện.
Con vật tiền sử vẫn tiến bước chầm chậm... Nó tiến đến sát phi thuyền và lấy chân đẩy nhẹ phi thuyền... Nguy hiểm! Con chó Ki Ki rung động toàn thân. Sĩ Nhân la to:
- Minh đi ngay! Mình đi ngay!
Vũ Trụ lập lại trật tự trong phi thuyền:
- Phải! Mình phải đi ngay, nếu không con vật xuẩn ngốc này sẽ vùi phi thuyền của mình xuống bùn.
Vũ Trụ vừa nói xong, phi thuyền bay vụt lên trời. Sĩ Nhân và con chó Ki Ki thở phào nhẹ nhõm. Sĩ Nhân đã thấy được tận mắt những đời sống đang thành hình trên một hành tinh mới tạo lập. Sĩ Nhân thấy một đời sống phong phú đang lên men và những cuộc chiến đấu dữ dội giữa các loài thú vật và các cây cối khổng lồ để tìm chỗ đứng dưới ánh sáng mặt trời.
Sĩ Nhân rời bỏ hành tinh mới mẻ này mà ở dưới đất Sĩ Nhân đã trầm trồ, mơ mộng khi nhìn thấy nó lấp lánh như các vì sao. Hành tinh này ở xa đẹp hơn gần.
Thình lình, Sĩ Nhân cảm thấy con chó Ki Ki thoát khỏi tay nó. Sĩ Nhân thấy con chó Ki Ki bay lên cao và lơ lửng trong phòng phi thuyền giống như một quả bong bóng bay. Chuyện gì đã xảy ra?
Con chó Ki Ki muốn ngộp thở trong bộ áo phi hành Sĩ Nhân đang mặc, nên có cố gắng thoát ra ngoài bộ áo đó. Nhưng, khi nó vừa thoát ra ngoài, nó không bị ảnh hưởng của trọng lực nữa, nó liền bị bay như một con chim. Run sợ, chó Ki Ki sủa inh ỏi.
Sĩ Nhân chưa biết tính sao thì Vũ Trụ la lên:
- Nhanh lên! Em bắt con chó nhanh lên! Tôi chỉ có thể bảo đảm trong một phút mà thôi. Em cho con chó vào áo và khép kín lại như cũ.
Sĩ Nhân vồ ngay con chó Ki Ki nhốt vào áo. Con chó Ki Ki bị nhốt vào áo lại còn sủa dữ dội hơn. Nếu không bắt kịp Ki Ki, phi thuyền sẽ mất tình trạng an toàn và Sĩ Nhân sẽ chết.
Sĩ Nhân hỏi Ki Ki:
- Tại sao Ki Ki không chịu ở trong áo an toàn?
- Tôi muốn ra ngoài - Con chó trả lời theo ngôn ngữ riêng của loài chó - Chừng nào mình trở về địa cầu?
Chừng nào? Sĩ Nhân cũng không biết nữa.
Vũ Trụ trả lời:
- Mình chưa về đâu! Chỗ viếng thăm thứ hai sẽ dễ chịu hơn. Chúng ta sẽ đến một hành tinh hạnh phúc và ở nơi đó ta sẽ được xem những vũ khúc tuyệt vời của các vì sao.