Số lần đọc/download: 202 / 19
Cập nhật: 2020-01-25 21:22:13 +0700
Chương 6 - Bà Cú Già
C
ánh cửa tòa thị chính mở ra một hành lang dài hơi dốc, phía cuối hắt ánh đèn lờ mờ. Cánh cửa khép lại sau lưng cậu bé nhờ một cánh tay đòn cơ học hiện đại. Những chiếc đèn neon xấu xí kẽo kẹt lắc lư trên trần nhà giống như đám côn trùng bị mắc kẹt trong mật ong vậy. Ở cuối hành lang có một bức tranh lớn đóng khung vàng ngự trị. Rick đang cố nhìn những đường nét bức chân dung đã bị che mờ bởi bóng tối thời gian thì nghe thấy tiếng gập báo và một giọng nói khàn khàn cất lên.
“Hãy qua chỗ này.”
Cậu bước tới chỗ người đàn ông ngồi trước cái quạt máy bự với một tờ báo thể thao gấp trên đầu gối, trên bàn có vài tờ giấy trắng đục lỗ. Trên tường trang trí vài bức tranh cũ kỹ và một chiếc tủ chia thành nhiều ngăn kéo nhỏ. Không gian đó được hoàn thiện bằng một chiếc ghế bành da đã sờn và một cánh cửa có gắn tấm biển bằng đồng khắc dòng chữ:
KHO DỮ LIỆU KILMORE COVE
KHÔNG PHẬN SỰ
MIỄN VÀO
Trên tay nắm cửa treo tấm biển thứ hai cảnh báo phải chú ý vì căn phòng chứa những máy móc đang hoạt động.
“Chú có thể giúp gì cho cháu?” Người đàn ông hỏi.
Ông mặc một chiếc quần len xám dài tới mắt cá chân và một chiếc áo sơ mi kẻ hai màu trắng đỏ. Làn gió từ chiếc quạt máy làm hai hàng tóc mai kiểu thủy thủ săn cá voi của ông bay bay.
Rick tự giới thiệu và chìa tay về phía Fred Nửa Tỉnh Nửa Mơ.
“Cha Phoenix bảo cháu tới đây để hỏi chú...”
Cậu bắt đầu giải thích yêu cầu của mình còn Fred vuốt vuốt tóc mai vẻ hài lòng.
“Vậy ư, quỷ tha ma bắt. Lần này có vẻ là một cuộc tìm kiếm thú vị đây. Vui lòng ký tên vào tờ giấy này cho chú nào.”
Để với tới mặt bàn, Rick phải kiễng chân.
“Chính xác thì cháu muốn biết điều gì về dòng họ Moore?“ Fred Nửa Tỉnh Nửa Mơ hỏi trong khi cầm tờ giấy đã được ký tên và tiến lại gần chiếc tủ ngăn kéo.
Ông lướt qua vài ngăn kéo sau đó mở hai cái, lấy ra một tập giấy đục lỗ và giơ về phía ánh sáng.
“Hoàn hảo. Những tờ này chắc hẳn sẽ hoàn hảo. Cháu thấy sao?”
“Cháu... cháu cũng không rõ lắm. Chú làm đi ạ.”
“Tuyệt vời. Cháu vui lòng chờ một lúc nhé.”
Fred Nửa Tỉnh Nửa Mơ biến mất vào bên trong kho dữ liệu. Rick nghe thấy ông huýt sáo, sau đó tiếng huýt sáo bị át đi bởi tiếng động của loại máy đánh chữ lớn, tiếp đến là những tiếng loảng xoảng như thể một cái máy nâng hàng đang vận hành. Vài phút trôi qua, tiếng huýt sáo của Fred chuyển thành tiếng khò khè kiệt sức, thi thoảng xen lẫn vài câu chửi thề.
Quá mức tò mò, Rick đi vòng quanh căn phòng và liếc về phía cánh cửa khép hờ của phòng dữ liệu.
Những gì nhìn thấy khiến cậu há hốc miệng kinh ngạc: choán toàn bộ căn phòng là một chiếc máy kim loại đầy cần gạt và nút bấm, ống nối và đường trượt.
Fred Nửa Tỉnh Nửa Mơ nhét tập giấy đục lỗ lấy từ ngăn kéo tủ vào một cái khe, nó ngấu nghiến nuốt mấy tờ giấy vào trong.
“À, tất nhiên rồi!” Bỗng Fred reo lên và lại tiếp tục huýt sáo. Một dải băng chuyền chuyển những tờ giấy vẫn còn ướt mực ra ngoài.
Rick nhanh chân lùi lại, trong khi Fred Nửa Tỉnh Nửa Mơ quay trở lại chỗ cậu bé.
“Đây rồi!“ Người đàn ông hồ hởi reo lên, vẫy những tờ giấy trước quạt máy để chúng ráo mực. “Cháu thấy đống giấy tờ này chứ? Chưa đầy năm phút mà Bà Cú Già đã nhả ra những thông tin tốt nhất trong kho dữ liệu của chúng ta.”
Ông đặt lại những tờ giấy đục lỗ vào ngăn kéo tủ và giao cho Rick kết quả.
“Thế mà bọn họ dám gọi chú là Nửa Tỉnh Nửa Mơ...”
Rick liếc nhanh những gì mình có trong tay: một danh sách dài về tổ tiên dòng họ Moore từ mấy thế kỷ trước. Cậu bé nín thở, lập tức tìm đọc hai cái tên cậu quan tâm.
Tòa thị chính Kilmore Cove
Dữ liệu Hộ tịch, Dữ liệu Hộ khẩu
và các loại Dữ liệu khác
1) Ulysses Moore, sinh tại Edinburg (Anh). 63 tuổi. Kết hôn với Penelope Sauri, được cho là đã qua đời (vô tình ngã từ mỏm đá Salton Cliff).
2) Penelope Sauri Moore, sinh tại Venice (Ý). 57 tuổi. Kết hôn với Ulysses Moore, được cho là đã qua đời (vô tình ngã từ mỏm đá Salton Cliff).
Tình trạng gia đình: đang chờ chứng tử chính thức
Người thừa kế và những họ hàng khác trong vòng đời thứ sáu: không có
Người làm chứng: Nestor Mac Douglas
Fred Nửa Tỉnh Nửa Mơ liếc nhìn qua vai Rick.
“Thực sự phải cẩn thận với mỏm đá đó, phải không?”
Sau đó ông giải thích tại sao lại ghi “đang chờ chứng tử chính thức”.
“Đó là vì luật quy định: khi chưa tìm được xác thì phải chờ ít nhất mười năm kể từ ngày mất tích mới được chứng tử chính thức.”
“Xác họ vẫn chưa được tìm thấy ạ?”
“Biển cả đã mang họ đi rồi.”
“Như vậy, về mặt lý thuyết... họ có thể chưa chết phải không ạ?”
“Có thể nói kho dữ liệu của chúng ta rất tỉ mỉ nhưng... mỏm Salton Cliff chẳng chừa một ai. Những dòng nước xiết chắc hẳn đã cuốn họ ra xa nên... có lẽ họ đã bị cá rỉa rồi. Đúng là chuyện đáng buồn.”
Rick nghĩ về cha mình, về những dòng chảy xiết của biển, rồi về gã Manfred cũng ngã xuống từ mỏm đá đó nhưng hắn vẫn sống sót.
“Có thể thi thoảng biển cũng mắc sai lầm.”
“Tất nhiên rồi, làm sao giống với Bà Cú Già! Suốt ba mươi năm chú ở đây nó chưa từng mắc một lỗi nào. Ngoại trừ cách nó in chữ ‘d’. Nhưng thực tế mà nói thì chú nghĩ nó giống một kiểu chữ ký.”
“Nghĩa là sao ạ?”
“Đó là một trong những cái máy cuối cùng do Dedalus sáng chế trước khi ông ấy bỏ đi. Cháu còn nhớ người thợ đồng hồ biến mất vài năm trước không để lại dấu vết gì chứ?”
Rick nín thở mất một lúc.
“Ý chú là trong kho dữ diệu của Kilmore Cove có một cái máy do ông Peter làm ra ư?”
“Đương nhiên, chính là Bà Cú Già đấy! Nó phân loại tất cả tài liệu lưu trữ và tìm lại không sót tờ nào. Một vật báu của ngành cơ khí và ngành in ấn theo lối cũ. Còn hơn cả máy vi tính và những thứ điện tử kỳ quái! Bà Cú được ráp từ những bánh răng và lò xo, và có thể hoạt động cả trong bóng tối, không cần ánh sáng.
Với vẻ trân trọng, Rick ngắm nghía những tờ giấy cậu đang cầm chặt và hỏi:
“Vậy cháu có thể xin chú tìm thêm dữ liệu không?”
Trong văn phòng ngân nga tiếng chuông nhà thờ Thánh Jacobs từ xa vọng tới.
“Hừm... đến thời điểm này lẽ ra bọn chú đã phải đóng cửa rồi, nhưng... chú có thể làm điều ngoại lệ, miễn là không mất thời gian. Cháu muốn tìm gì nào?”
“Peter Dedalus.” Rick mỉm cười đáp.