Nếu bạn nghĩ bạn có thể hay không có thể, cách nào thì bạn cũng đúng cả.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 61
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 654 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 04:32:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7
au khi Lục Chu về công ty biểu hiện rất tốt, thay đổi hình tượng lạnh lùng kiêu ngạo ngày trước, gặp điều không hiểu sẽ khiêm tốn xin chỉ bảo, nhanh chóng nhận được sự khen ngợi của mọi người.
Trâu Dĩnh cách cửa chớp, quan sát một hồi thì cảm thán với Hứa Niệm: “Cũng không biết là thật hay giả, tóm lại trong lòng tớ thấy là lạ.”
Hứa Niệm chống cằm suy nghĩ một lát, mỉm cười: “Dù sao cậu ấy chịu nỗ lực cũng là chuyện tốt.”
Trâu Dĩnh lắc đầu không nói gì.
“Nói một chút Lục Từ bên kia, bộ phim của đạo diễn Trương sẽ lâp tức khai máy, không thành vấn đề chứ?” Trong lòng Hứa Niệm đã có dự định sẵn, dàn diễn viên gạo cội, đội hình chói mắt như vậy nhất định có thể khiến cho Lục Từ trở nên nổi bật. Đến khi cô ấy có thể hoàn toàn cảm nhận được tư vị của sự nổi tiếng, nhất định sẽ lại không cố chấp chuyện đàn ông.
Trâu Dĩnh cũng chỉ nhẹ nhàng cười: “Có thể có vấn đề gì, có tớ sắp xếp mà, nhưng cảm giác nói chuyện với Lục Từ như nước đổ lá khoai.”
Hứa Niệm thở dài: “Cho nên mới giao nó cho cậu, cậu nhất định có cách.”
Trâu Dĩnh xì một tiếng khinh miệt: “Chính cậu không những đi làm bảo mẫu, còn kéo theo tớ nữa.”
Hai người ngoài miệng đùa giỡn cãi cọ, nhưng giao tình cá nhân không gì phá nổi, Hứa Niệm biết thực ra Trâu Dĩnh rất để bụng chuyện này.
Trâu Dĩnh đứng dậy muốn đi, nghĩ nghĩ một chút bước chân dừng lại: “Kinh phí đầu tư lần này rất lớn, tớ vẫn nói câu nói kia, Lục Từ làm nữ chính không quá hợp. Gần đây cậu có chút gấp gáp, có thể nói với tớ vì sao hay không? Việc này cũng không giống phong cách của cậu.”
Trong lòng Hứa Niệm căng thẳng, lúc lâu sau cũng chưa nói ra được nguyên nhân, Trâu Dĩnh thấy vậy cũng không ép cô nữa, cầm văn kiện đi ra ngoài.
Ngoài cửa sổ mặt trời chói chang, Hứa Niệm quan sát thành phố này sau giữa trưa, lúc lâu mới khẽ thở dài một cái. Dĩ nhiên là cô biết nguyên nhân vì sao, cũng bởi vì Đường Trọng Kiêu đã trở lại, anh ta vừa trở về, trong nháy mắt cô liền rối loạn.
Trong khoảng thời gian này người nọ không xuất hiện nữa, trong lòng cô bình tĩnh cẩn thận cân nhắc, rất nhanh đã phát hiện mọi chuyện đều trùng hợp quá mức. Gần như xác định Đường Trọng Kiêu là cố ý tiếp cận Lục Từ và Lục Chu, hai người lại không biết bộ mặt thật của anh ta, rất dễ dàng bị lợi dụng.
Cô chỉ có thể cố gắng thay đổi kế hoạch của bọn họ, tận lực đề phòng Đường Trọng Kiêu.
Nhưng trong khoảng thời gian này người kia bỗng nhiên không có tin tức, nhưng cô không thả lỏng được, ngược lại càng lo âu hơn, giống như dưới sự bình tĩnh này có xoáy nước khổng lồ đang chậm rãi dâng lên.
***
Mới vừa ngây ngẩn một lát di động trên bàn liền vang lên, Hứa Niệm cầm lấy nhìn một cái là Ngô cục gọi tới. Bỗng nhiên nhớ tới lần trước nhờ ông ta tìm Lục Chu nhân tình còn chưa xong, không nghĩ tới lão hồ li còn nóng vội hơn cô.
Hứa Niệm lấy lại bình tĩnh, lúc nhận máy đã thay đổi giọng điệu, âm sắc kèm theo cũng bắt đầu trở nên trong trẻo: “Chào Ngô cục, tôi đang định gọi điện cho ngài chứ.”
“Tiểu Hứa lại đùa tôi, nếu tôi không gọi cho cô, quý nhân như cô công việc bận rộn chỉ sợ sớm quên mất tôi rồi.”
“Làm sao có thể…” Hứa Niệm ứng phó tự nhiên, nhưng cuối cùng cũng không tránh được phải đi, bữa cơm tối nhất định trốn không xong.
Buổi tối trước khi xuất phát Lục Chu cũng vừa lúc tan tầm, thấy cô từ phòng nghỉ đi ra thay quần áo, khác hoàn toàn với đồ công sở già dặn ban ngày. Váy dài tơ tằm màu đen, trang nhã đúng mức, bộ dạng này vừa nhìn đã biết chính là đi xã giao, lại nhìn trên mặt cô trang điểm tinh tế tỉ mỉ, ban đêm luôn mang đến ọi người một sự quyến rũ hút hồn.
Anh không khỏi nhíu mày: “Em đi cùng chị.”
Hứa Niệm có chút kinh ngạc, hoạt động và tiệc tùng bình thường đều là một mình cô đi, trợ lý cũng chỉ ở bên cạnh chờ đợi, lúc này bỗng nhiên có người chủ động nói muốn đi cùng cô…
Cô cười cười, một bên đưa tay đeo khuyên tai: “Không cần, cậu làm việc cả ngày cũng mệt rồi, trở về nghỉ ngơi sớm một chút.”
Phía sau có tiếng bước chân trầm ổn truyền đến, tiếp theo là nhiệt độ hơi nóng dừng trên đầu ngón tay của cô. Hứa Niệm sửng sốt một chút, quay đầu lại thấy Lục Chu cầm khuyên tai của cô, tỏ vẻ muốn giúp cô.
Hứa Niệm vội vàng lui một bước: “Không cần!”
Giọng cô đột nhiên đề cao lên, Lục Chu hiển nhiên có chút bất ngờ, đến khi thấy rõ trong mắt cô không được tự nhiên thì trầm giọng nói: “Em không có ý khác, chỉ là thấy chị đeo không được nên muốn giúp chị.”
Đa số người trong công ty đi rồi, trợ lý tới bãi đỗ xe lấy xe trước, xung quanh đều im ắng chỉ còn hai người, Hứa Niệm mới ý thức có điểm không thích hợp. Cô nhanh chóng cầm lấy khuyên tai lập tức đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại nói: “Mẹ nhất định còn đang chờ cậu, về nhà sớm một chút.”
Lục Chu nhìn bóng dáng mảnh khảnh kia một chút biến mất trong tầm mắt, lông mi chậm rãi buông xuống. Anh cầm túi công văn đi ra ngoài, lúc này di động lại vang lên, vừa cầm lên nhìn chân mày không khỏi nhíu càng sâu.
Anh trực tiếp ngắt máy, nhưng mới vừa đi vài bước bên kia lại gọi tới.
Nhìn ra được lúc này Lục Chu rất khó chịu, nhẫn nại, rốt cục giận không thể hét vào trong máy: “Mẹ nó chứ, cô có phiền hay không, đã nói mấy ngày nay rồi, sao lại còn không chịu buông tha cho tôi!”
***
Ngô cục người này thực ra không có tật xấu gì, ông ta lớn tuổi, ngoại trừ tính gió chiều nào hay theo chiều ấy, nhưng bình thường cũng cư xử hòa nhã với mọi người. Hứa Niệm mấy năm nay được ông ta chiếu cố không ít, nghĩ tối nay đại khái chính là hai người ăn cơm nói chuyện cũ mà thôi, không nghĩ còn có người thứ ba ở đây.
Hứa Niệm vừa mới tiến vào phòng thì nhìn thấy Đường Trọng Kiêu, mặt bên của anh ta hướng về phía cửa, điếu thuốc trong tay lại không châm, đầu ngón tay liên tục nhẹ nhàng vẽ bên cạnh ghế dựa, biểu cảm trên khuôn mặt rất nhạt, lại giống như đang suy nghĩ điều gì.
Ngô cục là người đầu tiên nhìn thấy Hứa Niệm tiến vào, vẫy tay với cô: “Nào, Tiểu Hứa ngồi đây.”
Hứa Niệm quét mắt về phía Đường Trọng Kiêu, người nọ lúc này mới lười biếng nhìn qua, đáy mắt rất nhanh hiện lên một tia ý cười.
Ý cười đó lại khiến cho Hứa Niệm xem thường, cô trấn định ngồi giữa hai người họ, cười nói với Ngô cục: “Tôi còn tưởng rằng chỉ đi ăn cùng ngài thôi chứ.”
“Nhiều người càng vui, nào nào, giới thiệu cho cô, đây là bạn của tôi.” Ngô cục thân thiện giới thiệu, Đường Trọng Kiêu cũng ra vẻ đạo mạo giả bộ không biết.
Hứa Niệm vừa rồi muốn quay đầu bước đi, nhưng Ngô cục bên này không có cách nào đắc tội, lúc này cũng chỉ có thể nhẫn nại phối hợp, nắm tay Đường Trọng Kiêu: “Chào Đường tiên sinh.”
Ngô cục nói: “Đường tiên sinh lần này về nước, đầu tư rất nhiều hạng mục ở Thanh Châu, bộ phim mới cô đang tiến hành không phải còn thiếu nhà đầu tư sao, tôi giúp cô đưa thần tài đến cửa.”
Ông ta cười ha ha, tự nhận là hảo tâm giúp Hứa Niệm. Hứa Niệm nhưng ngay cả gân xanh trên trán đều nhảy lên, Đường Trọng Kiêu hiện tại là thế nào, ngay cả công ty của Lục gia cũng muốn tham gia?
Nhưng cô còn phải giả bộ không có chuyện gì mà nở nụ cười: “Thực không khéo, tiền vốn làm bộ phim kia tôi đã giải quyết, hợp tác cùng Đường tiên sinh sợ là không có cơ hội.”
Ngô cục bất ngờ nhìn cô: “Nhanh như vậy?”
Đường Trọng Kiêu nâng ly trà lên tinh tế nhấp một ngụm, cũng không nói chuyện, chỉ im lặng nghe Hứa Niệm nói.
Hứa Niệm ưỡn sống lưng thẳng tắp, bình tĩnh từng chữ từng chữ nói: “Đạo diễn Trương cũng yêu thích kịch bản này, chính ông ta cũng bỏ thêm vốn cho bộ phim, việc này giúp tôi giải quyết phiền toái không nhỏ.”
Cô nói cũng không hoàn toàn là nói dối, đạo diễn Trương rất vừa lòng với kịch bản này, biết tài chính của cô eo hẹp liền bỏ vốn của bản thân giải quyết khẩn cấp.
Ngô cục nghe cái hiểu cái không, cuối cùng chỉ gật đầu, lại vỗ vai Đường Trọng Kiêu: “Lần này cũng thật không khéo, vốn muốn hỗ trợ giới thiệu thúc đẩy hai vị hợp tác, đừng nhìn tiểu Hứa tuổi trẻ mà xem thường, cô ấy đặc biệt có năng lực đấy.”
Đường Trọng Kiêu lúc này mới đặt chén trà lại trên bàn, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Hứa Niệm: “Tôi thấy được Hứa tiểu thư là một nữ cường nhân.”
Hứa Niệm nghiêng liếc nhìn anh ta, khóe miệng hơi giương lên độ cung khiêu khích, ngay cả công ty của Lục Sơn anh ta cũng muốn chiếm lấy, nhưng chỉ cần cô phòng thủ vững vàng, thì sẽ không để cho anh ta có cơ hội này.
***
Sau đó Ngô cục không nhắc lại việc này, thỉnh thoảng có nói một chút tới bất động sản, tài chính cổ phiếu, ngược lại những đề tài này vẫn không quá nhạt nhẽo. Hứa Niệm và ông ta đã rất quen thuộc, thân phận Đường Trọng Kiêu ở chính giữa là xấu hổ nhất, phần lớn thời gian đều trầm mặc.
Giữa chừng Ngô cục đi toilet một chuyến, bầu không khí trở nên lúng túng, Hứa Niệm cứ cúi đầu uống rượu.
“Trong lòng phòng bị quá mạnh mẽ chưa hẳn là chuyện tốt, đừng lúc nào cũng cảm thấy ai cũng muốn hại em.” Người bên cạnh nhàn nhạt mở miệng, lời này nói với ai là quá rõ ràng, “Nếu muốn hại em, cũng sẽ không dễ dàng bị em nhìn ra.”
Hứa Niệm nghe anh ta nói có ngầm ý, lúc này mới nhìn anh ta một cái: “Người khác tôi không biết, nhưng đề phòng anh thì chắc chắn không sai, chẳng lẽ hôm nay một ván này không phải anh cố ý sắp đặt?”
Đối mặt với sự căm tức của cô Đường Trọng Kiêu lại cười, như có như không gật đầu: “Đúng, một thời gian không gặp, có chút nhớ em.”
Hứa Niệm không nghĩ tới anh ta sẽ trực tiếp nói ra như vậy, suýt nữa cắn phải lưỡi, nhẫn nhịn lắm mới không tức giận mà thốt lên: “Nếu bàn về vô sỉ, thật là không ai dám so bì với anh.”
Đường Trọng Kiêu nghiêng đầu, ánh mắt dường như cũng không thu về, cứ như vậy say mê nhìn cô, Hứa Niệm thật muốn hắt hết chỗ rượu đổ trong tay lên mặt anh ta.
Đúng lúc trợ lý gọi điện thoại tới: “Trâu Dĩnh nói Lục Từ gặp chút phiền phức, cô ấy đang đến, tôi ở gần đó sẽ đi xem trước.”
Hứa Niệm trực giác không phải chuyện tốt, quả nhiên trợ lý ấp úng: “Tình hình không lạc quan, vừa vặn bị phóng viên chụp ảnh, đối phương là vị Chu gia kia.”
Trợ lý dừng một chút, còn nói: “Xe chấn, chụp rất rõ ràng.”
Hứa Niệm chỉ cảm thấy trước mắt một trận choáng váng, dùng sức xoa trán, hồi lâu mới lên tiếng: “Đừng để cô ấy nói bất cứ điều gì, giao toàn bộ cho Trâu Dĩnh xử lý, lập tức thông báo cho phòng PR lập kế hoạch chi tiết.”
“Vâng.”
Hứa Niệm cúp máy, trong lòng thầm lo lắng, bộ phim mới sắp khởi quay, tin tức về danh sách diễn viên và buổi họp báo đã công bố với truyền thông từ lâu, trước mắt mọi chuyện lại trở thành như vậy.
Hơn nữa vị Chu gia kia, thanh danh quả thực không thể thối rữa hơn, Hứa Niệm cũng không biết Tiểu Từ sao lại có thể dính dáng đến hắn ta?
“Làm sao vậy?” Đường Trọng Kiêu như là hảo tâm, nghiêm túc hỏi cô.
Hứa Niệm có điên mới nói với anh ta, cô xoay đầu sang chỗ khác không hề phản ứng với anh ta, nội tâm lại vẫn lo lắng chuyện này. Chờ Ngô cục trở về cô ngồi thêm một lúc liền cáo từ.
***
Trợ lý vừa đi rồi cô đành phải bắt xe taxi, trong lúc chờ xe cô lại nhận được điện thoại của trợ lí, vấn đề bên kia đã được giải quyết, Lục Từ đang trên đường trở về.
“Nhưng mà phóng viên bên kia…”
Hứa Niệm vừa nghĩ tới đến ngày mai tất cả mặt báo đều trên tin tức Lục từ bán sắc liền đau đầu, nói: “Cậu giúp tôi hẹn với anh ta, tôi sẽ tự mình đi.”
“Vâng.” Trợ lý cũng không có cách nào, Hứa Niệm ra mặt nói không chừng sự việc còn có thể xoay chuyển.
Lúc này đêm còn chưa tính là đã khuya, nhưng rất khó bắt taxi, Hứa Niệm chờ rất lâu cũng không thấy một chiếc đi qua. Cô đành phải đi về phía trước thử vận khí một chút, đã thấy một chiếc Benz màu đen trên đường chậm rãi dừng trước mặt.
Cửa sổ xe hạ xuống, ngồi bên trong chính là Đường Trọng Kiêu.
Một khắc đó Hứa Niệm cũng không thể nói rõ vì sao, chỉ cảm thấy, giống như mỗi lần anh ta đều xuất hiện rất đúng lúc.
Trong bóng đêm anh ta không tiếng động nhìn chăm chú vào cô, thấy thời gian hẹn trước cách càng ngày càng gần, Hứa Niệm nghĩ nếu như anh ta mở miệng, không bằng cứ ngồi một đoạn đường? Nhưng ngay khi cô cho rằng anh ta muốn nói gì đó, người này lại rất nhanh chóng nâng cửa sổ xe lên, dĩ nhiên khởi động xe rời đi.
“…” Khóe miệng Hứa Niệm giật giật, người này còn có thể ti tiện như thế sao?
Tương Tư Tương Tư - Phong Tử Tam Tam