Số lần đọc/download: 1320 / 7
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 2.3:
N
ên...... Sẽ không là phóng điện vào nàng đi? Bằng không vì sao nàng cảm nhận như có một loại điện giật làm cả người nàng như mất hồn a?
Không được, không được, phải giữ khoảng cách mới được!
Nàng khẩn trương đứng lên cầm ai tay hắn, không nhìn tới ánh mắt ái muội của hắn, ra vẻ ngây ngô cười nói: “Rất nhột, anh đừng làm nữa.”
Thiệu Chi Ung thế này mới ý thức được chính mình đang làm càn, vội vàng làm bộ ho nhẹ che dấu cảm xúc chính mình, ra vẻ thoải mái mà hỏi: “Tài nghệ của em đều là đi nơi nào học?”
“Trong lúc đi học, làm công trong nhà hàng, ông Lý dạy cho em.”
“Ba em cho em đi làm công trong nhà hàng sao?” Nhíu mày.
Hắn không có nghe sai chứ? Bạc gia sủng nữ nhi là có tiếng, huống chi là như hoa như ngọc nữ nhi, hắn không thể tin được nhạc phụ đại nhân cư nhiên sẽ vô tâm cho phép nữ nhi đi ra ngoài làm công.
Nhìn Thiệu Chi Ung không thể tin, nàng chợt thấy chính mình vì đắc ý đã quên thân phận, liền ngây ngô cười có lệ,” Chỉ có vài ngày mà thôi, ba ba đã biết, lập tức không cho em đi, lại nói tiếp cũng không xem như chính thức làm công.”
“Em là hòn ngọc quý trên tay duy nhất của họ, tất nhiên nhạc phụ nhạc mẫu tự nhiên không để em phải chịu khổ.”
“Là nha, là nha......”
Đột nhiên gian, Bạc Khả Di cả người cứng đờ, đợi chút, cái gì duy nhất??? Hắn không biết nàng cùng tỷ tỷ là chị em sinh đôi? Trừng lớn hai mắt, không thể tin liếc về phía hắn.
Rất vớ vẩn, hắn làm sao có thể ngay cả thông tin cơ bản nhất về gia đình bối cảnh cũng không biết, liền quyết định đều đem nàng vào nhà ở chung cả đời? Vẫn là nói, đầu năm nay phong cách hôn nhân đều thịnh hành “Quen thuộc nhất lại là người xa lạ”. Không lẽ anh rể nàng cũng như vậy?
Không hiểu, nàng thật sự không hiểu......
Nàng không ngờ Thiệu Chi Ung này ngòai làm việc điên cuồng còn rất hiếu thảo, nghe nói hắn ít nhất mỗi nửa tháng về nhà cha mẹ ăn cơm một lần, Bạc Khả Di còn tưởng rằng chính mình gặp được người ngòai hành tinh, nghĩ đến nàng căn bản là không nhớ rõ, có được bao lần gia đình nàng có đầy đủ cả nhà ngồi ở cùng nhau ăn cơm nói chuyện.
Chính là, không biết có phải hay người con dâu nào cũng vậy, vừa nghe chồng nói muốn về nhà cha mẹ chồng ăn cơm, cổ họng chợt tự nhiên co rút, hơn nữa nàng vẫn không thể nào nói dối quen, bình thường ứng phó với Thiệu Chi Ung đều đã là một cực hình, lúc này một lần đối mặt ba người của Thiệu gia, xem ra nàng hơi căng thẳng một chút.
Xe ở lưng chừng núi chạy tới, đột nhiên, cánh cửa lớn đập vào mắt làm Bạc Khả Di phải mở to mắt mà nhìn. Thiệu Chi Ung ấn nút điều khiển từ xa, cửa lớn chầm chậm mở ra, hắn đem xe tiếp tục đi phía trước, chỉ chốc lát sau, Thiệu gia đại trạch liền xuất hiện ở trước mắt.
Đó quả là một tòa nhà tráng lệ kiến trúc kiểu Baroque, từng cụm hoa, suối phun, pho tượng vẽ rồng điểm mắt càng tăng thêm mấy phần khí phái cho tòa nhà.
Bạc Khả Di không kìm được nhìn nhìn, nhất thời hiểu được ba vì sao coi trọng cuộc hôn nhân này, thậm chí không tiếc còn muốn nàng giả trang tỷ tỷ, bởi vì -- Thiệu gia thật sự rất có tiền, Bạc gia còn thua kém mấy trăm lần, có thể có được khí phách như thế, không khó tưởng tượng Thiệu gia sự nghiệp tiền đồ phải thật kinh người.
Xe dừng, quản gia lập tức đi ra nghênh đón hai người, Bạc Khả Di giống cô con dâu nhỏ dường như luôn theo sát ở Thiệu Chi Ung phía sau, theo hắn đi vào nhà, vừa đến phòng khách, xa hoa trên sô pha nhìn thấy Thiệu Trấn Đông ngồi ở chỗ kia xem giấy tờ.
“Ba, chúng ta đã trở lại.”
“Ba.” Nàng chạy nhanh kêu một tiếng.
Thiệu Trấn Đông nghe tiếng, buông báo chí, ngắm con dâu liếc mắt một cái,” Ân, Khả Vân cũng cùng nhau đã trở lại, hảo.”
Ách...... Thật sự là cái có uy nghiêm phụ thân, so với cha nàng thì càng uy nghiêm hơn nhiều, Bạc Khả Di không dám nhiều xem cặp mắt sắc bén kia chi giả bộ dịu ngoan. vừa thấy đến Thiệu Chi Ung ngồi xuống, nàng cũng chạy nhanh ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh hắn, thắt lưng thẳng tắp, hai tay để ở trên đùi, thoạt nhìn như có giáo dưỡng, chính là có thể chống đỡ bao lâu...... Nàng cũng không biết.
“Mẹ đâu?”
“Buổi chiều liền ra khỏi nhà, vừa mới gọi điện thoại trở về nói đang trên đường về, hẳn là sắp về rồi.”
Chuyện trò 1 hồi, 2 cha con bắt đầu tán gẫu chuyện kinh doanh của tập đòan, đề tài còn muốn nói nhiều hơn, nàng tự nhiên một câu cũng không nói, đơn giản ngồi nghiêm chỉnh im lặng, làm như chính mình không còn tồn tại, như thế mới là vạn toàn chi sách.
Việc buôn bán quả nhiên là phải học thật nhiều, xem này cha con họ cùng nhau tán gẫu khởi sinh ý, nói nhiều vui vẻ còn có nhiều vui vẻ, căn bản đều đã quên thời gian. Bạn Khả Di cảm thấy chính mình muốn rút đi nhưng không nỡ…
A di đà phật, bà bà rốt cục đã trở lại, nhưng là, không ổn......
Mẹ chồng vừa vào cửa liền ra mặt, mặc dù không trợn mắt lên, nhưng làm có cảm giác bà đang bực mình điều gì đó.
“Mẹ.” Thiệu Chi Ung trước kêu.
“Mẹ.” Nàng cũng chạy lại, nói năng ngọt ngào hơn một chút.
Bà bà nhìn nàng, cũng không gì thân thiện cho lắm, tươi cười cũng thực miễn cưỡng, “Khả Vân cũng tới rồi, đói bụng, chờ ta 1 chút liền ăn cơm, các ngươi đi ra phòng ăn trước đi.”
Cha chồng đứng dậy, bọn họ hai người mới theo đuôi sau đó, chờ Thiệu mẫu cũng ngồi vào bàn sau, bữa tối mới chính thức bắt đầu.
“Làm sao vậy? Là ai làm bà tức tối đến vậy?” Thiệu Trấn Đông hỏi trước.
“Còn không phải Trầm phu nhân, toàn bộ buổi chiều đều nói xách nói mé. Tôi nói cái gì đều bà ta cũng đều bác lại hết à. Chúng ta lấy được con dâu, bà ta hậm hực vì ngày xưa muốn làm sui gia mà gia đình mình lại kiếm được con dâu nhanh như vậy. Bà ta lại phao tin rằng ai lại đem con gái gả đi nhanh như vậy? Không phải là có vấn đề gì chứ?”
“So đo với người dưng làm gì cái bà này! Khó lắm con trai mới đem con dâu trở về, người cùng một nhà ăn một bữa cơm, đừng vì không thể làm sui gia với nhau khiến cho tâm tình không tốt.”
“Tôi đương nhiên phải vui mà ăn cơm, bởi vì tôi cưới được con dâu tốt, nàng lại còn là con dâu hiền thảo!”
Con dâu hiền? Này ba chữ nhưng là làm cho Bạc Khả Di đổ mồ hôi lạnh, run run nhìn xuống chân.
“Khả Vân, đến, ăn nhiều một chút, xem con hơi gầy.”
Thiệu mẫu gắp thiệt nhiều đồ ăn, Bạc Khả Di lập tức cầm chén đi qua, lập tức lễ phép trả lời: “Cám ơn mẹ, mẹ cũng nên ăn nhiều chút.”
“Tốt tốt, chúng ta mọi người đều ăn nhiều chút. Con trai cưng à, mẹ biết con thích nhất món gà nấu đậu, nên mẹ đã kêu phòng bếp chuẩn bị riêng cho con. Ăn nhiều nhiều 1 chút.” (cái món này là ta chém. Nguyên gốc là món lạt gà con đinh, không biết đó là món gì.:D)
Ngô, hắn yêu nhất món gà nấu đậu a, nàng muốn ghi nhớ đến, sau này có thể dùng món ăn để trấn an, hẳn là có thể sẽ làm đời sống chung dễ chịu hơn a.
Dùng cơm xong, bốn người dời đến phòng khách, nhàn thoại việc nhà, nhưng Bạc Khả Di lại phát hiện, nhà này nói chuyện phiếm thật chán ngắt, ngồi nghe mà nàng thật buồn ngủ, liên tiếp thất thần, mi mắt cứ trĩu nặng......
“Khả Vân? Khả Vân?” mẹ chồng gọi nàng mấy tiếng.
“Mẹ đang hỏi em ngày mai muốn hay không cùng mẹ đi nghe hòa nhạc.” Thiệu Chi Ung vội vàng nhắc nhở.
Hòa nhạc?! Thảm, nàng thật sự không phải là người biết hàm thụ âm nhạc cổ điển a...
“Anh nhớ rõ em rất có hứng thú với âm nhạc cổ điển, mẹ sợ em cả ngày ở nhà buồn bực, không bằng cùng mẹ cùng đi đi.”
Bạc Khả Di dùng cầu cứu ánh mắt nhìn Thiệu Chi Ung liếc mắt một cái, không nghĩ tới --
“Em đã thích, vậy cùng mẹ cùng đi đi!”
Bạc Khả Di nhất thời cảm thấy một trận kinh thiên động địa, khóc không ra nước mắt...... “Vậy con cám ơn mẹ.”
Nàng có dự cảm, ngày mai kia đi nghe hòa nhạc, chính là tra tấn nàng về sự chịu đựng cùng việc làm thế nào để chống đỡ cơn buồn ngủ.
--------------