Số lần đọc/download: 614 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:11:54 +0700
Chương 7
"N
gươi cũng làm công ở đây?" Ngữ khí của hắn khi nói lời này làm cho người ta cảm giác thật giống như đang nói "Thật sự là âm hồn không tiêu tan" "Oan gia ngõ hẹp" "Như thế nào phía sau tình cờ gặp", Phương Tiểu Thư nhất thời nghẹn lời, đặt xuống điện thoại có chút xấu hổ hướng hắn gật gật đầu.
Bạc Tể Xuyên cũng tắt điện thoại, Phương Tiểu Thư chú ý tới hắn lại thay một cái di động, tuy nhiên vẫn là cùng nhãn hiệu, cùng kiểu dáng, thậm chí màu sắc cũng chưa đổi, nhưng theo độ sáng bóng cùng trên khung có thể nhìn ra được đến so với bộ cũ phía trước mới hơn một chút.
"Mua di động?" Phương Tiểu Thư mở miệng đánh vỡ trầm mặc, vòng qua quầy hướng chỗ hắn đi đến.
Bạc Tể Xuyên nắm chặt di động do dự một chút, sau một lát vẫn là đi vào quầy chuyên doanh công tác của cô, hắn một tay cầm di động một tay đút trong túi quần, không chút để ý nhìn lướt qua nam trang trong quầy chuyên doanh, trả lời vấn đề của cô: "Ân".
Hắn tựa hồ không muốn nhiều lời, Phương Tiểu Thư cũng không nói những vấn đề hắn không nghĩ thảo luận, gọn gàng dứt khoát nói: "Tôi tìm ngài kỳ thật cũng không có chuyện gì, chính là muốn hỏi một chút chuyện buổi sáng ngài nhắc tới còn giữ lời sao?”.
Bạc Tể Xuyên hẳn là đã sớm tính đến cô định nói chuyện này, hơi nghiêng đầu dùng một phần ba khuôn mặt hướng về phía cô, nhìn chằm chằm nhãn hiệu trên quầy chuyên doanh nói với cô: "Đương nhiên, nếu cô nguyện ý có thể tùy lúc chuyển lại đây, cho cô ở phòng khách tầng một."
Phương Tiểu Thư có chút kinh ngạc: "Còn muốn dọn vào ở?".
"Đầu tiên, điều này có thể cho cô tiết kiệm một phần tiền thuê nhà." Hắn nhìn về phía cô, phân tích cho cô, "Tiếp theo, thời gian nghỉ ngơi của tôi không quy luật, có khi ban đêm trở về khả năng cũng cần có người quét tước cùng nấu cơm, cô ở đằng kia có vẻ phương tiện." Hắn nói xong lại vừa chuyển "Đương nhiên, cô không muốn cũng không quan hệ, chỉ cần lúc tôi cần tìm cô có thể tùy lúc đuổi tới là được."
Không có di động hắn như thế nào tìm được cô? Nhà hắn xa như vậy nếu nửa đêm cần tìm cô, không có giao thông công cộng không có khả năng đúng lúc đuổi tới, đi taxi lại thật lãng phí, những lời hắn nói mặt sau tương đương chưa nói. Bất quá, những lời hắn nói phía trước lại rất có lực dụ hoặc với Phương Tiểu Thư.
Có thể bớt được một phần tiền thuê nhà, đó là có thể tiết kiệm thêm một số tiền, lại càng không cần mỗi ngày đối mặt với những đôi tiểu tình lữ làm cho người ta không nói được lời nào.
Vì thế Phương Tiểu Thư thập phần rõ ràng gật đầu đáp ứng: "Không thành vấn đề, tôi có thể chuyển vào ở.”
"Như vậy buổi chiều cô liền chuyển lại đây đi, tôi còn có việc, hẹn gặp lại." Hắn vốn xoay người định đi, bỗng nhiên lại chuyển hướng nhìn về phía cô, nhíu mi hỏi, "Có bút sao?"
Phương Tiểu Thư lập tức từ túi trong áo đồng phục lấy ra bút đưa cho hắn, Bạc Tể Xuyên nhìn chung quanh, chần chờ một chút nói với cô: "Tay."
Phương Tiểu Thư theo bản năng đưa tay cho hắn, theo tối hôm qua đến bây giờ cơ hồ có chút tập quán thuận theo hắn, chờ đối phương viết một chuỗi dãy số ở trong bàn tay cô mới phản ứng lại đây, trong lòng so với trên tay càng ngứa, không đến một lúc trong lòng bàn tay liền có mồ hôi.
Bạc Tể Xuyên viết xong liền đóng lại nắp bút rồi đưa bút trả lại cho cô, lời ít mà ý nhiều nói: "Mật mã khóa phòng." Hắn nâng lên cổ tay nhìn thoáng qua đồng hồ, "Đang vội, đi trước." Hắn nói xong nhanh chóng xoay người rời đi, căn bản không đợi cô trả lời, tính nôn nóng này so với phía trước chuyển biến rất nhiều làm cho lòng hiếu kỳ của cô với hắn quá nặng.
Phía trước chính là đơn thuần cảm thấy người nọ là người điển hình có tố chất cao trong số rất nhiều chàng trai trong nước, hơn nữa diện mạo rất tốt, thân phận lại thần bí, nghề nghiệp lại đặc thù, cho nên liền sinh ra vài phần thưởng thức. Nay gặp được hắn cùng với phía trước hoàn toàn bất đồng một mặt, lại sắp cùng hắn ở cùng một nhà, cô liền càng muốn biết một tính cách khác của hắn giấu ở dưới trương da mặt thoạt nhìn rất mỏng.
Phương Tiểu Thư rất nhanh còn có cơ hội này, buổi chiều hôm đó cô liền chuyển vào biệt thự số 19 ở khu biệt thự Lục Hải, khi cô thu thập xong tất cả Bạc Tể Xuyên còn không có trở về.
Phòng khách tầng một trang trí đơn giản lại đầy đủ hết, phong cách hiện đại hoá đen trắng vừa nội liễm lại sang trọng, nhưng thật ra tương xứng cùng bề ngoài của Bạc Tể Xuyên.
Nơi này rõ ràng lại có dấu vết đã được quét dọn lại, là buổi sáng cô rửa sạch qua đi chính hắn một lần nữa sửa sang lại.
Phương Tiểu Thư không khỏi nhớ tới lúc đó gọi điện thoại, Bạc Tể Xuyên buổi chiều đến công ty bách hóa mua di động, buổi sáng hắn ra khỏi phòng không có điện thoại di động, hiện nay trong phòng lại rõ ràng một lần nữa được thu thập qua, hết thảy dấu hiệu đều nói cho cô người này tại lúc gọi điện thoại ném đi điện thoại di động.
Rốt cuộc là nói gì đó mới làm cho như vậy một người giống như vĩnh viễn cũng không đối người khác phát giận tức đến ném đi điện thoại di động?
Phương Tiểu Thư một bên nấu cơm một bên cố gắng muốn đuổi đi thân ảnh của người nọ trong đầu, nhưng là như thế nào cố gắng cũng vô ích, hắn thật sự rất làm cho người ta tò mò, cô càng biết rõ muốn đình chỉ lại dừng không được, bởi vì cô còn tại chờ phát sinh càng kỳ diệu chuyện tình, loại cảm giác này đã khiến người ta hưng phấn lại rất khó chịu.
Bởi vì không biết Bạc Tể Xuyên thích cái gì khẩu vị, nhưng có nhớ rõ đội trưởng đội vệ sinh nói hắn thực soi mói, cho nên Phương Tiểu Thư làm rất nhiều loại đồ ăn, món ăn Quảng Đông món cay Tứ Xuyên, mỗi dạng đồ ăn đều có toàn bộ xem hắn thích cái gì khẩu vị.
Cô đều làm xong tất cả sau tiếng cửa mở mới vang lên, cô lập tức đi ra phòng bếp nhìn về phía cửa, quả nhiên nhìn thấy Bạc Tể Xuyên dẫn theo túi đựng công văn đứng trong bóng chiều, ăn mặc một bộ tây trang màu đen cẩn thận tỉ mỉ, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng lại lịch sự của hắn theo bốn phương tám hướng tràn đầy cảm quan của cô, đèn treo tinh xảo hoa lệ chiếu ra ánh sáng tựa hồ đều tại hơi hơi run rẩy theo mỗi một cử động của hắn.
"Rất thơm." Bạc Tể Xuyên một điểm cũng không kinh ngạc Phương Tiểu Thư sẽ xuất hiện tại đây, cũng không nghi ngờ cô đã muốn đem tất cả đều thu thập thỏa đáng, nếu không hắn hôm nay cũng sẽ không mời cô tới chỗ này.
Hắn thay đổi giày buông túi đựng công văn cởi ra tây trang nút thắt đi thẳng đến nhà ăn, đi ngang qua phòng bếp rửa sạch tay, lúc đi ra nhìn lướt qua trên bàn các loại kiểu dáng đồ ăn, từ túi áo lấy ra một trương chi phiếu đưa cho cô: "Mật mã là 09 21, cần bao nhiêu tự mình lấy."
Hắn đi vào nhà ăn, ngồi xuống ghế đầu bàn, trải xong khăn ăn liền cầm lấy bát đũa mà bắt đầu ăn cơm, mỗi món đồ ăn đều gắp một đũa, tinh tế ăn qua sau mới nuốt xuống, ăn nửa bát cơm liền buông xuống bát đũa, lấy khăn ăn lau khóe miệng một chút, ngẩng đầu phát hiện Phương Tiểu Thư còn đứng tại cửa nhà ăn, không khỏi phát ra một tiếng nghi hoặc: "Ân?".
Phương Tiểu Thư biết hắn đại khái là khó hiểu cô vì sao còn ở chỗ này, nhưng cô cũng không vì hắn giải thích khó hiểu, chính là không kìm lòng được dắt khóe miệng lộ ra một chút ý vị sâu xa tươi cười. Sạch sẽ đôi mắt, kiều diễm môi đỏ mọng, tóc dài màu đen phiêu dật, một đôi mắt như có thể nói hơi hơi cong, quần áo ở nhà rộng thùng thình làm cho người ta đem xương quai xanh của cô nhìn một cái không xót gì.
Lại xinh đẹp quần áo cũng không so sánh được với hai căn xương quai xanh, xương quai xanh của cô phi thường xinh đẹp.
Bạc Tể Xuyên hơi hơi nhăn mày, rất nhanh thu hồi tầm mắt đứng dậy hướng cô xin lỗi: "Thật có lỗi, hơi đói, quên hỏi cô có hay không ăn cơm chiều."
Phương Tiểu Thư hơi hơi nhíu mày, nguyên lai hắn nghĩ đến chính mình tại trách cứ hắn? Nhưng hắn là chủ nhân, cô là người giúp việc, hắn tự mình ăn là chuyện thực bình thường, hắn không cần phải băn khoăn.
Phương Tiểu Thư cẩn thận đánh giá một chút biểu tình trên mặt của Bạc Tể Xuyên, cô hiện tại đã muốn thực tự nhiên xem ánh mắt của hắn, phía trước bởi vì không quá quen thuộc, cho nên rất nhiều thời điểm đều có vẻ câu thúc, nhưng lúc này cô liền phát hiện, hắn tuy nhiên nói xin lỗi, nhưng này xin lỗi cũng không đạt tới đáy mắt. Cũng không phải nói hắn hư tình giả ý, chính là có lẽ đại bộ phận sự tình đều không thể làm cho hắn đặt trong lòng, bao gồm chuyện này.
"Không quan hệ, tôi phía trước ăn rồi, tôi là người làm, anh là chủ nhân, tôi tự nhiên không thể cùng anh ngồi ăn, tôi chỉ là có vẻ hoang mang không biết Bạc tiên sinh thích ăn cái gì đồ ăn? Tôi xem anh cái gì đều ăn một ít." Cô luôn luôn tại quan sát từng động tác nhỏ của hắn khi ăn cơm, phát hiện hắn không có bất luận cái gì thiên hướng, tất cả đều ăn qua, ăn phi thường đều đều, đại khái là có bắt buộc chứng? Hắn ăn thực sự thiếu, khó trách gầy như vậy.
Bạc Tể Xuyên một bên hướng ra bên ngoài đi một bên thản nhiên nói: "Tôi không kiêng ăn, chỉ cần ngon, cái gì đồ ăn đều có thể." Hắn vượt qua cô đi lên tầng, “Bên trong hành lang tầng một có một phòng tắm, cô có thể dùng. Buổi tối không nên cử động quá lớn, tôi ngủ rất nhẹ."
... Ăn ngon chính là lớn nhất kiêng ăn đi, muốn đem đồ ăn làm được đến định nghĩa "Ăn ngon" của hắn phỏng chừng không phải chuyện dễ dàng. Phương Tiểu Thư xoay người nhìn hắn bước nhanh lên tầng bóng dáng, thật giống như cô là mãnh thú hồng thủy, hắn trốn cái gì?
Là không thói quen cùng người khác ở cùng một chỗ? Như vậy làm gì chứ trả lại cho chính mình tìm tội chịu?
Phương Tiểu Thư lắc lắc đầu không hề quan tâm đến hắn, dù sao tưởng cũng tưởng không rõ. Cô hệ thượng tạp dề bắt đầu thu thập nhà ăn, tựa hồ không phát hiện người vốn đã lên tầng giờ phút này nhẹ nhàng đổ lui lại mấy bước, tại chỗ đi lên tầng hai dùng xem kĩ ánh mắt lẳng lặng đánh giá cô. Cô gái trẻ tuổi lại xinh đẹp nếu chịu khó hiểu biết lại bần cùng, là phát ra từ nội tâm nhận người thương yêu, thiếu một điểm cũng không được, nhất là xinh đẹp.
Làn da của Phương Tiểu Thư thật trắng, không thuộc loại hình người gầy, khả năng còn thoáng đầy đặn một ít, có chút thịt thịt. Làn da của nàng càng tốt hơn, dưới ngọn đèn vừa đúng lóe ra vầng sáng trơn bóng như ngọc, giống như tuyết trắng trân châu, đẹp không thể nghi ngờ, cũng làm cho người ta miên man bất định.
Câu dẫn.
Bạc Tể Xuyên hơi hơi ninh mi xoay người lên tầng, đợi tiếng bước chân của hắn bình ổn thật lâu sau, Phương Tiểu Thư mới chậm rãi ngẩng đầu hướng chỗ góc tầng hai nhìn thoáng qua, thần sắc là chưa từng có trước mặt người khác biểu hiện ra ngoài qua cường thế cùng cảm giác xâm lược, bất quá cô rất nhanh liền khôi phục bộ dáng như trước, một lần nữa bắt đầu thu thập phòng, thật giống như vừa rồi người đột nhiên thay đổi không phải cô.