Số lần đọc/download: 1723 / 10
Cập nhật: 2017-07-24 16:07:30 +0700
Chương Không Đánh Số
N
hụ thong thả cởi áo cộc tay, vứt lên hàng lan can cụt chạy trước một phần hiên nhà rồi nhảy xuống sông tắm. Nhụ đưa tay đỡ bụng Đé. Đé liền ôm lấy cổ Nhụ, miệng phun phì phì. Những bọt nước li ti bắn ra hình nan quạt. Nghỉ một lát, Đé lại nhoài người ra, đập bòm bõm, bơi xung quanh.
Bây giờ, người mẹ của hai đứa trẻ đang tắm, đã ở trong tư thái hoàn toàn bình thản, quen thuộc. Bác hỏi đứa con lớn:
- Mọi hôm, em nó cũng nhảy tõm xuống sông như thế à?
- Vâng. Nhưng chỉ khi nào có con hay có ông đứng ở bậc đá.
- Vẫn phải hết sức cẩn thận đấy. - Người mẹ dặn bằng một giọng trầm. - Nước sông trôi...
- Không lo, mẹ ạ. Con chỉ lo nó bơi không đúng kiểu, sau này không bơi xa được. Đấy mẹ thấy, nó toàn bơi chó thôi.
- Đừng cho nó bơi xa. Ngay cả con, con cũng chỉ được bơi đến cái cột đèn biển kia rồi phải bơi quay lại. Lúc đói hay lúc no, đều không được bơi. Chuột rút thì khốn đấy.
- Vâng.
Nhụ lấy hơi rồi nhoài người ra xa, lặng lẽ lặn xuống.
Đé đã ngồi ở bậc đá sát mép nước, hai tay khum khum vỗ sóng sánh xuống mặt sông. Rồi bất ngờ, Đé vung lên cao, những bọt nước màu trắng xốp lả tả rơi xuống.
- Có yên không nào? - Mẹ Đé nói, khi ngồi bên cạnh, kỳ lưng cho Đé. Nhưng làm sao mà nó yên được. Cái đầu cứ lúc la lúc lắc như con bọ gậy, làm ướt hết cả ngực áo và vai áo của mẹ.
Nước đã loang loang dưới chân. Một sức mạnh âm ỉ và man dại đang đẩy lên từng đợt sóng gằn. Gió đã thổi ào ào, bồng bột và phóng túng. Triều đã bắt đầu lên rồi. Nhụ bơi ếch vào. Đôi mắt mở thao láo trong nước mặn.