Số lần đọc/download: 5382 / 35
Cập nhật: 2017-08-30 16:40:52 +0700
Chương 7
B
ây giờ thì anh về thật. Anh về đúng vào ngày Chủ nhật.
Nước da đen sạm vì cháy nắng. Nhớ chị quá, chỉ thiếu ôm chầm lấy hôn. Nhưng, anh đã kịp nhìn thấy con bé đang gập người lau sàn phòng khách. Anh bàng hoàng không tin ở mắt mình. Anh bối rối. Anh đần mặt ra.
Là người tình đầu tiên của người đàn ông phỏng có ý nghĩa gì, khi chị luôn muốn làm người tình - người vợ cuối cùng của chồng. Huống hồ là con bé này còn không được làm người đầu tiên của anh. Ranh con. Vắt mũi chưa sạch. Chị nhã nhặn bảo anh:
- Mình ạ. Em mới kiếm được con bé giúp việc. - Đã chuẩn bị trước cho tình huống này, chị nói nhỏ vừa đủ cho anh nghe - Con bé học năm thứ nhất Văn khoa, nó thông minh, chăm chỉ, chịu khó ra phết. Một buổi đi học, một buổi giúp nhà mình. Cửa nhà rộng rãi, em cho con bé ăn ngủ ở đây luôn, mình ạ.
Anh chống chế một cách yếu ớt:
- Sao em không hỏi anh một tiếng?
- Chuyện nhỏ mà, anh.
Chị đóng cánh cổng rồi quay mặt vào trong nhà kêu con bé:
- Hoàng Mai ơi! Bác Nam Lê về rồi nè. Cháu ra giúp bác ấy một tay đưa đồ lên tầng hai đi.
Con bé dạ ran trước khi ngẩng mặt lên.
Nó đứng như chết trân trối.
Cán chổi lau nhà rời khỏi tay rơi đánh cạch một tiếng khô khốc.