Nguyên tác: The Painted Veil
Số lần đọc/download: 0 / 11
Cập nhật: 2023-06-14 21:36:44 +0700
Chương 7
L
úc Charlie trở thành tình nhân của nàng rồi thì tình cảnh giữa nàng và Walter hóa ra phi lý một cách ngộ nghĩnh. Nhìn chồng nàng khó nhịn được cười, Walter xưa nay vốn nghiêm trang, trầm tĩnh quá đi mất! Nàng sung sướng quá nên không cảm thấy thù ghét gì chồng. Tính kỹ lại, nếu không có Walter thì không bao giờ nàng quen biết Charlie. Tuy lòng rất muốn phó thác hết cho tình yêu nhưng cái bước cuối cùng vẫn khiến nàng e ngại. Sự giáo dục và lề thói xã hội đã kềm giữ nàng lại. Sự tình cờ đã xui nàng ngã trong đôi tay của Charlie và sau đó nàng kinh ngạc nhận thấy mình vẫn giống nguyên như trước. Nàng chờ đợi một sự xáo trộn lớn trong con người nàng, một sự thay đổi cá tính, và nàng ngơ ngác khi thấy lại trong gương hình ảnh cũ của mình, như ngày hôm qua không chút gì khác cả.
Charlie hỏi nàng:
- Em giận anh không?
Nàng thì thầm:
- Em yêu anh vô cùng thì có.
- Em có nhận là trước đây em đã dại dột để phí mất bao nhiêu thì giờ không?
- Phải, em dại dột thật.
°
° °
Hai người vụng trộm với nhau một cách khéo. Như Charlie đã nói, chàng có nhiều quyền lực. Chàng coi thường nguy hiểm, nhưng muốn tránh cho Kitty mọi bất trắc, dù nhỏ nhặt. Theo chàng thì những lần gặp gỡ thưa thớt quá, nhưng trước hết chàng cố giữ để nàng không bị tai tiếng. Thỉnh thoảng cả hai gặp nhau ở hiệu buôn đồ cổ hay tại nhà Kitty, sau bữa ăn trưa, lúc vắng người. Vả lại nàng cũng gặp chàng ở khắp nơi. Những lúc ấy nàng thích nghe giọng nói cung cách của chàng. Chàng đến gần nàng và nói chuyện với cái vẻ bông đùa mà ai cũng mến. Nghe những câu vô hại ấy có ai dám ngờ là Kitty vừa mới rời khỏi hai cánh tay nồng nhiệt của Charlie không?
Nàng yêu chàng đến mức tôn sùng chàng. Trông thấy chàng mang đôi giày ống sang trọng, mặc quần ngắn trắng tinh để chơi polo ai cũng thích quá đã đành, nhưng đến lúc chàng phục sức để đánh quần vợt thì chàng lại ra dáng một gã trai tơ. Chàng rất hãnh diện về dáng dấp của mình nên rất chịu tốn công gìn giữ. Kitty không thấy ai có dáng dấp đẹp bằng. Trên bàn ăn, chàng nhất định loại hẳn bánh mì, bơ và khoai tây. Chàng lại năng vận động. Kitty thích đôi bàn tay rất đẹp của chàng, tuần nào một cô sửa tay chuyên nghiệp cũng đến để săn sóc. Chàng là một nhà thể thao được hâm mộ, năm ngoái chàng đoạt giải quán quân quần vợt. Về khiêu vũ thì không ai đương cự nổi chàng. Không ai cho là chàng đã bốn mươi tuổi.
Một hôm Kitty bảo chàng:
- Nhảm quá! Thật ra anh chỉ mới hai mươi lăm.
Chàng cười tự đắc:
- Ồ, em! Thế còn thằng con trai mười lăm tuổi của anh? Anh đâu còn trẻ trung gì, chẳng bao lâu nữa thì già khụ.
- Dù anh có già đến một trăm tuổi đi nữa, cũng còn lắm phụ nữ khốn đốn vì anh.
Nàng ưa đôi mày rậm và đen uốn thành vòng cung trên đôi mắt mê đắm của chàng.
Chàng thành thạo mọi thứ, có thể ngồi vào dương cầm chơi một điệu rag-time hoặc hát một bài hát thời thượng bằng một giọng du dương, quyến rũ. Nàng nghĩ là trên đời này không có gì có thể làm cho Charlie lúng túng cả. Chàng cũng thành công không kém trên đường sự nghiệp. Lúc viên toàn quyền ngỏ lời khen chàng đã khéo léo dàn xếp một công việc khó thì Kitty cũng cảm thấy hãnh diện như chính Charlie.
Chàng cười, đôi mắt tỏa ra một tia âu yếm:
- Nói ra thì có vẻ khoe khoang, nhưng có lẽ không có người bạn đồng sự nào có thể giải quyết việc ấy ổn thỏa bằng anh cả.
Ồ, giá nàng được làm vợ chàng còn hơn là làm vợ Walter!