Nothing is worth reading that does not require an alert mind.

Charles Dudley Warner

 
 
 
 
 
Tác giả: Mario Puzo
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Godfather
Dịch giả: Đặng Phi Bằng
Biên tập: Open Heineken
Upload bìa: Open Heineken
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 49
Cập nhật: 2023-11-05 19:16:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7
rong cái đêm trước khi Ông Trùm bị bắn, người cận thần đáng gờm nhất, trung thành nhất và cũng mạnh nhất của ông sửa soạn đi gặp kẻ thù. Luca Brasi đã tìm cách bắt liên lạc với lực lượng của Sollozzo từ mấy tháng nay. Nó làm theo lệnh riêng của Ông Trùm. Nó lui tới những hộp đêm thuộc quyền kiểm soát của nhà Tattaglia, du hí với một trong những ả gái gọi hàng đầu. Rồi những lúc nằm với nhau trên giường, nó tâm sự với con điếm là nó bị bạc đãi trong nhà Corleone, chẳng ai thấy giá trị của nó. Một tuần sau màn tâm sự đó, nó được tiếp cận với Bruno Tattaglia, quản lý hộp đêm. Bruno là con út của Tattaglia và luôn giả bộ như chẳng dính dáng gì đến công việc mở nhà thổ của gia đình. Nhưng chính cái hộp đêm nổi tiếng nhất của hắn là lò cung cấp số lượng lớn chị em ta cho toàn thành phố.
Buổi gặp gỡ đầu tiên thoải mái, trót lọt. Tattaglia đề nghị với một việc nhà, một chân bảo kê. Luca cứ xoắn lấy ả điếm, nó đóng vai một thằng mê gái. Thằng con út nhà Tattaglia đóng vai một tay làm ăn cần người. Rồi một lần Luca làm như đã bị xiêu lòng, nó đưa điều kiện:
– Làm gì thì làm nhưng tôi không bao giờ phản bội lại Bố Già đâu. Ông Trùm là người tôi luôn kính trọng.
Bruno Tattaglia thuộc thế hệ mới, nó rất coi thường đám các cụ khọm già như Luca Brasi, trùm Corleone và ngay cả bố đẻ nó. Nó thấy các cụ toàn lo chuyện vớ vẩn. Nó bảo Luca:
– Tại sao cho tôi lại bắt ông chống lại nhà Corleone chứ? Thời buổi bây giờ mọi người bắt tay nhau mà làm ăn, đâu phải như ngày xưa. Đơn giản là ông muốn tìm việc làm, thì để tôi hỏi ông già. Công việc nhà tôi lúc nào chẳng rất cần con người như ông. Ông cứ suy tính đi, khi nào quyết định, cho tôi biết.
Luca nhún vai, ỡm ờ:
– Kể ra chỗ tôi đang làm cũng không tệ lắm.
Nó chỉ gợi ý để làm nhà Tattaglia tin là nó đã biết về những hoạt động ma túy, và mon men để được xé lẻ, làm ăn riêng trong vụ này.
Chủ tâm của Luca là dò la tin tức về lão Thổ Sollozzo, coi lão có âm mưu gì làm hại tới Ông Trùm không. Sau hai tháng nghe ngóng, Luca báo cáo về Ông Trùm là thằng Sollozzo bỏ cuộc, không có dự định gì chống đối vì sự từ chối cộng tác của Ông Trùm. Bố Già dặn nó cứ tiếp tục rào vòng ngoài, đừng lún vào sâu quá, sợ nguy hiểm.
Thế rồi, buổi tối trước khi Ông Trùm bị bắn, Luca tạt vào hộp đêm. Gần như tình cờ, thằng Bruno Tattaglia sà xuống bàn nó, bảo:
– Một người bạn tôi muốn nói chuyện với ông. Luca bảo:
– Ai cũng được, nhưng bảo hắn lại đây. Nhưng Bruno nói:
– Không. Người ta muốn gặp riêng ông. Luca hỏi:
– Ai vậy?
Bruno bảo:
– Bạn tôi. Người ta muốn đề nghị một việc. Ông có đồng ý gặp khuya nay không?
Luca gật liền:
– Được chứ. Nhưng mấy giờ? Ở đâu? Bruno thủng thẳng nói:
– Quán đóng cửa bốn giờ sáng. Tại sao các ông không gặp nhau ngay đây, lúc nhân viên lau chùi dọn dẹp?
Luca thoáng nghĩ, vậy là chúng đã kiểm tra, biết cả thói quen giờ giấc của mình. Nó thường thức dậy lúc ba, bốn giờ chiều. Ă n một chút, rồi giải trí bằng mấy ván bài với mấy thằng bạn trong nhà, hay đi kiếm gái. Đôi khi nó cũng đi coi phim xuất nửa đêm, rồi ghé quán làm vài ly rượu. Chưa bao giờ nó lên giường ngủ trước rạng đông. Vì vậy đề nghị gặp nhau lúc bốn giờ sáng cũng chẳng có gì lạ. Nên nó đồng ý ngay, hẹn sẽ trở lại đúng bốn giờ.
Nó rời quán, gọi taxi về nhà ở đại lộ Số Mười. Nó chung nhà với một gia đình bà con xa người Ý. Hai phòng của nó ở tuốt trong, ngăn cách với gia đình kia bởi một cánh cửa đặc biệt. Nó rất thích lối sắp đặt như thế của căn nhà, vừa có tính cách gia đình, vừa bảo vệ được nó, lỡ khi có những bất ngờ xảy ra.
Nó tự nhủ vậy là con chồn Thổ Nhĩ Kỳ xảo quyệt sắp ló đuôi đây. Nếu quả thằng Sollozzo chường mặt ra đêm nay, Luca sẽ có món quà Giáng sinh tuyệt vời dành cho Ông Trùm. Luca mở khóa cái rương giấu dưới gầm giường, lấy ra cái áo giáp chống đạn. Nó cởi áo, mặc cái áo giáp nặng chịch vào, rồi mới mặc sơ mi, và khoác áo vest ra ngoài. Trong một lúc nó định điện thoại về nhà Ông Trùm, để báo với ông về khám phá mới này, nhưng nó biết Ông Trùm không bao giờ nói chuyện qua phôn, và nhiệm vụ này ông đã trao riêng cho nó, không để ai biết, kể cả cố vấn Hagen và cậu con cả Sonny.
Luca luôn mang theo súng. Có giấy phép đàng hoàng, một cái phép phải chi tới mười ngàn đô la. Vì nó là một trong những phụ tá hàng đầu của gia đình Corleone, dù tốn kém cũng phải chạy được giấy phép sử dụng súng, lỡ đụng chuyện sẽ không bị rắc rối với cảnh sát. Nhưng tối nay, nó định mang theo khẩu súng "an toàn". Khẩu súng không số, để không ai có thể
lần ra dấu vết, song suy tính lại, việc của nó đêm nay là ngồi nghe, để về báo cáo lại với Bố Già, cần gì tới súng ống.
Nó trở lại quán nhưng không uống gì thêm. Thay vì thả xuống đường Bốn Tám, ghé quán Pasty, một quán ăn Ý nó rất thích nhưng đã tới giờ hẹn, phải tới thẳng hộp đêm. Bước vào, nó thấy thằng gác cửa không còn đó nữa. Con nhỏ giữ nón cũng đã về. Chỉ có một mình thằng Bruno đón nó. Quán xá vàng ngắt, bàn ghế chống trơ và cái sàn nhảy gỗ vàng bóng lộn. Thấp thoáng trong bóng tối, sân khấu trống rỗng với những cột micro như những bộ xương bằng sắt.
Luca ngồi lại quầy ba. Bruno vòng ra sau quầy rót rượu mời, nhưng Luca từ chối và tự mồi điếu thuốc. Rồi nó thấy thằng Thổ Sollozzo tiến ra từ góc phòng tối.
Sollozzo bắt tay rồi ngồi xuống kế nó. Bruno đặt ly rượu trước mặt lão.
Lão gật đầu cám ơn, rồi hỏi Luca:
– Ông biết tôi là ai chứ?
Luca gật đầu. Nó mỉm cười chua chát, nghĩ, chuột ra khỏi hang rồi. Nó khoan khoái được "săn sóc" thăng Sicily phản đạo này. Sollozzo lại hỏi.
– Ông có biết tôi sắp nói gì với ông không? Luca lắc đầu. Sollozzo nói:
– Có việc làm ăn cực lớn. Hàng triệu đô la. Chuyến hàng đầu tiên, tôi bảo đảm phần ông được năm mươi ngàn. Tôi đang nói với ông về ma túy đấy.
Luca hỏi:
– Tại sao lại đề nghị với tôi? Ông muốn tôi thưa lại với Ông Trùm à? Sollozzo nhăn mặt:
Tôi đã bàn với Ông Trùm rồi. Nhưng ông ấy không muốn tham gia. Tôi sẽ làm dù không có ông ấy. Tôi cần một người đủ mạnh để bảo kê mọi hoạt động làm ăn. Tôi nghe nói, ông muốn thay đổi công việc, vì không được vui với nhà bên ấy.
Luca rùn vai:
– Nếu công việc mới kha khá một chút.
Thằng Thổ nhìn Luca trừng trừng, rồi như đi đến một quyết định, đưa tay ra nói:
– Hãy nghĩ kỹ vài ngày đi, rồi mình gặp lại.
Luca làm như mải đưa điếu thuốc lên miệng, nên không thấy Sollozzo đưa tay ra bắt. Sau quầy, thằng Bruno bật ngay cây quẹt, đưa sát đầu điếu thuốc của Luca. Thình lình nó buông hộp quẹt xuống quầy, nắm chặt bàn tay phải của Luca.
Luca phản ứng lại ngay, nó trườn khỏi ghế, xoay mình. Nhưng Sollozzo đã nắm lấy tay kia của nó. Luca vẫn đủ sức thoát ra khỏi hai thằng, nếu ngay lúc đó không có thằng thứ ba xuất hiện từ trong tối, lẹ làng tới sau lưng, tung ra sợi dây lụa mỏng, cuốn quanh cổ nó mà siết chặt. Mặt Luca tím ngắt, hai cánh tay rã rời, không còn chút sức lực. Hai thằng Sollozzo và Bruno lỏng tay nắm Luca, như hai đứa trẻ tò mò đứng nhìn thẳng thứ ba siết chặt, siết chặt mãi sợi dây quanh cổ Luca. Thình lình mặt sàn ướt sũng và nhây nhớp. Luca không còn tự chủ được nữa, phân, nước tiểu tháo ra, chân gập lại, thân hình rũ xuống. Thằng Thổ và thằng con nhà Tattaglia buông tay, chỉ còn thằng đang siết cổ từ từ khom mình xuống cùng thi thể nạn nhân, siết chặt sợi dây đến nỗi da cổ Luca bị cắt, sợi dây chìm vào lớp thịt. Mắt Luca lòi ra khỏi tròng như đang ngạc nhiên đến cực điểm, và sự ngạc nhiên này là chút nhân tính cuối cùng còn lại của Luca Brasi.
Bố Già Bố Già - Mario Puzo Bố Già