Tôi biết giá trị của thành công: cống hiến, làm việc chăm chỉ, và sự hy sinh không cần bù đắp cho những việc bạn muốn nó xảy ra.

Frank Lloyd Wright

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 3: The Encounter
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 27
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1111 / 0
Cập nhật: 2018-01-18 14:58:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7
ôi đang ganh tị.
Đồng ý, nếu bị kẹt trong lốt thú, tôi vẫn tin rằng diều hâu là sự lựa chọn đúng đắn nhất.
Tuy vậy, tôi vẫn ganh tị. Các bạn của tôi đang thực sự thích thú khi được biến thành sói. Tôi đoán đó hẳn phải là một thể nghiệm rất lạ lẫm.
Tôi bay trên cánh rừng, lướt qua các ngọn cây, trong lúc bọn nó chạy bên dưới. Bọn nó chạy rất nhanh nên tôi chẳng dễ gì theo dõi. Không phải vì tốc độ bọn nó quá cao, mà là vì bọn nó không lúc nào ngừng nghỉ. Bọn nó cứ chạy đều đều ở tốc độ chừng ba chục cây số giờ, vượt qua những thân cây đổ, len lỏi những rừng cây, bụi rậm. Chẳng có gì làm bọn nó chậm lại.
Thật ra, nói vậy cũng không hoàn toàn đúng. Có hai thứ làm bọn nó chậm lại đôi chút.
Thứ nhất là Jake. Nó là con đực thống soái. Nếu trong bầy sói, người ta sẽ gọi nó là “con đầu đàn”. Do đó mà nó có một trọng trách sói phải thực hiện.
“Jake, anh phóng uế bao nhiêu lần cho đủ đây?” Rachel càu nhàu sau lần dừng thứ năm của Jake.
“Anh... anh cũng không biết nữa. Anh thấy có nhu cầu làm việc đó thường xuyên.” Jake bối rối thú nhận.
“Tại sao vậy? Chắc là trước khi đi anh uống soda nhiều quá chứ gì?”
“Anh không biết.” Jake nói. “Anh thấy lúc nào cũng mắc tiểu.”
“Bồ đang để lại dấu vết.” Cassie giải thích “Bồ đang đánh dấu lãnh địa của bồ.”
“Thiệt hả?”
“Chứ sao. Chuyện thường thôi mà. Sói đầu đàn là vậy. Mình đọc thấy trong cuốn sách viết về sói ở nhà mình. Mặc dù vậy, mình vẫn thấy lợm.”
Việc thứ hai làm giảm tốc độ bọn nó là đôi khi, đương không, cả lũ dừng lại hùa nhau tru lên. Chính Jake là đứa đầu têu. Vụ này làm cả bọn ngạc nhiên, kể cả Jake.
“WWWUuuuuuuuu.wwwwuuuuu!”
“Quái quỷ.” Marco mới toan la lên thì cái mõm nó đã hòa điệu theo hồi nào. “Wwwwwwuuuu wwwwuuuu!”
Cassie và Rachel chẳng đợi đến phiên. “Wwwwuuuu Wwwwuuuu!”
Tôi nghe tiếng tru liền quay phắt lại, bay về hướng bọn nó. “Mấy cậu làm trò khỉ gì đấy?” tôi hỏi. “Bọn mình đang gấp. Các cậu chỉ ở trong lốt thú được có hai tiếng. Mất thời gian cho việc tru tréo làm gì?”
“Mình không biết.” Jake bẽn lẽn nói “Tự nhiên mình thấy làm như vậy là một ý hay.”
“Anh Jake khởi đầu là tự nhiên mình... mình cảm thấy phải hùa theo.” Rachel nói.
“Theo mình, đó là cách cảnh cáo mấy con sói khác rằng bọn mình đang ở đây, để tránh đụng phải những bầy khác và cắn lộn nhau.” Cassie giảng giải. Nghe có lý ra phết. Thế nhưng chính Cassie cũng đã ngửa cổ, chĩa cái mõm lên trời mà tru lên như một đứa ngốc.
Tôi vỗ cánh, vọt ra từ các tán cây.
Thành phố và khu ngoại vi giờ đây đã lùi xa lắc sau lưng tôi. Bọn tôi đã đi được khá xa trong một giờ đồng hồ. Lúc này cùng khoảng thời gian tôi phát hiện chiếc tàu tàng hình lần thứ hai, khi nó đang hướng về phía các dãy núi.
Tôi lại sà xuống các ngọn cây. “Cứ chạy đi nhé! Mình bay lên quan sát một vòng thử coi sao!”
“Cẩn thận đấy!” Rachel dặn dò.
Tôi bay vòng qua một ngọn cây, rồi đập cánh vút lên phía mặt trời. Tôi dùng hết năng lượng, cố sức bay lên thật nhanh. Sự vận động giúp tôi phần nào khuây khoả. Khó mà thương thân trách phận trong khi đang thực hiện một bài thể dục nặng.
Một hồi sau, tôi bắt được một luồng khí nóng tuyệt vời và bay lên dễ dàng. Tôi vẫn thấy đàn sói bé xíu ở bên dưới đang lầm lũi chạy băng qua các lùm cây.
Tôi cố thử hình dung nếu là sói thì sẽ như thế nào. Những mùi vị lý thú. Những âm thanh tuyệt hảo. Tất cả cái sức mạnh đầy tự tin những chiếc nanh sắc lẻm, trí thông minh lạnh lùng.
Sau này, có lẽ tôi sẽ hỏi Jake hoặc Rachel về việc đó.
Và rồi mày sẽ hỏi bọn nó cảm thấy làm người như thế nào. Có khi bọn nó cũng mô tả cho mày nghe đấy. Tôi cay đắng nghĩ.
Thôi đi, Tobias. Tôi tự ra lệnh. Thôi ngay lập tức!
Tôi có cảm giác rằng nếu tôi buông lỏng cho sự thương thân thì điều đó sẽ tiếp diễn hoài hoài.
Tôi dõi đôi mắt sắc lẻm lên bầu trời, nhưng hình như bây giờ hãy còn quá sớm để con tàu ấy xuất hiện. Tất nhiên là nếu như nó tới. Không có lý do gì để cho rằng nó phải có một lịch trình đi lại chính xác.
Và rồi, tuốt bên dưới, có gì đó chợt khiến tôi chú ý.
Đó là một đoàn xe tải và xe Jeep đang bò trên một con đường hẹp, ngoằn ngoèo và đầy bụi bặm. Khoảng năm chiếc. Các xe này đều mang phù hiệu kiểm lâm và có vẻ rất vội vã.
Chúng hướng tới một cái hồ mà tôi mới nhận ra khi bay lên cao. Đến bờ hồ, chúng rời khỏi con đường. Tôi sửng sốt nhận ra hơn chục người mặc đồng phục nhảy khỏi các xe tải và bắt đầu lao vào rừng.
Họ đều mang theo súng. Nhưng đó không phải là súng thường hay súng lục. Tôi thấy họ rất rõ. Họ mang theo súng máy.
Bất chợt... Có chuyển động trên bầu trời! Cái quái quỷ gì...
Ở bên trái tôi xuất hiện hai chiếc trực thăng bay xà quần trên đầu các ngọn cây, cách chừng vài tấc. Chúng bắt đầu lượn vòng vòng quanh hồ. Cả hai trực thăng này cũng mang phù hiệu kiểm lâm.
Có chuyện rồi, tôi tự nhủ. Mấy người này không hành động và di chuyển như dân kiểm lâm. Họ di chuyển như quân đội.
Khoảng sáu người có vũ trang vây quanh một đốm màu vàng tươi. Đó là một chiếc lều.
Hai người - có vẻ là học sinh - đang nấu nướng gì đó trên ngọn lửa nhỏ cạnh lều.
Tôi nhận ra những biểu hiện kinh ngạc và sợ hãi khi họ bất chợt nhận thấy mình bị bao vây bởi sáu người mang vũ khí tự động.
Hai người cắm trại bị dẫn lại chỗ chiếc xe tải gần nhất, rồi chiếc xe vọt đi rất nhanh.
Tôi không biết bọn họ nói gì với hai người cắm trại.
Có thể bọn họ bảo rằng có một tên tù vượt ngục nguy hiểm ở khu vực này. Hay họ nói đang có đám cháy rừng. Tôi cũng chẳng biết nữa. Tôi chỉ biết rằng hai người cắm trại đã bị lôi ra xe mà chẳng kịp biết chuyện gì đến với mình.
Hai chiếc trực thăng vẫn tiếp tục lượn lờ quanh hồ. Rồi chúng hạ xuống một bãi đất quang be bé ở tuốt mé hồ bên kia, cách chừng ngàn rưỡi mét. Khá xa, ngay cả với cặp mắt diều hâu của tôi, dưới ánh sáng chiều tà. Nhưng tôi vẫn thấy thứ đang chui ra từ hai chiếc trực thăng đó.
Chúng nhảy cóc ra, từng tên, từng tên một.
Mỗi tên cao đến hai mét mốt. Những sinh vật ghê rợn nhất mà bạn có thể chưa từng thấy. Những cái sừng sắc lẻm, dài dễ đến ba tấc, nhô ra từ những chiếc đầu rắn. Thêm nhiều thanh cựa ở khuỷu tay, cổ tay, đầu gối. Những cái cẳng như của loài khủng long bạo chúa.
Một toán biệt kích của bọn Yeerk!
Những chiến binh Hork-Bajir!
Animorphs - Tập 3: Đụng Độ Animorphs - Tập 3: Đụng Độ - K. A. Applegate Animorphs - Tập 3: Đụng Độ