Số lần đọc/download: 804 / 6
Cập nhật: 2016-03-09 17:02:17 +0700
Chương 6: Tự Truyện Xen Ngang
Y
Moan vừa về tới Buôn Ma thuột là sai Y Ru đi tìm thầy thợ ở những buôn xa thành phố về tiến hành xây một căn nhà sau lưng ngôi nhà hiện tại khoảng 15 mét. Căn nhà bình thường thôi nhưng phần móng thật sâu. Dưới phần móng xây một căn hầm có bốn phòng. Lẽ dĩ nhiên Y Moan không quên A Ma Yun. Dự trù của Y Moan là phải có A Ma Yun trong dịp này để hắn dựng lên một tai nạn nhằm diệt trừ A Ma Yun. Y Moan đã muốn giết A Ma Yun lâu rồi nhưng chưa có cơ hội nào. A Ma Yun biết nhiều chuyện về Y Moan và nhất là A Ma Yun sẽ cản trở hắn sở hữu cặp ngà voi của Ma Rớt. Y Moan đã biết chắc cái chân đế dựng đứng cặp ngà voi là cùng loại đồng với cái nồi đồng của dòng họ H’ Nhiêu mà hắn đang có. Đã nhiều lần Y Moan ngồi tựa tay vào chân đế cặp ngà thì cái đồng hồ đeo tay của Y Moan ngưng lại, điện thoại di động cũng mất sóng hết pin.
Y Moan lại trở về buôn và cho ô tô chạy thẳng vào nhà của Ma Rớt. Vừa gặp Ma Rớt, Y Moan nói:
- Lần này tui về thuê A Ma Yun lên làm cho tui đó!
- Tui đã nói với nó rồi, nhưng nó không thích làm cho Y Moan đâu! – Ma Rớt nói
Y Moan đi tới ngồi cạnh cặp ngà voi rồi gác tay lên chân đế và liếc nhìn đồng hồ đeo tay của mình. Một lần nữa Y Moan thấy cây kim giây ngưng hẳn.
- Không đi cũng phải đi chớ! – Y Moan nói – Ma Rớt nợ tui nhiều tiền quá rồi thì sao?
- Tui cũng chịu thua rồi. Thằng cha mà thua thằng con rồi. Ông trời đẻ ra cái bụng của nó đó chớ!
Y Moan nghĩ nếu có cặp ngà voi của Ma Rớt trong tay rồi thì không cần giết A Ma Yun cũng được.
- Nếu Ma Rớt phải trả hết rẫy bái cho tui thì gia đình ông chết đói đó! – Y Moan nói
- Đúng đó chớ! Không có cái cơm ăn; không có cái áo mặc; không có con bò, con heo, con gà để cúng Giàng đâu!
- Nếu Ma Rớt đổi cặp ngà voi này lại số tiền Ma Rớt nợ tui thì tui chịu mà!
Ma rớt sáng mắt tỏ vẻ mừng, nói:
- Tui nợ Y Moan nhiều lắm mà. Cặp ngà này không đủ đâu. Nó chỉ đẹp thôi mà. Muốn có nữa thì vào rừng sâu bắt con voi lớn chớ!
- Không đủ thì tui cũng cho ông luôn đó. Ừ..phải đó, Ma Rớt vào sâu trong rừng giết con voi to lớn hơn để lấy cặp ngà khác nghe!
Nhưng Ma Rớt chợt lo A Ma Yun không đồng ý.
- Tao sợ thằng A Ma Yun không cho đâu! Vì đây là cặp vú của nữ thần Hơ Kroih mà cha của tao là Ma Lam được truyền lại để làm già làng trước già làng Y Mút nữa đó. A Ma Yun nói cặp vú này là của nữ thần, của ông cha để lại nên không chịu đó.
- Nhưng Ma Rớt có quyền chớ! Phải để cái rẫy cà phê để làm không thì chết đói đó.
- Ừ..thôi mày chở về ngay đi chớ thằng A Ma Yun mà về thì không cho đâu. Và từ nay là tao không còn nợ tiền của Y Moan nữa đúng chơ!
- Đúng mà! – Y Moan nói.
- Thề đó nghe! - Ma Rớt nói.
- Thề mà!
Y Moan vội cho người khiên cặp ngà voi xuống xe. Hắn thúc tài xế mau rời khỏi buôn vì sợ A Ma Yun về cản lại. Nhưng tài xế đề máy hoài mà xe không nổ. Y Moan sực nhớ hồi đem cái nồi đồng ở nhà của H’ Mây về cũng vậy. Sau phải nhờ nhiều người đẩy xe lấy trớn rồi cài số thì xe mới chịu nổ máy. Điều này Y Moan đã hiểu vì được Mã Liên Huy giải thích. Mã liên Huy nói ở cái nối đồng có một sự phóng xạ mà mạnh hay yếu là nhờ vào chất lượng và số lượng đồng đen của nó. Khi sự phóng xạ của nó mà mạnh hơn sự phóng điện của những vật điện tử khác thì sự phóng điện khác sẽ bị triệt tiêu ngay. Điều đó giải thích vì sao điện đóm trong nhà của Y Moan; điện thoại di động và đồng hồ điện tử để gần cái nồi đồng thì không sử dụng được. Còn xe ô tô, xe máy khi đề bằng điện của bình ắc quy thì không được nhưng đẩy xe cài số cho nổ máy bằng pít tông nén khí thì được, bởi khi xe đã nổ máy thì điện truyền qua bu gi tạo lửa lại mạnh hơn sự phóng xạ của nồi đồng đen. Do vậy nên xe cộ tới nhà Y Moan thì không thể khởi động lại được bằng cách đề cho nổ máy bằng điện từ bình ắc quy.
Thế là Y Moan nhờ thêm một số người trong buôn đến đẩy xe. Đúng là xe nổ máy liền ngay sau khi tài xế vừa cài số.
Y Moan vừa ra khỏi buôn thì A Ma Yun về. Thấy không còn cặp ngà voi nữa, A Ma Yun quát tháo ầm ĩ rồi phóng xe lên phố Buôn Ma Thuột tìm tới công ty của Y Moan. Vừa gặp Y Moan, A Ma Yun nói:
- Mày dụ dỗ ông Ma Rớt, cha tao, để lấy cặp ngà đó chớ!
- Tao không cần cặp ngà đâu. Mày không làm việc cho tao để trừ nợ thì tao lấy cặp ngà trừ nợ. Trong nhà mày có còn cái gì giá trị để tao trừ nợ chớ!
- Được rồi đó. Mày trả cặp ngà đi rồi tao sẽ làm việc cho mày!
Y Moan lúng túng một chút rồi nói:
- Mày về đi. Mai tao sẽ cho Y Ru chở về cho mày.
- Phải trả ngay bây giờ đó!
- Mày không có cái tiền để thuê xe chở về đâu. Mai tao chở về dùm cho mày rồi sẽ chở mày lên đây làm việc cho tao.
A Ma Yun nghe Y Moan nói cũng có lý nên rời khỏi công ty Y Moan. Nhưng vì không tin tưởng Y Moan lắm, A Ma Yun ngồi lại bên quán nước đối diện với cổng công ty của Y Moan quyết chờ cho đến sáng mai.
Trời vừa tối hẳn thì A Ma Yun thấy một chiếc ô tô chở hàng từ trong cổng công ty của Y Moan đi ra. Trên xe có ba người đàn ông, Y Moan và cả cặp ngà voi của A Ma Yun nữa. A Ma Yun mừng vì tin chắc Y Moan chở cặp ngà về buôn trả lại cho mình. Thế là A Ma Yun phóng xe bám theo. Khi đến cây số 3, A Ma Yun thấy xe của Y Moan không chạy thẳng theo lộ 14 về buôn Lung mà lại rẽ qua lộ 21 thì mới biết rằng Y Moan đâu phải đem trả cặp ngà cho mình. Xe chạy một lúc trên lộ 21 thì chậm lại rồi quẹo vào con đường đất nhỏ. Thì ra Y Moan cho xe chạy tới ngôi nhà mà trong đó thường có sự xuất hiện của con ma H’ Nhiêu nhưng A Ma Yun đâu có biết.
Xe dừng lại bên những căn nhà nhỏ phía ngoài hàng rào ngôi nhà của Y Moan. Y Moan bước xuống cùng những người đàn ông khiên cặp ngà đi bộ tới ngôi nhà của hắn. A Ma Yun dừng lại từ xa và lách xe máy nép nhanh vào một bụi cây bên đường khi thấy một đàn chó dữ tợn đang chồm lên trên hàng rào từ phía ngôi nhà. Khi thấy mọi việc đều trở lại lặng lẽ thì A Ma Yun dẫn xe hướng tới ngôi nhà định tìm gặp Y Moan. Nhưng vừa tới gần những căn nhà gỗ bên ngoài hàng rào khu vườn thì đã bị nhiều người chạy đến hăm doạ, ngăn cản và đuổi đi. A Ma Yun bỏ đi nhưng khi ra tới lộ 21 thì gởi xe trong một quán nuớc rồi đi bộ trở lại với ý định là phải ẩn kín vào một chỗ nào đó để canh giữ cặp ngà cho đến sáng mai đợi Y Moan chở về buôn cho mình mới thôi. A Ma Yun không dám mon men đến gần ngôi nhà vì thấy đàn chó dữ lúc nào cũng hăm he gầm gừ trong vườn và những “tay chân” lạnh lùng của Y Moan trong những căn nhà gỗ. Thế là A Ma Yun tìm một lùm cây gần ngôi nhà nhất vừa để ẩn nấp vừa quan sát mọi diễn biến quanh ngôi nhà phòng khi Y Moan lại đem cặp ngà của mình đi đâu nữa.
Đến khuya, A Ma Yun thấy những người đàn ông cùng đi với Y Moan trên xe để chở cặp ngà tới đây ra về. Nhưng họ lại đi bộ về còn chiếc xe chở cặp ngà vẫn còn đậu lại cạnh một căn nhà gỗ bên ngoài hàng rào khu vườn. Khi những người đàn ông này đi, ngôi nhà trở lại im lìm trong ánh trăng mơ mờ ảo. A Ma Yun định nằm rạp lên cỏ ngủ một chút thì chợt thấy trên căn gác của ngôi nhà thấp thoáng bóng một cô gái trắng xoá xoã tóc như đang vẫy vẫy tay gọi A Ma Yun. A Ma Yun dụi dụi mắt cố nhìn cho rõ xem có phải cô gái xoã tóc đang gọi mình không thì lại không thấy ai ở đó nữa. Chợt A Ma Yun thấy cánh cửa sổ trực diện về hướng A Ma Yun tự nhiên mở ra mà chẳng thấy có ai ở đó cả. Một lúc sau, A Ma Yun lại thấy cô gái lúc nãy xuất hiện ở hành lang căn gác. Lần này A Ma Yun thấy cô gái không xoã tóc và trắng xoá như lúc đầu nữa mà có dáng dấp và màu áo như A Ma Yun đã có lần gặp ở đâu đó rồi. A Ma Yun sực nhớ tới H’ Nhiêu ở buôn làng mình và đoan chắc rằng đây chính là bóng dáng của con ma H’ Nhiêu. Chỉ có cái dáng thon gọn, thanh thoát và quyến rũ của H’ Nhiêu mới làm cho A Ma Yun lưu nhớ mãi như thế. Nhưng khi nghĩ đến những lời đồn đại dữ dội không tốt về H’ Nhiêu thì A Ma Yun gợn nổi gai ốc. Để lẫn tránh nỗi lo sợ, A Ma Yun nhắm mắt quay đi không nhìn lên căn gác nữa. Nhưng chỉ được một lúc, A Ma Yun lại nhìn lên căn gác để xem cô gái có đúng là H “ Nhiêu không. Lần này A Ma Yun hốt hoảng vì cô gái đã treo mình lủng lẳng dưới mái hiên, hai tay buông thõng, đôi chân cụt hỏng lên và không nhìn thấy cái đầu đâu cả. Gió càng mạnh, cô gái càng đung đưa qua lại nhiều hơn. A Ma Yun nghĩ không biết là H’ Nhiêu nhát ma mình hay cô ta treo cổ tự tử rồi? Điều mà A Ma Yun cứ thắc mắc trong lòng nãy giờ rằng nếu đây đúng là con ma H’ Nhiêu thì tại sao lại ở đây? A Ma Yun biết trước đây Y Moan lúc nào cũng tìm đủ mọi cách để bắt cho được H’ Nhiêu về làm vợ dù H’ Nhiêu đã thành ma rồi; Và dù dân trong buôn làng đồn đại H’ Nhiêu xấu tốt như thế nào. Rồi kể từ ngày dân làng ca ngợi Y Moan đã diệt trừ được con ma H’ Nhiêu thì những chuyện quậy phá khóc la rên rĩ, cưỡng hiếp giết người và trộm cắp cà phê không còn; Dân làng cũng chẳng còn ai nói đến chuyện thỉnh thoảng có thấy bóng con ma H’ Nhiêu; rồi cũng từ đó người ta cũng ít thấy Y Moan về buôn và vào rừng nữa. Phải chăng Y Moan đã bắt được con ma H’ Nhiêu đem về đây? Hắn dùng phép thuật gì mà trói giữ được cái hồn H’ nhiêu ở đây? Và phải chăng con ma H’ Nhiêu đã bằng lòng làm vợ của Y Moan? Bằng lòng làm vợ rồi sao lại treo cổ tự tử? “Ừ..mà H’ Nhiêu là ma thì treo cỏ tự tử làm gì nhỉ? ”Bao nhiêu câu hỏi cứ vẫn vơ trong đầu A Ma Yun cho đến khi trời tờ mờ sáng.
Từ trong ngôi nhà, cặp ngà voi lại được khiên ra và đi về hướng chiếc xe tải nhỏ hôm qua. Y Moan dẫn đầu. A Ma Yun cũng không hiểu tại sao chiếc xe tải lại đậu xa như thế thay vì cập sát vào nhà rồi đưa lên xe cho tiện. Nhưng mọi thắc mắc không đáng cho A Ma Yun phải bận tâm hơn là trong lòng đang vui vì biết chắc Y Moan sẽ chở cặp ngà voi về trả lại cho mình.
Đợi cho xe Y Moan đi, A Ma Yun nhanh chóng rời khỏi chỗ ẩn núp. Nhưng trước khi đi, A Ma Yun không quên nhìn lên chỗ cô gái treo cổ. Bây giờ A Ma Yun mới vỡ lẽ: Đó là một cái áo váy ngủ được móc lên để phơi khô. A Ma Yun nghĩ chính cô gái mà mình đoán là H’ Nhiêu đã xuất hiện trước đó treo lên chứ không ai khác.
Khi về tới buôn thì A Ma Yun đã thấy chiếc xe của Y Moan đậu trước nhà mình. A Ma Yun dựng xe máy rồi bước nhanh lên sàn.
Vừa thấy A Ma Yun, Y Moan nói:
- Tao đem cặp ngà voi về trả lại cho mày đó.
- Được, tao sẽ đi theo làm việc cho mày.
- Tao không cần mày nữa đâu. Ma rớt, cha mày vẫn còn nợ tao đó.
- Ôi..Giàng ơi! – Ma Rớt đưa hai tay lên trời – Mày là một thằng con không biết cái cha cái mẹ gì hết. Biết như vậy tao không cho mày có cái ăn, có cái mặc, có cái đi học trên phố đấu chớ!
A Ma Yun nhìn thấy cái chân đế cặp ngà đã thay cái chân đế bằng đồng khác liền nói:
- Cái đế khác rồi!
- Đưa lên xe nó bị gãy sút rồi! – Y Moan nói – Tao phải thay cái chân khác cho đẹp, sáng bóng hơn đó.
- Tao không cần đâu. Cái chân cũ của tao cũng được.
- Bi hư rồi, tao bỏ rác rồi!
Ma Rớt tức quá chạy vào trong lấy xà gạc ra vừa quát vừa phang vào A Ma Yun:
- Tao không có cái thằng con như mày đâu. Tao đuổi mày đi đó!
A Ma Yun hoảng hốt tránh được cái xà gạc đang phang vào người rồi bỏ chạy xuống sàn. Ma Rớt tức quá la lên:
- Ôi..Giàng ơi! Sao không cho tui đẻ một con gái mà đẻ một con trai vậy chớ! Ai cũng được đẻ con gái sao Giàng lại phạt tui chớ!
Y Moan bước xuống nhà sàn, lên xe về. Còn Ma rớt thì chạy xuống theo năn nỉ:
- Cái cặp ngà là của tao thì tao muốn đổi là quyền của tao chớ. Thằng A Ma Yun không có quyền đâu!
- Tui không cần nữa đâu chớ! Cái thằng A Ma Yun không chịu thì thôi!
Y Moan phóng xe đi. Ma Rớt sụp xuống đất khóc rống lên. A Ma Yun cũng rón rén dẫn xe máy ra một đoạn rồi nổ máy chạy theo Y Moan.