Số lần đọc/download: 1134 / 20
Cập nhật: 2015-08-01 20:01:06 +0700
Chương 5: Khách Bất Ngờ
M
àn đêm đang xuống khi ông Andy, Bob và Peter trở về khách sạn ở Santa Barbara. Sau khi ăn tối, cả nhóm đã cho Hannibal ghé xuống khách sạn trước. Vào phòng, mọi người thấy Hannibal đang ngồi ở bàn viết. Quyển nhật ký tàu Gió Khơi, quyển nhật ký ủy ban và tấm bản đồ biển đang bày trước mặt thám tử trưởng.
- Úi chà! - Peter thở dài và ngồi sụp xuống ghế bành - Không ngờ phỏng vấn là một công việc nặng nhọc như thế.
- Mấy người đó cứ nói lung tung về mọi thứ nhưng lại tránh nói về những gì bọn mình muốn nghe. Sau đó, rất khó chọn lọc ra những việc thật - Bob nói thêm.
- Một nhà báo giỏi - ông Andy mỉm cười nói - biết rằng nên để cho người ta nói thoải mái. Trước sau gì, họ cũng bị lộ và nói ra những gì họ thật sự nghĩ.
- Ông Hanley có nói rằng ông không quan tâm đến sự sống dưới biển và ghé những người biểu tình - Peter nói.
- Ông chỉ có một ý nghĩ trong đầu thôi - Bob nói thêm - Làm cho công ty dầu hỏa làm ăn phát đạt!
- Con biết không Bob - ông Andy nói - Có thể ông Yamura và ông Hanley quan niệm khác ta, nhưng họ đúng khi khẳng định rằng không có dầu hoả rất nhiều người sẽ không có việc làm. Rất tiếc là xã hội hiện đại của ta lại cần cái chất ấy!
Hannibal ngẩng đầu lên khỏi đống giấy tờ.
- Thật ra ông Yamula là ai vậy? - Hannibal hỏi.
- Một doanh nhân Nhật đến đây nghiên cứu phương pháp làm việc của công ty và có thể sẽ xin công ty tư vấn. Nghe nói gia đình ông ấy sở hữu một công ty khai thác dầu tương tự ở Nhật. Thôi! - ông Andy nhìn đồng hồ và nói thêm - Bác còn phải phỏng vấn ông giám đốc, Paul MacGruder. Văn phòng công ty có cho biết ông đang ở kè tàu. Nếu các cháu muốn đi cùng bác, thì bận về ta sẽ dừng đâu đó ăn kem.
- Cháu thấy được lắm! - Peter vui mừng nói.
- Rất tiếc - Hannibal ngắt lời - ta đã hứa với bác Crow là tối nay sẽ trở lại gặp bác.
- Thế à? - Bob hỏi lại thật khẽ.
Peter định phản đối thì Bob lén đá chân buộc Peter im.
- Úi da! À, phải... Bây giờ mình nhớ rồi? - Peter miễn cưỡng nói.
- Nếu vậy thì bác đi một mình - ông Andy tuyên bố - Nếu không tìm được Paul MacGruder, thì bác sẽ ghé toà soạn báo địa phương để xem hình. Bác sẽ cố không về trễ quá. Các cháu cũng đừng về trễ quá nhé. Ngày mai nhiều việc lắm.
Ông Andy vừa mới ra khỏi phòng, thì Peter xoa cái chân bị đá.
- Cậu đâu cần phải đá mạnh như thế - Peter trách Bob - Thật ra mình không nhớ là bọn mình có hứa trở lại gặp ông Crow.
- Đồ ngốc! - Bob kêu - Bộ cậu không hiểu rằng sếp đã tìm ra lời giải của vụ bí ẩn à? Đúng không Babal?
- Mình nghĩ thế - thám tử trưởng thừa nhận - Lời giải nằm trong quyển nhật ký tàu Gió Khơi. Thông tin này, cộng với những gì đã biết, sẽ cho phép ta giải thích cho ông Crow hiểu tại sao ông bị cạn nhiên liệu.
- Cậu nói cho bọn mình nghe trước đi!
Hannibal mỉm cười yêu cầu hai bạn hãy kiên nhẫn một chút. Rồi thám tử trưởng gom hết tài liệu đang bày và ba thám tử lên đường. Nhà ông nhà văn không xa khách sạn lắm, ba bạn đi rất nhanh. Chính ông Crow ra mở cửa và mời vào phòng làm việc. Trong góc, máy phát thu thông báo có cơn bão đang di chuyển về hướng bắc.
- Tôi không ngờ sẽ gặp lại ba cậu tối nay - ông nhà vãn bắt đầu nói.
- Hannibal đã giải ra vụ bí ẩn rồi! - Peter thốt lên.
- Ít nhất là một phần - thám tử trưởng chỉnh lại.
- Tuyệt quá! - ông Crow kêu - Kể nhanh đi!
- Thế này, cháu đi lấy quyển nhật ký tàu, rồi cháu so với...
Có tiếng chuông cửa ngắt lời Hannibal. Ông Crow ra mở cửa, quay trở vào cùng Paul MacGruder. Giám đốc công ty dầu hoả trông giận dữ và khá kích động.
- Yamura muốn gì anh vậy? - ông hôi thẳng.
- Anh muốn nói về doanh nhân người Nhật ở kè tàu hả? - Ông Crow ngạc nhiên hỏi - Tôi không gặp ông ấy. Ông ấy không hề đến đây.
- Sao lại không đến? - Paul MacGruder kêu và cũng tỏ ra rất ngạc nhiên - Tôi nhìn thấy ông ấy bước vào nhà anh cách đây không đầy nửa tiếng. Ông vừa mới ra và về bằng xe.
- Tôi không hề gặp Yamura! - ông Crow sẵng giọng tuyên bố.
- Nhưng tôi đã thấy ông ấy mà!
Hai người đàn ông nhìn nhau, vẻ mặt thù địch. Hannibal can thiệp.
- Có thể - thám tử trưởng nhẹ nhàng nói - ông Yamura đã lên vào vườn để rình rập bác Crow?
- Ý cậu nói làm gián điệp cho công ty dầu hỏa hả? - Bob hỏi.
- Hay vì một lý do khác nào đó. Có thể ông ấy đến Santa Barbara không chỉ để xin tư vấn công ty dầu hỏa.
Im lặng. Paul MacGruder có vẻ lung lay.
- Ông ấy ở đây từ một tuần nay - Paul MacGruder nói - và chỉ hôm nay ông ấy mới ra tham quan dàn khoan mới. Tối nay, tôi có nghe ông ấy nói chuyện điện thoại về Crow và về cuộc biểu tình. Nên khi ông ấy đi, tôi theo dõi ông ấy ngay. Và ông ấy đi thẳng đến đây.
- Ông ấy cần gì ở tôi nhỉ? - Ông Crow thắc mắc nói khẽ.
- Dường như có một vụ việc kỳ lạ đang xảy ra - Paul MacGruder trịnh trọng tuyên bố - Chẳng hạn như lúc ở kè tàu! Ý tôi không muốn nói là tôi ngạc nhiên về thái độ khinh người của Hanley. Tôi không lạ gì cách cư xử của ông ấy. Nhưng tôi có cảm giác rằng có một số người biểu tình thuộc phe anh, anh Crow à, lại móc ngoặc để giúp tay cho Hanley... bằng cách cố tình gây ẩu đả để buộc cảnh sát can thiệp vào và qua đó dẹp được biểu tình.
- Thật là buồn cười! - ông nhà văn thốt lên.
- Có thể. Nhưng dù gì, chuyện xảy ra rất lạ lùng. Bước khởi đầu ẩu đả, vụ phá hoại dàn khoan, chuyện rắc rối của tàu anh... Dường như có kẻ cố ý làm cho anh mất uy tín.
- Trời ơi - Hannibal vô tư nói - nghe chú nói, tưởng như chú mong phe chống đối sẽ chiến thắng. Nhưng chú làm cho công ty dầu hỏa mà.
Paul MacGruder đỏ mặt.
- Công việc của tôi là sản xuất dầu lửa - ông tuyên bố - Nhưng nghĩa vụ của mọi người là phải bảo vệ tôn trọng môi trường... cho dù người đó có là dân dầu hoả đi nữa.
Nói xong, Paul MacGruder ra về.
- Nhưng tại sao Yamura lại rình rập tôi? - Crow thắc mắc.
- Nếu ông ấy thật sự có rình rập bác - Bob nói - Dù sao ta chỉ nghe qua lời của ông Paul MacGruder thôi.
- Đúng - Hannibal thừa nhận - Nhưng nếu ông Yamura rình rập, thì tại sao Paul MacGruder lại quan tâm đến? Ông ấy hành động như thể muốn cuộc biểu tình tiếp tục.
- Mấy chuyện đó không quan trọng! - Peter la lên - Cậu nói về vụ bí ẩn đi Babal ơi! Tại sao tàu Gió Khơi lại thường xuyên bị hết nhiên liệu vậy?
- Bởi vì - Hannibal trả lời bằng một giọng hơi quan trọng - bởi vì có một trọng lượng không dự kiến trước làm cho tàu bị chậm lại... một vật nặng gì đó mà tàu chở ra dàn khoan!