Số lần đọc/download: 753 / 7
Cập nhật: 2016-06-02 00:12:56 +0700
Chương 6
T
ôi biết, tường tận (rất tường tận,) rằng, những ngày cuối năm đã đi qua. Bước chân Nguyên Đán đã tới. Cánh tay thời tiết vẫn dịu dàng trút bỏ rồi tròng cho kỷ niệm của chúng ta, những lớp áo, và, mùi hương, mới.
Nhưng, tôi cũng biết (một cách tường tận, hẳn nhiên,) chẳng có một kích thước, một kiểu, mẫu mã vải vóc hay, mùi hương thầm kín nào ứng, hợp với thân thể ký ức, thịt da cuộc tình của anh Khánh tôi... Luôn cả chị Bích, nếu còn sống đâu đó, trên mặt địa cầu này, cũng chẳng thể có một mẫu, mã nào thích hợp với chị, sau cái mẫu mã thứ nhất, chị nhận được từ anh Khánh.
Thượng đế chỉ có một khuôn mẫu duy nhất để tạo nên con. Nhưng phần bên trong lại là những khác, biệt đau, đớn.
Và, tôi nghĩ, chỉ có gió. Đúng thế. Nó (chứ còn ai vào đấy nữa,) là hiểu được sự khác, biệt đau, đớn ấy.
1-97