Số lần đọc/download: 2709 / 17
Cập nhật: 2016-07-13 10:12:07 +0700
Chương 5
“E
m nghĩ mọi chuyện đã diễn biến hết sức tốt đẹp,” Theo nói khi họ đang ở trong xe, trên đường về nhà. “Không hề,” James nói cụt lủn.
“Sao anh có thể nói thế? Geoffrey khá ấn tượng với em đấy!” “Anh ta chắc thấy ấn tượng với tu ti của em thì có.”
“Tu ti? Tu ti? James, anh thật sự không nên nói tiếng lóng với em như thế,” Theo hồ hởi, “Tu ti. Em thích từ đó.” Anh cúi người về phía trước, và cô giật mình nhận ra là anh đang giận dữ, “Đừng có ‘James’ gì nữa. Em không thể tỏ ra tán tỉnh Trevelyan công khai hơn được nữa đâu.”
“Đúng thế. Em muốn tỏ ra công khai mà.” “Em muốn biết điều này không? Em không phù hợp với Geoffrey thân yêu của em đâu. Không chút nào.”
“Sao lại không?” “Miệng lưỡi anh ta còn cay độc hơn em. Anh ta toàn chọc ghẹo anh chỉ để cho vui, và nếu anh để tâm tới anh ta thì anh ta sẽ là một kẻ rất đáng ghét.”
Theo phá ra cười. “Anh khó chịu à?” “Anh nói, nếu anh để tâm tới anh ta. Em không phải là anh, Theo. Em sẽ nghe những gì anh ta nói, và anh ta sẽ xé xác em.”
“Anh ấy sẽ yêu em,” Theo giải thích, “Em thích nhìn anh ấy nghiền nát nhóm bạn đồng lứa, nhưng vì anh ấy yêu em, em sẽ nằm ngoài phạm vi đó.” “Không ai và không cái gì nằm ngoài phạm vi đối với Trevelyan hết. Anh từng nghe anh ta đùa cợt về mẹ ruột. Hết sức thẳng thắn mà nói, Daisy, anh ta thuộc kiểu người sống đúng với chính mình nhất là khi ăn mặc như phụ nữ.”
“Gì cơ?” “Như anh vừa nói.” James ngả lưng ra sau và nhìn cô với vẻ tự mãn không sao chịu nổi. “Anh biết anh ta còn em thì không.”
“Anh đang nói anh ta thích đàn ông à?” “Có điều gì mà em không dám nói ra không?” James kêu lên. “Không, ý anh không phải thế! Anh chỉ nói anh ta kỳ lạ, chỉ có vậy. Hết sức kỳ lạ. Không hợp với em. Anh sẽ không để em cưới anh ta.”
“Anh sẽ không để em cưới anh ta? Anh?” Theo giận dữ. “Này, để em nhắc cho anh nhớ, anh tuyệt đối không có quyền quyết định em sẽ cưới ai. Không hề có!” James nheo mắt. “Để xem.”
“Chẳng có gì để xem hết,” cô quát, “Nếu em muốn Geoffrey thì em sẽ cưới anh ấy.” “Trừ phi em muốn dùng chung quần tất.”
Theo thở dốc. “Anh thô lỗ không tả nổi, và anh nên xin lỗi. Em không biết vì sao anh lại nói như thế về Geoffrey.” “Bởi vì đó là sự thật. Anh đã sống chung với anh ta. Chỉ khi anh ta mặc váy – điều anh ta vẫn tìm cớ để làm – anh ta mới hết bồn chồn và ngừng chỉ trích mọi người. Nhưng cứ tiếp tục đi. Anh đoán em nghĩ mình hiểu rõ anh ta nhất.”
“Em thật sự hiểu rõ Geoffrey nhất. Có thể hai người đã chơi trò đố chữ khi đi học. Nhưng giờ anh ấy đã trưởng thành, còn anh thì chưa.” “Phải rồi. Tất cả là lỗi của anh,”
“Không phải lỗi của anh,” Theo nói, “Nhưng em nghĩ mình hiểu đàn ông hơn anh đôi chút đấy, James. Cuối cùng thì anh vẫn nghĩ Geoffrey còn là trẻ con. Còn em nhìn anh ấy dưới con mắt phụ nữ.” James cau có nhìn cô. “Con mắt phụ nữ? Thật vớ vẩn!”
“Chỉ cần anh tháp tùng em thêm một lần nữa thôi,” Theo dụ dỗ anh, “chỉ cần đến buổi hòa nhạc hoàng gia vào tối mai thôi, sau đó em chắc chắn mình không cần lôi anh theo để thu hút sự chú ý nữa. Geoffrey đã chú ý tới em rồi, anh biết mà. Thêm một buổi gặp nữa là đủ.” “Để làm gì? Tình yêu thật sự?”
“Có thể,” Theo nói, nghĩ về nụ cười nửa miệng của Geoffrey, “Có thể lắm.” “Em chẳng biết đâu là tình yêu thật sự dù có bị nó đập vào đầu đi nữa,” James nói, khoanh tay trước ngực.
“Này, anh chẳng phải chuyên gia đâu nhé. Đừng bảo em rằng anh thật sự yêu Bella, vì em biết rõ là không phải vậy. Anh chỉ mê mẩn tu ti vĩ đại mà cô ta trưng ra cho tất cả mọi người ở phố Oxford mà thôi.” “Này này,” James nói, trông hơi hoảng hốt, “Em không nên dùng từ đó. Nó không lịch sự.”
“Tu ti!” Theo lặp lại, kịp kiềm chế không thè lưỡi trêu anh. Dẫu sao thì cô cũng mười bảy rồi. Cô phải cư xử cho ra dáng quý cô. “Em biết anh thấy gì ở Bella,” cô nói tiếp, “Và đó không phải tình yêu.” “Phẩm chất của Bella không phải chủ đề trò chuyện của chúng ta,” James đáp.
Theo cười. “Vậy khuôn mặt xinh xắn của cô ta thì sao? Em không nghĩ vậy!” “Đừng nói nữa!”
“Ai sẽ nói cho em nghe những chuyện này, nếu không phải anh?” cô nói, dựa lưng vào góc xe. “Không phải anh.”
“Quá muộn rồi. Anh như anh trai em,” Theo nói, cảm thấy hơi buồn ngủ. “Anh có thể đánh thức em dậy khi chúng ta về tới nhà không?” James ngồi cứng ngắc tại chỗ và trừng mắt nhìn cô. Dù đèn lồng trong xe ngựa chỉ chiếu mờ mịt, anh cũng có thể nhìn thấy đường nét đùi cô. Chưa kể đến tu ti, ngực, bất kể nó được gọi là gì.
Rõ ràng Trevelyan đã chú ý đến chúng. James đã phải kiềm chế không giật đầu anh ta ra khỏi bộ váy hở vai của Daisy ở vũ hội. Cô sẽ không cưới Trevelyan. Dưới bất kỳ hoàn cảnh nào.
Dù cho… dù cho anh phải tự cưới cô để ngăn chặn điều đó..