Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Truyện Ngắn
Nguyên tác: Fleurs De Ruine
Dịch giả: Hoàng Lam Vân
Biên tập: Nguyễn Linh Nhi
Upload bìa: Nguyễn Linh Nhi
Số chương: 26
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 13
Cập nhật: 2023-07-22 21:46:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
ôi muốn nán lại lâu bên Tả ngạn, vì tôi là một đứa con của khu Saint-Germain-des-Prés. Tôi từng học ở trường nội khu trên phố Pont-de-Lodi và các buổi giáo lý của ông trưởng tu Pachaud, tại phố Abbaye và quảng trường Furstenberg. Nhưng, kể từ đó, tôi tránh ngôi làng cũ của tôi, mà tôi không còn nhận ra được nữa. Tối nay, giao lộ Odéon khiến tôi thấy cũng buồn như bến cảng vùng Bretagne của Montparnasse dưới làn mưa bụi.
Một trong những kỷ niệm cuối cùng của tôi về Saint-Germain-des-Prés rơi vào ngày thứ Hai 18 tháng Giêng năm 1960. Khi ấy tôi mười bốn tuổi rưỡi và vừa chạy trốn khỏi trường nội trú. Tôi đã cuốc bộ đến tận Croix-de-Berny bằng cách đi dọc theo các hăng ga của sân bay Villacoublay. Sau đó, tôi lên một chiếc xe ca đi đến Cửa ô Orléans. Rồi tàu điện ngầm. Tôi đã xuống ở bến Saint-Germain-des-Prés. Đầu phố Bonaparte, tôi bước vào quán cà phê kiêm bán thuốc lá nằm ở góc phố giao với ke sông, Chez Malafosse. Ít nhất thì bố tôi gọi nó như vậy. Sau bữa trưa, chúng tôi hay ở trong phòng làm việc cùng các bạn của ông và ông nói với tôi:
- Xuống Chez Malafosse mua partagas[8] đi.
Buổi chiều hôm đó, ở Chez Malafosse, một nhóm người quen biết mẹ tôi và luôn luôn lê la trong khu phố đang đứng đó, trước công toa. Trong số họ có một phụ nữ Đan Mạch xinh đẹp tóc vàng cắt ngắn và cặp mắt màu xanh nhạt ngả tím. Cô hay sử dụng các từ tiếng lóng hết sức tương phản với âm sắc giọng nói của cô, dịu dàng và trẻ con. Một thứ tiếng lóng thường rất cổ lỗ. Khi thấy tôi bước vào, cô nói:
- Cháu làm cái đếch gì ở đây thế hả, cậu nhỏ?
Tôi đã thú nhận với họ là tôi trốn khỏi trường. Họ im lặng, vẻ lúng túng. Tôi đã chực òa lên khóc. Đột nhiên, cô nói, với âm sắc Đan Mạch của mình:
- Thế thì có đếch làm sao, hở cậu nhỏ của tôi?
Rồi cô đập mạnh tay xuống mặt công toa:
- Một cốc whisky cho cậu nhỏ đây...
Hoa Của Phế Tích Hoa Của Phế Tích - Patrick Modiano Hoa Của Phế Tích