Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Tác giả: Johanna Lindsey
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: You belong to me
Biên tập: Gió
Upload bìa: Nhung Nguyễn
Số chương: 40
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3023 / 39
Cập nhật: 2015-02-25 16:22:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
lexandra cỡi ngựa băng qua ngôi làng, băng qua thị trấn, băng qua cả những cánh đồng để đến những triền cỏ dành cho súc vật ăn, nơi mà cuối cùng cô đã để cho con Hoàng Tử Mischa dẫn cô đến. Một trong những thằng con trai nhà Razin bám sát ở sau lưng cô như thường lệ, nhưng cô còn chưa biết là ai đã đi theo cô, bây giờ cô cũng không quay đầu lại để xem đó là ai.
Có lẽ là Konrad, ba mươi tuổi, anh là người lớn nhất nhà và là người đáng nể nhất trong ba anh em, Limofee và Stenka, cặp sanh đôi, chỉ cằn nhằn cô mỗi khi cô tự đi ra ngoài một mình mà không báo với họ, nhưng Konrad thì sẽ thẳng tay với cô và anh sẽ cho cô biết rõ điều đó.
Cô cùng lớn lên với những tên con trai nhà Razin và sống ở nhà của họ thường xuyên như ở nhà của cô. Họ như là những người anh trai mà cô chưa bao giờ có, họ cũng là bạn thân của cô, tuy thỉnh thoảng bọn họ làm cho cô bực mình. Đứa em gái duy nhất của họ, Nina, là người hầu của cô, và cũng là một người bạn rất thân với cô. Cô ta nhỏ hơn Alexandra một tuổi, và cô ta cũng đã kết hôn mặc dù là chồng cô ta đã qua đời cách đây hai năm.
Kết hôn.
Những cơn gió thu lành lạnh đã làm khô đi những giọt nước mắt trên má của Alex, một chuyện lạ rất ít khi nhìn thấy ở cô, bây giờ cảm giác như muốn khóc không còn nữa, cô chỉ muốn phóng ngựa đi mãi và không bao giờ trở về nhà. Dĩ nhiên là Konrad sẽ không để cho cô làm như vậy. Ngay cả sau khi anh biết rõ là cha cô đã làm gì, anh cũng sẽ không để cô chọn một con đường rút lui hèn nhát như vậy. Anh sẽ giận dữ, giống như cô, nhưng người Cossack không trốn chạy từ trận chiến, và anh sẽ xem chuyện hôn ước này như là một trận chiến. Cô cũng sẽ làm như vậy, sau khi cô không còn cảm thấy đau khổ vì bị cha cô phản bội nữa.
Kết hôn.
Christopher Leighton khốn khiếp, tại sao anh ta lại để mắt đến cô vào ngày vũ hội đầu tiên của cô ở St. Petersburg chứ? Tại sao anh lại đeo đuổi cô một cách ráo riết và tỏ tình với cô chứ? Anh ta là người phụ tá của đại sứ Anh, rất miệng lưỡi, rất ngụy biện, và rất đẹp trai. Điều đó làm cho cô một mực chung thủy với anh.
Cô yêu anh - cô phải là rất yêu anh nên mới đợi anh hết bảy năm ròng, điều mà ngay cả chính bản thân cô cũng biết rõ là quá dài và quá điên rồ để giữ vững niềm tin là anh ta sẽ cầu hôn với cô, mà ngay cả hình bóng của anh cũng không còn rõ nét trong cô nữa, đã quá lâu rồi cô không gặp anh. Nhưng những lá thư của anh viết thật cảm động và luôn viết là anh yêu cô một cách sâu sắc, ngay cả lá thư cô vừa nhận cũng vậy.
Anh luôn viết về tình yêu của anh dành cho cô và luôn bảo là anh rất nhớ cô. Và vì anh đã trở về Anh, anh đã hứa chắc với cô là anh đang rất cố gắng để được chuyển về tòa đại sứ ở Nga để có thể ở gần bên cô. Nhưng trong tất cả những lá thư của anh, không một lần nhắc đến chuyện hôn nhân. Và cho dù là cô có bộc trực đến đâu, cô cũng chưa một lần dám viết một vài từ gợi ý với anh để biết câu trả lời của anh sẽ làm cho cô có thêm hy vọng hay là sẽ kết thúc nó. Cô không thể hỏi thẳng anh là anh có ý định kết hôn với cô hay không.
Bây giờ cô nhận thức được là đúng ra là cô phải nên hỏi anh. Cô cũng đã nên theo anh về Anh khi cô muốn vào thời điểm đó, thay vì phải bỏ cuộc vì cha cô đã phản đối. Nếu cô có thể gặp mặt Christopher, chỉ một lần nữa thôi...
Lúc này cô có một ý nghĩ trong đầu là cô sẽ đi Anh quốc một khi cô có thể dứt bỏ gã người Cardinia để bảo toàn danh dự của cha cô. Suy cho cùng, cô cũng có đủ tiền dành dụm được từ việc buôn bán ngựa. Cô chỉ cần tìm cách rời khỏi nước Nga mà không cho cha cô đuổi kịp để ngăn cản cô. Với rất nhiều tuyến đường để đi đến Anh quốc mà cô có thể tìm ra được, thì cha sẽ rất khó mà tìm được cô.
Với quyết định đã hình thành trong đầu, cô cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn và giật dây cương để cho Konrad có cơ hội đuổi kịp cô. Nhưng Stenka Razin là người cặp sát bên cô và đang trợn mắt với cô vì anh đã phải thúc con ngựa của mình phi điên cuồng để theo kịp cô.
"Cô đang cố gắng giết chết cả hai chúng ta đúng không? Hay là chỉ muốn giết hai con ngựa thôi?"
"Tôi đang đuổi một lũ quái vật, nếu như anh muốn biết," cô trả lời.
" Có phải là người tôi biết không?"
"Cha của tôi là một trong số đó."
"À, lại có một cuộc chiến với ba cô," anh vừa nói vừa nhe răng cười.
Trong ba anh em nhà Razin, Stenka là người không bao giờ nghiêm trang cả. Anh luôn yêu đời và thích hưởng thụ cuộc sống, và thường hay vui đùa, trong bất cứ tình huống nào. Mỗi khi Alexandra giận dữ, đau khổ, hay chỉ là bực bội vì một chuyện gì đó, anh luôn làm cho cô cười. Cô sợ là lần này anh sẽ không làm được cho dù là anh có cố gắng đến cỡ nào đi chăng nữa.
Em trai của anh, Timofee, cũng gần giống như anh, không quan tâm đến chuyện gì hết. Cặp đôi này rất giống nhau từ tính cách đến ngoại hình. Hai mươi bảy tuổi, tóc đen và mắt xanh giống như những người khác trong dòng họ, và có cùng sở thích, ngay cả về đàn bà cũng vậy, cho nên đó là lý do tại sao bọn họ luôn đánh nhau vì tranh giành gái. Bọn họ rất hay đánh nhau, cho nên không có gì là kỳ lạ khi một hay cả hai người họ bị bầm mắt hay sưng môi.
"Tôi không biết tại sao cô lại buồn bực vì những cuộc cãi cọ với cha cô vì cô luôn thắng mà." Stenka bàn luận.
"Tôi không có thắng." cô càu nhàu.
"Cô không thắng à?"
Anh cố tình làm vẻ mặt như không tin tưởng, không đem lại được nụ cười nào trên mặt cô như anh mong đợi. "Tôi đã không thắng!"
"Tôi nghĩ là chuyện gì cũng phải có lần đầu cả." Anh thở ra."Vậy cô đã không thắng chuyện gì?"
"Ông ấy đã hứa gả tôi cho một người Cardinia."
Câu nói này làm cho anh thật sự ngạc nhiên."Ông ấy không làm vậy với cô đâu."
"Ông ấy đã làm vậy vào mười lăm năm trước. "
"À, khi mà cô còn là một đứa trẻ," anh nói, giống như để tự giải thích cho mình.
"Mười tuổi mà là đứa trẻ à?"
Anh phẩy tay lờ đi."Vậy cô sẽ làm gì?"
"Tôi nghĩ, hay nhất là nên thành thật," cô nói."Tôi sẽ nói với gã bá tước người Cardinia đó là tôi không muốn kết hôn với anh ta."
Stenka tặng cho cô cái nhìn như giám định từ chiếc mũ lông trên đầu cho đến đôi giày ủng của cô, và theo như riêng anh, những gì anh vừa lướt qua trên thân hình cô đều rất đẹp."Anh ta có thể cũng sẽ làm vậy thôi, nhìn cô kìa, và tôi nghĩ là anh ta sẽ sợ đến chết mất. Sự thành thật của cô không cần thiết đâu."
Alexandra rên lên."Anh không giúp đỡ được gì cả, Stenka."
"Tôi phải làm gì đây?"
"Tôi sẽ rất biết ơn anh đấy."
"Vậy thì, " anh nói với vẻ hớn hở," Timofee và tôi sẽ tập kích anh ta, đập anh ta một trận và bảo anh ta quay về."
"Trừ khi là có lẽ anh ta đã đến rồi trong khi chúng ta đang nói chuyện," cô đóan, rồi nói thêm, để phòng ngừa chuyện anh hiểu lầm là cô đồng ý lời đề nghị của anh."và chúng ta sẽ không đánh đập em họ của hoàng đế - trừ khi không còn có cách khác."
Anh huýt sáo." Em họ của hoàng đế à? Vậy thì tại sao cô lại không muốn kết hôn với anh ta?"
Đôi mắt màu xanh đen ánh lên màu tím mỗi khi cô trợn mắt, điều mà cô đang làm trong lúc này."Bởi vì tôi chỉ yêu Christopher."
"Hắn à!" Stenka nói với vẻ nhạo báng làm cho cô phải nhíu mày. Họ đều biết về gã đàn ông người Anh của cô và họ đã rất vui mừng cho cô... cho đến khi mấy năm trôi qua mà không có chiếc nhẫn trên ngón tay của cô."Gã đó thì không được rồi!"
"Tôi không muốn nghe."
"Cô có chắc không đấy?"
"Chắc."
"Nhưng tôi muốn nói ra cho hả giận."
Vẻ mặt của anh nghiêm chỉnh đến nỗi cô không thể ngăn không chắc lưỡi. Anh cười toét miệng vì cuối cùng đã thấy được chuyện anh muốn nhìn thấy.
"Vậy thì hãy đi gặp mặt vị hôn phu của cô nào," anh đề nghị."Cô không bao giờ biết được đâu, có thể cô sẽ thích anh ta đấy." Khi cô chỉ khịt mũi, anh nói thêm. "Không phải là không thể nào đâu."
"Nhưng nó sẽ không thay đổi được gì."
Anh không hỏi là tại sao, mặc kệ đó là chuyện gì, Stenka nghĩ, bây giờ anh cảm thấy thật bực bội. Alex của họ chung thủy một cách ngu ngốc, ngay cả khi lòng trung thành của cô được đặt sai chỗ.Và cha của cô đã nói đúng. Chính cha của Stenka, Ermak, đã từng nghe nam tước lập đi lập lại nhiều lần, và mỗi một người trong nhà Razina đều đồng ý là ai đó đã nên bắn chết gã người Anh đó từ lâu rồi
Em Là Của Anh Em Là Của Anh - Johanna Lindsey Em Là Của Anh