Số lần đọc/download: 1004 / 12
Cập nhật: 2016-06-03 16:17:30 +0700
Chương 6
Nỗi buồn xa vắng dâng đầy đã dịu đi. Cục nghẹn bớt chồi lên. Nhưng, kịch bản thiên tình sử tặng nàng vẫn chưa ra được cảnh đầu tiên. Tôi quay lại niềm say mê với sách cũ.
Hiệu sách cũ nhộn nhịp bán mua. Tôi chọn được tập 1 của bộ Đại từ điển bách khoa Larousse mối xông từ trang giấy lót xuyên qua ruột đến tận bìa bốn lỗ nhỏ như hạt đậu xanh mà giá chỉ bằng một bát phở. Mua được tập Thơ tình thế kỷ 20 dày 400 trang có cả lời đề tặng và chữ ký loằng ngoằng của một người nào đó tặng cho ai đó, mà chỉ ngang một que kem Bờ Hồ... Bất chợt, tôi bắt gặp tiểu thuyết Đêm mùa hạ tuyết rơi cùng vài quyển sách nữa của nàng trong đống sách cũ vừa đổ từ bao tải ra. Không thể tin được! Là dấu son môi của nàng!? Dấu son môi có những đường xẻ mảnh gợi cảm hình trái tim in ở trang đầu thay cho lời đề tặng và chữ ký. Tôi nhận ra dấu son quen thuộc, gần gũi đã từng in khắp nơi trên thân thể tôi. Tôi còn cảm nhận được cả mùi hương da thịt đàn bà quen thuộc vẫn còn vấn vương trong từng trang tiểu thuyết. Tôi dám chắc, nếu có kính hiển vi, sẽ nhận ra ngay vân hoa tay của mình đã từng in chi chít lên trang lót, trang trong và trang bìa Đêm mùa hạ tuyết rơi.
- Sách mới đẹp... Thật hoài phí.
Tôi buột miệng nói trong vô thức. Chị chủ sạp sách cũ mặt hớn hở, mua được của rẻ, bảo:
- Người ta dọn chuyển nhà, vừa thải một bao tải. Cái anh kia kìa.
Tôi nhìn theo tay người chủ sạp sách cũ. Chỉ thấy cái lưng áo thổ dân da đỏ in hình con dao quăng của thằng cha đang dắt xe máy xuống lòng đường. Chả lẽ nước Nam này còn chiếc áo thứ hai?
Bất giác tôi thở dài ngao ngán. Buồn hoang hoải. Đau thắt lòng. Và bẽ bàng...
- Đồ điên! Đồ tâm thần. Muốn chết à.
Tôi giật mình. Ô-tô vừa phanh cháy mặt đường, khói đen đang mù mịt. Quyển tiểu thuyết tuột khỏi tay tôi rơi xuống đường nhựa. Suýt chết. Xe máy và tôi đang trước mũi ô-tô tải trọng 24 tấn, chỉ cách 10 cm.
Sau tiếng quát là những lời rủa của người đi đường.
Mơ! Hay là tôi đang mơ nhỉ? Tôi đang sống trong một không gian ảo với những câu chuyện ảo? Gió tốc tác lật từng trang Đêm mùa hạ tuyết rơi.
Hoa mắt. Chập chờn. Tôi vẫn kịp nhận ra cái dấu son môi in ở trang đầu tiểu thuyết đỏ chói.