People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Painted Veil
Dịch giả: Nguyễn Minh Hoàng
Biên tập: Yen Nguyen
Upload bìa: Yen Nguyen
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 11
Cập nhật: 2023-06-14 21:36:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
Ở Hương-cảng có đến mấy tuần lễ Kitty mới được biết Charlie, tuy trước đó nàng đã gặp vợ Charlie nhiều lần. Charlie chỉ được giới thiệu với nàng hôm nàng cùng chồng đến nhà Charlie dự buổi dạ tiệc. Tối đó Kitty sẵn sàng chống đỡ đối với tất cả mọi người. Charlie có là tham sự phụ tá bộ hải ngoại cũng mặc, nàng sẽ không để y có quyền tỏ ra hạ cố đến nàng như vợ y đã tỏ ra dưới cái lớp vỏ lịch sự xã giao. Cả hai được mời vào một gian phòng rộng, trần thiết thân mật và sang trọng như mọi phòng khách khác ở Hương-cảng mà Kitty đã đặt chân đến. Tân khách rất đông. Vợ chồng nàng đến sau cùng và bước vào phòng đúng vào lúc các gia nhân người Tàu vận thanh y đang mời rượu cốc-tai và ô-liu mặn. Bà Charlie tiếp hai người với vẻ dửng dưng lễ độ và sau khi đã xem một bảng danh sách các khách mời bà liền giới thiệu Walter với một bà khách đã được chọn sẵn.
Kitty trông thấy một người đàn ông cao và rất đẹp trai đến nghiêng mình thi lễ với nàng.
- Đây là ông nhà tôi.
Ông kia nói:
- Rất hân hạnh được ngồi cạnh bà hôm nay.
Ngay lúc đó nàng cảm thấy thoải mái, sự bực dọc của nàng biến mất. Trong nụ cười của Charlie nàng kịp bắt gặp một tia kinh ngạc đầy ý nghĩa khiến nàng vui vẻ.
Charlie nói tiếp:
- Theo lời nhà tôi đã nói với tôi thì các món ăn trong thực đơn hôm nay ngon lắm, nhưng tôi lại không ăn được.
- Thưa ông, tại sao thế ạ?
- Phải báo trước cho tôi chứ? Đáng lẽ phải báo trước cho tôi chứ!
- Báo trước gì cơ?
- Chẳng ai báo cáo cho tôi biết thì làm sao tôi có thể đoán là tôi sẽ được gặp một trang quốc sắc như bà.
- Thế ông định cho tôi phải đối đáp thế nào?
- Bà không phải đối đáp gì cả. Cứ để cho tôi được nói mãi cái câu tôi vừa nói.
Kitty vẫn thản nhiên, tự hỏi thầm không biết Dorothee đã nói với Charlie những gì về nàng. Có lẽ Charlie đã hỏi vợ. Đôi mắt tươi cười của Charlie vẫn nhìn nàng đăm đăm và bỗng chàng nhớ lại. Lúc nghe vợ thuật chuyện là đã gặp bà bác sĩ Lane chàng đã hỏi:
- Trông bà ấy thế nào?
- Trông trẻ và đẹp lắm. Đẹp như đào hát.
- Thế bà ấy có đi hát không?
- Ồ, không. Hình như thân phụ bà ấy là thầy thuốc hay luật sư gì đó. Chúng mình nên mời ông bà ấy đến ăn.
- Chẳng gì phải vội. Mình nghĩ thế nào?
Lúc đã ngồi vào bàn bên cạnh nhau, Charlie nói cho Kitty biết là chàng quen Walter từ lúc chàng mới đến Hương-cảng.
- Chúng tôi vẫn đánh bridge với nhau. Ông là người chơi cao nước nhất trong câu lạc bộ.
Về nhà, nàng thuật lời đó cho Walter nghe.
- Câu ấy chẳng có nghĩa lý gì quan trọng.
- Ông ta chơi thế nào?
- Cũng khá. Khi bài tốt thì đánh rất sáng nước, nhưng khi vớ phải con bài xấu thì cuống lên ngay.
- Ông ta chơi có tài như mình không?
- Anh không dám nhận là mình chơi tài. Anh chỉ xem anh là người đánh khá vào hàng thứ nhì. Charlie hắn tưởng hắn chơi giỏi vượt bậc. Hắn lầm.
- Mình không ưa ông ta ư?
- Hắn chẳng có gì để ưa mà cũng chẳng có gì để ghét. Nhiệm vụ của hắn, hắn làm cũng tạm xong. Ai cũng bảo hắn là một nhà thể thao giỏi. Anh cũng chẳng để ý gì.
Lại một lần nữa, tính dè dặt của Walter làm nàng bực dọc. Tại sao lại phải giữ ý đến thế? Yêu hay ghét chỉ có thế thôi. Nàng cho là Charlie khả ái. Chính nàng cũng không ngờ thế. Có lẽ Charlie là người được chú ý đến nhiều nhất ở Hương-cảng. Có tin đồn là không sớm thì muộn viên tham sự bộ hải ngoại cũng sẽ về hưu và mọi người đều mong là Charlie sẽ kế vị. Chàng chơi quần vợt, polo và gôn. Chàng có cả một đàn ngựa đua. Công việc tại bộ đối với chàng không có gì là nặng nhọc. Chàng hay giúp đỡ, không làm khó khăn ai. Kitty tự hỏi tại sao trước kia khi nghe ai nấy kể tốt về chàng nàng lại có thể dè bĩu được? Nàng ngu ngốc tưởng tượng Charlie là người làm cung làm cách; sự thật đã trái lại hoàn toàn. Buổi dạ tiệc đó nàng rất hài lòng. Nàng và Charlie nói chuyện với nhau về những hí viện ở Luân-đôn, Ascot, Cowes, về những thứ nàng ưa thích, làm như là cả hai đang ngồi trong một tòa nhà sang trọng ở khu Lennox Gardens vậy. Một lát sau, lúc nhóm đàn ông kéo nhau vào phòng khách thì Charlie đến ngồi cạnh nàng. Câu chuyện của chàng không có gì lạ cả, nhưng nàng bật cười vì cách diễn tả của Charlie. Làm sao mà không mê cái vẻ mơn trớn của giọng nói trầm và rõ cái nét quyến rũ của đôi mắt sáng ngời của Charlie cho được? Chàng có duyên, điều đó đủ là một lợi điểm.
Chàng cao lớn: ít nhất cũng một thước tám mươi, vạm vỡ, dáng dấp oai vệ. Phục sức đúng theo thời trang mới nhứt, ăn đứt tất cả những người đàn ông đang có mặt. Quần áo của Charlie rất chững chạc, gọn gàng. Kitty thích những người đàn ông sang trọng. Nàng liếc nhìn Walter: chàng ăn mặt thế nào! Nàng chú ý đến bộ cúc gi-lê và măng-sết của Charlie: giống hệt bộ cúc mà nàng đã trầm trồ đằng hiệu Cartier. Vợ chồng Charlie giàu có. Tuy da rám đen nhưng đôi gò má của Charlie vẫn giữ nguyên vẻ hồng hào của những miền khí hậu ôn hòa. Đôi râu mép cắt ngắn theo lối trí thức để lộ cặp môi dầy và đỏ; mớ tóc bàn chải đen và sáng ngời. Dưới đôi mày rậm, vẻ âu yếm của đôi mắt xanh biếc phản chiếu một bản tính dịu dàng. Người có đôi mắt ấy không bao giờ biết làm cho người khác phải khổ.
Không còn ngờ gì nữa, Kitty đã thu hút Charlie. Cứ trông nét mặt đủ biết là chàng đang say mê lắm. Vốn người nông nổi chàng không quan tâm đến cái kết quả tạo ra. Gần chàng, Kitty cảm thấy vững tâm, nàng thích những lời ý nhị như gần như xa mà chàng tài tình đem xen vào trong câu chuyện bông lơn giữa hai người. Khi ra về chàng nắm tay nàng, siết chặt một cách có ý nghĩa: nàng đoán không lầm.
- Tôi mong chúng ta sẽ gặp lại nhau trong ngày gần đây.
Chàng nói bằng một giọng nhẹ nhàng, nhưng đôi mắt thêm vào câu nói một ý riêng mà Kitty không thể nào không hiểu.
Nàng đáp:
- Đúng thế, vì Hương-cảng bé lắm phải không ông?
Bức Bình Phong Bức Bình Phong - W. Somerset Maugham Bức Bình Phong