The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 3: The Encounter
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 27
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1111 / 0
Cập nhật: 2018-01-18 14:58:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
ake đã từng hóa thành chim ưng Peregrine (chim ưng đi săn). Marco và Cassie từng biến thành ó biển. Rachel thì từng là đại bàng đầu bạc. Vậy là cả đám bọn tôi đều bay được lên núi.
Nhưng ở cái xứ này có đến hàng triệu người mê chim. Họ là những người hiền lành nên chẳng bao giờ hại chim và cũng không săn chim. Họ chỉ khoái ngắm chim bay hoặc chim làm tổ.
Những nhà điểu học nghiệp dư này sẽ lấy làm lạ, rất lạ, nếu họ thấy một con diều hâu đuôi đỏ, một con đại bàng đầu bạc, một con chim ưng và hai con ó biển tự nhiên bay cùng nhau như đi làm nhiệm vụ chi đó. Và một số người mê chim có thể chẳng hiền lành chút nào... vì đã bị mượn xác.
“Coi, mấy người mê chim kìa!” Marco khụt khịt mũi, nặng nề dẫm lên thảm quả thông để đi sâu vào rừng. “Lẽ ra bọn mình có thể bay, nhưng không được. Đành phải đi bộ thôi. Ba chục cây số chứ ít sao.”
Trang trại nhà Cassie có những khu đồng cỏ rộng lớn giáp ranh với rừng quốc gia. Rừng quốc gia thì trải dài mút mắt. Nó khởi đầu từ rìa thành phố lên tuốt các rặng núi. Khu rừng có đầy các cây thông, sồi, du, bu-lô. Đích thực là thiên nhiên hoang dã. Hàng vạn héc-ta chứ chẳng chơi.
“Coi nào, Marco.” Cassie nhẹ nhàng dỗ dành “Đây là cơ hội để bồ thử một lốt thú mới mà.”
“Đúng đó.” Jake cũng ra sức dỗ ngọt. “Thay vì bồ ở nhà làm bài tập toán, thì thử biến thành sói coi. Đừng nói với mình là bồ khoái ngồi giải mấy cái phương trình hơn.”
“Để coi đã.” Marco lưỡng lự. “Làm toán hay biến thành chó sói đi lùng bọn người ngoài trái đất? Chắc tớ phải hỏi cô chủ nhiệm xem cổ nói gì. Chắc cổ sẽ cho vài lời khuyên tốt.”
Vì chuyện hóa chim bay lên núi chẳng phải là một ý hay, mấy đứa nó đã tìm một lốt thú khác có thể đi xa và nhanh ở trong rừng. Mà ở vựa lúa nhà Cassie thì có hai con sói bị thương...
Jake ngừng lại, ngó quanh một hồi rồi tuyên bố: “Chỗ này tốt rồi.”
Bọn tôi đang ở sâu trong rừng cỡ vài trăm mét. Tôi đậu trên cành thấp của một cây sồi khổng lồ. Con diều hâu trong tôi ghi nhận ngay sự hiện diện của một con sóc ở cách vài cành phía trên. Con sóc bắt đầu chí chóe cái ngôn ngữ báo động kiểu sóc: Nguy hiểm! Nguy hiểm! Diều hâu! Diều hâu!
Tôi lừ mắt nhìn nó một cái. Nó giật bắn người, riết chặt quả sồi đang ôm vào ngực, rồi phóng chạy thục mạng.
“Điều tớ cóc chịu nổi là phải làm một con sói cái.” Marco càu nhàu.
“Bọn mình đã có một sói đực, một sói cái.” Cassie đã giải thích có đến chục lần. “Nếu hai cậu biến thành sói đực cả thì bọn mình sẽ có hai con đực. Mà hai sói đực thì thế nào cũng sẽ choảng nhau để giành quyền thống soái.”
“Mình kiềm chế được mà.” Marco khăng khăng.
“Marco, cậu và anh Jake chưa phải là sói mà đã từng cự nhau để giành quyền chỉ huy rồi.” Rachel nhận xét.
“Rachel nói đúng đó.” Cassie rầu rĩ nói. “Mình e rằng tập tính nguyên thủy của giống đực ở các cậu sẽ làm chậm bước của bọn.”
“Nè, khi mình biến thành con dã nhân, mình vẫn kiểm soát được bộ não của nó mà, đúng không nào?” Marco vẫn ương ngạnh.
“Phải rồi, Marco.” Rachel nháy mắt. “Nhưng hồi đó khác, giờ khác. Cậu và con dã nhân đâu có khác nhau mấy.”
Cassie và Rachel len lén đạp tay nhau khoái chí.
“Vô duyên.” Marco làu bàu.
“Ta quẳng đồng tiền đi, khỏi phải cãi lộn.” Jake nói. “Đây nè, mình con đực, cậu con cái. Vào việc đi thôi.”
“Cho tớ coi lại đồng tiền.” giọng Marco đầy nghi ngờ.
Jake nhoẻn cười. “Vào việc thôi. Cassie, bồ có muốn thử trước để biết nó ra sao không?”
Bọn tôi đã có những kinh nghiệm ớn xương sống rằng việc biến hình có thể gây những xáo động lớn. Jake từng biến thành thằn lằn và nó hầu như chưa từng dứt được cái óc sợ sệt của con vật này. Tương tự, Rachel đã biến thành chuột chù và đến giờ nhỏ vẫn còn gặp những cơn ác mộng dính đến tập tính của chuột chù: luôn sợ sệt và, tệ hơn nữa, khoái ăn côn trùng và thịt thối.
Jake cũng đã từng biến thành bọ chét. Theo nó kể thì đầu óc nó tự nhiên như trống rỗng. Giống như bị kẹt trong một trò chơi video tệ hại và cũ rích, không cách chi thấy đường. Não bọ chét đơn sơ thấy sợ.
“Được, để mình thử xem.” Cassie nhắm mắt lại và tập trung. Nhưng rồi nhỏ lại mở mắt ra. “Khoan đã. Trước hết mình phải thay bộ đồ biến hình. Mình không muốn bị kẹt trong đống quần áo.”
Nhỏ cởi đồ mặc ngoài ra, chỉ để lại bộ quần áo bó sát người, rũ đôi giày ra rồi giậm chân đất lên các quả thông.
Thay đổi đầu tiên là mái tóc của nhỏ. Từ màu đen và rất ngắn, tóc nhỏ chuyển sang màu bạc và hơi xù trong vòng có mấy giây, lan xuống cổ, vai, lưng. Một bộ lông dài và xù.
Rồi cái mũi u ra.
Tôi rùng mình.
Thật không dễ gì mà quen được cái cảnh người hóa thú. Nó là cái gì đó xông thẳng từ địa ngục, mặc dù Cassie hình như có năng khiếu trong vụ này. Nhỏ không bao giờ gây sốc mạnh như mấy đứa kia. Tôi đoán đó là vì nhỏ quá gần gũi với thú vật. Có lẽ nhỏ có một cảm xúc đặc biệt với loài thú.
Mặc dù vậy, khi cái mõm sói u ra từ mặt nhỏ, thì đó vẫn là một khung cảnh khó coi.
Tai nhỏ đầy lông và trở nên nhọn hoắt. Rồi chúng trượt lên đầu, gần như chạm nhau ở phần đỉnh.
Mắt nhỏ từ màu nâu đen chuyển sang màu vàng nâu.
Khắp mình nhỏ, một lớp lông thế chỗ dần chiếc áo bó sát màu hồng sáng xen kẽ xanh. Một cái đuôi thình lình phòi ra từ phía sau. Tôi nghe tiếng xương nhỏ kêu răng rắc trong khi sắp xếp lại. Các chi trước của nhỏ co lại. Các chi sau dài ra. Các ngón tụt cả vào và biến mất, chỉ để lại những cái móng đen ngắn củn.
Một tiếng gãy nghe thót cả tim diễn ra cùng lúc đầu gối nhỏ bẻ gập lại. Chân nhỏ teo đi và mọc đầy lông. Bất chợt nhỏ ngã đổ ra trước, không đứng thẳng được nữa.
Tất cả diễn ra trong chừng hai phút.
Cassie giờ đây là một con sói.
“Bồ thấy thế nào?” Jake hỏi.
Nghe tiếng Cassie giật bắn người, quay phắt lại đối mặt với Jake. Con sói nhe nanh ra cất tiếng sủa cảnh cáo đáng sợ có thể khiến bất cứ tên Taxxon nào cũng phải rụt lại.
Nó có những chiếc nanh thật ấn tượng.
“Tất cả đứng yên, đừng ngọ nguậy.” Jake nói.
“Đúng đó!” Marco tán đồng. “Đứng yên thật yên đó nha. Bởi vì mấy cái nanh đó bự thật bự.”
Cả bọn đứng bất động. Đứa nào cũng đã có ít nhiều kinh nghiệm và biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Trong cái đầu sói, Cassie đang đấu tranh để kiểm soát bản năng hoang dã của sói.
“Xin lỗi.” cuối cùng Cassie lên tiếng bằng ý nghĩ. “Mình kiểm soát nó được rồi.”
“Bồ chắc không đó?” Rachel thấp thỏm.
“Chắc mà. Mình ổn rồi. Mình thấy... thật là tuyệt! Mình nghe nhạy lắm. Waaa! Cái mũi của mình nữa. Tuyệt vời, không chê được. Mình chưa từng biến thành con thú nào có mũi thính như vầy.”
“Và tớ thấy rất mừng vì đã bôi sẵn thuốc khử mùi.” Marco chọc ghẹo.
“Ai ăn thịt heo xông khói bữa điểm tâm hôm nay thế?” Cassie xoay xoay cái đầu sói của nó đánh hơi khắp mọi hướng. “Rachel hả? Mình tưởng bồ quyết định ăn chay rồi mà!”
Marco cười khanh khách khi bắt gặp vẻ tẽn tò của Rachel. “Ô, bị bố trác vì Cassie - mũi thính rồi nhé!”
“Thôi, lẹ đi!” Jake nói. “Cái đồng hồ - hai giờ bắt đầu chạy rồi đó. Tích-tắc, tích-tắc.”
Từng đứa một, bọn nó len lén liếc qua tôi. Tôi là một lời nhắc nhở sống động về những gì sẽ xảy ra nếu ở trong lốt thú quá lâu...
Animorphs - Tập 3: Đụng Độ Animorphs - Tập 3: Đụng Độ - K. A. Applegate Animorphs - Tập 3: Đụng Độ