N
hững con chim sẻ quen ăn lúa, ăn thóc, vì thế lúa vừa chín là chúng kéo nhau từng đàn sà đến sân phơi, sân đập. Lần ấy, một bác nông dân rắc men rượu ra sân phơi rồi nấp vào trong lều cỏ ở gần đấy. Chẳng bao lâu, một đàn sẻ bay đến. Chúng nhảy tâng tâng từ chỗ nọ sang chỗ kia, và bắt đầu mổ những hạt thóc cùng với cả men rượu. Chẳng mấy lúc lũ sẻ đã say, thế là bác nông dân dễ dàng tóm được chúng. Nhưng còn một chú sẻ chưa kịp say và mặc dù khó khăn, nó vẫn bay được lên. Men rượu vừa kịp ngấm, nó liền quên khuấy ngay mối nguy hiểm vừa qua, vui vẻ cất tiếng hát: Ta chẳng sợ một ai, ta chẳng sợ chuyện gì! Sau đại bàng ta vĩ đại nhất trong cả loài chim! Cùng lúc đó, nó xua đuổi ve sầu phải rời khỏi tán cây, mấy lần lấy mỏ mổ con của chim nhạn, và tự hài lòng, nó lại cất tiếng hát vang: Ta chẳng sợ một ai, ta chẳng sợ chuyện gì! Sau đại bàng ta vi đại nhất trong cả loài chim. Lát sau, ác là sà xuống đậu trên một cành, chim sẻ cũng lại định đối xử với ác là như nó đã đối xử với con của chim nhạn. Ác là thấy sẻ đang say, không muốn dây, bèn bay đi, thế là, sẻ lại càng tỏ ra vênh vang hơn. Nó rất vui thích, nên nó không những ca hát, mà còn nhảy múa nữa. Chẳng mấy chốc, cả khu rừng đều biết chuyện sẻ đã chiếm cứ cả một cây to làm lãnh địa của mình. Nhưng chim câu còn ngờ vực, nên quyết định đi xem hư thực ra sao. Và nào ai ngờ: chim câu vừa đậu xuống cành cây, sẻ bèn xông ngay lại, mổ vào đầu nó. Bị bất thình lình chim câu vội ù té bay đi và sang đậu ở cây bên cạnh. Sẻ lại nghĩ chim câu cũng sợ nó, nên lại cất tiếng hát: Ta chẳng sợ một ai, ta chẳng sợ chuyện gì! Sau đại bàng ta vĩ đại nhất trong cả loài chim! Chim câu tức giận lắm; nó đậu ở cây bên cạnh và quan sát những hành động nhăng. nhít của chú sẻ say. Sau đó vội tìm đến diều hâu. -Người anh em ạ, một con chim sẻ đã chiếm cả một cây to, và không cho chim nào đậu xuống cây đó. Nó đã đuổi ve sầu đi, mổ chim nhạn với cả ác là, làm họ cũng buộc phải bay đi, còn tôi vừa hạ cánh xuống cây, liền bị mất phải đến hơn mười cái lông! Thêm vào đấy, nó lại còn luôn miệng hát! Nó hát gì kia chứ? Ta chẳng sợ một ai, ta chẳng sợ điều gì! Sau đại bàng ta vĩ đại nhất trong cả loài chim!" Ngay cả anh, người anh lớn, nó cũng chẳng coi là gì hết! Chim câu còn chưa nói hết, diều hâu đã nổi giận đùng đùng, sải rộng cánh, bay tới cái cây chim sẻ say đang ngự trị. Chim câu, ác là, chim nhạn và ve sầu cất cánh bay theo. Và đúng vào lúc chim sẻ đang cất giọng thánh thót hát bài hát của mình, thì diều hâu từ trên cao như một tảng đá lao xuống nó... nhưng không trúng. Còn chim sẻ lủi nhanh vào bụi rậm gai góc mọc dưới gốc cây. Diều hâu lao theo sẻ, nhưng nó to quá và không thể chui vào bụi rậm. Khi đó, nó dừng lại và cáu kỉnh nói: Thế nào, ai trong chúng ta vĩ đại? Mi hay ta? Ngài ạ, tất nhiên là thế! Ngài thậm chí còn vĩ đại hơn cả đại bàng. -Chú sẻ trả lời, giọng run rẩy. -Chà, đồ khốn kiếp! Mày còn huênh hoang khoác lác nửa không đây? -Xin ngài tha cho, tôi ăn phải. men rượu nên say mà nói láo nói lếu. - Sẻ phân trần, và nước mắt nó rỏ xuống. Diều hâu nhìn nó, bực tức càu nhàu thêm câu gì đó, rồi bay đi. Diều hâu đã bay đi khuất từ lâu, mà sẻ vẫn không dám ra khỏi bụi cây. Những con chim nhạn, bồ câu và ác là đứng chung quanh khinh bỉ cười nhạo, còn ve sầu nhắc đi nhắc lại không biết chán. Rích, rích, xấu hổ, xấu hổ!